“Mẹ chồng Khổng Xuân Hoa rất keo kiệt Khi chị ấy sinh hai đứa con, đừng nói đi trạm y tế khám, ngay cả bà đỡ cũng không nỡ mời Bà già này nói mình từng sinh con nên có kinh nghiệm, ép người ở nhà sinh con.”
“Bởi vì cái này, Khổng Xuân Hoa bị tổn thương thân thể Cái gì xé rách, són tiểu đều gom đủ cho chị ấy Loại cơ thể này vốn không thích hợp sinh con tiếp, phải đi đến bệnh viện khám Kết quả mẹ chồng của Khổng Xuân Hoa nói đây là bệnh của phụ nữ Người phụ nữ sinh ra đã phải chịu nỗi khổ này Sau đó lại chê sinh hai đứa con trai không đủ, muốn Khổng Xuân Hoa tiếp tục sinh, nói gì mà nhiều con nhiều phúc.”
Bác gái Phùng nói tới đây, biểu cảm tương đối tức giận: “Cố tình Khổng Xuân Hoa lại là một người bướng bỉnh Chị ấy cảm thấy bản thân là một người dân quê gả vào trong thành phố thì phải sinh con dưỡng cái nối dõi tông đường cho nhà chồng Kết quả khi sinh đứa con trai thứ ba ở trong nhà có một mình, sau đó khó sinh.”
“Vậy sau đó bác ấy có đi bệnh viện không ạ?” Tuy rằng cảm thấy không quá khả năng nhưng Hà Ngọc Yến vẫn nhịn không được mà hỏi Quả nhiên, bác gái Phùng nghe thấy lời này thì lắc đầu: “Không có, lúc ấy mẹ chồng của Khổng Xuân Hoa nhìn thấy khó sinh, cuối cùng mới gọi bà đỡ ở ngõ nhỏ bên cạnh lại đây.”
Hà Ngọc Yến cảm thấy lời kế tiếp sẽ đánh sâu vào tam quan của cô, cô có chút không dám nghe tiếp Nhưng bác gái Phùng đã tiếp tục: “Bà đỡ kia nhìn thấy Khổng Xuân Hoa khó sinh, máu me nhầy nhụa một vũng lớn Bà ấy trực tiếp duỗi tay vào kéo đứa nhỏ ra.”
Lời tiếp theo không cần phải nói, bản thân Hà Ngọc Yến cũng có thể tưởng tượng ra được - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Tàn nhẫn quá mức Bác gái Phùng thấy cô hiểu rồi nên cũng chỉ có thể thở dài: “Lúc ấy mấy cô vợ trong khu nhà chúng ta đều gần như gả vào cùng thời gian Không nói rơi vào ổ phúc nhưng cũng không có ai giống mẹ chồng của chị ấy, chà đạp người ta như vậy.”
Nói xong, bác gái Phùng duỗi tay vỗ bả vai của Hà Ngọc Yến:
“Lập Đông là một người đàn ông tốt, nhà con không có mẹ chồng khó chơi cho nên loại chuyện này sẽ không xảy ra trên người con Con không cần sợ hãi mấy thứ này Trong cái ngõ nhỏ này của chúng ta, nhiều năm như vậy bác chỉ gặp qua trường hợp của Khổng Xuân Hoa Haizz, cho nên mấy năm nay Khổng Xuân Hoa càng ngày càng phiền phức, bình thường bác sẽ không so đo với chị ấy.”
Lúc ấy sau khi xảy ra chuyện này, nhóm chị em già của bà cũng đều thử giúp đỡ Khổng Xuân Hoa Nhưng người này thật sự không đáng để bọn họ trợ giúp Bọn họ đi qua nói đưa bà ta đến bệnh viện chữa bệnh, người ta nói không có tiền Sau đó bọn họ góp tiền đưa cho bà ta đi khám bệnh nhưng Khổng Xuân Hoa lại nói bản thân không có bệnh Nhưng mấy người phụ nữ bọn họ làm sao có thể không biết có bệnh hay không có bệnh chứ Ngay cả đi vệ sinh ở nhà vệ sinh công cộng, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy cái lỗ thủng lớn kia Haizz, người đáng thương luôn có chỗ đáng giận Cho nên mấy năm nay Khổng Xuân Hoa so sánh chồng, so sánh con trai, so sánh nhà ai kiếm tiền nhiều hơn bà Bà đều im lặng làm như không biết Bây giờ mọi người muốn xây dựng nhà vệ sinh trong nhà, thật ra đối với Khổng Xuân Hoa là có lợi nhất Ít nhất ở nhà vệ sinh sạch sẽ của nhà mình không cần sợ đồ trong bụng mình rơi vào lu phân Hà Ngọc Yến không biết bác gái Phùng suy nghĩ gì Sau khi cô nghe xong chuyện của bác gái Khổng, cô thật sự bớt sợ hãi một chút đối với việc sinh con Nhưng ấn tượng đối với con người của bác gái Khổng trở nên tương đối phức tạp Từ ngày đầu tiên cô tới khu nhà này bác gái Khổng hành động như chủ nhà mà đi sang nhà này rồi đi đến nhà khác, miệng không che chắn, lại thích coi thường phụ nữ, tự hào bản thân sinh ba đứa con trai lại có sáu đứa cháu trai Nhưng một người như vậy lại có quá khứ khiến người khác đồng tình Hà Ngọc Yến cũng không biết nói gì mới phải “Đừng nói những chuyện cũ này nữa Con đi làm đi Người trẻ tuổi nên vui vẻ mới phải Con không nên nghĩ nhiều chuyện của mấy người già này Sau này nên có thái độ như thế nào thì cứ có thái độ như thế đó.”
Hà Ngọc Yến vừa nghe đã hiểu lời ẩn ý của bác gái Phùng Đó là không cần vì chuyện này mà đồng tình với bác gái Khổng Mỗi người đều có số phận riêng của mình Nó gần giống với câu nói tôn trọng vận mệnh của người khác ở hiện đại “Vâng, con cảm ơn bác gái Con đi làm đây.”
Rời khỏi nhà họ Tào, đi trên sân bị ánh mặt trời chiếu vào trên người Hà Ngọc Yến chỉ cảm thấy tâm trạng tối tăm vừa rồi đã biến mất Cuộc đời nắm giữ trong tay mình Gặp chuyện gì bản thân phải tự mình chớp lấy cơ hội Chỉ khi con người quý trọng bản thân mới có thể sống tốt hơn Hà Ngọc Yến nghĩ những lời an ủi tâm hồn trong lòng, đi làm rất vui vẻ Kết quả cô vừa đến trạm phế phẩm, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng nổi tiếng ông Lâm mắng Hứa Thúy Bình “Đây là chỗ của nhà nước, cô thích tới thì tới, không tích tới thì cút Đồ bỏ ở chỗ này không phải của cô Cô đứng ở đây ồn ào cái gì chứ?”
“Ồ, có phải cô tìm được thứ tốt gì không Trạm phế phẩm thuộc về nhà nước, cô tìm được thứ tốt không nộp cho nhà nước mà muốn độc chiếm Tư tưởng này có vấn đề rất lớn đấy.”
Suốt một ngày hôm qua Hứa Thúy Bình cũng không thể tìm được ngọc bích Buổi tối lại không nằm mơ về đá quý Cô ta biết ngọc bích đã bị người khác lấy Nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ nhân viên tạm thời kia thì không còn người khác Không ngờ rằng hôm nay lại đây tìm nhân viên tạm thời kia tính sổ Kết quả không tìm được nhân viên tạm thời, nơi này lại đột nhiên có thêm một ông già độc miệng Ông già kia thấy cô ta tức giận đến mức không nói nên lời, ông đắc ý dào dạt mà tiếp tục: “Nếu cô không đi, có phải muốn tôi tìm quản lý của cô để tâm sự không?”
Hà Ngọc Yến nhìn bóng dáng tức muốn hộc máu kia của Hứa Thúy Bình, cô nghĩ chắc người phụ nữ này tức điên rồi Nhưng cô lại cảm thấy rất hả giận Quả nhiên không thể coi thường sức mạnh của ông Lâm được “Vợ Lập Đông, con còn không nhanh chóng lại đây.”
Hà Ngọc Yến nghe tiếng kêu to như vậy cũng không cười trộm nữa, cô nhanh chóng chạy đến trạm phế phẩm hỏi: “Ông Lâm……”
“Ông Lâm, giọng điệu nói chuyện tốt một chút……” Ông Khang đứng bên cạnh có vẻ mặt bất đắc dĩ nói một câu với ông bạn già nhưng lại lập tức nhận được cái trừng mắt khinh thường của ông Lâm:
“Ông Khang, ông còn có mặt mũi để nói chuyện sao Ông nói xem có phải ông rất vô dụng không Chỉ là một đồng chí nữ mà đã khiến ông khó xử [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô ta muốn đến trạm phế phẩm thì cứ để cho cô ta đến Làm rối loạn đồ đạc thì tìm quản lý chỗ làm của cô ta Nếu cô ta thật sự tìm được thứ tốt, chậc chậc Vậy càng thú vị hơn……”
Hà Ngọc Yến nghe lời nói thẳng thắn của ông, chỉ cảm thấy có lẽ thủ đoạn của ông lão này không ít “Vợ Lập Đông, con tìm được thứ tốt gì ở chỗ này à.”
Nghe thấy lời này, Hà Ngọc Yến bắt đầu cảnh giác trong nháy mắt Không chờ cô nói gì, ông Lâm chỉ lo nói tiếp một mình: “Vào làm việc ở chỗ này, cho dù xảy ra chuyện gì bình thường đều nói không biết, không hiểu, không thấy c.”
Nói xong, ông chắp hai tay ra sau lưng, gật đầu với bọn họ rồi đi ra ngoài Từ cánh cửa rộng mở, Hà Ngọc Yến nhìn thấy Đổng Kiến Thiết đã chờ ở nơi đó Nhìn dáng vẻ này, chắc hai người định đi tìm chủ nhiệm Hồ của văn phòng đường phố Ông Khang trừng mắt liếc bóng dáng rời đi của ông bạn già Lúc này mới xoay người nhắc đến chuyện của Hứa Thúy Bình với Hà Ngọc Yến Thì ra buổi chiều hôm qua người này tìm đến đây, thấy cô không có ở đây thì tỏ vẻ, ồn ào Sáng sớm hôm nay cô ta lại đi vào đây la to như điên, nói Hà Ngọc Yến trộm đồ của cô ta Ông Khang kêu cô ta lấy chứng cứ ra nhưng không có Khi hai người cãi nhau thì ông Lâm đã tới rồi Sau đó chính là những chuyện Hà Ngọc Yến nhìn thấy “Dù sao cháu cũng phải cẩn thận với người này một chút Ông thấy cô ta muốn phát tài đến phát điên rồi.”
Sau khi ông Khang dặn dò xong cũng không hỏi cái khác, ông vui vẻ thoải mái mà đi phòng bảo vệ đọc báo Trong lòng Hà Ngọc Yến cảm ơn hai ông lão này đã giúp đỡ Cô mỉm cười bắt đầu thu dọn phế phẩm trong sân Hai ngày tiếp theo, quả nhiên Hứa Thúy Bình không xuất hiện nữa Mỗi ngày Hà Ngọc Yến đi làm, đúng giờ tan tầm, mà Cố Lập Đông cũng như vậy Xin nghỉ hai ngày, anh phải làm bù đủ cho ca trực của mình mới được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khu nhà cũng không xảy ra chuyện gì lớn Mỗi ngày Lại Cáp Bình tan làm sẽ dẫn Thẩm Thanh Thanh đến nhà họ Thẩm ăn cơm Sau đó hắn lại lôi kéo Đổng Kiến Thiết huyên thuyên không biết nói cái gì
Ngoại trừ cái này ra thì không có chuyện gì lớn Hôm nay là ngày làm việc cuối cùng Buổi sáng Hà Ngọc Yến đi đến trạm phế phẩm, buổi chiều cô ở trong nhà chuẩn bị cơm chiều Hôm nay hai người bạn của Cố Lập Đông sẽ tới nhà ăn cơm Cố Lập Đông sẽ mua món thịt ở căng tin nhà máy về Nhưng rau xanh và món chính vẫn cần phải chuẩn bị ở nhà “Yến Tử, công việc này của con không tệ đó Không muốn đi làm thì không đi làm.”
Không biết tại sao bác gái Khổng đột nhiên chạy đến chỗ cô Nghe thấy lời này, Hà Ngọc Yến hơi nhíu mày: “Bác gái, bác có việc gì sao?”
“Không có việc gì thì không thể tìm con được sao?”
Nhìn thấy Hà Ngọc Yến lại cúi đầu bắt đầu nhặt rau không nói tiếp, bác gái Khổng đành phải tiếp tục: “Chính là cái nhà vệ sinh gì đó Chờ sau khi đặt xong ống dẫn nước thải, nhà con muốn xây nhà vệ sinh ở đâu?”
Câu hỏi này rất kỳ quái, trực giác Hà Ngọc Yến cảm thấy không ổn Cô lập tức lắc đầu: “Con không biết nữa Mọi chuyện trong nhà đều do chồng con làm chủ.”
Sau khi cô vợ trẻ nói xong, bác gái Khổng cũng không thấy kỳ quái chút nào Bởi vì nhà của bà ta cũng do đàn ông làm chủ, phụ nữ phụ trách làm việc vặt Cho nên chồng bà ta kêu bà ta đi hỏi thăm chuyện này với người trong viện Tuy rằng bác gái Khổng không biết tại sao nhưng cho dù bà ta có chạy đến gãy chân cũng phải làm xong chuyện do chồng căn dặn “Vậy khi nào Lập Đông trở về?”
Hà Ngọc Yến tiếp tục giả ngu: “Con không biết ạ Phụ nữ không có tư cách hỏi chuyện của đàn ông.”
Bác gái Khổng bị từ chối Bà ta đành phải đi đến nhà họ Khâu ở bên cạnh tiếp tục hỏi thăm Chỉ là bà ta luôn cảm thấy giọng điệu nói chuyện của Hà Ngọc Yến sao lại quen thuộc như vậy chứ ===
Tên truyện: SAU KHI VAI ÁC HẮC HÓA, TA THẢM RỒI
Tác giả: Phùng Tinh Hà
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên thư, Thị giác nữ chủ Giới thiệu:
Thời An tham gia vào một trò chơi công lược Nàng chọn lựa, giữa một đống thiết lập nhân vật chọn trúng một người vô cùng hợp ý, đối tượng công lược đoạn trước thì ốm yếu đáng thương, đoạn sau lại là vai ác cố chấp bệnh kiều.
Thời An cẩn thận nghiên cứu cốt truyện, phát hiện mỗi năm vào sinh nhật, trùm phản diện đều phải giết trăm người tế trời, vì thế nàng quyết định dắt đầu ra tay từ sinh nhật của đối phương Thời An chỉnh thời gian công lược đến lúc trước khi đối tượng hắc hóa, mỗi một ngày sinh nhật hằng năm đều cố gắng chuẩn bị niềm vui bất ngờ cho đối phương.
Mắt thấy giá trị hắc hóa của đối phương hạ thấp từng chút một, vào lúc nhiệm vụ sắp hoàn thành, di động của nàng vỡ Mở mắt lần nữa, Thời An trở thành tam tiểu thư hàng năm hôn mê bất tỉnh của tướng phủ.
5 năm không gặp, giá trị hắc hóa của vai ác lại bị kéo đầy Hệ thống: Mời người chơi công lược một lần nữa, sau hoàn thành nhiệm vụ thì được về nhà Thời An: Thôi được rồi, nàng mệt mỏi quá ***
Mục Trì Thanh chìm nổi trong luân hồi không biết mấy đời, mỗi một đời đều bị người ta bắt nạt chèn ép, vô luận hắn phản kháng như thế nào cũng đều không thể tránh thoát
Vào lúc hắn cho rằng vận mệnh đã như vậy lại xuất hiện một người đặc biệt Đối phương sẽ chỉ xuất hiện vào ngày sinh thần của hắn, mỗi năm một lần, lại cứu rỗi hắn, hắn nhịn không được mà muốn nhiều hơn Mục Trì Thanh liều mạng muốn giữ lấy ánh sáng này, hắn nỗ lực làm bản thân biến thành bộ dáng mà đối phương thích, khiêm tốn thân thiện, lấy lễ đối nhân xử thế Khi hắn cho rằng mình đã tốt lắm rồi, có tư cách hỏi đối phương có thể mãi lưu lại hay không, đối phương lại đột nhiên biến mất, mãi cho đến sinh thần năm tiếp theo cũng chưa xuất hiện Từ đây, âm u trong lòng hắn càng ngày càng nghiêm trọng, trở thành Nhiếp Chính Vương khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật Một lần đi ra ngoài, Nhiếp Chính Vương đụng phải xe ngựa của tam tiểu thư tướng phủ Mọi người đều nói thật đáng thương, tam tiểu thư hôn mê nhiều năm, mới vừa tỉnh lại liền đắc tội ma đầu giết người không chớp mắt, cũng không biết mệnh sống có hay không Bên ngoài xe ngựa, tam tiểu thư nhẹ giọng nhận lỗi Thân hình Mục Trì Thanh chấn động, người cứu rỗi hắn đã trở lại rồi Lần này, hắn sẽ không hỏi đối phương có thể lưu lại hay không, hắn muốn vây khốn lấy ánh sáng của mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tag: Hệ thống, Ngọt văn, Xuyên thư
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thời An ┃ vai phụ: Mục Trì Thanh
Một câu tóm tắt: Vai ác: Không sao cả, ta có thể tự mình suy diễn.