Khi Cố Lập Đông về nhà ăn cơm thì nghe vợ nói về chuyện này “Đúng vậy, em làm rất đúng Con người bác gái Phùng không có ý xấu Nhưng làm bác gái quản lý của khu nhà chúng ta nên bác ấy luôn muốn làm mọi người sinh sống hòa bình với nhau.”
Hà Ngọc Yến cũng biết suy nghĩ của bác gái Phùng, cũng không tức giận với bà Người sống bên cạnh là người tốt luôn tốt hơn so với người xấu “Đúng rồi, hôm nay em ở trạm phế phẩm……”
Hà Ngọc Yến nói chuyện hôm nay gặp được người phụ nữ kỳ quái, quả nhiên Cố Lập Đông cũng đồng ý với sự nghi ngờ của cô: “Anh sẽ nhờ người khác hỏi thăm về người này.”
Hai người đều cảm thấy người phụ nữ kia kỳ quái Nếu có thể biết trước bên trong radio có tiền giấy, vậy chắc chắn bọn họ đã để sót chỗ nào về cái ghế lắc mà đối phương luôn cực khổ tìm kiếm kia Nghĩ như vậy, hai vợ chồng nhanh chóng ăn cơm sau đó đi đến cái góc trong nhà chính dọn cái ghế lắc đến dưới bóng đèn ở chính giữa nhà chính Dưới ánh đèn mờ nhạt, họ nhìn không rõ chi tiết của cái ghế lắc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngày đó mua thứ này trở về, Hà Ngọc Yến phụ trách rửa dọn Cố Lập Đông phụ trách sửa lại cái tay vịn bị gãy Cứ như vậy, hai người cũng chưa phát hiện cái ghế lắc này có chỗ nào không bình thường Bây giờ cũng chỉ có thể xem thử xem sao Cách kiểm tra đơn giản nhất chính là lần lượt vỗ vào những thanh gỗ của cái ghế lắc một lần Bình thường loại cách này chỉ có thể kiểm tra ra trong thanh gỗ có trống rỗng hay không Nếu bên trong cất giấu đồ, giữa kết cấu thanh gỗ không có khe hở, hoặc là khe hở rất nhỏ thì loại cách kiểm tra này là vô dụng Đầu tiên là Cố Lập Đông dùng cách kiểm tra ngốc nhất này kiểm tra một lần Quả nhiên không thu hoạch gì “Nếu không thì tháo nó ra xem thử?”
Lúc này gia cụ làm bằng gỗ, trên cơ bản đều được chế tạo bằng kết cấu là chọn dùng mộng và lỗ mộng* [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cái ghế lắc trước mắt nhìn không giống như là gia cụ hiện đại, càng giống như là sản phẩm thời dân quốc Lúc ấy đã xuất hiện loại đồ vật đinh sắt, đinh ốc này * Một mảnh gỗ sẽ được đục ra tạo thành phần lồi, còn một mảnh khác sẽ được đục ra với phần lõm bên trong để vừa khít với phần lồi Đây được gọi là “mộng” (phần lồi) và “lỗ mộng” (phần lõm) giống như các miếng ghép lắp ráp Không khéo chính là thanh gỗ chính của cái ghế lắc này được kết nối bằng đinh ốc Cứ như vậy, nếu bọn họ muốn biết rõ ràng trong cái ghế lắc này rốt cuộc có cái gì thì chỉ có thể vặn từng cái đinh ốc ra, tháo dỡ từng thanh gỗ tạo thành ghế lắc xuống Việc này hao phí hai giờ, sau khi làm xong cũng tới khoảng gần 9 giờ - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Vào giờ này phần lớn mọi người đều đã tiến vào mộng đẹp Mà ở nhà họ Cố ở nhà phía tây, lúc này trái tim của hai người trẻ tuổi đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi ngực vậy “Trời ơi!”
Hơn nửa ngày, Hà Ngọc Yến chỉ có thể nói ra một câu như vậy để biểu đạt sự khiếp sợ của bản thân Cố Lập Đông người phụ trách tháo dỡ, lúc này cũng kinh ngạc không biết nên nói cái gì mới tốt Anh duỗi tay ôm lấy bả vai của vợ, để bản thân gia tăng cảm giác chân thật một chút Ai có thể nói cho bọn họ biết tại sao các thanh gỗ tạo thành cái ghế lắc bình thường này đều là gỗ được mạ vàng không Không sai, chính là đầu gỗ mạ vàng Nói đúng hơn là ngoại trừ tay vịn bị hư là gỗ bình thường, những thanh gỗ khác tạo thành ghế lắc tất cả đều được phủ bằng vàng lá Vàng lá vốn là một tấm vàng mỏng được trải qua tinh luyện Tính chất mềm mại, kỹ thuật tinh luyện vàng lá tốt thậm chí có thể làm thuốc Mà vàng lá trước mặt họ đã được người khác cố ý gấp thành mảnh, nhét vào bên trong thanh gỗ nhỏ hẹp trống rỗng Bởi vì nhét quá nhiều, thậm chí khiến người khác không thấy được có bao nhiêu khoảng cách giữa thanh gỗ và vàng lá Hà Ngọc Yến nhìn Cố Lập Đông rút vàng lá đã móp méo từ trong một thanh gỗ ra, chậm rãi mở ra Tuy rằng trên vàng lá mỏng có rất nhiều nếp gấp, thậm chí có chỗ đứt gãy nhưng điều này cũng đủ khiến hai người bọn họ trợn mắt há hốc mồm “Vận may của chúng ta thật sự rất tốt.”
Còn không phải sao Chính Hà Ngọc Yến cũng bắt đầu cảm thán Trời mớ biết trước kia khi nhìn thấy cái ghế lắc này, trừ tay vịn bị gãy thì những chỗ khác không có bất kỳ vấn đề gì Nếu những bộ phận khác bị gãy, có lẽ thứ này cũng không đến được chỗ của cô “Không thể đặt cái ghế lắc này ở đây được.” Hai vợ chồng đồng thanh nói Bình thường hai vợ chồng bọn họ hay sử dụng cái ghế lắc này Nhưng bây giờ có thêm một người phụ nữ, một người phụ nữ bọn họ không quen biết có khả năng biết bí mật của cái ghế lắc này Chỗ làm việc của Hà Ngọc Yến và đối phương quá gần nhau Sớm hay muộn cũng có một ngày đối phương sẽ biết cái ghế lắc kia đang ở nhà cô Dù sao thì lúc trước họ gọi người chở hàng chở thứ này bằng xe ba bánh, tất cả mọi người trong khu đều nhìn thấy “Có vẻ như kế hoạch đào tầng hầm dưới đất mà anh nói lúc trước phải tiến hành trước rồi.”
Lời này nghe như rất vất vả nhưng nụ cười trên mặt Cố Lập Đông đã rõ ràng đến mức khiến Hà Ngọc Yến cũng nhịn không được mà cười rộ theo Ai mà chẳng thích tiền tài, chuyện này không có gì mà cảm thấy thẹn thùng hết Tiền tài này còn là bọn họ đoạt được trong lúc lơ đãng Ai mà không cảm thấy vui vẻ với loại chuyện tốt này chứ “Sau khi giấu thứ này đi anh còn phải nghĩ cách tìm một cái ghế lắc giống y như vậy.”
Hàng xóm trong khu nhà đều biết cái ghế lắc này là cái ghế nát, bình thường không ai chú ý tới nhưng đột nhiên biến mất cũng không được Hơn nữa, trong lòng Hà Ngọc Yến mơ hồ còn có một suy nghĩ xấu Nếu ngày nào đó người phụ nữ kia thật sự tìm tới thì cô cũng có thể dựa vào một cái ghế lắc giả lừa gạt người phụ nữ đó Vào lúc ban đêm, hai người không rảnh nghỉ ngơi Hơn nữa ngày mai cũng không cần đi làm nên họ dứt khoát bắt đầu làm việc bận rộn từ hơn 9 giờ tối đến 12 giờ mới ngủ Lúc này, cái tầng hầm ngầm kia đã có một chút hình dạng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tầng hầm ngầm được đào ở vị trí trước bếp lò một chút Vốn họ định đào ở khoảng đất trống ở giữa bức tường phía sau phòng vách và vách tường Nhưng làm ở chỗ này rất khó tránh khỏi nhà họ Triệu ở tiền viện được ngăn cách bởi một bức tường nghe thấy động tĩnh Bọn họ suy nghĩ, cuối cùng đào tầng hầm ngầm ở trên đất trống phía trước bếp lò Nhưng hai ngày này họ sẽ không thể nấu cơm được, hơn nữa cũng không tiện mở cửa ra, con ngỗng lớn trên đất trống cũng di chuyển chỗ ở đến phía trước Hậu quả của buổi tối không ngủ đào tầng hầm ngầm chính là ngày hôm sau hai người đều có quầng thâm mắt đen thui, ngáp dài ngáp ngắn khiêng đồ về nhà họ Hà ở xưởng thực phẩm Trên đường về nhà mẹ đẻ, Hà Ngọc Yến còn đang suy nghĩ hình như mình đã quên gì đó “Người trẻ tuổi phải tiết chế, tiết chế.”
Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy con gái, mẹ Hà cảm thấy giận sôi máu Chờ sau khi nhìn thấy Cố Lập Đông bị con thứ hai lôi đi thì bà lập tức kéo con gái đến phòng trong nói chuyện “Bây giờ người trẻ tuổi các con cảm thấy không sao nhưng chờ khi già rồi sẽ biết tay Còn con nữa, sao có thể dung túng đàn ông lăn lộn bản thân thành như vậy.”
Quầng thâm mắt, ngáp ngủ, hai chân run rẩy, còn có vết đỏ ở giữa cổ Mẹ Hà nhìn cái nào cũng là kết quả phóng túng của người trẻ tuổi Con gái mình thì mình yêu thương, bà cũng không thể để con rể hủy hoại con gái của bà khi còn trẻ tuổi như vậy Hà Ngọc Yến: Cạn lời.. Mới đầu Hà Ngọc Yến cũng chưa kịp phản ứng lại rốt cuộc là có chuyện gì Chờ sau khi nhìn thấy tầm mắt của mẹ Hà, có lẽ cô đã hiểu Sau đó cô nhịn không được mà đen mặt Quầng thâm mắt, ngáp ngủ là bởi vì đồng hồ sinh học thay đổi, tối hôm qua bận việc đến 12 giờ mới đi ngủ Hai chân run rẩy là bởi vì tối hôm qua khi đào đất cô muốn giúp dọn dẹp bùn đất mới đào ra Tuy rằng Cố Lập Đông không cho cô làm nhưng Hà Ngọc Yến cũng thương chồng mình Cô càng không cảm thấy bản thân giúp anh nâng chút bùn đất là chuyện to tát gì Còn về vết đỏ ở giữa cổ, vậy càng oan hơn Buổi tối ngày mùa hè không đi ngủ thì chẳng phải bị muỗi đốt sao Vì lý do này cô đã gãi mấy vết sưng do muỗi cắn ở trên cổ đến đỏ bừng “Dù sao con cũng phải tự kiềm chế bản thân Cho dù con rể muốn phóng túng thì con cũng phải giữ chặt bản thân lại.”
Trải qua lời giải thích nửa che nửa lộ của con gái, mẹ Hà càng không tin lời con Nhưng Hà Ngọc Yến cũng không thể nói rõ tất cả mọi chuyện ra, cô chỉ có thể để mẹ dạy dỗ mình vài câu Mà Cố Lập Đông lại càng không có đãi ngộ tốt Khi ăn cơm, mẹ Hà thường dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn anh Bà tỏ vẻ cái tên nhóc này dựa vào cái gì mà cưới con gái của bà chứ Điều này khiến cho Hà Ngọc Yến cảm động, cũng cảm thấy hơi buồn cười Nhà họ Lý ở bên cạnh, hôm nay Lý Lệ Lệ cũng về nhà Khi Hà Ngọc Yến ăn cơm xong đi đến phòng nước, cô nhìn thấy Lý Lệ Lệ cũng cầm một cái khăn lông đi ra ngoài “Yến Tử, cậu về rồi à.”
Hà Ngọc Yến gật đầu, cô không muốn nói chuyện phiếm với đối phương nhưng cô đột nhiên có một suy nghĩ “Buổi trưa ngày hôm qua, vị đồng chí nữ cùng ăn cơm với cậu ở căng tin tên là gì vậy?”
Lý Lệ Lệ ngẫu nhiên đi làm hay ăn cơm ở căng tin của Cung Tiêu Xã cũng có thể nhìn thấy Hà Ngọc Yến Bây giờ đối phương hỏi, cô ta lập tức biết Hà Ngọc Yến đang hỏi ai “Đó là nhân viên tạm thời đăng ký kho hàng mới tới làm ở Cung Tiêu Xã chúng tôi, người đó tên là Hứa Thúy Bình Sao hả, cậu không thích cô ấy à?”
Lý Lệ Lệ nói thẳng thắn như vậy, cô ta nhận được biểu cảm cạn lời của Hà Ngọc Yến “Cậu có biết tình huống của cô ấy không?”
Lý Lệ Lệ gật đầu: “Hình như là ở khu nhà ở thành bắc Hôm qua vừa tới đi làm tìm tôi mượn tiền, có lẽ là điều kiện trong nhà khá kém!”
Sau khi hỏi thăm xong, hai người đều im lặng vặn vòi nước trong nhà vệ sinh ra, không nói chuyện nữa Tuy nhiên hai người không nói lời nào nhưng mẹ của hai người lại có rất nhiều lời muốn nói Hàng xóm khác ở trên hành lang đã sớm đi ra ngoài xem náo nhiệt “Lần này Lệ Lệ nhà chúng tôi trở về mang theo hai hộp sữa mạch nha cho vợ chồng chúng tôi, sợ chúng tôi không đủ dinh dưỡng.”
Khi nói lời này, bác gái Cận còn tỏ vẻ gợi đòn, tôi sống rất bình thường nhưng con gái của tôi lại rất hiếu thảo Mẹ Hà rất cạn lời mà liếc nhìn đối phương một cái Tiếp theo coi như không có việc gì mà nhìn cháu trai lớn và hai cháu gái chơi đùa Thấy mẹ Hà không tiếp chiêu, bác gái Cận hơi tức giận nhưng bà ta cũng hưởng thụ những ánh mắt hâm mộ của các hàng xóm khác Nuôi con gái 18 năm cũng chỉ chờ thời khắc này Cái cảm giác vui vẻ sảng khoái sau khi thoát khỏi áp lực có rất nhiều người không hiểu được Con gái của bà ta biết tranh đua, gả cho người trong sạch, trong tay còn có nhiều tiền như vậy Sau này mỗi ngày cô đều có thể sống sung sướng Nói không chừng ngày nào đó cái người làm mẹ là bà ta còn có thể uống một ly sữa mạch nha, nghe tiếng đổ nước vào sữa mạch nha “Cậu khoe khoang như vậy có tốt không?”
Hà Ngọc Yến nghĩ đến đối phương vừa mới trả lời câu hỏi của mình Vì vậy cô có lòng tốt mà nhắc nhở một câu Sau đó cô nhìn thấy trên gương mặt trẻ tuổi của Lý Lệ Lệ xuất hiện vẻ đau khổ tiều tụy không phù hợp với tuổi của cô ta “Tôi sợ cái gì chứ Bây giờ điều tôi có thể làm chính là nhân lúc mang thai Đại Bảo liều mạng ôm tiền Có thể ôm được bao nhiêu thì ôm bấy nhiêu.”
Khi Lý Lệ Lệ nói lời này, trong giọng nói trộn lẫn sự điên cuồng khiến trái tim người khác cảm thấy hoảng sợ Hà Ngọc Yến thiếu chút nữa muốn hỏi rốt cuộc đối phương đã xảy ra chuyện gì nhưng Lý Lệ Lệ đã khôi phục dáng vẻ bình thường ===
TN Team & Đảo Cá Mập: Cmt nhiều nhiều lên nha cả nhà ưiiiii Bọn tớ mong mọi người lắm ó!