Thẩm Mỹ Vân nhìn bóng lưng Quý Trường Tranh, anh giống như núi cao, giờ phút này vững vàng canh giữ ở cửa này, giống như có anh ở đây, tất cả nguy cơ đều có thể giải quyết dễ dàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trường Tranh
Thẩm Mỹ Vân vừa hô, Quý Trường Tranh lập tức quay đầu lại nhìn: "Sao em lại tới đây
Cái xẻng trong tay anh thuận thế đặt ở bên cạnh
"Chỉ có ạn không trở về, anh nói xem em tới đây làm gì
Để đưa cơm cho anh đó
Nghe nói như thế, Quý Trường Tranh nhịn không được nở nụ cười, cũng thay đổi vẻ mặt trầm trọng, ngược lại trở nên dịu dàng hơn hẳn: "Mỹ Vân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hả
Thẩm Mỹ Vân đáp, đợi thật lâu, lại không đợi được Quý Trường Tranh trả lời, cô lạp tức tò mò nhìn anh: "Anh muốn nói cái gì
Quý Trường Tranh kéo cô ngồi ở cửa, anh cúi đầu nói: "Gặp được em, anh thật may mắn
Cô biết anh, hiểu anh, ủng hộ anh
Bất cứ lúc nào cũng có thể đứng ở phía sau anh, trông coi phía sau một mảnh thiên địa, thậm chí còn quản lý những chiến hữu này của anh rất rõ ràng
Nói thật đời trước anh nhất định đã thắp hương cầu khẩn, mới có thể gặp được người vợ tốt như vậy
Thẩm Mỹ Vân nhướng mày, đưa thức ăn cho anh, suy nghĩ một chút cũng không khiêm tốn nói: "Vậy kiếp trước anh nhất định phải thắp rất nhiều hương khói, lúc này mới gặp được em
Bản lĩnh nói đùa này kết quả lại khiến Quý Trường Tranh coi là thật, anh rất nghiêm túc gật đầu: "Đời trước tôi nhất định là tiểu đường tăng trong chùa miếu, cầu cả đời, mới cầu được em
Nghiêm túc như vậy, khiến Thẩm Mỹ Vân hoảng hốt một lát: "Được rồi, mau ăn cơm
Trong nháy mắt, cô thậm chí cảm thấy đối phương đang nói thật
Quý Trường Tranh đáp một tiếng, mở hộp cơm ra nhìn: "Em đã ăn lạp xưởng chưa
Trên đó đặt năm sáu miếng lạp xưởng
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Mỗi người ba miếng, em chuyển luôn phần của mình cho anh
Cô và Miên Miên còn có thể dựa vào chuyện ăn thêm cơm
Thậm chí, người trong nhà cũng thỉnh thoảng có thể nếm thử, nhưng Quý Trường Tranh thì không
Anh quá nhạy bén đến nỗi Thẩm Mỹ Vân không dám để lộ bất kỳ dấu vết nào trước mặt anh
Cô chỉ có thể dùng đồ vật mới có ở thời đại này để lộ ra ở trước mặt của anh
Quý Trường Tranh trầm mặc một lát, lời đến bên miệng lại không biết nói cái gì cho phải, nuốt toàn bộ trở về, gắp thức ăn đẩy ra lại quá già mồm cãi láo
Anh chỉ cầm đũa, an tĩnh từng miếng từng miếng ăn cơm, mỗi một miếng lạp xưởng anh đều ăn cực kỳ nghiêm túc
Đừng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh như vây, thực tế nội tâm lại là
o(╥-╥)o。
Vợ thật sự rất yêu anh
Hu hu hu
Cái gì ngon đều cho anh
Về sau kiếm được tiền phải giao toàn bộ cho vợ, phải kiếm tiền gấp bội, nộp lên gấp bội mới có thể bù đắp cho vợ
Thẩm Mỹ Vân cũng không biết trong lòng Quý Trường Tranh còn có nhiều cảnh nội tâm như vậy, cô nhìn mưa bên ngoài: "Anh nói xem khi nào sẽ ngừng mưa
Từ hơn một giờ đã bắt đầu mưa, hiện tại đã năm giờ, ước chừng bốn giờ, không có chút dấu hiệu nào sẽ ngừng mưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quý Trường Tranh lắc đầu: "Không biết
Chúng ta chỉ có thể làm tốt những gì cần làm
Những thứ khác chỉ có thể giao cho ông trời
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng, thấy Quý Trường Tranh ăn xong, lúc này cô mới cất bát đũa đi
Bên kia thức ăn của bí thư chi bộ cũng chuẩn bị xong
Ông ấy bưng một chén cơm gạo lứt, phía trên còn đắp thêm mấy cái bánh ngô cùng cá khô
"Đồng chí Quý, cháu ăn chưa
Đây hiển nhiên là cơm ông ấy đưa cho Quý Trường Tranh
Chỉ là, nhà bọn họ nấu cơm chậm một chút, lúc này mới tới chậm
Quý Trường Tranh gật đầu: "Người yêu cháu đưa cơm rồi
Bí thư chi bộ, đồ ăn ngài cứ giữ lại đi
Lão bí thư ngượng ngùng, lập tức nói: "Buổi tối bác đưa đồ ăn đưa cho cháu sớm một chút
Quý Trường Tranh ngược lại không thèm để ý
"Gia súc đều được đưa tới rồi chứ?"