Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 65: Lấy lòng cha mẹ vợ





Nhà máy sắt thép là một nhà máy lớn với lực lượng lao động vạn người, lợi nhuận tốt và phúc lợi cao
Đương nhiên, thịt kho luôn có sẵn trong phòng ăn, chẳng qua công chức cần phải tự bỏ tiền ra mua phiếu ăn
Thấy mẹ Bao bất đắc dĩ bưng nồi tráng men rời đi, khóe môi Lý Lệ Lệ cong lên nụ cười rạng rỡ
Nhưng vào lúc này cha Bao lại châm một điếu thuốc, mắt nhìn xéo con dâu một cái: “Mấy ngày nay thằng nhóc Bao Lực có về không?”
Nghe đến tên Bao Lực, Lý Lệ Lệ theo bản năng bĩu môi: “Không có, không biết anh ta đi chỗ nào rồi.”
Cha Bao: “Có tâm trạng ầm ĩ với phụ nữ còn không bằng dùng tâm tư đó sưởi ấm lòng đàn ông đi
Đàn bà mà ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, cũng không biết dùng để làm gì.”
Cha Bao xem trọng cháu trai nhưng vẫn quan tâm đến con trai duy nhất
Mấy ngày nay con trai ở bên ngoài làm gì, đương nhiên ông ta cũng biết ít nhiều, con trai khoác lên tấm áo choàng kia, làm những chuyện kia không nguy hiểm gì nhưng mà không ở nhà suốt cũng không phải chuyện tốt
Đứa con dâu này cũng chả có ích gì, nếu không phải nó mang thai cháu trai, cha Bao cũng muốn đổi đứa khác mà con trai thích
Đáng tiếc, nghe nói lần coi mắt trước đó người kia coi thường con trai mình, tìm một tài xế nghèo để kết hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không, đổi lại là người kia, có lẽ con trai ông ta đã ở nhà rồi
Lý Lệ Lệ cũng mặc kệ cha Bao nói gì, chờ mẹ Bao mua thịt kho về xong, cô ta lập tức vùi đầu vào ăn hì hục, sau khi ăn xong thì lau miệng một cái vọt vào phòng không trở ra nữa
“Ông nhìn đi, ông nhìn xem đi
Đây mà là cưới con dâu sao
Đây là cưới tổ tông về thì có.” Mẹ Bao thấy Lý Lệ Lệ rời đi, lập tức bắt đầu đứng lên than vãn
Nhưng mà cha Bao không chịu nghe những lời này, đạp đổ một cái ghế, cũng không quay đầu lại mà đi ra ngoài tìm người
Trong phòng, Lý Lệ Lệ cười híp mắt len lén lấy một xấp lớn từ trong ngăn kéo đựng tiền của Bao Lực
Sau đó giấu kỹ trong túi sách của mình
Trong túi trừ tiền ra thì là một xấp giấy nợ
Tên của những người mượn tiền trên giấy ghi nợ không giống nhau, tên người cho mượn chỉ có một, nhưng cũng không phải tên Lý Lệ Lệ
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
——
Ở một bên khác, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông ăn tối xong chuẩn bị ra ngoài đi bộ tiêu cơm, kết quả lại một lần nữa bị hàng xóm trong khu nhà kéo đi bàn chuyện lùm xùm của nhà họ Thẩm
Bởi vì chuyện này có quá nhiều khúc mắc nên tất cả mọi người bây giờ đang bàn tán xem hai người nhà họ Thẩm khi nào sẽ để cho Thẩm Thanh Thanh về
Dù sao Thẩm Thanh Thanh cũng là cưới một người chồng, lễ hỏi cũng đưa rồi, nếu như cô thật sự ở lại nhà họ Lại, vậy lần ở rể này không phải là thành chuyện cười rồi sao
Cuối cùng hai người nhà họ Thẩm không phải vừa mất đi con gái vừa lãng phí sáu mươi đồng lễ vật đám hỏi sao
Hà Ngọc Yến nghe bác gái phân tích, lại nhìn thím Phạm đang nghiêm túc sửa quần áo ở chính phòng cuối hành lang và Thẩm Thiết Sinh đang giúp đỡ bên cạnh, luôn cảm thấy hai người này không như đang thương tâm trong miệng mọi người nói
Tất cả mọi người còn đang nói chuyện lại nghe được tiếng ồn ào ở bên ngoài, sau đó nhìn thấy bác gái Khổng chạy hầm hập đến trước mặt vợ chồng nhà họ Thẩm, kích động nói: “Thẩm trưởng khoa, Thanh Thanh nhà ông đưa tiểu Lại đến nữa rồi kìa.”
Lời này khiến cho vợ chồng Thẩm Thiết Sinh cau mày, mà mọi người xung quanh lại vô cùng hưng phấn mong chờ
Lời bác gái Khổng vừa dứt thì liền thấy Thẩm Thanh Thanh đưa t Lại Cáp Bình trở lại
Hai người này cũng không đi tay không, trong tay còn xách thêm đồ
“Cha mẹ, chúng con trở lại thăm mọi người.”
Lại Cáp Bình vừa dứt lời liền nghe thấy bác gái Khổng rêu rao: “Không phải trở lại nơi này ở sao!”
“Ha ha…” Biểu hiện này của Lại Cáp Bình nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người
Ngay lập tức, bác gái Khổng liền không khách khí đoạt lấy đồ trong tay người khác
Đồ tốt, toàn bộ đều là móng heo đó
Mặc dù vật này không đáng tiền nhưng đó cũng là thịt đấy
Sau đó có rất nhiều người đến nhìn, nháy mắt lại cảm thấy Lại Cáp Bình là một người không tồi
Đã ở rể còn mang theo thịt nhiều như vậy làm quà trở lại nhà cha mẹ vợ
“Cha, anh Bình lấy được một cái móng heo liền đưa đến đây cho cha này.”
Thẩm Thiết Sinh nhìn dáng vẻ con gái như chịu ấm ức, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng phức tạp
Nhưng ông không có ý định tha thứ: “Thịt gì thì miễn đi
Tiền lương của cha đủ mua thịt cho mẹ con ăn
Con kết hôn rồi, đã gả cho tiểu Lại, sau này con làm vợ người ta, phải gánh vác gia đình
Người làm cha này không thể giúp đỡ cho con cái gì.”
Nói xong, Thẩm Thiết Sinh vô cùng lạnh lùng kéo thím Phạm vào nhà
Chỉ nghe thấy tiếng cửa đóng lại rầm một cái, tất cả mọi người trố mắt nhìn nhau
Mà dáng vẻ Thẩm Thanh Thanh trông như trời sập
“Chú Thẩm thật sự là…”
Hà Ngọc Yến nhìn trận náo nhiệt này thật sự không biết phải hình dung Thẩm Thiết Sinh như thế nào
Nói ông nhẫn tâm, nhưng ông đồng ý chuyện hôn sự này
Nói ông không nhẫn tâm, nhưng lại hành động đuổi con gái ra ngoài chịu cực khổ này của ông lại khiến cho người khác cảm thấy rất hả giận
Dù sao thì
Chuyện này vẫn còn ồn ào như vậy là đúng rồi
Những người khác trong khu nhà nhìn về phía đôi vợ chồng mới cũng có cái nhìn riêng
Hai anh em nhà họ Tào một người từng muốn ở bên Thẩm Thanh Thanh, một người thích Thẩm Thanh Thanh
Cảm xúc của hai người có lẽ là phức tạp nhất
Thậm chí Tào Đức Tài còn đến bên cạnh Đổng Kiến Thiết, chuẩn bị phàn nàn với hắn ta về vấn đề này
Hắn đương nhiên muốn có một buổi tối nói chuyện tình nghĩa trời đất với Đổng Kiến Thiết, còn tưởng rằng đối phương sẽ đáp lại sự phàn nàn của mình, không ngờ vừa mới mở miệng lại bị biểu tình của Đổng Kiến Thiết dọa sợ
——
Lúc này Đổng Kiến Thiết không có tâm trạng để ý đến chuyện Tào Đức Tài nói
Trời mới biết mấy ngày nay hắn ta chạy đến bao nhiêu nơi, mà tất cả chuyện hỗn độn này đều do cha ruột Lâm Hà Hương, giám đốc nhà máy Lâm sắp xếp cho hắn ta
Trong lòng Đổng Kiến Thiết rất không thoải mái nhưng hắn ta không dám làm trái ý cha vợ
Đây là lần đầu tiên hắn thấy hối hận khi cưới người phụ nữ Lâm Hà Hương này
Mặc dù cái thân phận con rể phó giám đốc nhà máy này cho hắn ta không ít lợi ích, nhưng mà cái giá mà hắn ta phải trả khiến Đổng Kiến Thiết cảm thấy bị ấm ức
Vì vậy khi đêm đến lúc đi ngủ, Đổng Kiến Thiết nhìn Lâm Hà Hương đang đưa tay cởi quần áo của hắn thì nhịn không được mà đẩy người ra
Lâm Hà Hương bị đẩy ra thì ngẩn người, hỏi: “Anh không thoải mái sao?”
Đổng Kiến Thiết cảm giác mình không có bất kỳ phản ứng nào, cộng thêm việc cảm thấy Lâm Hà Hương rơi vào thùng phân rất bẩn thỉu, hơn nữa bây giờ cha Lâm Hà Hương còn xúi giục hắn ta làm một số chuyện không vui
Vì vậy khi hắn nghe được lời nói của Lâm Hà Hương, hắn chỉ lạnh lùng nói: “Anh mệt.”
Cùng lúc đó trong sân nhà họ Cố, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đang rất tình cảm
Không biết là có phải tiền có sức hút đặc biệt riêng của nó hay không, hôm nay khi về nhà mẹ vào lúc sáng, buổi chiều thu dọn phòng dưới tầng hầm, vốn hai người rất mệt mỏi nhưng lại bởi vì sự xuất hiện của chiếc chìa khóa mà cảm thấy như bản thân được tiêm máu gà
Không chỉ gia cố phòng dưới tầng hầm xong, chờ đến khi xi măng khô là có thể cho đồ vật vào mà tất cả đồ đạc định cất dưới tầng hầm đều đã được đóng gói
Sau khi hai người quan sát lại mấy lần, Cố Lập Đông thấm mồ hôi ôm vợ, hôn lên tóc mai cô hai cái rồi mới lên tiếng: “Ngày mai anh đến trung tâm thành phố xem một chút, sau đó thuận đường về làm một cái ghế bấp bênh mới.”
Ghế bấp bênh được tháo ra đã đóng gói lại, chờ mua một cái mới đặt lại vị trí cũ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc này là để phòng ngừa sau này có khả thể gặp phiền toái
“Được rồi, anh phải cẩn thận đó
Nếu tìm được chỗ cũng đừng đi vào, trước tiên tìm hỏi người thăm dò rõ ràng trước rồi lại tính.”
Cố Lập Đông gật đầu, trên bàn đồ giấy vàng ghi rõ khu vực kia, nếu anh không nhớ nhầm thì người sống ở nơi đó có không ít người mẫn cảm
——
Ngày hôm sau sau khi đưa Cố Lập Đông đi, Hà Ngọc Yến cũng đi làm
Khi cô đến trạm mua bán đồ phế phẩm, quả nhiên cửa lớn khóa chặt
Ngày hôm qua lúc ông Khang xin nghỉ đã mang chìa khóa trạm thu mua phế phẩm đến cho cô, nói nếu như hôm nay chuyện trong nhà chưa xử lý xong, hôm nay ông cũng sẽ không trở lại
Ông bảo Hà Ngọc Yến tự mình quản lý cái trạm mua bán phế phẩm nhỏ này
Bây giờ cô thấy tình huống này cũng không kỳ quái
Hà Ngọc Yến lấy chìa khóa từ trong túi ra chuẩn bị mở cửa thì nghe được âm thanh của người phụ nữ vang lên sau lưng
Giọng nói rất quen thuộc khiến cho tay mở cửa của cô cũng run rẩy
Không phải là cô sợ mà là có chút kích động
Người phụ nữ kia hôm nay lại tới trạm mua bán đồ phế phẩm, không có ông Khang ngăn cản, cô có nên cho cô ta vào hay không đây nhỉ
Vấn đề này xuất hiện trong đầu Hà Ngọc Yến một giây đồng hồ sau đó cô lập tức liền có câu trả lời
“Này, tôi nói nè
Các người đây là muốn mở cửa mà còn chưa mở sao?”
Hứa Thúy Bình không nhịn được nữa tiếp tục thúc giục người phụ nữ đưa lưng về phía mình
Tối hôm qua cả đêm cô ta đều không thể mơ tiếp về việc cái rương gỗ nát kia nữa, Hứa Thúy Bình cũng biết có chuyện không ổn
Cái chìa khóa mà rương gỗ kia cất giấu chắc chắn đã có người cầm đi
Điều này làm Hứa Thúy Bình khá bực bội, bản thân lăn qua lăn lại, kết quả cái gì cũng không thấy được
Cũng may không mơ được cái rương gỗ nhưng cô ta lại mơ được một giấc mơ mới
Cảnh tượng trong mơ vẫn là cái trạm thu mua đồ phế phẩm này, cho nên hôm nay cô ta không để ý đến chuyện đi làm nữa, định tới nơi này thử vận khí, xem có thể để ông già kia cho mình vào hay không
Không ngờ người mở cửa không phải là ông già kia, điều này khiến cho Hứa Thúy Bình tương đối vui vẻ
===
Tên: THẬP NIÊN 90 GẢ CHO ÔNG CHỦ BÁN THAN
Tác giả: Quả Trấp Thanh Tửu
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Niên đại văn
Giới thiệu
Năm 1978, cha mẹ Tùng Kỳ vượt mọi khó khăn sinh ra cô
Đáng tiếc, năng lực kế thừa di truyền của cô không tốt mấy, không thể di truyền đầu óc thông minh ưu tú của cha mẹ
Cũng may Tùng Kỳ có một vẻ ngoài xinh đẹp. 
Lớn lên xinh đẹp, có công việc chính thức, cha mẹ cởi mở từ ái, Tùng Kỳ cảm thấy cuộc sống của mình tươi đẹp muốn chết
Chỉ là gần đây có một việc làm cô vô cùng buồn rầu —— sau khi bạn thân rơi xuống nước bỗng nhiên ham thích tìm đủ thể loại bạn trai cho cô. 
Vào lần xem mắt thứ N, bạn thân lại đem anh em tốt của bạn trai cô ấy giới thiệu cho cô. 
Một kẻ háo sắc như cô đương nhiên là vô cùng cảm động, sau đó… từ chối. 
Nhưng phải từ chối như thế nào mới có thể không thương tổn tình cảm tốt đẹp giữa hai người đây? 
Công trường đang nháo nhào lộ chuyện cắt xén phúc lợi công nhân, Ký Hòa Bắc giả thành công nhân dọn gạch đến công trường nhà mình ngầm xem
Trên đường đi anh bị một cô gái xinh đẹp khá quen mắt chặn lại
Anh lạnh mặt vừa muốn mắng chửi người liền nghe mắt hồ ly lúng túng hỏi: “Cái đó…… anh bạn này, có muốn đi làm thêm không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giả làm bạn trai tôi hai giờ 30 tệ, có làm hay không?”
Ký Hòa Bắc híp mắt đánh giá
—— cô gái này hình như có chút quen mắt
“Ai nha đừng lưỡng lự nữa, chỉ diễn một chút thôi, có thể khó khăn hơn việc anh lên công trường làm việc sao?” 
“Có phải anh chê ít hay không, vậy, vậy thêm mười tệ nữa đi, anh không được được một tấc lại muốn tiến một thước đâu nhé.”
Làn da cô gái trắng đến phản quang, quần áo rộng thùng thình cũng không che được đường cong lả lướt. 
Đôi mắt hồ ly sáng lấp lánh, nói chuyện ỏn ẻn, nếu không phải ánh mắt trong trẻo, Ký Hòa Bắc thiếu chút nữa cho rằng có người cố ý gài bẫy mỹ nhân kế cho mình
Không đợi anh phản ứng lại đây, 40 tệ đã được nhét vào tay
“…… Ép mua ép bán à?”
“Ây, đừng nói như vậy, cái gì mà mua với bán chứ, chúng ta đang làm việc đàng hoàng mà.”
Tùng Kỳ nhìn người đàn ông một thân bụi đất, nghèo túng chật vật mà vẫn anh tuấn bên cạnh mình, vừa lòng gật gật đầu
——lần này Miêu Miêu sẽ từ bỏ việc giới thiệu bạn trai cho cô nhỉ
【 Vở kịch nhỏ 】 
Sau khi thành hôn, Tùng Kỳ đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hỏi người nào đó đã thành chồng mình
“Bọn họ đều nói em ngốc, ham hư vinh, nông cạn, người đầy tật xấu, sao anh lại coi trọng em?”
Chẳng lẽ anh có thể nhìn thấu hồng trần, thấy được bản chất tốt đẹp của cô chăng? 
Ký Hòa Bắc trầm tư nửa ngày
Vào lúc mỹ nữ Tùng Kỳ mỹ vui vẻ chờ được khen liền nghe anh nghiêm trang nói:
“Ngực lớn.”
Tùng Kỳ: “……!!!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.