Dù sao, hàng năm bọn họ cũng nhận được không ít tiền riêng từ ông bà
Nhận một quả đào, trả một trái mận, đương nhiên cô cũng phải cảm tạ đối phương, dù sao hai bên cùng làm vốn chính là chuyện anh qua tôi lại, nếu chỉ là một bên, thời gian lâu tất nhiên sẽ có vấn đề
Chờ đến khi thu thập xong mọi thứ
Cả nhà Thẩm Mỹ Vân liền nhẹ nhàng ra trận, chỉ mang hai củ nhân sâm to lên xe lửa, bọn họ vừa lên xe lửa, hai người Tống Ngọc Thư đã ở cửa xe tiếp đón bọn họ: "Bên này, bọn chị ở toa xe nằm số một
Toa xe nằm vốn có hạn, tổng cộng cũng chỉ có ba toa, nhà Thẩm Mỹ Vân ở ngay toa số ba
Cho nên ở ngay cách vách bọn họ
Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Vậy chúng ta cách nhau rất gần, lát nữa lên xe rồi em đi tìm chị chơi
Hiện giờ Miên Miên đã lớn, đương nhiên không thể như trước kia, cùng nằm một cái giường với cô khi đi xe lửa, bọn họ mua cho Miên Miên một vé giường nằm riêng
Chỉ là, chia làm ba loại trên giữa dưới
Hai cái giường tầng dưới, một giường tầng trên, Thẩm Mỹ Vân và Miên Miên ở giường tầng dưới, Quý Trường Tranh ngủ mặt trên, hai người Tống Ngọc Thư ở cách vách thì chỉ cần mua hai tấm vé, chờ bọn họ vừa thu xếp xong xuôi
Tống Ngọc Thư đã mang một gói bí đỏ rang chín to sang: "Nếm thử xem
"Chị rang đấy
"Em thử xem vị thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc: "Chị mua bí đỏ từ người khác à
Cô biết rõ Tống Ngọc Thư, là một cô gái sống trong thành phố từ nhỏ, cô ấy vốn không giỏi trồng rau củ lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy nên, việc cô ấy tự trồng bí đỏ, gần như bị Thẩm Mỹ Vân trực tiếp phủ định
Tống Ngọc Thư lắc lắc đầu, đắc ý dào dạt: "Mới không phải, đây là do năm trước doanh trại trồng, năm nay thu hoạch gần mười vạn cân, một ít cho bọn chị ăn, một ít để cho heo, số bí đỏ còn lại bị sĩ quan hậu cần chia cho mọi người
"Chị nhận năm cân, rồi đem rang hết
Nói rồi thuận thế bốc một miếng đưa cho Thẩm Mỹ Vân: "Em nếm thử xem, có phải cũng không tệ lắm đúng không
Thẩm Mỹ Vân cúi đầu nhìn, bí đỏ được rang đến hai mặt vàng ươm, cắn ở trong miệng răng rắc một tiếng, thơm phức ngon miệng
"Đúng là ăn rất ngon
Sau khi nghe được lời này, Tống Ngọc Thư đắc ý nhướng mày: "Đúng không, chị cũng cảm thấy ăn rất ngon, khi ấy A Viễn còn nói chị có thể đi làm đầu bếp
Thẩm Mỹ Vân bật cười, cô nhìn Tống Ngọc Thư với dáng vẻ như một đứa trẻ, nghĩ thầm trong bụng, sau khi cô ấy gả cho Trần Viễn, lệ khí trên người cũng không còn, hiện giờ lại thêm vài phần tính trẻ con
Như là hoàn toàn biến thành một người khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Viễn ở bên cạnh đang dọn dẹp đồ ăn lúc trưa, nghe vậy, anh ấy dò đầu sang liếc một cái, hiển nhiên là mang theo vài bất đắc dĩ và nuông chiều
Thẩm Mỹ Vân bật cười, nghĩ thầm, hai người này thật sự là một đôi
Sau khi Trần Viễn bận việc xong, cầm một gói bánh xèo cuộn to đi sang: "Nếm thử xem
Bọn họ không định ăn đồ ăn trên xe, mà là tự mình mang bánh xèo, đặt trong ấm nước nóng nên càng thêm nóng hơn, hiện giờ mang theo vài phần nhiệt độ, nhưng tuyệt đối không tính là bỏng miệng
Thẩm Mỹ Vân nhận lấy một cái, cắn một ngụm, đúng là không tệ, bánh xèo thêm không ít dầu, lại bỏ thêm trứng, mềm dẻo ngon miệng
"Món này là do chị dâu em làm, hay là do anh làm vậy ạ
Trần Viễn: "Anh làm đấy
"Bây giờ anh và Ngọc Thư đang phân công hợp tác
Hai người đều là người có tâm sự nghiệp, cho nên ngày thường rất ít ở nhà, bình thường nếu như rảnh để nấu cơm, thì việc hai người ở nhà nấu cơm cũng như mở blind box
Có lúc thì ăn rất ngon, có lúc thì lại không ăn được, nhưng mà quen rồi là được
Sau một đoạn thời gian luyện tập này, hiển nhiên thiên phú nấu cơm của Trần Viễn cao hơn Tống Ngọc Thư, Tống Ngọc Thư đi nấu cơm, chắc chắn sẽ nổ nồi, có thể nấu chín đã là may mắn.