Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 420: Hạng nhất





Mấy ngày kế tiếp gió êm sóng lặng
Tuy nhiên rất nhanh bên ngoài đã lan truyền tiếng gió về trái phiếu càng ngày càng nhiều
Cuối tháng 4 đơn vị của bọn họ được phân chia một phần trái phiếu, những trái phiếu này sẽ được chia cho mỗi người
Bởi vì quyết định này của đơn vị mà rất nhiều người đều cảm thấy rất khó chịu
Sau khi kết thúc cuộc họp nhân viên, mọi người vừa ăn cơm vừa phàn nàn ở căng tin
Mà đối với thực tập sinh mà nói, chuyện này không có bất kỳ ảnh hưởng gì với bọn họ
Bởi vì bọn họ không phải nhân viên chính thức, không tham gia phúc lợi của đơn vị và cũng sẽ không được phân công nhiệm vụ như vậy
Cho nên trong lúc ăn cơm, khi rất nhiều nhân viên đang thảo luận phải tốn bao nhiêu tiền thì dùng ánh mắt rất hâm mộ nhìn về phía năm thực tập sinh
Hà Ngọc Yến cũng ở trong nhóm hâm mộ của bọn họ
Tuy nhiên cô thật sự muốn mua trái phiếu đó
Nếu không mua được ở đơn vị thì cô có thể kêu ngân hàng để lại cho cô
Bởi vì thứ này cũng không phải hàng hóa bán chạy
Ngân hàng ước gì nhanh chóng bán đi nên chắc sẽ đồng ý với yêu cầu của cô
“Đồng chí Hà, đồng chí Hà
Vừa rồi chúng tôi đang nói tuy rằng đơn vị nói thực tập sinh chúng ta không cần tham dự vào chuyện này nhưng chúng ta cũng phải gánh vác một phần cho đơn vị
Bằng không thì mọi người đều tham dự vào đi, ai không mua thì là tư tưởng không tích cực.”
Hà Ngọc Yến:……
Không cần phải nói nhiều như vậy đâu, thật ra cô muốn mua mà
Nghe lời lẽ chính đáng của Tiêu Phi, Hà Ngọc Yến bỗng nhiên rất khâm phục loại người này
Vậy mà hắn lại có thể hô nhiều khẩu hiệu như vậy ở căng tin ầm ĩ
Lại một lần nữa, Hà Ngọc Yến cảm thấy Tiêu Phi làm việc ở thư viện là đang lãng phí tài năng của hắn
Tiêu Phi không biết đánh giá của Hà Ngọc Yến đối với mình
Nếu biết có khi hắn còn cảm thấy đắc ý, cảm thấy tài ăn nói của bản thân rất tốt
Nhóm chị Lưu ở bên cạnh nghe thấy cuộc nói chuyện của nhóm thực tập sinh, bọn họ ghé vào nhau bắt đầu lẩm bẩm
Sau đó họ thấy chị Lưu đi tới: “Các em muốn mua trái phiếu sao
Nếu muốn mua thì mấy nhân viên lâu năm tụi chị có thể nhường số định mức của bọn chị cho các em
Dù sao thì nhà bọn chị cũng khá giả, loại chuyện có lợi này nhường cho người trẻ tuổi mấy đứa.”
Hà Ngọc Yến:……
Tiêu Phi nghe thấy lời chị Lưu, lập tức tỏ vẻ bọn họ sẽ thống kê xong rồi lại tìm chị ấy
“Tiêu Phi, cậu muốn giảm bớt áp lực cho đơn vị thì đi tìm đơn vị mua số định mức là được rồi.”
Hà Ngọc Yến nhìn ra Tiêu Phi ngo ngoe rục rịch, mở miệng cắt ngang suy nghĩ của đối phương
Cũng không phải cô nghĩ nhiều, cô cảm thấy thứ này đều được phân chia ra ngoài
Nếu bọn họ muốn mua, có thể đến phòng tài vụ của đơn vị, không cần mua trên tay của người khác
Nếu ngày nào đó bị người khác tố cáo, có khi lại trở thành một hồi truyện dài dòng
“Nếu các cậu lo lắng thì tôi sẽ tự trả tiền
Đương nhiên, tôi sẽ nói thẳng với chị Lưu.”
Hà Ngọc Yến thấy bọn họ chủ động lấy lòng như vậy thì càng cảm thấy tò mò
Sau đó sau khi nghe ngóng cô mới biết được chồng của chị Lưu là quản lý cấp cao của thư viện
Về sau ai đi ai ở, thực tập là quan trọng nhưng giá trị con người cũng rất quan trọng
Sau khi thấy Tiêu Phi nghe lọt lời mình, Hà Ngọc Yến cũng mặc kệ
Dù sao cho dù đối phương không nghe thì cô cũng không có vấn đề gì
Bởi vì cô sẽ không tham dự vào “Hoạt động tập thể” như vậy
Sau khi Tiêu Phi tỏ thái độ, những người khác liên tục nói bọn họ cũng không tham gia vào
Hà Ngọc Yến thấy vậy không hề để ý mà nhún vai
Buổi chiều cô tìm thời gian rảnh rỗi đi thẳng đến phòng tài vụ bên kia đăng ký, cô tỏ vẻ bản thân có thể mua 10.000 nhân dân tệ trái phiếu
Cô vừa nói số tiền này ra đã khiến Trưởng khoa tài vụ sửng sốt
Trong văn phòng của Trưởng khoa tài vụ, Hà Ngọc Yến được mời đến ngồi, nghe thấy Trưởng khoa tài vụ đang gọi điện thoại với Trưởng khoa nhân sự
Đối phương cũng không trốn tránh cô cho nên Hà Ngọc Yến biết ông đang hỏi thăm hồ sơ nhân sự của cô
Chờ sau khi cúp máy, vẻ mặt nghiêm túc của Trưởng khoa tài vụ giãn ra
“Hy vọng đồng chí đừng để ý
Vừa rồi tôi nghe báo cáo, nói cô muốn mua 10.000 nhân dân tệ trái phiếu, nhiều tiền như vậy thật sự khiến tôi rất giật mình.”
Hà Ngọc Yến có thể hiểu, dù sao thì lúc này có rất nhiều gia đình giàu có có hơn 10.000 nhân dân tệ
Nhưng có thể dùng 10.000 nhân dân tệ mua trái phiếu trong một lần cũng không có bao nhiêu người
“Trưởng khoa Hoàng, tôi không ngại
Vốn việc mua cái này cũng có lợi cho tôi
Nếu ở đơn vị không có đủ số định mức này thì tôi có thể đi ra ngoài mua
Cho dù có thể hay không thì xin bên phía phòng tài vụ của ngài giữ bí mật, đừng để cho người khác biết tôi mua nhiều trái phiếu như vậy.”
Trưởng khoa Hoàng gật đầu, nghĩ thầm đồng chí này là người tốt
Không nói đến việc nhà cô mở cửa hàng và nộp thuế hợp pháp, bây giờ còn dùng 10.000 nhân dân tệ để chi viện xây dựng quốc gia
Quả nhiên là một đồng chí tốt
Lúc này việc phát hành trái phiếu chính là dùng để cải tạo một vài khu vực giao thông trọng điểm
Rất nhiều người không hiểu rốt cuộc là trái phiếu cái gì nên công việc phát hành trái phiếu của bọn họ thật sự gặp khó khăn
Bây giờ có người đồng ý dùng 10.000 nhân dân tệ mua trái phiếu, đó chính là cống hiến cho đơn vị, cho quốc gia
Hà Ngọc Yến không biết Trưởng khoa Hoàng có nhiều suy nghĩ như vậy, cô chỉ đơn giản cảm thấy thứ này không lỗ
Hơn nữa nó thật sự có thể giúp xây dựng quốc gia, cô cảm thấy rất vui
Vì vậy, Hà Ngọc Yến thầm lặng mua 10.000 nhân dân tệ
Số tiền này cô đã thương lượng với Cố Lập Đông rồi mới mua, đối phương cũng dùng số tiền như vậy mua trái phiếu ở nhà máy máy móc số 8
Lại qua hai ngày nữa, Hà Ngọc Yến phát hiện Vương Phượng Nhi càng thân thiết với chị Lưu hơn
Cho dù là Tiêu Phi thì cũng đột nhiên trở nên thân thiết với một anh nhân viên lâu năm ở thư viện
Hà Ngọc Yến nhìn thấy tình huống như vậy, nhỏ giọng nói thầm với Lư Đại Nữu
Có lẽ trong âm thầm hai người này đã bỏ tiền ra mua số trái phiếu định mức, bằng không người ta cũng sẽ không nhiệt tình với bọn họ như vậy
Chỉ là Tiêu Phi làm như vậy cũng rất bình thường, bởi vì điều kiện của người này khá giả
Nhưng Vương Phượng Nhi, lúc trước nghe Lư Đại Nữu nói thì nhà đối phương không có bao nhiêu tiền
Tại sao lại có tiền mua trái phiếu chứ
Lư Đại Nữu lắc đầu, cô ấy cũng không rõ
Hà Ngọc Yến nghĩ đây là chuyện của người ta nên cũng không quan tâm
Bởi vì chuyện gần đây cô muốn quan tâm là tiến độ bên tứ hợp viện kia
Bởi vì chủ nhà cũ bán cả ngôi nhà và đồ nội thất cho nên bọn họ không cần mua nhiều đồ nội thất, nhưng Hà Ngọc Yến quyết định mua giường mới
Những đồ điện gia dụng khác cũng mua mới để sử dụng. 
Những việc này đều cần Hà Ngọc Yến chú ý, cho nên một vài chuyện thầm xảy ra trong đơn vị, cô cũng không để ý đến
Bên tứ hợp viện tiến triển rất thuận lợi
Tới cuối tháng 5, tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng
Tuy nhiên Hà Ngọc Yến nhìn thời gian, nghĩ chờ khi con nghỉ hè rồi dọn qua đó
Hôm nay, khi Hà Ngọc Yến tới đi làm thì cảm thấy bầu không khí kỳ quái
“Sao hả?” Hà Ngọc Yến hỏi Lư Đại Nữu tới trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy
Lư Đại Nữu lắc đầu, cô ấy cũng vừa tới nên không biết
Ngôn Cách, một đồng chí nam khác nhỏ giọng nói: “Nghe nói là chuẩn bị chấm điểm giữa kỳ cho thực tập sinh của chúng ta.”
Hà Ngọc Yến cũng không biết chuyện này, nghe thấy lời này thì ngẩn người: “Tại sao lúc trước tôi chưa nghe nói qua vậy?”
Ngôn Cách nói: “Tôi cũng chưa nghe bao giờ
Là Tiêu Phi hỏi thăm từ người khác, nghe nói tổng cộng có hai lần chấm điểm
Nhóm người ở lại là những người có điểm cao nhất.”
Nghe thấy lời này, Hà Ngọc Yến cảm thấy cũng rất công bằng
Thì ra danh sách chọn người ở lại là như vậy
Vậy khá tốt
Người chấm điểm có công bằng hay không thì vừa công bố sẽ biết ngay
Nếu điểm có điều gì khác thường, ai cũng có thể nói ra điều khó hiểu
Hơn nữa đến lúc lên chính thức có điểm ghi chép này cũng không sợ khi chuyển lên chính thức có người gây chuyện gì đó
Chờ đến khi mở họp, Hà Ngọc Yến biết sắp xếp cụ thể của việc chấm điểm này
Là cấp trên trực thuộc của bọn họ và cấp trên của các phòng ban chấm điểm cho bọn họ
Tuy rằng bình thường bọn họ rất ít khi qua lại với cấp trên của các phòng ban
Nhưng người ta đã sớm được phân công quan sát bọn họ, bình thường đều nghiêm túc quan sát biểu hiện của những thực tập sinh bọn họ
Sắp xếp như vậy khiến Hà Ngọc Yến càng thích đơn vị này hơn
Đây là một đơn vị tốt
Mà đơn vị tốt thì rất hiếm
Việc chấm điểm được hoàn thành trong cuộc họp
Toàn bộ quá trình chấm điểm rất nhanh, thống kê cũng nhanh
Dù sao chưa được nửa tiếng thì đã có kết quả
Hà Ngọc Yến ngây ngẩn khi nhìn thấy mình xếp hạng nhất
Tuy rằng cô cảm thấy bản thân rất ưu tú nhưng không ngờ mình lại xếp hạng nhất
Bình thường cô chỉ làm công việc của mình, những lúc khác đều đọc sách hoặc ghi chép một vài nơi cần cải tiến của thư viện
Nhưng cô đều sắp xếp những ghi chép này rồi đặt vào hộp thư, cũng không ghi tên
Nhưng mà Trưởng khoa nhân sự đang thống kê ở trên bục đang đọc một vài đánh giá của mọi người với cô trong kỳ xét giữa kỳ bao gồm cả đề nghị cải tiến này
“Một vài ý kiến cải tiến của đồng chí Hà Ngọc Yến rất có ý nghĩa…… Đồng nghiệp đoàn kết, trợ giúp công nhân viên chức khác…… Tư tưởng tích cực hướng về phía trước…… Chăm chỉ hiếu học……”
Hà Ngọc Yến cũng không biết bản thân lại có nhiều ưu điểm như vậy, được khen đến ngượng ngùng
Theo sát điểm của cô, theo thứ tự là Tiêu Phi, Lư Đại Nữu, Ngôn Cách
Người cuối cùng vậy mà lại là Vương Phượng Nhi
Vừa đọc điểm của Vương Phượng Nhi, đừng nói là cô, các thực tập sinh khác cũng cảm thấy kinh ngạc
Dù sao thì tuy rằng Vương Phượng Nhi hơi đáng ghét một chút nhưng khi người này làm việc thật sự rất liều mạng
Kiểu người như Hà Ngọc Yến phần lớn đều làm việc dựa theo quy tắc
Mà Vương Phượng Nhi thì giống kiểu đồng nghiệp cực kỳ chăm chỉ làm việc
Hà Ngọc Yến chỉ làm công việc của mình, Vương Phượng Nhi lại hận không thể giúp chú bảo vệ của khoa bảo vệ viết nhật ký
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao thì Hà Ngọc Yến không ghét kiểu đồng nghiệp làm việc quá chăm chỉ này
Nhưng cô không thích bị so sánh với kiểu đồng nghiệp quá chăm chỉ
Hôm nay vừa tới đã nghe nói cơ chế chấm điểm như vậy, Hà Ngọc Yến còn nghĩ rằng bản thân sẽ là người có điểm thấp nhất
Dù sao thì cô là người tan làm đúng giờ, không giống Vương Phượng Nhi thích tăng ca thêm giờ làm việc
“Tại sao chứ?”
Vương Phượng Nhi nhìn chằm chằm điểm của mình một lúc lâu
Sau khi phản ứng lại rồi cô ta hỏi Trưởng khoa nhân sự đang ở trên bục
Thật ra Hà Ngọc Yến khá tán thưởng cách cô ta hỏi thẳng công khai như này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà ngay sau đó, lập tức Hà Ngọc Yến đã bị vả mặt
“Tại sao Hà Ngọc Yến làm việc chậm chạp, đi làm và tan làm đúng giờ lại có thể lấy được điểm số cao
Loại thái độ đi làm này của cô ấy không hề tích cực chút nào, loại người này vốn không thích hợp làm việc ở đơn vị tích cực hướng về phía trước của chúng ta.”
Hà Ngọc Yến: Ha ha, tích cực…… Tích cực cái quả bóng lông đấy
Cô trừng mắt nhìn đối phương, chuẩn bị mắng lại vài câu thì nghe thấy Trưởng khoa nhân sự trên bục nói: “Đơn vị có chế độ điều lệ
Tất cả nhân viên đều nên tuân thủ chế độ điều lệ của đơn vị
Thời gian đi làm và tan làm, chức trách công việc đều được quy định nghiêm khắc
Dựa theo quy tắc này thì chính là một đồng chí tốt.”
Một câu nói súc tích hoàn toàn biểu hiện ý của Trưởng khoa nhân sự
Đó là chức trách của mỗi người trong đơn vị bọn họ
Ai cũng làm tốt công việc của mình, toàn đơn vị có thể vận hành trơn tru
Hà Ngọc Yến lại một lần nữa cảm thấy đơn vị này khá tốt, ít nhất sau này cũng sẽ không khiến cô sống cuộc sống 996*
(*Cuộc sống 996: dùng để chỉ giờ làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần, thể hiện văn hóa làm thêm giờ phổ biến ở các công ty Trung Quốc.)
Cuối cùng, Vương Phượng Nhi không thể nói được lời phản bác gì, chỉ có thể hầm hừ ngồi xuống, thỉnh thoảng trừng mắt liếc nhìn Hà Ngọc Yến một cái
Mà Hà Ngọc Yến- người đứng hạng nhất lại còn có khen thưởng, đó là hai cái ly tráng men và hai cái khăn lông in hình hoa hồng lớn
Hà Ngọc Yến tỏ vẻ rất hài lòng với những phần thưởng đặc trưng của thời đại này
Cô đã phân chia xong, cho mỗi đứa con một cái ly tráng men
Khăn lông có in hoa hồng lớn thì cô và chồng mình mỗi người một cái
Rất tốt
===
TÊN TRUYỆN: Xuyên Nhanh- Cầu Xin Nam Chính Hắc Hóa Buông Tha
TÁC GIẢ: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
EDITOR: Đảo Cá Mập [TYT]
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên nhanh, Chủ thụ, 1v1
GIỚI THIỆU:
Úc Bạch bảy tỏ dù có phải chết cũng không sợ, bị chậu hoa đập chết mới đáng sợ
Úc Bạch sau khi bị chậu hoa đập chết bị một hệ thống trí tuệ nhân tạo uy hiếp ép buộc phải thực hiện xuyên nhanh
Hoàn thành nhiệm vụ gì đó đều là tùy thuộc vào ông đây, nhưng ai có thể nói cho cậu biết chuyện gì đang xảy ra với tên nam chính hắc hóa này không
“Thật sự rất muốn giam cầm em ở một nơi mà chỉ tôi mới có thể tìm thấy được
Không cho người khác nhìn thấy em, không cho người khác nghe thấy giọng em, em chỉ thuộc về một mình tôi mà thôi.” Nam chính đại nhân nở nụ cười dịu dàng
Úc Bạch rất muốn cười ha ha một tiếng, bị nam chính đại nhân giam cầm bên người còn chưa tính, vượt qua thế giới này rồi thì cũng thôi, nhưng sao thế giới tiếp theo, thế giới sau nữa, mỗi một thế giới đều làm mấy cái trò như thế này làm gì vậy
Úc Bạch ngạc nhiên phát hiện bọn họ đều là một người, đều là tên biến thái chết tiệt kia
“Cho dù em ở nơi nào, cũng đừng hòng mơ thoát khỏi tôi.”
Nhãn: Văn ngọt sủng, phúc hắc, ngạo kiều, xuyên nhanh 1V1  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.