Cố Lập Đông một lúc, xác định được nơi bản thân muốn tìm Đó là một toà tứ hợp viện bình thường, coi như là một nơi ở có kích thước tương đối bình thường trong khu này, chủ nhân đời trước của ngôi nhà đã qua đời vài năm trước, người thân của chủ nhà đã nộp tứ hợp viện này lên Về phần tại sao lại nộp lên thì liên quan đến những loại chính sách mới mấy năm trước đây bắt đầu được thực hiện Trước mắt căn nhà này tuy rằng đứng tên dưới danh nghĩa văn phòng quản lý nhà ở, nhưng bởi vì chủ nhân đời trước có một ít quan hệ, căn nhà này vẫn chưa được văn phòng quản lý nhà ở lấy ra bán, cũng không sắp xếp người vào ở Những căn nhà như tứ hợp viện này cần được giữ gìn Nhà này bỏ trống nhiều năm, không ít mảnh ngói trên nóc nhà đã rơi xuống, cỏ dại trong sân mọc um tùm, tường viện lại mọc đầy các loại rêu xanh Dù sao thì căn nhà này vừa cũ, vừa không phải là ngôi nhà mà người bây giờ thích, người không có tiền mua nhà thì coi thường, người có tiền mua lại càng coi thường hơn Hơn nữa thời buổi này cũng không thịnh hành mua nhà cho mình Nhà ai cũng đều chờ đơn vị chia cho ——
Cố Lập Đông nghe bác gái lưu loát giới thiệu một lần, trong lòng nhớ rõ Trên mặt lại không có biểu hiện gì, gật đầu phụ họa với bác gái: “Cảm ơn bác gái, cháu nhớ kỹ rồi Chờ cháu đi tiếp xem căn nhà nào thích hợp, sau đó sẽ trở về thương lượng với vợ cháu.”
Bác gái vốn đang có rất nhiều lời muốn nói Vừa rồi nhìn thấy vết sẹo trên mặt thanh niên này còn dọa bà ấy giật mình, còn tưởng rằng mình gặp phải người xấu Kết quả nhìn thấy giấy hành nghề của đối phương, sau đó lại nghe về nguồn gốc của vết sẹo, bác gái cảm thấy thanh niên này rất tốt Nếu không cũng sẽ không tốn sức đi theo đối phương tới mấy tòa nhà xấu kia “Được được được, nhà ở vẫn phải hỏi ý kiến của vợ một chút Nhưng mà dù sao các cháu cũng chỉ tạm thời thuê nhà ở, chờ đơn vị chia nhà cho là tốt nhất Vẫn chỉ nên thuê một căn để ở tạm thôi.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Thời buổi này một mình không thể công khai ra ngoài thuê nhà, nhưng mà có thể lén lút ở cùng với chủ nhà cho thuê, nói với bên ngoài là họ hàng Còn có một loại nhà chính là thuê nhà ở dưới quyền quản lý của đơn vị nhà nước, loại nhà ở này rất hợp pháp Rất nhiều văn phòng quản lí nhà ở biết làm chuyện cho thuê này Sau khi chào tạm biệt với bác gái nhiệt tình, lần này Cố Lập Đông lên xe đạp đi về phía mục tiêu Tòa tứ hợp viện này vừa rồi lúc tới ngõ hẻm anh đã nhìn thấy rồi Cố Lập Đông khẽ cắn môi, chọn một nơi sập một nửa tường, trực tiếp khiêng xe đạp nhảy vào sân Trong sân cỏ dại mọc um tùm, âm thanh khiêng xe đạp nhảy xuống cũng không lớn Cố Lập Đông giấu kỹ xe đạp đi trước rồi bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm ——
Đây là một tòa tứ hợp viện điển hình, ba cục giống y như đúc với hậu viện khu nhà của bọn họ, chỉ là ít hơn một cái tiền viện thôi Anh tùy ý đánh giá căn nhà này một chút, phát hiện toàn bộ đều không khóa, có một số phòng ngay cả cửa lớn cửa sổ cũng mở rộng Từ bên ngoài là có thể nhìn thấy hình dạng trống rỗng bên trong Có một số phòng thậm chí còn bị người ta dỡ cửa sổ xuống trộm đi, chỉ còn lại khung cửa trống rỗng Căn nhà bỏ hoang như vậy, Cố Lập Đông nhìn quả thật có chút đau lòng Tứ hợp viện dường như đều có hầm, nhưng Cố Lập Đông cho rằng nếu quả thật muốn giấu đồ, vậy không thể nào giấu trong hầm được Mà căn tứ hợp viện này trừ hầm ra, những nơi bí mật khác trong căn nhà đều có khả năng giấu đồ Dựa theo bình thường hẳn là anh sẽ đi vào chính phòng xem xét trước nhưng Cố Lập Đông là người có thói quen tư duy ngược, anh trực tiếp tìm từ nhĩ phòng có diện tích nhỏ nhất, chỉ tìm một lần đã có phát hiện Tiến vào tứ hợp viện, nhĩ phòng được chia làm bốn gian, tầng hầm kia được tìm thấy ở phía đông nhĩ phòng Cố Lập Đông mang theo chìa khóa bên mình cắm vào, chỉ nghe thấy rắc một tiếng, ổ khóa này lập tức mở ra Đến lúc này, Cố Lập Đông dừng động tác lại, khóa lại, đặt gạch xanh trở lại vị trí cũ sau đó anh quan sát tình huống xung quanh lần nữa, khiêng xe đạp trở lại bằng đường cũ ——
Anh không trở về khu nhà mà quay ngược đầu xe đi đến nhà máy sắt thép trước Lâu Giải Phòng làm việc ở nhà máy nghe thấy Cố Lập Đông tìm mình cũng không bất ngờ, chào hỏi với quản lý nhà máy rồi trực tiếp đi vào nhà máy Cố Lập Đông đưa nước ngọt đã mua trước đó qua, bản thân cũng cầm một chai nước ngọt uống cạn một hơi, sau đó thở phào “Làm sao thế?” Lâu Giải Phóng lớn lên từ nhỏ với Cố Lập Đông, biết cách làm người của đối phương, thấy anh như vậy đoán có lẽ gặp phải chuyện gì lớn Cố Lập Đông không nói với bạn tốt của mình rằng dường như bản thân phát hiện có rất nhiều đồ tốt nhưng trong lòng cũng có chút căng thẳng, có chút kích động, lại có chút khó khăn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dù sao cũng thật phức tạp Điều này khiến anh quyết định tạm thời không đi đến căn tầng hầm đó nữa mà chuẩn bị đi cùng vợ, cùng đi kiểm tra tình huống cụ thể của cái tầng hầm kia Thấy Cố Lập Đông chỉ cười cười, Lâu Giải Phóng cũng không thèm để ý nữa mà trực tiếp nói: “Chuyện cậu nhờ tớ hỏi thăm rất dễ nghe ngóng.”
Cố Lập Đông buông nước ngọt trong tay xuống, trực tiếp nhìn về phía đối phương Mà Lâu Giải Phóng chỉ nhún vai, cười nói: “Cậu không biết đâu, cái người tên Hứa Thúy Bình đó lại chính là người nhà của công nhân trong nhà máy sắt thép chúng ta, sống ở chỗ khá xa đây, ở khu nhà phía Bắc ấy.”
Nhà máy sắt thép bởi vì quá nhiều công chức, mấy năm trước đã sắp xếp một bộ phận công chức làm việc lâu năm đến khu nhà ở phía Bắc ở, mà cha ruột Hứa Thúy Bình làm trong lò nấu rượu của nhà máy Nói đến đây, nụ cười Lâu Giải Phóng càng rõ ràng: “Cậu không biết đấy thôi, hàng xóm của Hứa Thúy Bình này là người cậu quen đấy.”
Khu phía Bắc, nhà máy sắt thép, lò nấu rượu, ba từ này kết hợp lại với nhau, Cố Lập Đông lập tức nghĩ đến người đối phương nói là ai “Là Lại Cáp Bình sao?”
“Ha ha, đúng rồi Cậu nói xem khu phía Bắc cũng không nhỏ nhỉ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Công chức nhà máy sắt thép và họ hàng cộng lại cũng có hai ba chục nghìn người, vậy mà cậu lại quen được cả hai người đó.”
Cố Lập Đông nghe vậy khóe miệng giật giật nhưng không thừa nhận cũng không được, sự trùng hợp đáng chết này lại thần kỳ như vậy Sau đó Lâu Giải Phóng cuối cùng cũng nghiêm túc, nói rõ tình huống gia đình Hứa Thúy Bình ra, sau đó mới trở về phân xưởng làm việc tiếp Mà lúc Cố Lập Đông chuẩn bị rời đi đúng lúc gặp Lý Lệ Lệ đang vừa đi vừa nói chuyện với người khác Nữ đồng chí này Cố Lập Đông cũng chưa từng nói chuyện với cô ta mà chỉ nghe vợ mình nói đến nhiều lần, anh vốn không định để ý đến đối phương nhưng bất ngờ nhìn thấy Lý Lệ Lệ đột nhiên đưa tay ra, lấy ra một tập tiền từ trong túi đưa cho người đang nói chuyện với cô ta Sau đó người nọ lại nhét cho Lý Lệ Lệ một tờ giấy Cảnh tượng này trong nháy mắt khiến Cố Lập Đông nhớ đến chuyện mà vợ mình đã nói đến, Lý Lệ Lệ này đang cho người khắp nơi vay tiền, độ dày của xấp tiền rất dày, có lẽ là số tiền không nhỏ Cô ta làm như vậy rốt cuộc có mục đích gì Cố Lập Đông thầm nghĩ trong lòng, đột nhiên thấy nhà máy sắt thép có xe hàng lái ra Kiểu nhà máy vạn người như này đương nhiên có xe hàng lớn riêng, Cố Lập Đông thậm chí còn quen biết mấy tài xế lái xe bên trong Nhưng mà người lái xe ra lại không phải tài xế của nhà máy sắt thép, mà là gã Ngưu Từ sau một lần ở thành phố Tân, gã Ngưu đã ngay thẳng hơn không ít, có lẽ việc anh Mã tán gẫu với trưởng khoa ít nhiều cũng có tác dụng Cố Lập Đông quan sát đối phương, mấy ngày nay người này đi làm rất bình thường, không làm loạn chuyện gì xấu Nhưng mà lúc này đối phương ở nhà máy sắt thép, mở xe vận tải lớn của nhà máy sắt thép lái ra cũng khiến cho người ta cảm thấy chỗ nào đó có vấn đề Cố Lập Đông thầm nghĩ nhớ những chuyện dị thường này vào trong lòng, đi trả xe đạp trước sau đó ngồi xe đi đến một cửa hàng ủy thác khá xa, trực tiếp mua một chiếc ghế bấp bênh cùng kiểu dáng với chiếc ở nhà, sau khi tháo dỡ cho vào túi, lúc này anh mới ung dung trở về nhà ——
Cố Lập Đông cho rằng hôm nay mình tìm được căn tầng hầm kia đồng thời nghe ngóng được bối cảnh của Hứa Thúy Bình, hai chuyện này đã quá khiến người khác kinh ngạc rồi Nhưng khi vợ anh tan làm trở về nhà, lúc móc sáu viên đá màu xanh từ trong túi ra, trong nháy mắt anh cảm thấy chuyện mình làm dường như cũng không có gì lớn cả Vợ anh cũng thật là lợi hại, lại có thể tìm được đồ tốt từ trạm mua bán phế thải “Đây là ngọc bích à?”
Cố Lập Đông nhận lấy đá trong lòng bàn tay vợ, hướng về phía ánh đèn kiểm tra một lúc lâu, không nhìn được gì Chỉ là đá ngọc bích này tuy anh không biết là tốt hay xấu nhưng cũng biết là ở xã hội cũ, đây là thứ mà những hộ gia đình giàu có mới có được Cái này khiến cho anh không nhịn được xúc động: “Vợ, em đúng là một bảo bối.”
Hà Ngọc Yến nghe được câu cảm thán này của anh làm cho cười không dứt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ở thời đại sau này thì đá ngọc bích không tính là đá quý, bởi vì sau khi giải quyết các loại vấn đề như vết nứt, tạp chất, bọt khí thì màu sắc ít xanh ngọc thì giá cũng tương đối rẻ Mà mấy viên ngọc bích trong tay cô mặc dù không lớn như trứng chim bồ câu, hơn nữa màu sắc tương đối sẫm nhưng mà ngọc bích này vô cùng trong suốt, ở dưới ánh đèn có thể thấy rõ được màu sắc vô cùng đồng đều Hơn nữa bên trong đá quý không có vết nứt, tạp chất làm ảnh hưởng đến phẩm chất của đá quý Tổng hợp lại, mấy viên ngọc bích này trong tương lai sẽ có giá không hề nhỏ.