Hà Ngọc Yến cũng không biết oán hận giữa hai nhà Thẩm, Lại Chỉ nghe các bác gái mỗi người một câu, đủ để cô mở mang tầm mắt Lúc trước cô còn cảm thấy tình yêu của Lâm Hà Hương đã là đẳng cấp, gả cho cái loại người bại hoại như Đổng Kiến Thiết Kết quả, người ta sống tốt Sau khi Lâm Hà Hương gả đến, cuộc sống ban đầu có thể không được tốt nhưng bây giờ cũng không tệ lắm Mỗi ngày ị phân đi tiểu có người hầu hạ, cơm cũng không cần tự mình làm, mỗi ngày trừ giặt quần áo đi làm của mình, cô ta không cần chung đụng cùng mẹ chồng cực phẩm như bác gái Trịnh nữa Bây giờ quay đầu nhìn lại thì điều kiện gia đình Thẩm Thanh Thanh cũng không tệ, lại chọn một người như Lại Cáp Bình Bây giờ còn bị cha ruột đuổi ra khỏi nhà, không cần phải nói cũng biết đi theo Lại Cáp Bình thì chỉ có thể ở trong phòng vách nho nhỏ của nhà họ Lại Đến lúc đó, một căn phòng nho nhỏ chen chúc mười mấy người, nghĩ đến thôi Hà Ngọc Yến cũng cảm thấy da đầu tê dại Cô nhịn không được mà cảm thán trong lòng: Cuộc hôn nhân này đúng là không nên có ——
“Làm sao vậy?”
Cố Lập Đông trở về liền trực tiếp vào phòng bếp, bắt đầu lén lút củng cố tầng hầm dưới lòng đất Hôm qua anh đã đào xong hình dáng ban đầu của tầng hầm, diện tích không lớn, chỉ là một khối nhỏ, chỉ cần dùng xi măng và gạch xây trong tầng hầm dưới lòng đất, sau khi xi măng khô có thể chuyển một vài đồ nhạy cảm vào bên trong Hà Ngọc Yến ngó nhìn tầng hầm nhỏ, cười một tiếng, nói chuyện vừa nghe được của nhà họ Thẩm ra, nói hết từ đầu đến đuôi Cuối cùng cô không nhịn được xúc động nói: “Anh nói thử xem Thẩm Thanh Thanh có ý gì?”
Cố Lập Dông nghe xong thì thở dài, động tác trên tay ngừng lại một lát, nghiêm túc suy nghĩ: “Có lẽ là được Lại Cáp Bình tâng bốc rồi!” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Mặc dù bình thường Thẩm Thanh Thanh nhìn rất hiểu chuyện, nhưng dù sao trong nhà cô ấy chỉ là một đứa trẻ, lại là con gái của Thẩm Thiết Sinh, từ nhỏ đã được cha mẹ cưng chiều mà lớn lên, thói quen được nuông chiều này đương nhiên sẽ tìm đối tượng là người có thể mang lại cảm giác như vậy Không thiếu ăn, không thiếu uống, không thiếu tiền tiêu Thẩm Thanh Thanh chỉ theo đuổi hạnh phúc tinh thần Hà Ngọc Yến bị lời nói của anh thuyết phục, có lẽ là mối quan hệ giữa cơ sở kinh tế và nền tảng tinh thần đi Nhưng mà khẩu vị của Thẩm Thanh Thanh cũng đủ độc đáo “Đừng nói đến cô ấy nữa Buổi sáng anh hai em gọi anh đi ra ngoài làm gì thế?”
Sáng hôm nay vừa mới về nhà mẹ, anh hai đã gọi anh ra ngoài, Hà Ngọc Yến không thể bỏ sót chuyện này được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Lập Đông nghe được lời này, chân mày cũng nhíu lại: “Có người tìm anh hai em muốn kết hợp đầu cơ trục lợi.”
Nói đúng ra là đầu cơ trục lợi các loại sản phẩm thu được từ nông thôn Anh hai nhà họ Hà là người thu mua tạm thời các sản phẩm ở nông trại Người làm công việc này là định giá vật phẩm mà người dân mang đến, sau đó thu mua Cũng không khác gì đi mua đồ, chỉ là đồ này mua về để đưa đến đơn vị gia công Vì vậy người dân có thể đến trạm thu mua bán đồ đạc, các loại nông sản như trứng gà, lông dê, lông heo, các loại gia súc gia cầm, rau, củ, quả, trái cây… Thỉnh thoảng sẽ có một vài người dân mang đến một số chai lọ tìm được, đều đưa đến nơi này Thông thường, những loại đồ giống nhau sẽ được người dân mang đến cửa hàng hữu nghị hoặc là trạm thu mua bán đồ phế thải để đổi tiền “Anh hai của em không biết là nghĩ gì, định đem đồ nhận được từ tay những người đó, lén lút giữ lại một ít, sau đó bảo anh mang đến những nơi khác bán.”
Hà Ngọc Yến nghe xong thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, anh hai cô điên rồi sao Lại dám làm ra chuyện này, hơn nữa còn kéo chồng cô làm cùng “Yên tâm, anh từ chối anh ấy rồi Còn nói với anh ấy chuyện này không dễ làm.” Cố Lập Đông thấy vợ tức giận, lập tức trấn an “Hơn nữa công việc này nghe nói hình như làm trung gian có thể kiếm được không ít Nhưng mà chuyện này quá hỗn loạn, hơn nữa vật phẩm nông sản không lời nhiều, nếu quả thật muốn kiếm tiền thì làm như gã Ngưu mới kiếm được nhiều.”
Cố Lập Đông nghi ngờ tại sao vào giờ phút quan trọng này đột nhiên anh vợ lại tới tìm mình làm chuyện “làm ăn phát tài” này chứ Những chuyện phiền lòng này Cố Lập Đông không định nói tiếp Vòng vo chuyển đề tài: “Đồ anh mang từ thành phố Tân về có phải còn chưa thu dọn xong không?”
Hà Ngọc Yến vừa nghe xong thì vỗ đầu một cái Cô hôm nay lú lẫn, cứ cảm thấy đã quên cái gì, quả nhiên là chuyện này, cô còn chưa thu dọn cái rương ——
Nói là làm liền Hà Ngọc Yến cũng không lằng nhằng đi thẳng đến gian nhà chính lôi rương ra Vật này sau khi được mang về vẫn nằm ở trong sọt, chất bên góc tường Bởi vì lo lắng bên trong thật sự có bí mật gì nên Hà Ngọc Yến dứt khoát đóng cửa nhà lại, mang cái sọt đi đến phòng bếp Chờ khi chắc chắn rằng hàng xóm đang bàn chuyện phiếm, không ai chú ý đến nơi này Lúc này Hà Ngọc Yến mới rón rén đóng cửa bếp lại, sau đó lấy rương ra Bên ngoài màu nâu sậm, không nhìn ra là bằng gỗ gì, phía trên chạm khắc hoa tương đối tinh xảo, chỉ một cây trẩu vô cùng đơn giản, bốn phía cái hòm khắc một bộ đồ nữ sĩ Trên làn váy nữ sĩ, từng mảnh được khảm trai màu xanh dần dần đậm hơn “Vật này nhìn rất đẹp.”
Cố Lập Đông không hiểu mấy thứ này lắm, cũng có thể nhìn ra được cái rương gỗ này rất là đẹp Hà Ngọc Yến gật đầu, vật này cho dù không phải đồ cổ, chỉ tính về tính nghệ thuật cũng đáng được mua về tay Cái rương dùng để đựng đồ nhỏ cho nên Hà Ngọc Yến cẩn thận kéo từng tầng ngăn kéo một ra, ngăn kéo nho nhỏ sau khi được cô tháo ra ngoài, Hà Ngọc Yến đưa ngăn kéo nhỏ cho Cố Lập Đông kiểm tra, còn bản thân thì đưa tay vào trong ngăn kéo lục lọi Một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng có phát hiện “Trong này có một ngăn tương đối dày.”
Cố Lập Đông nhận lấy cả cái rương, giơ lên nghiêm túc nhìn, xác định được chỗ khác thường, sau đó anh tháo dỡ toàn bộ rương gỗ ra Vật này được làm bằng cấu trúc cổ xưa, một khi mở ra, ngăn khác thường kia sẽ trực tiếp biến thành hai ngăn Một chiếc chìa khóa bằng đồng rơi xuống cùng với một giấy vàng được gấp lại Hà Ngọc Yến lập tức giơ tay nhận lấy hai đồ này, trực giác cho cô biết vật này chắc chắn có lai lịch gì đó, không nói đến giấy vàng, chỉ cái chìa khóa kia cũng chỉ có loại khóa đồng cổ xưa mới có thể sử dụng được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Loại khóa này chỉ có một chìa khóa, chìa khóa tra vào phải khớp, bởi vì hoa văn trên khóa là có một không hai Mà tờ giấy vàng sau khi được Hà Ngọc Yến mở ra đại khái lớn bằng tờ giấy A4, phía trên vẽ một bản đồ đơn giản Bản đồ lấy tòa nhà cổ ở trung tâm thành phố phía Bắc làm trục, đánh dấu rất rõ ràng một tòa nhà không xác định Hướng đi này khiến cho đại não Hà Ngọc Yến có cảm giác đây là bản đồ kho báu mà ông trời đưa đến Hà Ngọc Yến đưa 2 tấm bản đồ cho Cố Lập Đông, sự kinh ngạc trên mặt vẫn chưa hoàn toàn biến mất Cố Lập Đông cũng không khá hơn là bao, sau khi anh nhận lấy xem tấm bản đồ xong, tâm trạng dường như không thể bình tĩnh lại được Bọn họ đây là… nhặt được bảo bối lớn gì sao “Anh nói xem, có phải người phụ nữ kia biết sự tồn tại của những thứ này hay không?” Một lúc lâu sau Hà Ngọc Yến hỏi nhỏ Môi Cố Lập Đông cũng hơi run lên, vừa mới tìm lại được giọng mình: “Có lẽ ít nhiều gì cũng biết một chút.”
Cố Lập Đông đã tìm người điều tra người phụ nữ kia, tạm thời còn chưa có tin tức nào nhưng mà nhìn đồ đang cầm trong tay, anh không thể không chắc chắn đối phương biết được thứ gì đó, hơn nữa tám chín phần là đoán trước được đồ đó Loại năng lực này nghe thì rất đáng sợ nhưng mà Cố Lập Đông làm vận chuyển vào nam ra bắc cũng không sợ những thứ dị thường này Ngược lại là sau khi biết được năng lực của đối phương, bọn họ có thể lợi dụng “Trước tiên em cứ giấu cái rương thật này đi, chìa khóa với giấy vàng cũng cất đi Ngày mai anh xin nghỉ, tự mình phác họa lại hình vẽ phía trên lại một lần Đến lúc đó anh xem thử bước kế tiếp nên làm như thế nào.”
Đây là một phương pháp tương đối phức tạp, Hà Ngọc Yến cũng đồng ý, còn về sau xử lý như thế nào, trước tiên bọn họ phải tìm được nơi đó rồi mới nói được Bởi vì ảnh hưởng của chuyện cái rương quá lớn cho nên Hà Ngọc Yến cũng quên nói chuyện khác thường của Lý Lệ Lệ cho chồng nghe ——
Không giống với Hà Ngọc Yến rời khỏi nhà mẹ đẻ từ rất sớm, Lý Lệ Lệ ở lại nhà mẹ đến khi mặt trời sắp lặn mới trở về Vừa về đến khu nhà trong nhà máy sắt thép, còn chưa lên tầng cô ta đã bị một cô dâu mới gọi lại Lý Lệ Lệ nhìn dáng vẻ của đối phương, cũng biết đến để vay tiền Cô ta vô cùng rộng rãi hào phóng: “Nói đi, mượn bao nhiêu?”
Cô gái nghe người ta nói Lý Lệ Lệ là người phung phí cho nên mới chạy tới vay tiền, mượn tiền cũng không phải cho cô ấy dùng, mà là chuẩn bị mua một ít đồ về nhà thăm cha mẹ một chút Cô gả đến đây đã được nửa năm, nhà chồng đã sắp xếp công việc cho nhưng mà tiền lương không cho cô ấy đồng nào Mỗi một tháng mẹ chồng cũng chạy đến xưởng cô làm lấy tiền lương đi, chuyện này cô ấy đã từng làm loạn lên nhưng người xung quanh nói đây là công việc mà mẹ chồng cho cô, đương nhiên tiền lương cũng nên giao cho bà Nhưng mà tại sao không ai nói đến công sức làm việc của cô chứ Cô gái không hiểu, cũng không chịu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng về nhà mẹ nhất định phải mang ít gì đó, vì vậy cô chỉ có thể tới tìm Lý Lệ Lệ “Cô yên tâm, tiền này tôi nhất định sẽ trả lại.”
Lý Lệ Lệ cũng không sợ đối phương quỵt nợ, dù sao cô ta chỉ cho người có công việc trong đơn vị vay tiền, nếu người này không trả, đến lúc đó cô ta cầm giấy nợ đến đơn vị làm loạn, lúc nào cũng có thể lấy tiền về, dù sao một công việc có thể so với một chút tiền đó sao Tâm trạng cô ta rất tốt nên cho vay hai mươi đồng, sau khi lấy tấm giấy ghi nợ, Lý Lệ Lệ ưỡn cái bụng bầu chưa nhìn rõ đi lên tầng, trở lại nhà họ Bao “Vẫn còn mặt mũi trở về à…”
Mẹ Bao vừa thấy con dâu trở lại, vừa muốn mắng chửi thì thấy đối phương ưỡn bụng về phía mình, lập tức không lên tiếng nữa, bà ta đã lén lút tìm bà đồng tính qua, thai này chắc chắn là cháu trai mập mạp không thể nghi ngờ, bà ta cũng không thể mắng chửi người nữa, nếu không cháu trai nghe được sẽ không vui Lý Lệ Lệ thấy vậy cười ha ha, cũng không để ý đến mẹ Bao nữa đi thẳng đến trước bàn cơm, bắt bẻ nhìn thức ăn hôm nay “Không có thịt à Không có thịt tôi không ăn đâu.”
“Cô… Cô không sợ con trai mình đói bụng sao?” Vì cháu trai mập mạp, mẹ Bao lại nhẫn nhịn lần nữa Mà Lý Lệ Lệ lại vô cùng thức thời cười nói: “Sợ cái gì, con trai trong bụng tôi nói muốn ăn thịt kho, tôi là người làm mẹ có thể làm gì chứ?”
“Được rồi, được rồi Con dâu muốn ăn thịt kho, nhanh đi đến nhà ăn đơn vị mua đi.” Cha Bao không vừa mắt chuyện phụ nữ, mở miệng phân phó.