“Đêm nay khu nhà chúng ta biểu quyết cùng nhau quyết định có muốn xây dựng cái nhà vệ sinh này không Xây như thế nào, xây ở nơi nào Chúng ta cũng quyết định trước mỗi gia đình phải tốn bao nhiêu tiền.”
Vào lúc chiều tối, sau khi mỗi nhà ăn cơm xong thì tiếp tục nói chuyện này Đơn xin đặt ống dẫn nước thải đến bây giờ đã qua gần một tháng Thời gian kéo dài đủ lâu Bây giờ Lại Cáp Bình lại lấy ra nói nữa Hơn nữa Cố Lập Đông cũng tìm ông Tào nói một chút chuyện Lúc này mới có đại hội đêm nay Các bác gái nhìn đàn ông đang nói chuyện, mỗi người có biểu cảm khác nhau “Vợ Lập Đông…… Vợ Lập Đông……”
Bác gái Khổng thò qua hỏi: “Tại sao hai đứa đồng ý xây dựng cái nhà vệ sinh vô dụng kia vậy?”
Không nghĩ ra Không nghĩ ra nổi Bác gái Khổng thật sự không nghĩ ra tại sao những người trẻ tuổi đều không thể chịu đựng được chút khó khăn này Nhà vệ sinh công cộng không tốt sao Không cần quét dọn, không cần tốn nước, không cần tốn tiền Loại chuyện tốt này vậy mà có kẻ ngốc không làm Muốn bà ta tốn tiền mang cái nhà vệ sinh thúi hoắc về nhà Hà Ngọc Yến hơi cạn lời mà liếc bác gái Khổng một cái: “Chuyện này phải xem mọi người nói thế nào đã Dù sao nhà chúng con sẽ làm cái nhà vệ sinh này.”
“Chị Khổng, chị cũng đừng gây khó dễ người trẻ tuổi người ta nữa.” Bác gái Phùng không biết xông ra từ nơi nào, dùng một câu cắt đứt oán giận của bác gái Khổng Loại chuyện này chắc chắn nhà họ sẽ nghe theo mọi người trong khu nhà Hơn nữa, có người dẫn đầu, bọn họ cũng không cần tốn công như vậy Cho dù trả mấy chục nhân dân tệ cũng cảm thấy vui Còn không phải là một tháng tiền lương thôi sao “Chị Khổng, không nói người khác [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chỉ nói chị thôi, chị nghĩ lại đi Nếu xây xong cái nhà vệ sinh này, chị sẽ không cần sợ lúc đi nhà vệ sinh công cộng làm cái thứ trong bụng rơi vào bên trong.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Hà Ngọc Yến nghe câu nói như vậy, cô khó hiểu nhíu mày Cái gì gọi là thứ trong bụng chứ Nhưng lập tức cô đã bị lời nói kế tiếp của bác gái Khổng dọa chết khiếp “Sợ gì, rơi xuống thì rửa sạch xong nhét vào lại là được Chuyện này cũng đâu có vấn đề gì lớn……”
Nhét vào lại……
Nhét vào lại……
Hà Ngọc Yến thông minh nên lập tức nhận ra được có chỗ nào đó không đúng Mà lúc này bác gái Phùng cũng nhìn ra Hà Ngọc Yến hoảng sợ, bà hơi ngượng ngùng mà nói: “Những chuyện này là chuyện của mấy bà già bọn bác Cô vợ trẻ như con tốt nhất không cần nghe nhiều, miễn cho sau này sinh con cảm thấy sợ hãi……”
Trời ơi Hà Ngọc Yến hận bản thân chưa bao giờ nghe thấy cái này Tuy rằng ở đời sau thời đại thông tin tiên tiến, nghe thấy không ít đề tài tổn thương khi sinh con nhưng những người xung quanh cô thật sự không có ai có di chứng quá nghiêm trọng Nhưng bây giờ ví dụ sống sờ sờ ở bên cạnh Điều này khiến cho Hà Ngọc Yến không biết nên nói cái gì mới tốt Mà sau khi bác gái Khổng nghe thấy lời bác gái Phùng, bà ta không hề để ý mà xua tay: “Sợ cái gì, quần cột rất chặt, đánh rắm cũng không có chuyện gì.”
Khi Hà Ngọc Yến không biết nên làm gì, có người đang đi qua cửa thùy hoa “Ông Lâm……”
Mấy người đàn ông đứng dưới hành lang chính phòng nhìn thấy người tới, ai nấy cũng nhiệt tình tiến lên chào hỏi Cố Lập Đông cũng nhìn thấy người đến là ai, anh vui vẻ muốn đi lên nhưng khi anh chú ý thấy biểu cảm của vợ không ổn lắm lại lập tức xoay người đi về phía vợ Lúc này bác gái Phùng và bác gái Khổng cũng đi về phía người nọ Nơi Hà Ngọc Yến đang đứng không có người nào Cố Lập Đông không hiểu vợ bị làm sao nhưng anh lập tức duỗi tay nắm tay cô “Em sao vậy?”
Hà Ngọc Yến cũng không biết phải nói loại chuyện này như thế nào Nói cô khiếp sợ à Nói cô sợ hãi sao Đây là lần đầu tiên cô gặp đề tài này, không có bất kỳ kinh nghiệm gì và hoàn toàn không biết nên nói như thế nào mới đúng Cố Lập Đông nhìn ra cảm xúc của đối phương, anh suy nghĩ rồi nói: “Em đừng nghĩ nhiều quá, em đi gặp ông Lâm với anh trước đi Không phải em luôn muốn làm quen với ông Lâm sao Bây giờ ông ấy đã trở về rồi, em và anh đi gặp ông ấy xem có gì cần hỗ trợ không.”
Hà Ngọc Yến gật đầu, cô vực dậy tinh thần nhìn về phía ông lão được mọi người vây quanh kia Giống như những gì cô tưởng tượng, ông Lâm có mái tóc trắng, trên mặt có chút nếp nhăn, thân hình cao lớn, biểu cảm trên gương mặt tương đối hiền từ Ông ấy có vẻ là ông lão rất dễ ở chung Nhưng ngay sau đó Hà Ngọc Yến cảm thấy có vẻ như mình sai rồi ---
“Ngu ngốc, ngu ngốc Chuyện đơn giản như vậy mà còn ở nơi này nghiên cứu lâu như vậy à, có tác dụng gì sao?”
Ông lão nhìn thì hiền lành, hiền từ, trong miệng đột nhiên nói ra một câu mắng chửi người khác quả thật khiến Hà Ngọc Yến rất kinh ngạc Ông Lâm mà cô tưởng tượng cùng với ông lão nói chuyện không nể mặt trước mắt khác nhau một trời một vực Cố Lập Đông ở bên cạnh cũng nhìn thấy phản ứng của vợ, trong lòng âm thầm bật cười Lúc trước anh giới thiệu tình huống của ông Lâm với vợ Anh lo vợ còn chưa quen biết ông Lâm nên Cố Lập Đông cũng không dùng ngôn ngữ của bản thân để đánh giá ông Lâm Anh chỉ đơn giản nói vài chuyện ông Lâm đã làm cùng với quan hệ của ông lão với nhà của mình Lúc ấy anh nhìn biểu cảm của vợ cảm thấy có lẽ vợ đã hiểu lầm Quả nhiên, bây giờ nhìn dáng vẻ trừng lớn mắt của vợ, Cố Lập Đông cảm thấy vợ thật đáng yêu Hơn nữa ông Lâm thật sự không giống như trong tưởng tượng của vợ Ngược lại, tính tình ông lão này tương đối nóng nảy Bạn không sai còn đỡ, nếu mà có sai lầm thì ông ấy sẽ bắt đầu dạy dỗ không khách sáo Phía bên kia, ông Lâm không biết suy nghĩ của hai vợ chồng Ông còn chưa nói xong lời dạy dỗ: “Nếu không phải tôi đứng nghe một lúc ở cánh cửa vào sân Tôi cũng không biết các người chỉ vì chuyện ống dẫn nước thải mà có thể kéo dài một tháng Chuyện này không phải rất đơn giản sao.”
“Ông Lâm, nghe ông nói kìa Không phải chúng tôi đang theo sát việc này sao?”
Ông Tào là một trong những người quản lý của khu nhà cũng không biết làm sao với ông lão này Tuổi của người ta lớn hơn ông mấy tuổi Lại là anh hùng giải ngũ từ quân đội Mấy năm nay đã giúp đỡ rất nhiều người trong ngõ nhỏ này Ông lão đức cao vọng trọng* như vậy, cố tình lại là một người độc miệng (*Đức cao vọng trọng: để chỉ những con người có phẩm chất đạo đức càng cao thì sẽ càng được trọng vọng, được mọi người kính trọng.)
“Nè, còn giả vờ tôi không biết à Ông không hề để ý gì cả Ông làm người quản lý khu nhà cũng quá nhẹ nhàng rồi.”
Ông Triệu ở bên cạnh nhìn thấy ông Tào bị ông Lâm mắng, ông ta vui vẻ cong khóe miệng lên “Còn có ông nữa, ông nhìn nơi nào đó Tôi nói ông đó, ông Triệu Đừng cho là tôi không biết những suy nghĩ quanh co lòng vòng của ông .”
Ông Triệu đột nhiên bị người khác phê bình, sắc mặt khó coi trong nháy mắt Ông ta cũng muốn phản bác vài câu nhưng từ lúc còn trẻ tính ông Lâm đã thế này Nếu bạn không có lý còn dám phản bác, ông ấy sẽ dùng nắm đấm dạy dỗ bạn ngay Tuy rằng bây giờ mọi người đều hơn 50 tuổi, nhưng hành vi này của ông Lâm không ngừng lại Một lời không hợp thì dám giơ nắm tay lên đánh, bọn họ đã lớn tuổi, đánh không lại cũng không thể tìm con trai, cháu trai hỗ trợ nên đành phải nhượng bộ Hà Ngọc Yến ở gần đó nhìn mấy ông già nói chuyện Khóe mắt chú ý tới Đổng Kiến Thiết lúc trước còn đang nói hăng say lúc này cũng yên tĩnh như chim cút Quả nhiên, uy lực của ông lão này không giống bình thường Mà ông Lâm cũng không phải người lề mề Sau khi dạy dỗ xong ông ấy nói thẳng: “Ngày mai, các người tìm một thanh niên đi đến văn phòng đường phố với tôi Tôi đi hỏi nhóc Hồ một chút xem chuyện này muốn làm thì cần điều kiện gì.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy hai chữ nhóc Hồ, khóe miệng giật giật Nhóc Hồ này chắc không phải là chủ nhiệm văn phòng đường phố đúng không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không sai, chính là chủ nhiệm Hồ của văn phòng đường phố Căn phòng phía đông ở chính phòng đã ba tháng không mở cửa, hai người Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông giúp lau dọn bụi bặm trên bàn ghế Mà ông Lâm bắt đầu trò chuyện nghiêm túc với ông Tào, ông Triệu Đương nhiên, cuộc họp lớn lúc trước cũng không mở được nữa “Thằng nhóc Hồ này, hỗ trợ đưa đơn xin còn lải nhải dài dòng.”
Hà Ngọc Yến nhìn về phía Cố Lập Đông, cô tò mò ý nghĩa của những lời này Cố Lập Đông đưa mắt ra hiệu với cô, ra hiệu kêu cô đi ra ngoài nói chuyện Sau đó cô mới biết được khi chủ nhiệm Hồ của văn phòng đường phố còn trẻ gặp khó khăn cũng phải nhờ ông Lâm giúp đỡ mới vượt qua được cửa ải khó khăn đó “Em đừng nhìn miệng ông ấy ăn nói khó nghe, xung quanh đây có rất nhiều người từng được ông ấy giúp đỡ.” Cố Lập Đông nói tới đây cũng cảm thán Ông Lâm nói chuyện có khó nghe một chút nhưng con người thật sự rất tốt “Tên nhóc Lập Đông, con ở bên ngoài nói xấu gì ông đó Con mau dẫn vợ con vào đây cho ông nhìn một cái.”
Trong phòng truyền đến tiếng cười mắng của ông Lâm Tiếp theo Hà Ngọc Yến nhìn thấy ông Tào và ông Triệu đi ra từ bên trong Cố Lập Đông tiến lên hỏi một câu: “Mọi người đã nói chuyện xong chưa ạ?”
Sau khi nhận được sự khẳng định của hai ông, Cố Lập Đông nắm tay vợ đi vào trong ***
Trong phòng, ông Lâm đang ngồi trên ghế uống trà Ông nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ tiến vào, ông chỉ cái ghế dựa bên cạnh ra hiệu hai người ngồi xuống Hà Ngọc Yến hơi căng thẳng mà ngồi xuống, cô luôn cảm thấy ánh mắt của ông lão này rất nghiêm túc Cả căn phòng yên tĩnh một lúc, tiếp theo vang lên tiếng cười ông Lâm “Tốt tốt tốt, tên nhóc Lập Đông con rốt cuộc cũng tìm được vợ rồi.”
Lời này vừa nói ra, bầu không khí trong phòng lập tức trở nên nhẹ nhàng Ông Lâm cũng đứng lên, ông đi đến túi hành lý đặt trên tủ, trực tiếp lấy một gói kẹo từ bên trong ra rồi nhét vào trong tay Cố Lập Đông Hành động này khiến Hà Ngọc Yến hơi ngây ngốc Cố Lập Đông lại có dáng vẻ quen cửa quen nẻo, anh nhận lấy gói kẹo sữa con thỏ trắng trông khoảng một cân Anh quay đầu lại đặt vào trong tay vợ, trong miệng không quên hỏi: “Ông Lâm, chuyện ống dẫn nước thải kia chắc chắn không có vấn đề gì sao ạ?”
Vừa nói đến đề tài này thì ông lão trừng mắt nhìn anh một cái [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mà Cố Lập Đông thì lập tức nở nụ cười lấy lòng Loại tương tác giống như hỏi đố này khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy rất khó hiểu Ông Lâm nhìn đã hiểu biểu cảm của hai vợ chồng nhà này, ông tức giận mà nói: “Vợ Lập Đông, con đừng nhìn tên nhóc này cao lớn như một tên ngốc to con nhưng người này rất tinh ranh đấy!”
Hà Ngọc Yến không biết tại sao đối phương nói như vậy, nhưng trực giác bảo cô trừng mắt liếc người đàn ông nhà mình một cái Sau đó nhận được nụ cười lấy lòng của đối phương Cố Lập Đông cũng không tỏ vẻ bí mật, anh trực tiếp nói rõ mọi việc “Ông Lâm, chuyện ống dẫn nước thải này liên lụy quá nhiều người Mặc kệ sau này nhà ai muốn gắn, nhà ai không cần gắn, mọi chuyện trong đó quá nhiều, quá phức tạp Con muốn lái xe, muốn ở bên cạnh vợ con nên làm sao có thời gian tham dự vào chuyện này.”
“Vậy con cũng không thể kéo dài đến khi ông trở về, lại làm ra chuyện này nữa!”
Cố Lập Đông cười ha ha: “Đó không phải muốn dựa vào Định Hải Thần Châm là ông sao!”
Nghe đến đó, Hà Ngọc Yến hiểu ra một vài chuyện trong đó Tiếp theo cô cũng không khỏi trừng mắt liếc chồng mình một cái Sau đó cô nghe thấy tiếng cười sung sướng khi thấy người khác gặp họa của ông Lâm “Được rồi được rồi, chỗ ông được dọn dẹp gần xong rồi Hai đứa mau về nghỉ ngơi đi Ngày mai ông dẫn thằng nhóc Đổng Kiến Thiết kia đi một chuyến.”
Ông Lâm nói, lại lôi kéo Cố Lập Đông nhỏ giọng nói: “Người vợ này của con rất tốt đấy Còn tốt hơn cháu gái vô dụng của tên Triệu gấp trăm lần……”