Khoảng thời gian trước, vụ án của Tôn Đại Phát kết thúc, cuộc sống của mọi người bắt đầu khôi phục bình thường, Hà Ngọc Yến cũng bắt đầu tiến vào trạng thái công tác bình thường Hôm nay nghỉ, Hà Ngọc Yến và chồng đi dạo chợ bán sỉ mới mở không bao lâu với tâm trạng tốt Từ chợ bán sỉ đến ga tàu hỏa đi chưa tới 10 phút Những người buôn bán trước cửa ga tàu hỏa lúc trước đều sẽ dời đến đây tiếp tục làm bán sỉ Sau khi thị trường mở cửa, nhóm Cố Lập Đông mở hai quầy ở chỗ này, chuyên bán sỉ các loại hàng hóa Tuy rằng đã qua gần mười năm, rất nhiều sản phẩm đều đổi mới nhưng việc kinh doanh ở nơi này vẫn nhộn nhịp và sôi động hơn bao giờ hết Cho nên, cho dù lợi nhuận của siêu thị rất cao, bọn họ cũng không từ bỏ hai quầy bán sỉ này Cho nên hôm nay bọn họ cùng tới đây, hỗ trợ dọn đồ ở hai quầy này đến bên trong chợ bán sỉ “May mắn lúc ấy chúng ta không chê giá quầy ở chỗ này đắt, mua một hơi mười cái liền Ngày hôm qua tớ nghe nói quầy ở chỗ này phải 300.000 nhân dân tệ một quầy.”
Lâu Giải Phóng nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ lại đây, nhịn không được mà phàn nàn Hà Ngọc Yến nghe thấy cái giá này thì hơi hoảng Tuy rằng bây giờ đã là năm 1988, thị trường đã mở cửa được 10 năm nhưng cái quầy bán sỉ chưa đến 20 mét vuông mà có giá 300.000 nhân dân tệ thì thật là quá đắt “Hai ngày này có không ít người lại đây hỏi thăm chuyện thuê quầy Chúng ta có muốn cho thuê mấy cái quầy trong mười cái quầy của chúng ta không?”
Lâu Giải Phóng dẫn bọn họ cùng đi vào chợ bán sỉ, miệng không quên giới thiệu một chút chuyện xảy ra gần đây ở chợ bán sỉ Hà Ngọc Yến vừa đi vừa nhìn, phát hiện nơi này được quy hoạch khá tốt Tuy rằng diện tích quầy nhỏ nhưng thiết kế rất hợp lý, cố gắng hạn chế các quầy nằm góc khuất Thị trường bán sỉ người đến người đi, phần lớn mọi người còn đang dọn hàng vào bên trong, hiển nhiên còn chưa bắt đầu buôn bán nhưng đã có người tay chân nhanh nhẹn bắt đầu mời khách hàng tới mua hàng Hà Ngọc Yến chú ý tới một cái quầy trong đó, cô ngây ngẩn Cô kéo cánh tay của chồng, ra hiệu đối phương nhìn ba người bên kia Cố Lập Đông nhìn qua, cũng hơi kinh ngạc “Tại sao lúc trước khi tới đây chúng ta không nhìn thấy bọn họ?”
Lâu Giải Phóng cũng nhìn theo, sau đó lắc đầu: “Cái quầy kia là của ga tàu hỏa, có lẽ là cho bọn họ thuê.”
Phía bên kia, ba người Lâm Hà Hương, Tôn Tiêu Nhu, Hứa Bình Bình đang chỉ huy công nhân dỡ hàng hóa xuống từ xe đẩy Hà Ngọc Yến không ngờ bọn họ sẽ xuất hiện ở chợ bán sỉ Lúc trước cô nghe anh tư nói ba người này vốn không làm chuyện gì trái pháp luật Hơn nữa bọn họ giúp phá án nên cơ quan liên quan sẽ giúp bọn họ sinh sống ở Bắc Thành Nhìn tình hình này, sự trợ giúp kia chắc là cái này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu bọn họ có thể buôn bán thì cũng khá tốt Trong quá khứ, Hà Ngọc Yến không gặp mặt hay nói chuyện phiếm với bọn họ, bọn họ và cô cũng không phải quan hệ bạn bè Tuy nhiên, ngày hôm sau khi đến chợ bán sỉ, cô vẫn để ý tiến độ của bọn họ Sau đó phát hiện Tôn Tiêu Nhu đang mời khách xem hàng ở phía bên kia, Lâm Hà Hương kiểm tra trong quầy Còn về Hứa Bình Bình, cô ta còn đang ngồi ở cửa mời khách hàng Rất khó tưởng tượng, Hứa Bình Bình liều mạng muốn đi nước M vậy mà có một ngày sẽ ngồi ở trên ghế nhỏ mời chào khách hàng cho một quầy bán sỉ nho nhỏ “Ý của anh tư là ba người họ làm ra chuyện lớn như vậy, tiếp tục ở lại nước M hay Hồng Kông cũng không an toàn, ngược lại, ở Bắc Thành có thể sống tốt hơn.”
Ngày hôm qua nhìn thấy ba người này, khi Hà Ngọc Yến gọi điện thoại về nhà đã thuận miệng hỏi anh tư, sau đó cô nhận được câu trả lời như vậy Cố Lập Đông hiểu suy nghĩ của vợ, duỗi tay ôm bả vai cô: “Đúng vậy, sau này bọn họ có thể sinh sống thật tốt.”
——
Trước cửa quầy đối diện, Hứa Bình Bình đã sớm chú ý đến Hà Ngọc Yến Dù sao thì cách ăn mặc và trang điểm của Hà Ngọc Yến không phù hợp với chợ bán sỉ Cô ta cũng không có tâm tư muốn đi qua đó nói chuyện với đối phương Mấy năm nay những chuyện trải qua ở nước M khiến cô ta nhìn thấu không ít chuyện Bây giờ Hứa Bình Bình không có hứng thú với đàn ông, chỉ muốn kiếm nhiều tiền một chút để cuộc sống của bản thân thoải mái hơn Mà Tôn Tiêu Nhu và Lâm Hà Hương có suy nghĩ khác với cô ta, nhưng tốt xấu gì ba người bọn họ cũng cùng chung hoạn nạn Cho nên, ba người bọn họ đều quyết định cùng nhau kinh doanh quầy bán sỉ này Tôn Tiêu Nhu mới vừa bán xong một đơn hàng, tâm trạng rất tốt Tuy rằng cuộc sống bây giờ hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng của cô ta nhưng tốt xấu gì thì bây giờ cũng không khổ lắm Hơn nữa lúc trước cô ta tiết kiệm không ít tiền Bây giờ kinh doanh quầy bán sỉ, Tôn Tiêu Nhu cũng định làm thêm chuyện khác Còn về chuyện của cô ta và Đổng Kiến Thiết, cô ta muốn ly hôn với Đổng Kiến Thiết Đổng Kiến Thiết ở trong tù cũng đồng ý chuyện ly hôn này, nói không muốn liên lụy đến cô ta Vốn dĩ nhiều năm qua cô ta đã quen với sự trả giá của Đổng Kiến Thiết Nhưng sau khi Đổng Kiến Thiết nói không muốn liên lụy cô ta, Tôn Tiêu Nhu lại không muốn ly hôn Cô ta cảm thấy đầu óc mình bị ngốc rồi Vào ngay lúc này, Tôn Tiêu Nhu nghe thấy có người kêu mình Cô ta quay đầu nhìn lại thì thấy một cậu bé bảy, tám tuổi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đây là con trai của Lâm Hà Hương, cũng là con trai của Đổng Kiến Thiết Tuy rằng Đổng Kiến Thiết vẫn luôn nói đứa nhỏ này không phải của hắn, nhưng gương mặt của đứa nhỏ này càng lớn càng giống Đổng Kiến Thiết Mấy năm nay Đổng Kiến Thiết vội vàng kiếm tiền, làm hoạt động thẻ thành viên Có lẽ cũng chưa gặp được đứa nhỏ này mấy lần Tôn Tiêu Nhu nhìn thấy đứa nhỏ này cũng không có tâm trạng gì Cô ta không muốn ly hôn với Đổng Kiến Thiết nhưng cũng không phải bởi vì yêu hắn Dù sao thì nếu thật sự yêu thì khi nhìn thấy đứa nhỏ này có lẽ cô ta sẽ cảm thấy không được tự nhiên Thực tế là cô ta không có loại cảm xúc này, ngược lại cô ta đối xử với đứa nhỏ này giống như con trai của bạn bè vậy Cho nên, Tôn Tiêu Nhu cảm thấy bản thân hơi kỳ quái Lâm Hà Hương thấy con trai lại đây, vui vẻ kêu người qua: “Hôm nay bà ngoại có dẫn con đến trường học xem không?”
Đứa nhỏ gật đầu: “Có ạ, mẹ, có phải con sắp được đi học rồi không?”
Lâm Hà Hương gật đầu: “Đúng vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chờ lát nữa mẹ dẫn con đi mua văn phòng phẩm và cặp sách Chúng ta mua đầy đủ đồ dùng rồi đi học thật giỏi nào.”
Tuy rằng rời khỏi cuộc sống ở Hồng Kông, Lâm Hà Hương cảm thấy rất đáng tiếc Nhưng Lâm Đông đã bỏ rơi bọn họ, cho nên Lâm Hà Hương cảm thấy đáng tiếc cũng vô dụng Bây giờ có thể sống yên ổn ở Bắc Thành lần nữa, Lâm Hà Hương cũng đã rất hài lòng Vào ngay lúc này, có một cô gái trẻ tuổi còn chưa vào đã hô lên: “Chị hai, em tan học rồi.”
Người tới là Tôn Tiêu Mỹ, em gái của Tôn Tiêu Nhu Cô ấy học lớp bổ túc ban đêm ở trường cao đẳng Bắc Thành, gần đây sắp tốt nghiệp, đang buồn phiền muốn tìm công việc gì……
——
Khi Hà Ngọc Yến đi vài vòng xung quanh quầy bán hàng của mình, quyết định làm một quầy chuyên dùng để bán sỉ các loại văn phòng phẩm và hàng hóa chất lượng cao Cô vừa mới định nói chuyện với chồng về chuyện bán sỉ hàng hóa thì nhìn thấy hai chị em nhà họ Tôn bên kia vừa nói vừa cười Nghe nói sở dĩ Tôn Tiêu Nhu đồng ý với cơ quan liên quan, một phần nguyên nhân trong đó là Tôn Tiêu Mỹ Hà Ngọc Yến vẫn luôn cảm thấy Tôn Tiêu Nhu là một người rất phức tạp Cô ta ích kỷ đến mức lợi dụng Đổng Kiến Thiết nhiều năm như vậy nhưng sau khi Đổng Kiến Thiết ở tù lại không ly hôn với đối phương Cô ta rất bảo vệ người em gái duy nhất của mình nhưng lại không sắp xếp cuộc sống sau này của em gái trước Dù sao, đây cũng là một người rất phức tạp So với cô ta, Lâm Hà Hương và Hứa Bình Bình có thể nói là người đơn giản Mấy ngày sau, Hà Ngọc Yến vẫn tới chợ bán sỉ Mỗi lần đều có thể thấy mấy đồng chí nữ này Chưa lần nào cô thấy bọn họ ồn ào nhốn nháo nhưng cũng chẳng thấy họ tương thân tương ái Dù sao thì họ cũng chỉ yên bình bán hàng ở chỗ kia Sau đó, sau khi hàng hóa trong quầy bán sỉ được sắp xếp đầy đủ, Hà Ngọc Yến không còn đi qua đó nữa Mãi cho đến nhiều năm về sau, khi bọn họ đến tuổi trung niên thì ba người này vẫn bình yên như thế, sống cuộc sống bình yên ở chợ bán sỉ.