Hà Ngọc Yến ngồi cách đó không xa ăn không có mùi vị gì Cô nhìn chằm chằm từng cử chỉ hành động của hai người phụ nữ kia Đặc biệt là đồng chí nữ kia, cô ta tìm ghế lắc, tìm radio Chỉ cái radio này thôi, Hà Ngọc Yến đã biết chắc chắn cô ta có phương pháp gì đó có thể biết được bên trong radio giấu tiền và phiếu, bằng không tại sao có thể chính xác tìm được trạm phế phẩm này chứ Phải biết rằng, trên toàn thành phố tuy nói không tới mấy trăm nhưng chắc chắn có mấy chục cái trạm phế phẩm lớn nhỏ Bây giờ Hà Ngọc Yến biết bản thân nên ăn cơm nhanh, buổi chiều sau khi về nhà cô phải kiểm tra cái ghế lắc kia thật kỹ Đương nhiên, rương quan bì hôm qua mua ở thành phố Tân còn chưa thu dọn Vừa vặn buổi chiều về đến nhà cô dọn dẹp cả hai cái luôn Một bên khác, Cố Lập Đông cũng đang suy nghĩ sau khi tan làm về nhà nên làm cái gì “Lập Đông, Cố Lập Đông, tên nhóc em nghĩ cái gì đó?”
Cố Lập Đông hoàn hồn nhìn về phía anh Mã: “Nhớ vợ của em [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sao hả?”
Anh Mã nhìn dáng vẻ giả ngu giả ngơ kia của Cố Lập Đông, tức giận đến ngứa răng Nhưng người ta không muốn ra mặt, hắn đành phải thở dài: “Chờ một lúc nữa anh muốn đi tìm chú Chu nói về chuyện của bọn Ngưu.”
Cố Lập Đông gật đầu: “Anh đi đi Đưa phiếu dầu muốn đăng ký cho em đi Em trả tiền cho anh Còn lại em mặc kệ những chuyện khác.”
Thấy đối phương nói rõ ràng như vậy, anh Mã đành phải lắc đầu đi vào văn phòng của trưởng khoa Cố Lập Đông cũng lắc đầu theo, anh lại nhìn thoáng qua tình huống trong văn phòng Khác với các bộ phận khác, bình thường trong văn phòng khoa vận chuyển không có mấy người Trừ khi phải lái xe ra ngoài, các tài xế khác sẽ nghỉ Nếu không phải muốn sửa sang lại tư liệu chi trả, xin phiếu dầu thì có rất nhiều người không muốn ở lại trong văn phòng Lúc này xung quanh không có ai, ngày hôm qua nhóm người gã Ngưu trở về cùng với bọn họ cũng không ở đây Còn về việc tại sao anh lắc đầu, đó là bởi vì anh biết chú Chu chắc chắn sẽ không quản lý nhóm Ngưu làm cái gì Ông ấy không phải cùng một nhóm với gã Ngưu nhưng tính cách của người này khéo đưa đẩy, không thích giúp ai và cũng thích trốn tránh trách nhiệm Sau này nếu nhóm gã Ngưu thật sự bị người khác phát hiện thì ông ấy có thể đẩy sạch trách nhiệm Người như vậy không thể nói là người xấu, nhưng chắc chắn không phải là người tốt Anh đang suy nghĩ như vậy, đột nhiên nhìn thấy Đổng Kiến Thiết đang nhìn xung quanh cửa vài cái Nhìn thấy chỉ có một mình anh ở đó thì hắn lập tức rút đầu về, cũng không quay đầu lại mà rời đi Cố Lập Đông nhìn thấy bóng dáng của đối phương, anh hơi híp mắt lại Người này rốt cuộc tới nơi này làm cái gì vậy Đổng Kiến Thiết rời đi hơi thăng thẳng, cũng thầm mắng thiếu chút nữa đã bị phát hiện - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Năm giờ chiều, Hà Ngọc Yến đúng giờ đóng cửa trạm phế phẩm lại chuẩn bị tan làm về nhà Lúc trưa Ông Khang rời đi không quay về Hà Ngọc Yến không trâu bắt chó đi cày, cô trải nghiệm cảm nhận làm người canh cửa trạm phế phẩm một lần Nói thật ra thì trải nghiệm cũng khá mới mẻ Điều khiến cô cảm thấy vui vẻ hơn là cái người phụ nữ gây chuyện kia không xuất hiện nữa Chờ đến giờ tan làm, cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc đóng cửa đi về Cô mới vừa trở về khu nhà, còn chưa bước vào cửa thì đã bị bác gái Khổng ở cổng lớn kéo lại “Vợ Lập Đông à, con tan làm rồi hả!”
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Con tan làm rồi Bác gái Khổng, bác nấu cơm chưa?”
Bác gái Khổng vui tươi hớn hở gật đầu: “Bác nấu cơm xong rồi Ngày mai nhà họ Thẩm chuẩn bị làm tiệc cưới, hai vợ chồng các con có biết không?”
Hà Ngọc Yến lắc đầu: “Bác gái, con không biết Nếu không có việc gì thì con về nhà nấu cơm trước, bằng không chờ lúc nữa Lập Đông về nhà không có cơm ăn thì không tốt lắm đâu.”
Bác gái Khổng này thường xuyên nói lời trong lời ngoài dạy cô làm người Cái gì mà đàn ông không ở nhà thì phụ nữ không thể ăn quá ngon, quá no Cái gì mà đàn ông về nhà, phụ nữ phải hâm nóng cơm, bưng trà lên Bây giờ Hà Ngọc Yến cũng dùng lời của đối phương nói lại Bác gái Khổng vừa nghe lời này, cười mỉa nói: “Ay da, tên nhóc Lập Đông này còn đói hơn cả ông Triệu nhà bác.”
“Nói đi Bác gái Khổng, rốt cuộc bác muốn như thế nào?”
Bác gái Khổng thấy vậy cũng không vòng vo:
“Ngày mai không phải là Thẩm Thanh Thanh nhà Thẩm Thiết Sinh kết hôn sao Hôm nay mấy người trong viện bọn bác đã thương lượng xong với nhau rồi Nhà họ Thẩm không lấy tiền mừng, mời người trong viện ăn cơm nhưng chúng ta cũng không thể không biết tốt xấu như vậy Cho nên buổi chiều chúng ta đi đến tòa nhà bách hóa mua một cái bồn tráng men, một cái ấm nước ấm, đại biểu cho người trong viện tặng quà cho nhà họ Thẩm.”
Nghe mấy lời dài dòng này, Hà Ngọc Yến cạn lời lắc đầu, cô trực tiếp từ chối lời kế tiếp của đối phương “Thẩm Thanh Thanh không có quan hệ gì với vợ chồng chúng con Chúng con không định đi ăn bữa cơm kia của bọn họ nên đương nhiên cũng không định tặng quà Bác gái Khổng, không có việc gì nữa thì con về nhà nấu cơm trước đây.”
Sau khi nói ra cái cớ như vậy, Hà Ngọc Yến trực tiếp đi vòng qua bác gái Khổng đi về nhà Chuyện đầu tiên khi về nhà là cô thay một chậu nước khác cho con ngỗng lớn Không sai, con ngỗng lớn lập công kia đã được bọn họ nuôi Bình thường khi hai vợ chồng đi ra ngoài hoặc đi làm thì đặt con ngỗng ở trước bếp lò Ở đó trải một ít rơm rạ, lại để một cái chậu nước và chậu cơm là được Nhưng hương vị của cái thứ vàng nhạt kia hơi hôi nên buổi tối mỗi ngày Cố Lập Đông về nhà sẽ rửa sạch rơm rạ dính chất lỏng vàng nhạt kia Bình thường rơm rạ đều trực tiếp cột lại, ném vào phân lu là được Cái thứ này ở nông thôn thường dùng ủ phân để trồng trọt Đổi nước trong cho ngỗng lớn xong, Hà Ngọc Yến nhìn đồng hồ thấy Cố Lập Đông còn chưa trở về Cô định đi lấy một miếng thịt khô, đêm nay làm thịt khô chưng bún gạo ăn Tuy nhiên, cô vừa quay đầu chuẩn bị cắt thịt khô thì nhìn thấy một người đang đứng trước cửa phòng bếp
“Bác gái Phùng……”
Bác Phùng hơi ngại nhưng vẫn nói:
“Vừa rồi chị Khổng nói với bác chuyện cùng nhau mua đồ đưa cho nhà họ Thẩm kia, con đừng tin chị ấy nói lung tung Chuyện này là mấy chị em già chúng ta cùng nhau làm, cũng không định đòi tiền người khác Không chỉ là nhà của con, cặp vợ chồng trẻ nhà họ Hứa, vợ chồng trẻ nhà họ Lữ đều không cần đưa tiền.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy đối phương giải thích, trong lòng gật đầu Bác gái Phùng còn xem như là người hiểu lý lẽ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cái gì mà toàn bộ hàng xóm trong khu nhà cùng mua đồ tặng quà Nếu đưa cho những người khác thì cô không có ý kiến gì, nhưng đổi thành Thẩm Thanh Thanh thì cô không thích Loại người này, sau này sớm hay muộn cũng sẽ có lúc biết tay cô “Vậy ngày mai vợ chồng các con có đến ăn tiệc không Tiệc cưới được tổ chức vào buổi trưa ngày mai Ông Thẩm nói, đến lúc đó mỗi nhà chúng ta chuẩn bị một ít bàn ghế là được rồi.”
Hà Ngọc Yến buông con dao đang cầm trong tay xuống, cô nghiêm túc nói: “Bác gái, con không đi đâu Chồng con cũng không đi Không phải chúng con bất hòa với nhà họ Thẩm nhưng chúng con hoàn toàn không ưa Thẩm Thanh Thanh.”
Từ chuyện của nhà họ Đổng có lẽ bác Phùng cũng đã nhìn ra được tính cách kiên cường của Hà Ngọc Yến Cho nên, lúc này bác gái Khổng kêu bà lại đây khuyên nhủ Nói cái gì mà giữ gìn sự hài hòa của khu nhà, bà thật sự chưa bao giờ nghĩ đến Bây giờ bà chỉ làm hết trách nhiệm bác gái quản lý khu nhà của mình mà thôi Bà bắt đầu thay đổi kiểu nói chuyện, bắt đầu tám chuyện với Hà Ngọc Yến Hà Ngọc Yến hiểu được suy nghĩ của đối phương [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô nhịn không được lộ ra một nụ cười Vì vậy, cô nghe thấy chi tiết cầu hôn của nhà họ Thẩm với nhà họ Lại “Ay da, con không biết đâu Khi ông Thẩm kêu bác đi làm người trung gian, bác còn ngại từ chối Kết quả, vừa đi đến nhà họ Lại bác đã muốn quay đầu rời đi Con không biết……”
Thì ra nhà họ Lại ở khu nhà chung, trong phòng ở nhiều người thì thôi đi Khắp nơi trong phòng đều dựng lều lung tung thiếu chút nữa không có chỗ ngồi xuống Mà nhà họ Lại không hổ là nhà có nhiều đàn ông Không quan tâm người ta nghèo hay không nghèo nhưng dáng vẻ rất kiêu căng, lộ ra vẻ khinh thường bác gái Phùng, bà tức giận đến mức thiếu chút nữa muốn quay đầu rời đi Cuối cùng vẫn là Thẩm Thiết Sinh tức giận ném xuống một câu muốn gả hay không thì tùy Lúc này mới ép Lại Cáp Bình đứng ra hòa giải “Dù sao bác cũng coi như hiểu rõ rồi Tiểu Lại sống trong loại gia đình này nên chẳng thể là thứ gì tốt.”
Câu cuối cùng bác gái Phùng cố ý nhỏ giọng “May mắn ông Thẩm áp được, khi nói lễ hỏi thì cắn chết chỉ cho 60 nhân dân tệ Nhà họ Lại muốn lấy nhiều hơn đã bị ông Thẩm mắng bọn họ bán con trai.”
Bác gái Phùng kể lại tình huống ngay lúc đó thì cảm thấy rất sảng khoái Thẩm Thiết Sinh không chỉ mắng nhà họ Lại bán con trai, còn lập tức chất vấn bọn họ định cho con trai bao nhiêu của hồi môn Người Bắc Thành chú trọng có tới có lui Nhà họ Lại nhận lễ hỏi 60 nhân dân tệ, ít nhất phải lấy ra một nửa cho Lại Cáp Bình làm của hồi môn 30 nhân dân tệ không nhiều lắm nhưng đối với nhà họ Lại mà nói có lẽ cũng sót tiền rất lâu Bác gái Phùng nghe Thẩm Thiết Sinh nói qua về tình huống cụ thể của nhà họ Lại Nếu là con gái của bà, bà chắc chắn sẽ không để cho đối phương gả vào nhà này Nhắc tới đề tài con gái, ánh mắt của bác gái Phùng tối xuống Haizz, mỗi gia đình đều có nỗi khổ riêng Con gái nhà bà cũng không tốt hơn Thẩm Thanh Thanh được bao nhiêu Hà Ngọc Yến thấy cảm xúc của bác gái Phùng trong một giây từ hưng phấn biến thành mất mát Cô hơi bối rối không biết tại sao nhưng cô thông minh, biết có một số việc có lẽ người ta không muốn nói Vì vậy cô lập tức nói sang chuyện khác, nói có thể cho đối phương một phần vải dệt mua được ở thành phố Tân.