Hai người đang nói đến Đổng Kiến Dân thì nghe thấy tiếng con ngỗng lớn dưới hành lang kêu lên, phát ra tiếng kêu cạc cạc cạc cạc Tiếp theo chính là tiếng la hét ầm ĩ của trẻ con Cố Lập Đông nhìn ra bên ngoài, hay rồi, thằng nhóc lì lợm Đổng Kiến Dân đang dùng hai tay ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, cậu nhóc đang cố gắng ngăn cản cuộc tấn công của con ngỗng Cuối tuần anh xách con ngỗng này về cũng không giết ngay mà nuôi nó dưới hành lang [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có lẽ thằng nhóc lì lợm Đổng Kiến Dân thối kia đi trêu chọc nó nên mới nhận lấy cuộc tấn công của ngỗng Anh tiến lên xách con ngỗng đặt vào trong phòng bếp Cố Lập Đông quay đầu kêu Đổng Kiến Dân còn đang khóc nhanh chóng về nhà đi Khi anh chuẩn bị xoay người quay về nhà chính tiếp tục ăn cơm thì nhìn thấy Lâm Hà Hương đang đứng dưới hành lang trước phòng phía đông, hai tay khoanh lại đặt trước ngực cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Đổng Kiến Dân Trong nụ cười kia không có ý tốt, anh nhìn thôi cũng cảm thấy ớn lạnh Hà Ngọc Yến cũng nhìn thấy biểu cảm kia của Lâm Hà Hương Cô thấy Cố Lập Đông tiến vào lập tức nói: “Sau này chúng ta cách xa nhà này ra một chút Nụ cười vừa rồi của Lâm Hà Hương khiến em rùng hết cả mình.”
“Chứ còn sao nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chị dâu đúng là không có nghĩa vụ dạy dỗ em chồng Chẳng qua em chồng gây chuyện, bản thân lại đứng ở bên cạnh chế giễu Anh cảm thấy không tốt lắm.”
Nhắc tới Lâm Hà Hương, lúc này Hà Ngọc Yến mới nhớ tới một chuyện quan trọng chưa nói “Anh không biết đâu, lúc trưa em đi theo ông Khang đến căng tin ăn cơm vậy mà lại gặp Lý Lệ Lệ.”
Nếu để Hà Ngọc Yến nói thì đại thần xuyên không đúng là quá lợi hại Khi cô cho rằng sau này mình sẽ không có giao thoa gì với Lý Lệ Lệ nữa thì người này lại xuất hiện lần nữa “Dù sao thì em cũng không định nói chuyện với cậu ta.”
Một bên khác, khi Đổng Kiến Dân la hét có rất nhiều hàng xóm trong viện đều nghe thấy Hôm nay nhà của Đổng Hồng Mai, chị hai của Đổng Kiến Thiết xảy ra một chút chuyện, đến bây giờ còn chưa trở về Cũng may cô ta có để lại màn thầu làm từ bột mì và bột ngô Đổng Kiến Thiết tan làm về nhà muốn kêu Lâm Hà Hương hâm nóng màn thầu nhưng đối phương nói không biết dùng bếp lò Hắn cũng không thể ép buộc đối phương, chỉ có thể bóp mũi nhận mệnh tự mình đi đến phòng bếp bận rộn Khi nghe thấy giọng kêu to của em trai, hắn kêu vợ đi ra ngoài xem thử Lâm Hà Hương nghe xong đi ra ngoài thì nhìn thấy tên nhóc Đổng Kiến Dân này đang ngồi xổm ở cửa nhà phía tây, bị một con ngỗng lớn mổ liên tục Cô ta biết con ngỗng lớn này Ngày hôm qua Cố Lập Đông xách thịt heo và ngỗng lớn về, mọi người đều biết chuyện này Bây giờ nhìn thấy Đổng Kiến Dân bị mổ, cô ta vậy mà lại cảm thấy rất sảng khoái Tên nhóc con này, lần trước nó làm hại cô ta rơi vào nhà vệ sinh công cộng còn không chịu xin lỗi cô ta Cô ta không thể nuốt cơn tức giận này xuống được Bởi vì rơi vào nhà vệ sinh công cộng, đến bây giờ Đổng Kiến Thiết cũng không chịu hôn môi cô ta Tuy rằng hắn không nói nhưng cô biết trong lòng đối phương chê cô ta dơ Cái này khiến cho Lâm Hà Hương vốn xuôi nước xuôi gió từ nhỏ tức giận Nếu không phải sợ Đổng Kiến Thiết có ý kiến, cô đã sớm ra tay dạy dỗ thằng nhóc lì lợm Đổng Kiến Dân này Bây giờ nhìn thấy thằng nhóc lì lợm bị ngỗng mổ, cô ta thật sự rất sảng khoái Nhưng người đàn ông Cố Lập Đông có vết sẹo lớn kia lại nhanh chóng bắt con ngỗng đi Điều này khiến cho Lâm Hà Hương cảm thấy rất khó chịu Khi Đổng Kiến Thiết biết em trai mình làm chuyện gì, phản ứng đầu tiên là định đi tìm Cố Lập Đông tính sổ Nhưng sau khi hắn nhìn thấy biểu cảm khó chịu của Lâm Hà Hương thì lập tức không nói gì thêm nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố tình hôm nay đứa nhỏ này lại rất không nghe lời, đứng ở bên kia múa may nắm tay muốn anh trai trả thù cho mình - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Không biết xui xẻo thế nào mà khi nắm tay múa may giữa không trung lại đập đến phía sau lưng Lâm Hà Hương Xong rồi Em trai thì nổi loạn, vợ lại có dáng vẻ muốn về nhà tìm ba mẹ làm chủ Lời của Phó Giám đốc còn vang lên bên tai Vì tương lai của bản thân, Đổng Kiến Thiết đành phải kéo em trai qua đánh vài cái lên mông của thằng bé Đánh đến mức thằng nhóc lì lợm này kêu ba gọi mẹ, thật sự rất thê lương Đánh vào người em trai nhưng trái tim anh trai lại đau đớn Đổng Kiến Thiết chỉ cảm thấy mình như một cây cải thìa, bị địa chủ tàn nhẫn ép buộc chỉ có thể đánh con Cái loại cảm giác nghẹn khuất này khiến oán giận của hắn đối với Lâm Hà Hương lại tăng thêm một lớp Lúc này Hà Ngọc Yến mới vừa ăn cơm chiều xong, cô chuẩn bị dọn dẹp với Cố Lập Đông thì nghe thấy nhà họ Đổng vang lên tiếng trẻ con khóc Nhà họ Thẩm bên kia lại truyền đến tiếng cãi nhau, cô chỉ cảm thấy ai trong bọn họ cũng có quá nhiều chuyện buồn phiền Cùng thời gian, trong tòa nhà chung hẹp nhỏ chật chội nào đó ở thành bắc Lại Cáp Bình vừa về đến nhà thì thấy bốn người chị dâu lại đang cãi nhau Mà mẹ của hắn ta còn đang ngồi trên ngạch cửa, vừa cắn hạt dưa vừa xem con dâu cãi nhau Nhìn thấy con trai út giỏi giang nhất nhà đã về nhà, bà ta cũng không cắn hạt dưa nữa Bà ta bước tới với gương mặt tươi cười rồi hỏi: “Con út, con ăn cơm chưa?”
Lại Cáp Bình nhìn mẹ ruột duỗi tay lại đây Kẽ móng tay đầy bùn đất, khớp xương ngón tay thô to, khô gầy như củi Quả thật không thể nhìn thêm nữa “Mẹ, con ăn rồi Sao mẹ không quan tâm mấy chị dâu cãi nhau vậy Mẹ xem mọi người xung quanh sắp coi nơi này thành phim điện ảnh vừa xem vừa ăn cơm rồi kìa.”
Từ sau khi mấy người chị dâu này gả vào đây thì bắt đầu cãi nhau Mỗi ngày đều cãi nhau ồn ào, lỗ tai hắn ta không lúc nào được yên tĩnh Mấy người anh trai cũng vô dụng, chỉ có thể cưới được đám phụ nữ nông thôn không có tố chất như vậy “À à à, ăn rồi à, ăn rồi à Mấy con khốn đó ấy à, để mặc bọn nó cãi nhau đi Những người đó thích xem thì cứ xem Xem thêm chút nữa thì mẹ phải bắt bọn họ đưa hai quả trứng gà để bồi thường đấy.”
Nói xong, mẹ Lại lại lấy lòng mỉm cười với con trai: “Chờ khi lấy được trứng gà về, mẹ nấu cho con út ăn nha!”
Cơm tối Lại Cáp Bình mới ăn thịt kho tàu, hắn không thèm trứng gà, tùy tiện gật đầu rồi đi vào nhà Trong phòng vách nho nhỏ chất đầy đồ đạc lung tung, hắn ta nhìn đến nhíu mày Nhưng ba hắn ta và bốn người anh trai mỗi người ngồi trên băng ghế vừa hút thuốc vừa oán giận công việc khó khăn của lò hơi trong nhà máy Không sai, năm người trong gia đình này đều làm việc ở lò hơi trong nhà máy sắt thép Ngoại trừ ba của hắn ta, bốn người anh trai khác đều là nhân viên tạm thời Làm trong lò hơi nhà máy sắt thép rất vất vả, tiền lương cũng không cao Khi lượng công việc nhiều thêm thì cần tìm một vài nhân viên tạm thời làm việc Mỗi khi vào lúc này, bốn người anh trai trong nhà đều sẽ bị ba kêu đi làm công việc này Mỗi lần làm việc xong, mấy người anh trai này đều có một đống lời oán giận muốn nói Nhìn thấy hắn ta trở về, ba Lại cũng không hút thuốc nữa mà tiến lại gần hỏi: “Sao rồi, cô gái kia có đồng ý gả cho con không?”
Nhớ đến lời nói nói với Thẩm Thanh Thanh trong bữa tối hôm nay, nụ cười trên mặt Lại Cáp Bình chưa bao giờ tắt “Đương nhiên là đồng ý rồi Ở đâu có thể tìm được người tài giỏi như con chứ?”
Ba Lại vừa nghe, ông ta vui mừng vỗ tay khen ngợi trầm trồ: “Quả nhiên không hổ là con trai của Lại Chí Trung ba Tìm được cô gái có điều kiện tốt như vậy, nửa đời sau của con không cần lo lắng rồi Không giống bốn người anh trai của con, không có năng lực chỉ có thể cưới phụ nữ nông thôn, không được cung cấp lương thực, mỗi ngày ăn cơm trắng trong nhà.”
Bốn người phụ nữ ăn cơm trắng ở bên ngoài kia lúc này cũng không cãi nhau nữa Ánh mắt ai nấy nhìn về phía em chồng cũng như nhìn Thần Tài “Bình Tử, em giàu có rồi đừng quên anh hai và chị hai đó Từ nhỏ anh hai em đã dọn phân, lau nước tiểu cho em đó.”
“Hừ, Bình Tử, nghe nói ba ruột của em dâu út là trưởng khoa của khoa bảo vệ Chờ hai đứa kết hôn nhớ nhét anh ba em vào làm nhân viên bảo vệ đấy.”
“Chỉ với hình dáng dữ tợn kia của anh ba thì làm nhân viên bảo vệ gì chứ Vẫn là anh tư tốt hơn Từ nhỏ anh tư của em đã dẫn em đi kiếm thức ăn khắp nơi.”
“Không đúng, không đúng Muốn nói tìm thức ăn thì phải là anh năm của em dẫn em đi nhiều nhất.”
Nhìn đi, nhìn những người này đi Lại Cáp Bình chỉ muốn trợn mắt khi nghe những lời bọn họ nói Người như vậy mà không biết xấu hổ chiếm lợi của hắn ta Thẩm Thanh Thanh là do hắn ta tìm Sau này có lợi ích gì cũng do một mình hắn ta hưởng thụ Bằng không tại sao người đàn ông ưu tú như hắn ta lại phải chịu thiệt thòi tìm phụ nữ lớn tuổi hơn mình chứ Suốt cả đêm Lại Cáp Bình đều rất đắc ý Chỉ chờ Thẩm Thanh Thanh về nhà nói với ba mẹ cô ấy Sau đó hắn ta tới nhà cầu hôn, kết hôn, ở trong căn nhà rộng rãi Sau đó……
Suy nghĩ nhiều như thế nào cũng vô dụng Sáng sớm hôm sau, khi Lại Cáp Bình đi đến tiệm cơm quốc doanh tìm Thẩm Thanh Thanh chuẩn bị ăn sáng chung như bình thường, đột nhiên hắn ta phát hiện cô ấy không đi làm ***
Thức dậy vào buổi sáng, Hà Ngọc Yến còn chưa quen với chuyện đi làm Nghiêm khắc mà nói thì hai đời cộng lại đây là ngày đầu tiên cô đi làm Cũng may công việc này không hề bận rộn Ngày hôm qua đi một ngày cũng không làm việc gì, cô chỉ giúp ông Khang sắp xếp ghi chép hồ sơ một ít phế phẩm ra vào Sáng nay đi đến trạm phế phẩm làm vẫn không có chuyện gì để làm Ông Khang vẫn đọc tờ báo bảo bối của mình, ông nhìn thấy Hà Ngọc Yến không có việc gì làm thì nói: “Buổi sáng không chuyện gì thì con không cần ở chỗ này Nếu lo có việc thì buổi chiều lại qua đây nhìn một cái Ồ đúng rồi Cơm trưa nhớ đến căng tin của Cung Tiêu Xã ăn, đừng bỏ lỡ.”
Cơm trưa, cơm chiều của bọn họ là đơn vị cung cấp miễn phí Không ăn thì rất uổng phí, cũng không thể bỏ lỡ như vậy Hà Ngọc Yến được đối phương nhắc nhở chọc cho vui vẻ Cô cười ha ha nói mình trở về đọc sách, buổi trưa sẽ quay lại kêu ông Khang đi ăn chung Sau đó thì đi về nhà.