“Có phải họ hoàn tiền hơi ít rồi không?”
Trong văn phòng siêu thị nhà họ Đồng, trải qua mấy ngày thử nghiệm, Đồng Đức Thụy phát hiện doanh số bán hàng không được bùng nổ như mong muốn Đồng Đức Thụy nhìn tờ báo cáo rồi trò chuyện cùng với Đổng Kiến Thiết “Không đâu, siêu thị nhà anh mới khai trương, tạm thời chỉ có thể như vậy đã Trừ khi anh chấp nhận bỏ tiền ra.”
Trước mắt, chuyện hợp tác với nhà họ Đồng, cái gọi là hoàn tiền 1% thật ra là khi người tiêu dùng mua đồ ở siêu thị, mua một trăm đồng sẽ được hoàn một đồng Mà một đồng này sẽ được hoàn tiền vào trong thẻ hội viên của cửa hàng châu báu Tôn thị Muốn tham dự hoạt động này, trước hết phải có tiền ở trong thẻ hội viên cái đã Vì để làm phương thức này mà nhà họ Đồng đã bỏ ra số tiền lớn để mua hai cái máy tính chuyên dùng ghi chép tài chính từ nước M về Đương nhiên, nhà họ Đồng đồng ý làm vậy chủ yếu là do nhà họ Tôn sẵn sàng trả hai phần cho khoản hoàn tiền 1% này Nói cách khác, tiêu một trăm đồng sẽ được hoàn một đồng, nhà họ Đồng sẽ trả tám hào, hai hào còn lại sẽ do nhà họ Tôn trả Mối làm ăn hợp tác này nói đến cùng cũng là vì để lấy tiền từ túi của hội viên Thực ra, vào ngày khai trương, sau khi biết có ưu đãi này đã có nhiều người làm thẻ hoặc nạp thêm tiền vào trong thẻ hội viên ngay tại siêu thị Mà những số tiền đó sẽ nhanh chóng được chuyển đến một tài khoản bí mật ở Hồng Kông Tài khoản đó dùng để đầu tư Người giao dịch là ba Tôn Tiêu Nhu, Tôn Đại Phát Đổng Kiến Thiết đầu tư ở Hồng Kông và thị trường nước M, và số tiền đổ bộ vào chứng khoán cũng cần thông qua Tôn Đại Phát để điều phối Đương nhiên, sau khi nhận được lợi nhuận, Đổng Kiến Thiết sẽ được cầm trong tay 30% Mà nhà họ Đồng vì cần lợi dụng mối quan hệ của Tôn Đại Phát, cũng giúp bọn họ một chút trong việc đầu tư này Sau đó, họ cũng có thể nhận được 5% lợi nhuận từ tài khoản bí mật đó Còn Lâm Đông là người của Tôn Đại Phát, chia tiền như thế nào là chuyện của Tôn Đại Phát Dù sao sau khi phân phối xong 35% thì số còn lại đều là của Tôn Đại Phát Để tạo ra lợi nhuận cho tài khoản bí mật không chỉ phụ thuộc vào số tài sản tích lũy được từ thẻ hội viên của cửa hàng châu báu Tôn thị Hầu hết đều dựa vào số đại phú hào ở Hồng Kông và Macao Đổng Kiến Thiết biết hơn mười phú hào đầu tư vào tài khoản bí mật này Nhóm người này đầu tư vào vì nhìn trúng năng lực nhìn thị trường của Đổng Kiến Thiết Ở trước mặt người Hồng Kông, Đổng Kiến Thiết chính là phép thử kỳ tích khi kiếm được 1000% lợi nhuận từ trên thị trường chứng khoán nước M.
Đương nhiên, đây chỉ là cái nhìn của người ngoài Trên thực tế Đổng Kiến Thiết nhớ rất kĩ xu hướng thị trường cộng thêm một ít may mắn tâm linh Tất cả hành động của hắn ta đều được tiến hành dựa vào những khung cảnh trong mơ Có điều, không ai biết được điều này Vì thế, Đổng Kiến Thiết đã thành bậc thầy trong ngành đầu tư Hiện tại Đồng Đức Thụy không hài lòng về lợi nhuận của siêu thị nên không nhịn được mà hỏi Đổng Kiến Thiết một câu Đáng tiếc, Đổng Kiến Thiết cũng không muốn nói nhiều, hắn ta đang có nhiều kế hoạch to lớn hơn chưa được thực hiện đây Rời khỏi văn phòng, Đổng Kiến Thiết đi tới bưu cục, gọi điện thoại cho Tôn Đại Phát đang ở Hồng Kông xa xôi Nội dung là bảo đối phương chú ý xu hướng thị trường Gần đây hắn ta sẽ dành thời gian đến Hồng Kông xử lý chuyện đầu tư [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tôn Đại Phát ở đầu giây bên kia cười ha ha: “Đừng gấp, đừng gấp Nếu bên cậu có việc thì đến đây muộn cũng được Giờ giá tăng rất tốt, tuy không tăng lên quá nhiều nhưng cũng đủ để làm người ta kích động rồi.”
Đổng Kiến Thiết quá hiểu Tôn Đại Phát nên lập tức biết ý trong lời đối phương Không cần phải nói, chắc chắn xu hướng rất khả quan Nếu không kẻ tham lam như Tôn Đại Phát sao lại nở nụ cười rõ trên mặt đến thế Đổng Kiến Thiết thuận miệng nói vài câu, sau đó cúp điện thoại Bị cúp điện thoại, Tôn Đại Phát cũng không tức giận, cười ha ha hai tiếng, buông microphone xuống, sau đó ông ta nghe thấy cậu con trai cả nói: “Ba, cái tên Đổng Kiến Thiết này gì cũng tốt, chỉ là quá nổi loạn Loại người này dễ trở thành thứ đâm sau lưng người ta nhất.”
Tôn Đại Phát xua tay: “Nó đang kiếm tiền cho ba con mình, đừng quan tâm nổi loạn với đâm sau lưng gì đó làm gì Nếu có ngày nó phản bội thì cũng chỉ là một tên nhãi nhép ở đại lục, chúng ta chỉ cần dùng một bàn tay đã ấn chết được rồi…”
Nói xong, Tôn Đại Phát lại cười ha ha Sau đó ông ta dặn dò con trai gọi điện cho ông chủ lớn, ông ta muốn thổi phồng năng lực của Đổng Kiến Thiết một chút, thuận tiện kéo thêm nhiều người vào đầu tư Như vậy, bọn họ có thể lợi dụng được tiền của người khác, kiếm thêm nhiều tiền hơn Sau khi bảo con trai rời đi, Tôn Đại Phát gọi điện cho Lâm Đông Đối với Lâm Đông, thái độ của Tôn Đại Phát không còn tùy tiện nữa Dù sao thì Lâm Đông có nhiều mối quan hệ, mấy năm nay bọn họ thông qua Lâm Đông lấy được rất nhiều đồ tốt từ bên bọn Tây, dựa vào đường thủy vận chuyển về Hồng Kông Mấy thứ này trở thành thể diện của Tôn Đại Phát, là công cụ giúp từ mấy cửa hàng châu báu, nhà họ Tôn nhảy thành tư bản ở Hồng Kông “Lâm Đông à Gần đây tôi có một số đồ chơi cho trẻ em, khi nào rảnh qua đây uống trà nhé Mang về cho cháu trai ông.”
Lâm Đông ở đầu giây bên cười vài tiếng: “Được được, không phải sắp đến lúc chia hoa hồng à Đến lúc đó tôi sẽ đến gặp ông một chuyến.”
Hai con cáo già nói vài câu với nhau sau đó mới cúp điện thoại Lâm Hà Hương dựng lỗ tai lên nghe ba nói chuyện Chờ khi nghe thấy gì mà con trai thì cô ta bĩu môi nhưng không dám hé răng “Ba cho con tiền đi, trường học của Đại Bảo cần nộp thêm học phí.”
Lâm Đông: “Thằng bé là con trai của Đổng Kiến Thiết, đi tìm nó đòi tiền đi.”
Lâm Hà Hương lập tức nghĩ đến tình hình trong nhà, nén giận nói: “Không được, anh ta không chịu nhận con Ba, nếu ba không cho thì con đành đi ra ngoài mượn người ta Đến lúc đó ai cũng sẽ bảo Lâm Đông của Cửu Long Thành Trại không trả nổi tiền học phí cho cháu ngoại…”
Người luôn tự cho mình là thượng đẳng như Lâm Đông nghe thấy lời này lập tức thay đổi sắc mặt Lúc bọn họ chạy trốn từ thành phố Bắc đến Hồng Kông, điểm đầu tiên dừng chân chính là Cửu Long Thành Trại Nơi đây chỉ tốt hơn một chút so với khu nhà chung tệ nhất Bắc thành Cho nên, mặc dù những năm tháng trốn chui trốn lủi đó rất ngắn nhưng Lâm Đông không thích ai nhắc tới nó cả Cuối cùng, ông ta kéo ngăn kéo ra cầm nguyên một chồng tiền trăm đô la ném cho con gái Khúc nhạc đệm nho nhỏ ở Hồng Kông không ảnh hưởng đến sự phát triển của câu chuyện Chờ tới trước tết Âm Lịch năm 1988, siêu thị nhà họ Đồng lại tiến vào giai đoạn tăng doanh số bán hàng một cách chóng mặt Đương nhiên, siêu thị tự chọn Gia Huệ có bị ảnh hưởng nhưng xét tổng thể thì không bị ảnh hưởng quá lớn Dù sao số lượng khách hàng cũng rất ổn định Hà Ngọc Yến không hề chú ý đến tình hình của siêu thị Bởi vì sắp ăn tết nên cô bắt đầu chuẩn bị quà tặng trong ngày lễ Sau đó là đưa cho bạn bè và người thân Cũng ngay lúc này cô mới biết gần đây Tần Tú Anh đang khoe khoang, nghe nói cô ta lấy được một ngàn đồng tiền lãi từ thẻ hội viên của nhà họ Tôn, sau đó mua một đống đồ tết về Cô ta để một phần trong nhà, còn đa số là đưa ra ngoài [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chủ yếu là muốn cho anh hai thấy cô ta đầu tư không sai, việc tham gia vào hoạt động quỹ hội viên này đúng là có thể kiếm được tiền Đương nhiên Tần Tú Anh làm xong thì tiếp đó là đầu tư thêm nhiều tiền vào [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nói là muốn làm công trạng cuối năm gì đó Dù sao khi Hà Ngọc Yến nghe xong, đi ra khỏi nhà mẹ đẻ, cô nhịn không được mà cảm thán: “Tiền tài đúng là khiến người ta phải điên cuồng.”
Không chỉ có mỗi Tần Tú Anh điên mà còn có rất nhiều người nữa cùng điên Sắp cuối năm rồi mà họ còn đi vay bạn bè họ hàng tiền May mà người quen của Hà Ngọc Yến không tham gia vào chuyện này Nhưng Lư Đại Nữu lại bị chị dâu hai là Vương Phượng Nhi làm phiền muốn chết Vương Phượng Nhi nhảy nhót mấy năm chê anh hai Lư mấy năm, nhưng cô ta vẫn không chịu ly hôn Bởi vì tháng nào cũng có được tiền từ thẻ hội viên nên cuộc sống trôi qua khá tốt Nhưng cô ta muốn bỏ tiền vào đó tiếp, muốn kiếm thêm nhiều hơn Cho nên người này cứ hay làm khùng làm điên đòi thêm được chút nào hay chút ấy Cứ có tiền là cô ta sẽ bỏ vào thẻ hội viên Mỗi lần Hà Ngọc Yến nghe đến chuyện này là thở dài Những người này có thời gian đi bày kế vay tiền, thà rằng vắt óc đi kiếm tiền còn nhanh hơn Không giống mấy chục năm sau, sinh viên nhiều như lông trâu, nghiên cứu sinh ở khắp nơi, bằng cấp mất giá, mọi người cuốn gói đi nhiều, các tầng lớp giai cấp thì phân hóa rõ Tới lúc ấy không phải cố gắng thì là phải hết sức cố gắng mới kiếm được tiền Còn bây giờ chỉ cần chịu khó, chưa nói đến chuyện giàu, chỉ ở mức tiêu không lo nghĩ thì cũng chỉ tốn một giây Nhưng những người này lại đi đường đen tối để kiếm tiền Hà Ngọc Yến cũng không biết nên nói gì mới ổn Có lẽ là ngại cuối năm hoạt động kia không đủ thu hút, nhà họ Tôn ở Hồng Kông lại tổ chức vũ hội gì đó Dù sao thì họ cũng muốn bày ra dáng vẻ thượng lưu, sau đó tìm vài phóng viên chụp ảnh để khuếch trương thêm Khi tờ báo đến đại lục sẽ khiến nhiều người vốn đã động lòng sẽ càng thêm động lòng hơn Vì thế, đợt cuối cùng của tết âm Lịch, đã có nhiều người vào cửa hàng châu báu Tôn thị bỏ tiền ra để nhận thẻ hội viên Hà Ngọc Yến nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ cảm thán tiếp Thật sự thì những người này chẳng có chút lý trí nào.
Có điều cho dù những người khác điên cuồng ra sao thì tết âm Lịch vẫn đến mỗi năm Nhà Hà Ngọc Yến vui vẻ sung sướng chào đón năm mới.