Hôm nay bác gái Trịnh thức dậy cảm thấy chóng mặt cho nên không đi bán mà kêu con gái lớn đi qua đó bán giúp mình Cái cửa hàng giày kia, bác gái Trịnh tính đợi sau này mình già rồi sẽ cho con gái Con gái lớn ly hôn, ngay cả con trai cũng bị cướp đi, có lẽ cả đời này sẽ không có chỗ dựa, cho nó cái cửa hàng này cũng coi như yên tâm một chút Còn con trai út, thằng bé là một đứa con trai nên sẽ tự mình gây dựng được sự nghiệp của mình Còn về con trai lớn, càng không cần bà ta lo lắng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lần trước nó về tặng mấy thứ kia, bác gái Trịnh nhìn thì vừa kinh ngạc vừa sợ hãi Khoảng thời gian đó con trai đột nhiên trở về lại tặng quà quý giá, dưới tâm trạng kích động, bác gái Trịnh không phát hiện chỗ nào không đúng Nhưng bắt đầu từ sau khi ăn tết xong, bác gái Trịnh chậm rãi phát hiện con trai có chỗ không ổn Người thì vẫn là người đó nhưng linh hồn thì đã khác xưa Bác gái Trịnh chưa từng đi học nên không thể nói nên lời rốt cuộc có chỗ nào không đúng, nhưng con trai lớn thật sự đã thay đổi Hơn nữa, bà có cảm giác trên người con trai lớn để lộ ra vẻ cáo già xảo quyệt chỉ có ở trên người ông già Đã không còn dáng vẻ tích cực hướng về phía trước của người trẻ tuổi Dù sao thì bác gái Trịnh cảm thấy người này là con trai mình nhưng lại rất không giống con trai mình Bác gái Trịnh không thể nói rõ loại cảm giác này Lúc này thấy con trai lớn muốn ra ngoài tiếp tục gây ầm ĩ, bà nhịn không được mà quát lớn: “Kiến Thiết, tại sao con lại biến thành bộ dáng này Trước kia con không phải như vậy.”
Tâm trạng tức giận của Đổng Kiến Thiết trở nên bình tĩnh trong nháy mắt sau khi nghe thấy những lời này Hắn nhìn về phía mẹ mình, phát hiện trong mắt đối phương mang theo nghi ngờ và hoảng sợ Hiển nhiên, có khả năng đối phương đã phát hiện chỗ kỳ quái Điều này khiến cho Đổng Kiến Thiết cảm thấy rất không thoải mái Trong mơ, hắn đối xử với người nhà tốt như vậy, mẹ hắn sống đến 99 tuổi mới mất, ít nhiều gì là do hắn tinh mắt, cưới Hà Ngọc Yến, người biết chăm sóc người già Hơn nữa hắn còn tài giỏi, kiếm rất nhiều tiền hiếu thảo với mẹ Nhưng người mẹ bây giờ không giống người mẹ ủng hộ hắn vô điều kiện trong mơ Cái này khiến cho Đổng Kiến Thiết cảm thấy chắc chắn đối phương đang chê hắn không tài giỏi như trong mơ Nghĩ như vậy, tâm trạng Đổng Kiến Thiết càng thêm không tốt Nhưng hắn còn chưa mất hết lương tâm đến mức đánh mẹ ruột, chỉ bực bội trốn ở trong phòng, suy nghĩ kế hoạch tiếp theo nên làm như thế nào mới tốt Nhưng mà mấy ngày kế tiếp Đổng Kiến Thiết đi khắp Bắc Thành một lần, phát hiện không thể mua được nhà ở những nơi có bồi thường cao, hoặc là bọn họ sẽ ra giá bán cao, vậy thì hắn cũng không kiếm được bao nhiêu tiền Không có cách nào, cuối cùng Đổng Kiến Thiết chỉ có thể cầm tiền dư lại trong tay rời khỏi Bắc Thành trước, định quay về Hồng Kông đổ thạch, kiếm thêm một ít tiền Sau đó thì chiến đấu tiếp ở các chiến trường thị trường cổ phiếu Đổng Kiến Thiết rời đi cũng không gây ra bao nhiêu gợn sóng Nhưng khi Hà Ngọc Yến biết thì có cảm giác may mắn Chỉ là cuộc sống sống thì thoải mái, nhưng công việc lại khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy không được thoải mái lắm Chủ yếu là mấy người cùng thực tập chung với cô, ai cũng có tâm tư của riêng mình Bọn họ đến báo cáo vào cuối tháng hai, bây giờ là giữa tháng tư, đã gần hai tháng nên mọi người đều có một chút hiểu biết cơ bản đối với đối phương Ví dụ như bọn họ biết Hà Ngọc Yến đã kết hôn, có hai đứa con sắp học tiểu học và nhà có chút tiền Hà Ngọc Yến biết nhà của Tiêu Phi, Phó Hội trưởng Hội Học Sinh thật sự có bối cảnh, hình như là ở Sở Quy Hoạch Một đồng chí nam khác tên Ngôn Cách, là người sinh ra ở trong gia đình công nhân bình thường Mà cái người tên Vương Phượng Nhi kia, nghe nói gia đình làm nghề nông ở nông thôn Cho nên có thể là do bối cảnh giống nhau nên Lư Đại Nữu và Vương Phượng Nhi tương đối hợp nhau Hôm nay, Hà Ngọc Yến mới bước xuống từ trên xe của Cố Lập Đông chuẩn bị đi vào đơn vị thì gặp được Vương Phượng Nhi bước xuống từ trên xe buýt “Người đàn ông này cũng rất tốt đấy, mỗi ngày đều đưa đón cô.”
Lời này nghe bình thường nhưng Hà Ngọc Yến lại cảm thấy không ổn lắm Cho nên cô cười ha ha xem như trả lời, cũng không nói gì khác Dù sao bình thường cô và Vương Phượng Nhi cũng không có đề tài nói chuyện phiếm với nhau Người này là loại người rất hiếu thắng, muốn mình hơn người Ngày đó vừa mới thực tập biết cô học đại học Bắc Thành thì thái độ đối xử với cô rất tốt Chờ khi nghe nói cô đã kết hôn, hơn nữa con đã đi học nhà trẻ thì biểu cảm rất khó coi Sau đó cô hỏi thăm từ những người khác mới biết được Vương Phượng Nhi cảm thấy cô gả chồng và sinh con sớm, không phải kiểu phụ nữ tiến bộ Hà Ngọc Yến nhớ khi bản thân nghe thấy lời đánh giá này, ngoại trừ cười ha ha thì vẫn là cười ha ha Hoá ra cô ta dựa theo tình huống này, người phụ nữ kết hôn, sinh con khi đến tuổi thì không tiến bộ Người phụ nữ tiến bộ thì không thể kết hôn, sinh con Thật sự là nhận thức rất rập khuôn Hai người cũng không nói gì đi vào văn phòng, sau khi đặt đồ của mình xuống thì cùng nhau đi tới quầy mượn sách ở lầu một Trong ba tháng đầu thực tập bọn họ cần làm việc ở quầy mượn sách Chỗ tốt của việc làm việc ở thư viện là yên tĩnh, cho dù là nhân viên công tác thì cũng không thể nói chuyện với nhau nhiều Hà Ngọc Yến tìm được chỗ của mình rồi ngồi xuống, cô dùng xe đẩy đẩy một phần sách còn chưa nhập kho lại chuẩn bị tiến hành đăng ký nhập kho Những người khác cũng giống như cô, mỗi người đều tập trung làm việc Đối với biểu hiện của năm người bọn họ, chị Lưu phụ trách cảm thấy rất tốt Chờ sau khi sách nhập kho, kế tiếp cô tuần tra các khu vực sách Công việc này là để đặt sách đã đọc ở khu mượn sách, ở phòng tự học lại kệ sách ban đầu Hà Ngọc Yến rất thích việc này, đẩy cái xe đẩy nhỏ tuần tra từng nơi Xung quanh là người học tập yên tĩnh đọc sách khiến người khác nhìn cũng cảm thấy rất bình tĩnh Tuy nhiên khi cô kiểm tra đến lầu hai, nhìn thấy có mấy người đang thảo luận cái gì đó Mới đầu Hà Ngọc Yến cũng không để ý nhưng sau đó khi lại đi ngang qua nơi này, cô nghe thấy những người đó nói chuyện nhận mua trái phiếu gì đó Lúc này cô mới nhớ tới sau khi mở cửa thị trường lần đầu tiên thì trái phiếu được phát hành vào năm 1981 Năm này trái phiếu được phát hành, bởi vì rất nhiều người không tin tưởng chứng khoán kiềm giữ lâu dài như vậy có giá trị, sợ không có lời Nhưng chờ đến khi đổi trái phiếu, quốc gia tiến hành mức chiết khấu lãi suất lớn Hà Ngọc Yến không thể nhớ rõ số tiền cụ thể nhưng tuyệt đối không dưới 50% Nói cách khác, mua 1 nhân dân tệ trái phiếu, đến kỳ sau cả vốn lẫn lời có thể lấy về ít nhất 1 nhân dân tệ 5 hào Đương nhiên, trong lúc đó sẽ xảy ra một vòng lạm phát mới Hà Ngọc Yến định về trở về lật notebook của mình, loại trái phiếu này mỗi đơn vị đều có danh sách phân chia [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đến lúc đó nếu người trong đơn vị của cô không mua thì cô mua nhiều một chút cũng không lỗ Trái phiếu thập niên 80 bao gồm phiếu đăng ký mua trái phiếu, sau đó trên cơ bản không có ai lỗ tiền Chờ khi nghỉ trưa ăn cơm ở căng tin, lúc này Hà Ngọc Yến mới phát hiện không chỉ có một mình cô nghe thấy chuyện trái phiếu mà những người khác cũng nghe nói “Cái trái phiếu gì đó, nghe nói có khả năng sẽ phân chia cho mỗi người đấy.” Lư Đại Nữu nhỏ giọng nói tin tức mà mình nghe thấy cho Hà Ngọc Yến nghe Hà Ngọc Yến kinh ngạc nhìn về phía đối phương Từ khi nào mà Lư Đại Nữu biết được nhiều tin tức như vậy chứ Nghĩ như vậy, Hà Ngọc Yến nhìn về phía Vương Phượng Nhi, chỉ thấy đối phương rất tích cực nói chuyện với nhóm của chị Lưu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Những nhân viên lâu năm trong thư viện trừ chị Lưu hướng dẫn bọn họ thì còn có những người của các bộ phận khác, tổng cộng có hơn 50 người Nghe thì có vẻ rất nhiều nhưng trên thực tế thì không quá nhiều Thư viện quốc gia rất lớn, hơn nữa chức vụ ở nơi này được phân chia rất rõ ràng Đây là thư viện dành cho công chúng, chỉ cần bạn cầm thẻ đăng ký thư viện có thông tin cá nhân hợp pháp thì đều có thể tiến vào đọc sách Cho nên bình thường có lượng người ra vào rất lớn, hơn 50 người phân chia như vậy thật sự không nhiều người lắm Mà nhóm chị Lưu mà Vương Phượng Nhi đang nói chuyện bình thường đều làm việc ở quầy dưới lầu một Trong số bọn họ phần lớn đều là người có bối cảnh, ví dụ như chồng của ai đó đang làm việc ở đơn vị nào đó Dựa theo logic của Vương Phượng Nhi, những người đó đúng ra cũng không phải là người phụ nữ tiến bộ mới đúng Mà người này lại thay đổi dáng vẻ khác khi đối mặt với nhóm của chị Lưu Người hai mặt như vậy mới là người mà Hà Ngọc Yến xem thường nhất Đương nhiên, Hà Ngọc Yến cũng rất khó hiểu tại sao người như vậy lại có quan hệ tốt với Lư Đại Nữu Nghĩ như vậy, Hà Ngọc Yến cũng mặc kệ đề tài trái phiếu mà Lư Đại Nữu vừa mới nói Cô hỏi thẳng cô ấy tại sao lại có quan hệ tốt với Vương Phượng Nhi Lúc trước thật ra cô không muốn hỏi nhưng gần đây xem cảnh Vương Phượng Nhi ở chung với nhóm của chị Lưu khiến cô cảm thấy rất khó coi Lư Đại Nữu nghe thấy lời này thì ngẩn người, ngay sau đó nhỏ giọng nói: “Tháng trước cô ấy đi cửa hàng second-hand mua đồ Lúc ấy tớ ở chỗ đó, nhìn thấy cô ấy trò chuyện rất hợp với anh hai nên cũng bắt đầu trò chuyện với cô ấy Sau đó, khi nào được nghỉ thì cô ấy đều chạy tới cửa hàng second-hand mua đồ Trên cơ bản tớ thường xuyên ở đó, thường xuyên qua lại nên thân thiết với cô ấy hơn.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy ý nghĩa bên trong lời nói này Cô suy nghĩ đến tuổi tác của anh hai nhà họ Lư, lắc đầu không biết nên nói cái gì mới tốt Hiển nhiên Lư Đại Nữu cũng biết suy nghĩ của Hà Ngọc Yến, nhỏ giọng nói: “Cô ấy biểu đạt ý đó với anh hai của tớ trước.”
Hà Ngọc Yến vốn đang nghĩ có phải người nhà họ Lư nghĩ quá nhiều rồi không Tuy rằng anh hai nhà họ Lưu siêng năng nhưng hắn là người xuất thân từ núi và không được đi học Hơn nữa hắn còn lớn tuổi, còn không có công việc chính thức Ở trong mắt rất nhiều người không phải là người bạn trai tốt Nhưng sau khi nghe xong nửa câu sau của Lưu Đại Nữu, cô cảm thấy càng kỳ quái hơn Không phải cô xem thường anh hai nhà họ Lư Chủ yếu là tuy nói Vương Phượng Nhi cũng có xuất thân từ nông thôn nhưng cô ta thi đậu đại học Nhìn dáng vẻ cô ta nịnh bợ nhóm chị Lưu, nói không chừng cô ta có thể ở lại Bắc Thành Đương nhiên, sau khi nghe Lư Đại Nữu nói xong, trong lòng cô đã có suy đoán.