[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu cứ thế này mà cầm dao phay chạy đến, một mạng nhỏ có lẽ sẽ phải bàn giao tại đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Hoài lại chẳng hề hoảng hốt, chỉ đứng dậy, hướng nhân viên quán cơm nói: “Người này đùa giỡn lưu manh.” Nhìn người này dáng vẻ đã hơn ba mươi tuổi, lại dám động thủ với một tiểu cô nương, xem chừng cũng chẳng phải hạng tốt lành gì
Tiếng nói của Hoắc Hoài vừa dứt, người đàn ông kia liền kêu la om sòm: “Cái thằng tiểu súc sinh nhà ngươi, ngươi nói hươu nói vượn cái gì!” Nói đoạn, liền hướng nhân viên quán cơm kêu oan: “Là ta nhìn thấy chỗ trống này trước, nàng cùng ta giành, ta đạp ngã nàng có vấn đề gì?”
Tần Kinh Chập chỉ cảm thấy có chút buồn cười: “Ngươi nhìn thấy vị trí này trước liền là của ngươi ư
Vị trí này không phải ta ngồi xuống trước sao?” Nói xong, liền nhìn về phía những khách hàng vừa ngồi bên cạnh, nói tiếp: “Bọn họ vừa mới ngồi ở chỗ này, các ngươi hỏi họ một chút, có phải ta ngồi xuống trước không!”
Có người không muốn xen vào chuyện bao đồng, chỉ nói tránh rằng mình không biết
Nhưng cũng có người chính nghĩa: “Đúng, không sai
Ta vừa mới thấy tiểu cô nương này ngồi xuống trước, đồng chí nam nhân này mới tới
Nhìn người ta tiểu cô nương ngồi xuống trước, không nói hai lời liền đẩy người ta ngã lăn!”
Có những người này nói, người đàn ông nằm dưới đất cứng cổ vẫn còn muốn giảo biện, người của quán cơm đã bắt đầu hầm hầm hổ hổ đi tới: “Người ta đã ngồi xuống trước rồi, ngươi còn đạp đổ người ta, ngươi là nam đồng chí to con như vậy, lại ra tay với tiểu cô nương người ta, ngươi cũng thật làm được đấy!” Nói đoạn, liền đá hắn một cước, tiếp tục hùng hùng hổ hổ: “Mau dậy, muốn ăn cơm thì thành thật mà chờ lấy, không muốn ăn cơm thì cút mau!”
Người đàn ông thấy thế, cũng chỉ có thể đứng dậy, giận trừng Hoắc Hoài và Tần Kinh Chập một cái, quay đầu liền chạy mất
“Nhanh ăn cơm đi, ăn xong mau nhường lại chỗ, đừng để phân đầy hầm cầu!” Người của quán cơm hùng hùng hổ hổ nói
Mọi người nghe hắn nói, đều chỉ có thể lặng lẽ đảo mắt
Hoắc Hoài sửa sang lại y phục của mình một chút, lúc này mới đi đến bên cạnh Tần Kinh Chập, nhẹ giọng hỏi: “Không sao chứ?”
Tần Kinh Chập lắc đầu: “Không có việc gì.” Nói xong, liền nhìn về phía bảng đen một bên, xem trên đó ghi “Hôm nay cung ứng”, lên tiếng hỏi Hoắc Hoài: “Ngươi muốn ăn chút gì không?”
Chỉ là Hoắc Hoài cũng không trả lời vấn đề của nàng, ngược lại hỏi nàng: “Ngươi muốn ăn cái gì?”
Tần Kinh Chập nhìn xem bánh sủi cảo thịt tươi trên bảng, lên tiếng nói: “Ta muốn ăn sủi cảo.”
Hoắc Hoài nhẹ gật đầu, lại hỏi Tần Tiểu Mãn ở một bên: “Tiểu Mãn, ngươi muốn ăn cái gì?” Hắn gọi tiếng “Tiểu Mãn” này cực kỳ tự nhiên, tự nhiên đến nỗi Tần Kinh Chập cũng không cảm thấy có gì không đúng
Tiểu Mãn đầu tiên là ngẩng đầu nhìn Tần Kinh Chập, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Ta cũng muốn ăn giống tỷ tỷ.” Nàng biết hôm nay tỷ tỷ là mời Hoắc Hoài ăn cơm, cho nên nàng muốn giúp tỷ tỷ tiết kiệm một chút tiền, cũng không gọi món nào khác
Hoắc Hoài đưa tay xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, nhẹ nói: “Ta thấy hôm nay có cá trích kho tàu, tiểu bằng hữu ăn nhiều thịt cá sẽ thông minh, không bằng gọi một con cá cho Tiểu Mãn ăn có được không?” Ngữ khí của hắn rất ôn nhu, Tần Tiểu Mãn vô ý thức liền nhẹ gật đầu
Hoắc Hoài khẽ cười lên
Hắn cười lên thật sự rất đẹp, Tần Tiểu Mãn mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng cũng biết đẹp xấu, nhịn không được nhìn đến ngây người
Hoắc Hoài đứng dậy, trực tiếp đi đến cửa sổ lấy món ăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Kinh Chập để Tần Tiểu Mãn ngồi vào bàn bên cạnh chiếm chỗ, cũng nhanh chóng đi theo đến cửa sổ
Đến cửa sổ, nghe được Hoắc Hoài gọi vài món ăn, vừa định trả tiền, đã thấy hắn lấy ra tiền và phiếu đưa cho thu ngân viên
Tần Kinh Chập vội kêu lên: “Không phải đã nói ta mời ngươi ăn cơm sao
Ngươi sao lại trả tiền?”
Hoắc Hoài quay đầu nhìn về phía nàng, mỉm cười: “Lần này ta mời ngươi, lần sau ngươi lại mời ta.”
Tần Kinh Chập nhíu mày, vừa định nói gì, đã thấy hắn cầm thẻ số đi về phía chỗ ngồi
Trở lại chỗ ngồi, hắn liền bắt đầu nói chuyện với Tần Tiểu Mãn, hoàn toàn không cho Tần Kinh Chập có chỗ trống để nói chuyện
Tần Kinh Chập từ trong túi lấy tiền và phiếu ra, đặt trước mặt Hoắc Hoài, lên tiếng nói: “Đã nói mời ngươi ăn thì mời ngươi ăn.”
Hoắc Hoài nhìn về phía tiền và phiếu đặt trước mặt mình, ánh mắt chớp động, cuối cùng vẫn là thu vào, cũng không nói thêm gì
Tần Kinh Chập thấy hắn thu lại, cũng liền nhẹ nhõm thở phào
Thật sự có chút sợ hãi liên lụy không rõ với hắn
Đợi ăn cơm xong ra cửa, liền không ai nợ ai
Nghĩ đến đây, biểu cảm trên mặt nàng liền trở nên dễ dàng hơn, còn có chút thở dài một hơi
Hoắc Hoài vẫn luôn dõi mắt nhìn nàng, nhìn thấy thần sắc nàng biến hóa, trong mắt là hiện lên một tia ánh sáng ảm đạm không rõ
“Đúng rồi, ngươi đã lâu không đến trong thành, Phồn Tinh ngày nào cũng nhắc đến ngươi, nhớ ngươi đến sốt ruột.” Hoắc Hoài quay đầu nhìn về phía Tần Kinh Chập, nói: “Còn có Nguyên Triết, lần trước ngươi cho hắn đồ vật đều đã bán hết, số tiền kia lại không biết làm sao đưa cho ngươi.”
Tần Kinh Chập mấy ngày nay vẫn luôn có việc, cho nên cũng đã thật lâu không đi qua huyện thành, bây giờ nghe Hoắc Hoài nói như vậy, liền nghĩ lúc nào rảnh rỗi, liền đi xem sao
Thấy hắn chủ động nói đến chuyện này, Tần Kinh Chập cũng thuận theo mà hỏi: “Trước kia ngươi ở chỗ này làm việc sao
Ngươi đến bên này xa như vậy, đệ đệ muội muội bọn họ làm sao bây giờ?”
Hoắc Hoài rũ mắt xuống, mở miệng nói: “Trước kia vẫn luôn thực tập ở huyện thành, hiện tại liền được sắp xếp đến nơi đây làm việc một đoạn thời gian.” Cụ thể thì không nói thêm nữa
“Hai người bọn họ luôn luôn đều độc lập, coi như ta không ở nhà, bọn họ cũng có thể chăm sóc tốt cho chính mình.”
Tần Kinh Chập khẽ gật đầu, lại hỏi: “Các ngươi họ cũng không giống nhau, là huynh muội ruột sao?” Thấy Hoắc Hoài ngẩng đầu nhìn tới, nàng lại nhanh chóng lắc đầu nói: “Ta không phải muốn nghe ngóng chuyện riêng của các ngươi……” Chẳng qua là cảm thấy, hai người ngồi ở chỗ này mà không nói gì, hình như có chút quá lúng túng
Hoắc Hoài khẽ cười một tiếng: “Ta chỉ tưởng Phồn Tinh đã nói cho ngươi biết.” Không đợi Tần Kinh Chập nói thêm gì, hắn liền nói tiếp: “Mấy năm đó bắt rất nghiêm, cha mẹ ta xảy ra chuyện, trước khi bị bắt đã đưa ta đến Chu Gia Lai, chỉ là ta đến không bao lâu, chú thím Chu Gia cũng lần lượt xảy ra chuyện, để lại Phồn Tinh cùng Nguyên Triết, ta hiện tại liền mang theo bọn họ.”
Lời nói của Hoắc Hoài rất bình tĩnh, giống như đang kể một chuyện bình thường, nhưng Tần Kinh Chập biết hắn đang nói cái gì
Bây giờ ở bên ngoài, chủ đề này cũng không tiện quá thâm nhập, cho nên Tần Kinh Chập cũng không truy hỏi thêm
“Vậy cha mẹ ngươi hiện tại còn……” Tần Kinh Chập nói đến đây, có chút ngừng lại, không biết nên hỏi thế nào mới tốt
Ngược lại là Hoắc Hoài so với nàng còn rộng rãi hơn, nhún vai lắc đầu cười khổ: “Ta không biết bọn họ hiện tại thế nào, ta không có trở lại Kinh, ba năm trước đây liền đã cắt đứt liên lạc với bọn họ, không biết bọn họ hiện tại sống hay chết.”
Chủ đề này thật sự có chút quá nặng nề, Tần Kinh Chập không biết nên nói gì, chỉ nhẹ giọng an ủi: “Bọn họ nhất định sẽ không có chuyện gì.”
Hoắc Hoài khẽ gật đầu: “Nhờ lời chúc của ngươi.”
Hai người cũng không nói thêm gì nữa.