“Tôi đã biết suy nghĩ của mọi người về chuyện xảy ra trong cửa hàng hôm nay Lúc trước khi chúng ta mở cửa hàng thật sự có rất nhiều đối tác, nghiệp vụ cũng nhiều Bây giờ mọi người đã có suy nghĩ khác nhau, mọi người tiếp tục hợp tác cũng không thú vị Vì tình bạn của chúng ta, tôi quyết định rời khỏi hoạt động của cửa hàng Số cổ phần trong tay tôi, ai muốn mua thì tôi sẽ bán đi.”
“Cái gì……”
Lời như vậy lại được nói ra từ miệng của những người khác nhau ở đây Mọi người đều rất khiếp sợ với sự lựa chọn của anh hai nhà họ Lư Ánh mắt Hà Ngọc Yến lập tức nhìn về phía Vương Phượng Nhi Khi cô phát hiện biểu cảm của người này vừa kinh ngạc vừa tức giận, Hà Ngọc Yến biết tính toán của Vương Phượng Nhi đã thất bại “Anh Lư, anh bị váng đầu hả Em muốn anh giải tán với bọn họ nhưng không phải là muốn anh đi, là bảo những người này rời đi kìa Bây giờ anh nói những lời này là có ý gì Anh muốn em tức giận đến mức một xác hai mệnh sao?”
Mọi người vừa nghe lời này lập tức bị hù đến nhảy dựng Vương Phượng Nhi vậy mà lại có thai Khó trách cô ả dám uy hiếp bọn họ Anh hai nhà họ Lư tùy ý để Vương Phượng Nhi dùng nắm tay đánh mình, không hề phản kháng chút nào Nhưng giọng nói của hắn vô cùng kiên định: “Anh sợ em khó chịu, cũng sợ các anh em khó chịu cho nên mới có thể ra quyết định này Không phải em muốn làm bà chủ sao Chờ sau khi anh bán cổ phần xong lại dùng số tiền này mở một cửa hàng cũng thế thôi Chuyện muốn chia nhà, anh cũng đồng ý.”
“Anh hai……”
Lư Đại Nữu đi theo đến đây nghe thấy lời này thì càng đau lòng hơn Cô không hiểu tại sao đang yên lành anh hai kết hôn xong lại muốn giải tán việc làm ăn, còn muốn chia nhà Tiêu Phi nhìn về phía anh hai nhà họ Lư, lại nhìn phản ứng của những người xung quanh Có lẽ vì là người ngoài cuộc, hắn hiểu mọi chuyện thấu đáo hơn “Bây giờ anh hai cậu chia nhà là quyết định sáng suốt Vương Phượng Nhi là loại người gì, chúng ta đều hiểu Rời xa loại người này là sự lựa chọn tốt nhất đối với gia đình cậu.”
Phân tích thẳng thắn, tuy rằng rất có đạo lý nhưng trong chốc lát Lư Đại Nữu không thể chấp nhận Cho nên cô ấy duỗi tay vỗ Tiêu Phi một cái, bảo đối phương câm miệng Trước kia Lư Đại Nữu làm việc nhà nông, đi mấy chục dặm đường núi cho nên lực rất lớn, vỗ đến mức Tiêu Phi nhe răng trợn mắt Nhưng hắn cũng không thay đổi suy nghĩ của bản thân Ngược lại, tuy rằng người xung quanh đều đang khuyên anh hai nhà họ Lư nhưng đầu óc của người này rất minh mẫn, đưa ra quyết định như vậy thật ra đều có lợi cho tất cả những người có mặt ở đây Hà Ngọc Yến cũng từ trong ánh mắt của anh hai nhà họ Lư nhìn ra quyết tâm của hắn Sau khi suy nghĩ, cô phát hiện cách này thật sự không tệ Chỉ là nếu anh hai nhà họ Lư rời khỏi cửa hàng second-hand thì sau này ai sẽ phụ trách quản lý cửa hàng là một vấn đề lớn Trước mắt hoạt động của cửa hàng second-hand do một mình anh hai nhà họ Lư phụ trách, anh ba nhà họ Lư ở bên cạnh giúp đỡ Những đối tác khác phụ trách những việc mà mình am hiểu, loại cơ cấu tổ chức này rất yếu nhưng trong hoàn cảnh bây giờ, như vậy là thích hợp nhất Vì vậy, ở trong tiếng chửi bậy của Vương Phượng Nhi, mấy đối tác bọn họ rất nhanh đã bàn bạc ra một hợp đồng đơn giản Quy tắc chi tiết cụ thể sẽ bàn lại vào ngày mai Anh hai nhà họ Lư còn phải đi về, xử lý tốt chuyện chia nhà với người nhà Mọi chuyện tới đây, Hà Ngọc Yến đứng dậy định rời đi Trước khi rời đi cô nhìn anh hai nhà họ Lư, thấy đối phương không rảnh nói chuyện với mình, cô lắc đầu lại nhìn về phía Lư Đại Nữu Khi phát hiện Tiêu Phi đang an ủi Lư Đại Nữu, cô không lo lắng nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô về đến nhà đã là buổi tối hơn 7 giờ Cố Lập Đông nghe thấy tiếng xe hơi thì lập tức đi ra từ phòng bếp Viên Viên và Đan Đan cũng theo ba chạy ra ngoài sân Trong sân có gắn mấy cái đèn, chiếu sáng sân Hà Ngọc Yến dừng xe lại thì nhìn thấy cổng lớn trong nhà mở ra Ánh đèn trong sân xuyên qua cửa phòng rộng mở chiếu ra ngoài, bên tai là tiếng nói chuyện của chồng và hai đứa con nhà mình Đây là cảm giác gia đình Hà Ngọc Yến mới vừa trải qua những chuyện sốt ruột ở nhà họ Lư, cảm thấy nhà mình mới thật sự là bến cảng tâm hồn Sau khi ăn xong thức ăn do Cố Lập Đông nấu, cuối cùng cô cũng có thời gian trả lời câu hỏi của chồng “Em đi đến cửa hàng second-hand một chuyến Nhà họ Lư ồn ào chuyện chia nhà, Vương Phượng Nhi muốn giải tán cửa hàng second-hand, muốn ở riêng, nghe nói còn có thai.”
Cố Lập Đông biết Vương Phượng Nhi Lúc trước khi thực tập cô ta dám làm chuyện trước mặt thế này, sau lưng thế khác, còn tố cáo vợ anh Loại người này là một người xấu, cho nên Cố Lập Đông không thể hiểu được tại sao anh hai nhà họ Lư lại muốn cưới cô ta Người như vậy, không phù hợp với gia phong nhà họ Lư Không ngờ rằng mới vừa kết hôn chưa được bao lâu, vậy mà đã bắt đầu chia nhà, giải tán Tuy nói con trai trưởng thành chia nhà là chuyện rất bình thường Việc kinh doanh phát triển, giải tán cũng là chuyện thường xảy ra Nhưng mọi chuyện đang tốt đẹp, đột nhiên lại ồn ào đòi chia nhà “Vậy cửa hàng định xử lý thế nào?”
Hà Ngọc Yến lập tức nói quyết định của anh hai nhà họ Lư ra “Em không ngờ anh ấy lại quyết đoán như vậy.”
Cố Lập Đông cười ha ha hai tiếng: “Cậu ấy là người thông minh Bây giờ giữ lại một con đường, ngày sau xảy ra vấn đề còn có thể cầu cứu những đối tác bọn em.”
“Anh cũng không nghĩ anh ấy sẽ thành công sao?”
Tuy rằng anh hai nhà họ Lư chưa nói nhưng Hà Ngọc Yến đoán có lẽ người này giải tán chắc sẽ tiếp tục mở cửa hàng second-hand hoặc là trạm thu mua phế phẩm Làm nghề mới không bằng làm nghề cũ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nghề này của bọn họ không được coi trọng nhưng lợi nhuận rất cao Vô tình nhặt được bảo bối, vậy càng là bất ngờ trong bất ngờ “Có người như Vương Phượng Nhi quản lý, kinh doanh gì cũng sẽ không thành công.”
Lời này của Cố Lập Đông nhất ngữ thành sấm* Sau khi giải tán, con đường gây dựng sự nghiệp của anh hai nhà họ Lư cũng không thuận lợi Cho đến khi Vương Phượng Nhi chê anh hai nhà họ Lư vô dụng và ly hôn, anh hai nhà họ Lư mới dựa vào việc bán trái cây ở ven đường chậm rãi tích góp Lúc ấy, nhóm của Hà Ngọc Yến đã sớm trở thành những thương nhân đầu sỏ khó lường (*Nhất ngữ thành sấm: sấm” là lời tiên đoán mang ý 'hung', không lành Cả câu ý kiểu 'mồm quạ đen, mở miệng đen đuổi ai ngờ thật sự xảy ra'.)
Đương nhiên, bây giờ những chuyện tương lai còn chưa xảy ra Mọi người cũng không biết vận mệnh sẽ trêu chọc người khác như vậy Dù sao, vào ngày thứ ba khi Lư Đại Nữu trở về thư viện thì Hà Ngọc Yến cũng biết nhà họ Lư đã chia nhà thành công “Cửa hàng second-hand là việc kinh doanh của anh hai và anh ba, chia nhà không có chia cái này Anh em chúng tớ không cần tiền trong tay ba mẹ, giữ lại cho bọn họ dưỡng lão Tài sản duy nhất trong nhà là cái nhà kia Căn nhà trệt nho nhỏ, anh hai và anh ba đều không cần Cuối cùng ba mẹ tớ nói để lại cho bọn họ dưỡng lão Chờ sau khi bọn họ chết, căn nhà này chia làm ba phần Ba anh em chúng tớ mỗi người một phần.”
Hà Ngọc Yến nhìn Lư Đại Nữu bình tĩnh kể lại việc chia nhà, chắc cô ấy đã chấp nhận rồi Đương nhiên, việc chia nhà công bằng như vậy, cô tin Vương Phượng Nhi sẽ không đồng ý Nhưng nếu họ đã chia nhà thành công, hiển nhiên Vương Phượng Nhi đã được anh hai nhà họ Lư dỗ dành, cũng không biết đối phương sẽ an ủi như thế nào Hà Ngọc Yến nghe lời kể của Lư Đại Nữu xong, duỗi tay vỗ vỗ bả vai đối phương Cô không biết nên nói lời an ủi gì Có lẽ lúc trước đã gặp quá nhiều chuyện ở khu nhà chung, bây giờ nghe thấy chuyện nhà họ Lư, vậy mà cô lại cảm thấy chuyện này chỉ ở trình độ “Bình thường”.
Những người khác cũng biết nhà Lư Đại Nữu đã xảy ra chuyện, bằng không cô ấy sẽ không xin nghỉ hai ngày Tiêu Phi và Ngôn Cách cũng không hỏi nhiều nhưng hai người rất tốt bụng, làm việc và nghỉ trưa, ăn cơm đều rất săn sóc Lư Đại Nữu Loại bầu không khí đồng nghiệp hài hòa này khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy rất vui vẻ Đương nhiên, Hà Ngọc Yến cũng nhìn rõ một chút tâm tư nhỏ của Tiêu Phi, cũng hiểu có lẽ Lư Đại Nữu cũng có suy nghĩ đó Hai người đều là người tốt, Hà Ngọc Yến thấy vậy còn rất vui mừng Sau khi nhà họ Lư chia nhà thành công, bước tiếp theo chính là kết thúc hợp tác với đối tác cửa hàng May mắn lúc trước cửa hàng second-hand nói muốn mở chi nhánh nhưng vẫn chưa mở được, cho nên bây giờ kết thúc hợp tác, muốn tính toán cổ phần cũng không quá phức tạp Trước khi kết thúc hợp tác, anh hai nhà họ Lư tự mình đi đến nhà của Hà Ngọc Yến và muốn cô mua hết số cổ phần của hắn Chờ ngày nào đó có cơ hội, hắn muốn mua lại Lúc ấy đối phương tới xin lỗi, lời cầu xin chỉ được nhắc mơ hồ nhưng lập tức bị Hà Ngọc Yến từ chối thẳng thừng Thậm chí, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đã bàn bạc rồi quyết định sẽ bán cổ phần của cửa hàng second-hand Đối với quy hoạch tài sản của mình, bây giờ Hà Ngọc Yến đã nhận biết rõ ràng hơn Cho nên cô sẽ không ra tay trợ giúp anh hai nhà họ Lư Việc kết thúc hợp tác tiến hành thuận lợi, cuối cùng số cổ phần của anh hai nhà họ Lư bị mấy đối tác khác chia đều Chờ sau khi anh hai nhà họ Lư lấy tiền rời đi, Hà Ngọc Yến đã nói chuyện với mấy đối tác này Bởi vì lúc trước Hà Ngọc Yến không tham dự nhiều vào cửa hàng second-hand này Cô muốn bán cổ phần, những người khác cũng không có ý kiến Họ chỉ hơi tiếc nuối về Hà Ngọc Yến, đối tác chịu ra tiền lại không nhúng tay, không có thì rất đáng tiếc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chờ sau khi xử lý xong tất cả mọi chuyện đã tới ngày mồng tám tháng chạp Cũng chính là tháng 2 năm 1982, từ giờ đến tết còn 22 ngày “Em không hối hận chứ?”
Nhìn Hà Ngọc Yến lấy ra một túi tiền từ trong xe, Cố Lập Đông cầm lấy, nắm tay vợ đi vào trong nhà Hôm nay bên ngoài có tuyết rơi, thời tiết âm u Hai ngày trước sau khi bàn bạc xong với các đối tác ở cửa hàng second-hand, hôm nay bọn họ gom đủ số tiền thì lập tức ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần Cố Lập Đông vốn muốn qua đó cùng với vợ, tuy nhiên vợ tỏ vẻ không cần phiền phức như vậy Mà gần đây Cố Lập Đông thật sự có rất nhiều việc, cũng không đi qua đó với vợ “Không hối hận Lúc trước em đầu tư cửa hàng second-hand cũng vì muốn giúp đỡ anh em nhà họ Lư một chút.”
“Vậy em có hối hận khi đã giúp đỡ bọn họ không?”
Giống như anh hai nhà họ Lư vậy, thật ra trong mắt người ngoài bọn họ đã cắt đứt quan hệ với anh hai nhà họ Lư Hà Ngọc Yến lắc đầu: “Lúc ấy khi giúp người ta em cũng không muốn nhận được hồi báo gì Chuyện này không có gì hết, bên anh thì sao?”
Cố Lập Đông thở dài: “Có người cạnh tranh với anh, bây giờ còn đang nói chuyện với nhà máy.”