Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 439: Cơ cấu lại tài sản kinh doanh





Chờ đến khi mọi thứ đều ổn, sáng sớm ngày hôm sau hai vợ chồng mới chở xe quà ra cửa
Họ đi đến nhà họ hàng bạn bè trước
Bởi vì đã gọi điện thoại hẹn nhau nên tốc độ cực kỳ nhanh
Đến chiều hai người lại đến khu nhà chung
Ngõ Đinh Hương vẫn náo nhiệt như cũ
Nhà vệ sinh công cộng giờ thành một miếng đất trống, mấy năm trước đã thành chỗ xây quán cho các hộ gia đình trong ngõ
Trải qua mấy năm cố gắng, giờ có rất nhiều chỗ dựng đồ che quầy hàng
Số quầy hàng đó do bên quản lý đường phố phụ trách, mỗi một quầy sẽ nộp thuế cho bên quản lý đường phố
Khi Hà Ngọc Yến đến nhìn quầy hàng lớn nhất ở giữa kia thấy có rất nhiều người đang quây lại xem TV
TV đang phát kênh võ đài ở Hồng Kông
Âm thanh đánh nhau leng keng làm thỉnh thoảng mọi người phải trầm trồ khen ngợi
“Ồ, sao hai đứa về vào lúc này thế?”
Nghe thấy tiếng xe, mấy người hàng xóm quay đầu thấy hai vợ chồng nhà Hà Ngọc Yến xuống khỏi xe
Hà Ngọc Yến cười xua tay: “Được nghỉ phép nên chúng cháu qua đây tặng quà năm mới cho khu nhà chung ạ!”
Nghe thấy lời này, các bác gái cũng tỏ vẻ hâm mộ vô cùng
Mấy năm nay ngõ Đinh Hương liên tục có hộ gia đình dọn đi nhưng không có mấy ai thực sự quay về thăm hàng xóm cũ, thậm chí là tặng hàng xóm quà năm mới cả
Mà hai vợ chồng Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông không những thường về đây tán gẫu đôi câu mà đôi lúc sẽ giới thiệu công việc cho hàng xóm tốt
“Vậy mau đi đi
Xem dự báo thời tiết có lẽ sẽ có tuyết rơi đấy.”
Hà Ngọc Yến cảm nhận được cơn gió lạnh xuyên qua làn da tạo nên sự đau đớn trên mặt mình, cũng biết hôm nay nên về sớm chút
Năm nay thời tiết không ổn, sắp tết rồi mà còn có tuyết rơi
Có khi giờ trên trời nghẹn một đống tuyết chuẩn bị lát nữa rơi cũng nên
Bác gái Phùng đã nghe thấy tiếng động liền chạy ra khỏi quầy hàng, tiếp đón hai người đi vào khu nhà chung
Lúc đi bà còn không quên dặn mấy bác gái quen biết ở ngõ, nhờ mấy người đó để ý quầy hàng giúp cho
Hà Ngọc Yến nhìn về phía chỗ náo nhiệt nhất, diện tích lớn nhất, trong lòng cảm khái một hồi
Khi cô và Cố Lập Đông cùng lập quầy hàng này chỉ là nhất thời tâm huyết dâng trào, nghĩ ra một cái quầy nhỏ
Mấy năm nay nơi này phát triển liên tục giờ sắp biến thành cửa hàng tiện lợi rồi
Lần này hai vợ chồng đến đây ngoại trừ đưa quà cho hàng xóm còn muốn nói chuyện về quầy hàng với bác gái Phùng
Quầy hàng do hai vợ chồng dùng tiền làm ra, dùng để hấp dẫn người xem TV, toàn bộ hàng hóa là nhà bọn họ cung cấp
Nói đúng ra, bác gái Phùng là người bán hàng làm công cho bọn họ
Có điều lúc trước hai nhà đã nói rõ, hai vợ chồng Hà Ngọc Yến cũng không để ý đến chút lợi ích này
Mối quan hệ hợp tác cứ thế kéo dài đến năm nay
Gần đây sản nghiệp của hai vợ chồng đã có sự điều chỉnh nên muốn chuyển nhượng một vài cửa hàng đi
Mà quán nhỏ này chính là một trong số đó
Bác gái Phùng không ngờ hai người Hà Ngọc Yến đến đây không phải chỉ vì đưa quà năm mới mà còn đề cập đến chuyện quầy hàng
“Không được, hai đứa không quan tâm đến quầy hàng thì bác có thể nhận lấy
Nhưng nhất định phải đưa phí chuyển nhượng cho hai đứa mới đúng.”
Hà Ngọc Yến không ngờ bác gái Phùng vẫn giữ vững nguyên tắc của mình đến vậy nên có hơi bất đắc dĩ
Đáng lẽ trọng điểm câu nói lúc nãy của họ phải là cái quầy hàng kia sẽ là của bác gái Phùng, hai vợ chồng bọn họ không cần gì khác
Dù sao cũng đâu thể dọn TV đi được, phải để cho mọi người giải trí chứ
Với lại nhà họ không thiếu cái TV lớn ấy
Nào biết sau khi bác gái Phùng nghe xong không đồng ý ngay mà nói thẳng sẽ đưa phí chuyển nhượng
Bây giờ phí chuyển nhượng của một quầy hàng cực kỳ lớn
Quầy hàng đầu hẻm kia tốt biết bao
Xung quanh có nhiều người đi lại, trả tiền cũng hào phóng
Chỗ tốt như thế mà bác gái Phùng lại không muốn lấy không
Nhưng chính vì như thế, bác gái Phùng mới cảm thấy mình nên đưa phí chuyển nhượng
Nếu không bà sẽ cảm thấy mình đang chiếm lợi của người ta
Vì thế, bác gái Phùng mặc kệ Hà Ngọc Yến nói như thế nào, cắn chết cũng phải đưa phí chuyển nhượng cho bọn họ
Thêm cả phí thuê TV lớn nữa
Đúng là một người thành thật
Nhưng chuyện nên xử lý thế nào, hai vợ chồng đều có chung suy nghĩ
Nói tầm một giờ cuối cùng bác gái Phùng mới đồng ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ không cần phí chuyển nhượng của quầy hàng
Trước mắt có bao nhiêu hàng hóa thì dựa theo tiền nhập hàng mà tính
Còn TV lớn thì bác gái Phùng quyết định mua với giá 500 đồng
TV cũng có trên thị trường nhưng không đảm bảo chất lượng như cái này
Hơn nữa TV lớn của bọn họ có giá hơn 900 đồng
Cho nên 500 đồng cho một cái second-hand là rất ổn
“Đúng lúc mấy ngày nay bác có cái bàn dài, có thể nhân dịp này đem số hàng hóa ra bày lên bàn bán
Chờ sau khi bên bọn bác xác định sổ sách thì sẽ giao tiền cho cháu.”
Hai bên đều là người hiểu chuyện, đối với những việc cỏn con này thì quyết định rất nhanh
Nói chuyện một lúc, bác gái Trịnh nhìn đồng hồ sau đó nhiệt tình mời hai vợ chồng ở lại chờ ăn cơm tối xong về
Hà Ngọc Yến lắc đầu: “Không được, sắc trời không ổn lắm nên bọn cháu phải về sớm chút!”
Mọi người nói chuyện trong nhà Hà Ngọc Yến, giờ chuyện đã giải quyết xong, hai vợ chồng chuẩn bị đóng cửa chạy lấy người
Có điều khi đi cùng bác gái Phùng ra cửa, mọi người nghe thấy âm thanh lớn tiếng của Đổng Kiến Thiết đầu ngõ
“Hội nghị thương mại kết thúc rồi à
Sao bây giờ người này lại về khu nhà chung?” Hà Ngọc Yến nhíu mày nhìn về phía chồng mình
Cố Lập Đông nhìn đồng hồ, bây giờ là hơn 4 giờ chiều, lúc này mà Đổng Kiến Thiết còn ở đây chắc chắn là có mục đích khác
Quả nhiên, mọi người liền nghe thấy hắn ta nói chuyện tuyển nhân sự
Bác gái Phùng đi đằng trước lắc đầu: “Ay da, mấy năm nay Đổng Kiến Thiết không về, nhà nó rất không vừa lòng về nó
Giờ nói việc tuyển nhân sự gì đó
Bác phải đi xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra mới được.”
Nhìn bóng dáng hấp tấp rời đi của bác gái Phùng, hai vợ chồng không khỏi nở nụ cười. 
Mấy năm nay bác gái Phùng không thay đổi gì lắm, vẫn là bác gái tốt bụng luôn cố gắng hết mình
Bà ấy vẫn là người quản lý khu nhà chung số hai, bình thường quản chuyện trong khu nhà chung và quán đầu hẻm
Dựa vào quán nhỏ đầu hẻm kia, bác gái Phùng cũng kiếm được kha khá tiền
Nghe nói bà còn giữ lại được ít đưa cho đứa con thứ hai là Tào Đức Học cưới vợ nữa cơ
Nhưng Tào Đức Học cũng có chí hướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi tốt nghiệp không đi làm mà học tiếp lên thạc sỹ
Khó khăn lắm bác gái Phùng mới chờ hắn tốt nghiệp thạc sỹ
Kết quả người ta lại chạy ra nước ngoài học lên tiến sĩ
Bởi vì đây là suất nhà nước cử đi du học nên nhà họ Tào không cần tốn tiền
Trường Tào Đức Học du học ở cùng trường Khâu Hướng Hoa học đại học
Đây cũng xem như là một loại duyên phận
Khâu Hướng Hoa là con gái của thím Giang nhà bên
Năm ba cô ấy đã xác định đi du học nên cố gắng chuẩn bị mọi thứ
Sang năm tư tốt nghiệp xong cũng xin đi học ở trường mình thích
Cô ấy cầm học bổng toàn phần đi ra nước ngoài học tiếp
Ở nước ngoài mấy năm, học từ thạc sĩ lên tiến sĩ
Tính thời gian chắc cũng được năm năm rồi
Hà Ngọc Yến vẫn giữ liên lạc với Khâu Hướng Hoa, biết giờ cô ấy rất khá, cũng có liên lạc với Tào Đức Học, hai người định sang năm về nước gia nhập công tác nghiên cứu khoa học
Sự ồn ào bên ngoài vẫn chưa tan đi
Trong lòng Hà Ngọc Yến nghĩ những chuyện này, nhìn chồng khóa cửa lại sau đó kéo tay anh đi ra xe
Kết quả Đổng Kiến Thiết lại kéo đống người vượt qua cửa thuỳ hoa chạy đến
Số người đi theo đa số là các bác gái trong ngõ
Hà Ngọc Yến vừa thấy khung cảnh này là nhớ đến những chuyện Đổng Kiến Thiết từng làm mấy năm trước
Đổng Kiến Thiết vừa vào cửa đã thấy hai vợ chồng Hà Ngọc Yến, hắn ta sững sờ hồi lâu
Tiếp theo đó hắn làm như không có việc gì mà gật đầu với bọn họ một cái sau đó nói chuyện tiếp
“Mọi người đừng gấp, nghe tôi nói, nào nghe tôi nói đã
Lần này tôi hợp tác với người khác mở xưởng làm thực phẩm chức năng
Hiện nhà máy cần hai mươi công nhân
Ưu tiên người tay chân nhanh lẹ, trẻ tuổi nhiệt huyết
Nhà ai có người muốn vào nhà máy thì tới tìm tôi
Từ giờ đến trước tết tôi đều ở khu nhà chung.”
Sau khi xác định các tin tức xong thì các bác gái mới thỏa mãn rời đi
Hà Ngọc Yến nghe xong cảm thấy hành động của hắn ta nhanh quá rồi
Mới đó mà đã có cả nhà xưởng rồi
Trên đường về, Hà Ngọc Yến nói thắc mắc của mình cho chồng nghe
Cố Lập Đông gật đầu: “Anh đoán có lẽ cậu ta muốn kiếm tiền nhanh
Có lẽ là cậu ta sẽ mua nhà máy từ tay người khác
Nhà máy, công nhân, sản phẩm đã có sẵn, còn việc đến hội nghị thương mại chắc là muốn kéo thêm nhiều người vào.”
Dù sao bây giờ thực phẩm chức năng cũng đang đứng đầu gió, ngày nào cũng có rất nhiều nhà xưởng như thế ra đời
Cố Lập Đông không làm ngành thực phẩm chức năng nhưng có nghe đến sự nổi tiếng của nó trên thị trường
Ngay cả siêu thị của bọn họ rõ ràng không bán thực phẩm chức năng nhưng thường xuyên có khách hàng tới hỏi có bán không, nói không bán thì khách hàng lại không vui hỏi siêu thị to như này vì sao không bán thực phẩm chức năng
Đây đúng là tình huống làm bọn họ phải dở khóc dở cười
Tuy có thể bán thực phẩm chức năng nhưng Cố Lập Đông cảm thấy thứ này không đáng tin, là đầu mối nguy hiểm
Anh không muốn dính dáng vào đó miễn sau này xảy ra vấn đề
Hành động của Đổng Kiến Thiết rất nhanh
Vừa qua năm, Hà Ngọc Yến chưa bắt đầu đi làm đã nghe hàng xóm trong khu nhà chung nói Đổng Kiến Thiết ở ngõ Đinh Hương đã chiêu mộ đủ công nhân
Đám công nhân này sẽ được huấn luyện một tuần rồi vào làm chính thức
Hà Ngọc Yến không chú ý quá nhiều
Gần đây cô đang muốn nâng cao danh tiếng của cửa hàng nhà mình, muốn để nó vào chính quy, dựa theo xu thế trước mắt, trừ khi tiến vào thời đại internet, nếu không chuyện kinh doanh sẽ không có vấn đề gì nữa
Mấy cửa hàng văn phòng phẩm đều bị cô mua hết cả, phí hoạt động cũng được hạ thấp
Nếu tương lai văn phòng phẩm vẫn tiếp tục đi lên thì cô cũng có thể quản lý hết mấy cửa hàng trong tay
Ngoại trừ cửa hàng văn phòng phẩm, Hà Ngọc Yến còn có một trạm thu mua phế liệu
Mấy năm nay, trạm phế phẩm vẫn hoạt động mạnh mẽ không có bất cứ vấn đề gì
Tuy lợi nhuận không cao bằng cửa hàng văn phòng phẩm nhưng không hề lỗ vốn
Người làm vẫn là ông Khang và ba ruột Lư Đại Nữu
Có điều ông Khang đã lớn tuổi, sắp 65 đến nơi
Tuy ông nói có thể làm tiếp nhưng người nhà họ Khang đều không muốn ông làm nữa
Hơn nữa tuổi bác Lư cũng đã cao, Hà Ngọc Yến cũng không muốn nhận nữa
Vì thế bên trạm phế phẩm cũng gặp vấn đề là phải tạm ngừng kinh doanh
Không sai, chính là đóng cửa ngừng kinh doanh
Trạm thu mua phế phẩm này và cả phòng ốc đi kèm Hà Ngọc Yến đã mua lại hết
Cô không làm thu mua phế phẩm nữa nhưng vẫn có thể tiếp tục làm chuyện khác
Nhưng trạm phế phẩm ở trong ngõ Hoa Sen, xung quanh không có trường học, mở cửa hàng văn phòng phẩm ở đây thì không có lời
Cho nên Hà Ngọc Yến có hơi do dự
Sau khi đóng trạm phế liệu thì cô nên làm gì
Dù sao thi diện tích nơi đó cũng lớn. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.