Các thôn dân không tin hắn có thể mang đi hết tất cả gia sản, dứt khoát san phẳng căn phòng này
Tường bị đập phá, sàn nhà bị đào tung, mái nhà bị tháo dỡ, từng mảnh ngói, từng viên gạch.....
những thứ có thể phá hủy đều bị phá hủy, những thứ có thể mang đi dùng riêng cũng đều bị lấy sạch
Căn phòng này bỏ hoang ở đây hơn mười hai mươi năm mà vẫn chưa sập đổ ầm ầm, quả thực là một kỳ tích
Phù Hoành Vân khi vừa đến thôn Quang Minh thì thực ra là ở tại Phù gia
Về sau cùng Phù gia trở mặt, Phù Đại Sinh không phân biệt phải trái đuổi hắn ra khỏi Phù gia, sau đó, đại đội trưởng động lòng trắc ẩn, thêm nữa cụ bí thư chi bộ giúp đỡ cổ vũ, liền chia căn nhà bỏ trống và đổ nát này cho Phù Hoành Vân
Biết hắn chẳng có tiền, mà lại căn phòng này bị hư hại nghiêm trọng, không thể chắn gió cũng không thể che mưa, trong sân tràn đầy cỏ dại cùng cành khô, bình thường căn bản là nơi đám trẻ con nghịch ngợm trong thôn chơi trốn tìm, nên (họ) chỉ thu mấy đồng tiền
Chưa kể, phòng chính sửa sang một chút còn có thể ở được
Riêng một khối nền nhà rộng lớn như vậy người khác muốn xây còn chẳng có chỗ, tính kỹ ra hắn xác thực không chịu thiệt thòi
Khương Đường nhìn cánh cổng mới làm, tường vây mới xây, cùng với mấy cái cây nhìn cục mịch trong sân, vừa nhìn đã biết là cây mới đưa đến đây
Nàng trực tiếp nghẹn lời
Trong sân lớn như vậy, hơn phân nửa khu vực được lát đá phiến
Mà lại không phải tùy tiện lát thành một mảng lớn, rõ ràng là đã trải qua thiết kế kỹ lưỡng
Từ cửa lớn đến phòng chính, đoạn đường này trên phiến đá đã mọc một chút rêu xanh, dấu vết thời gian rất rõ ràng
Còn hai lối đi lát đá xanh kéo dài hai bên kia rõ ràng là vừa lát mới, phía bên phải dựng một gian phòng, tạm thời không biết là dùng làm gì
Phía bên còn lại thì dẫn thẳng ra hậu viện
Dựa vào vị trí tường vây, một loạt cây ăn quả được trồng, có cây thì héo úa, có cây thì tình hình cũng không tệ lắm
Những cây khác Khương Đường không quá quen thuộc, nhưng nàng nhận ra cây đào
Bởi vì vài quả đang treo, vào thời tiết này có kích thước lớn cỡ nắm tay nữ sinh, chợt có vài trái bắt đầu ửng hồng ở chóp
Nàng đột nhiên nhớ tới lời Phù Hoành Vân hỏi nàng trước đó, hỏi nàng thích quả mơ hay quả mận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc trước nàng nói cả hai loại đều không thích, nàng ngại chua
Vậy một loạt cây đào này là.....
đã có từ trước, hay là sau này mới di chuyển đến đây
Khương Đường chỉ suy nghĩ đơn giản, tính toán sơ qua số tiền tu sửa căn nhà, quả thực muốn túm tai hắn mắng hắn là đồ phá gia chi tử
Một cái sân lớn như vậy, mắc gì phải dùng đá xanh lát hết một lượt, còn có cái cây đào đã lớn kia, nếu như là di chuyển, vậy khẳng định tốn rất nhiều công sức, còn có cả phòng chính mới tinh nữa chứ.....
Nhìn cách xây xà nhà cùng tường ngoài là biết trước kia nơi này không chỉ có ba gian, Phù Hoành Vân đã đập bỏ những phần khác, rồi một lần nữa sửa chữa trên nền cũ
Trong phòng, tường trong được quét vôi trắng toát, không biết đã dùng bao nhiêu vôi nữa
Tiền
Tiền
Tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước mắt Khương Đường hiện lên từng chuỗi ký hiệu tiền, đơn giản là nàng choáng váng
Thực sự không kìm được, nàng dùng cùi chỏ huých huých Phù Hoành Vân: “Còn nói không có nhiều, chúng ta có hai người thôi mà, ba gian phòng ở này đã tính là nhiều rồi, gian bên cạnh kia lại là làm gì
Ngươi tiền nhiều thừa đến nỗi ngứa ngáy chân tay à?” Nàng nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi
Nói chưa hết giận, còn đưa tay đánh mấy cái vào cánh tay hắn
Phù Hoành Vân không cảm thấy bị đánh đau, ngược lại còn thấy đáng yêu
Nhất là lúc nàng giận dỗi bĩu môi, gương mặt liền hơi nhếch lên, khiến người ta đặc biệt muốn trêu chọc một cái
Người xưa không phải vẫn thường nói, đánh là thương, mắng là yêu sao
Vừa đánh vừa mắng, chẳng phải chứng tỏ cô thanh niên trí thức nhỏ bé này thật sự coi hắn là người nhà sao
Phù Hoành Vân đắc ý trong lòng
Đuôi lông mày đuôi mắt hắn mang theo mấy phần vui vẻ, cặp mắt đào hoa quyến rũ ấy đơn giản chất đầy ngôi sao, lấp lánh tỏa sáng
Hắn vừa xách đồ đến phòng mới cất kỹ, vừa nói: “Phòng ở nông thôn độ ẩm cao, nếu không chống ẩm tốt thì không được
Cho nên ta đặc biệt xây một gian phòng để làm phòng tắm.” Cách bố trí sân vườn này là hắn dựa theo kiểu sân vườn cũ ở Kinh Đô mà thiết kế
Trừ việc phá bỏ mấy gian phòng đã bị phá hủy gần sập, trong sân chưa kịp làm vườn hoa tiểu cảnh nên có vẻ hơi khô khan, còn về cơ bản Phù Hoành Vân rất hài lòng
“Còn có chỗ nào không vừa ý, ngươi cứ nói, ta còn muốn tìm biện pháp làm lại một chút.” Hắn không cảm thấy có gì sai khi có yêu cầu cao về sự thoải mái tiện nghi trong cuộc sống
Hai mươi năm trước hắn sống trong một hoàn cảnh ưu việt như vậy, mặc dù thời gian huấn luyện trong quân đội gian khổ, nhưng khi về đến nhà thì muốn gì có nấy, tầm nhìn của hắn đã được mở rộng bởi những gì đã chứng kiến
Trong mấy năm ở thôn Quang Minh này, hắn không chú trọng đến những điều đó, sống một cách tùy tiện và thô kệch
Nhưng điều đó cũng không đại biểu hắn phủ nhận tất cả những gì đã qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là đối với hắn, việc hưởng thụ những thứ bên ngoài có cũng được mà không có cũng không sao
Nhưng đối với cô nương trong lòng mình, Phù Hoành Vân nguyện ý dành hết tâm huyết vào những chi tiết sinh hoạt, chỉ muốn để nàng sống thoải mái hơn một chút
Huống chi, nhà xí của điểm thanh niên trí thức đã được cải tiến, không giống những nhà xí cũ trong thôn chỉ đơn độc đào một cái hố phân rồi phía trên đắp tấm ván gỗ
Cô thanh niên trí thức nhỏ bé chưa bao giờ dùng qua loại nhà vệ sinh kiểu cũ như vậy
Phù Hoành Vân lo lắng nàng không quen, dứt khoát dựa vào tường viện xây một căn phòng vệ sinh kiêm phòng tắm, còn hầm cầu thì được đặt ở bên ngoài sân
Khương Đường đưa tay đẩy hắn, “Làm cái gì mà làm nữa, đi ra ngoài trước đã
Ngươi mà còn lề mề, bọn hắn lại tưởng chúng ta đang làm chuyện khác bây giờ.” “Làm chuyện khác ư?” Phù Hoành Vân đầu óc không chuyển kịp, hắn vẫn còn đang suy nghĩ căn phòng còn chỗ nào cải tạo chưa được vừa ý, không hề chú ý tới Khương Đường mặt đỏ bừng trong nháy mắt
“Làm gì?” “Tách” một tiếng
Sợi dây trong đầu Khương Đường đứt mất
Chương 52: Các thím của họ nói đúng rồi
Khương Đường đẩy Phù Hoành Vân đi ra ngoài, rồi hỏi vị trí nhà bếp để bắt đầu lo liệu
Doãn Tú Mi cùng Tô Đan Diệp cũng đi cùng Khương Đường, định đến hỗ trợ sơ chế đồ ăn
Mãi đến khi nhìn thấy nhà bếp vừa rộng rãi vừa sáng sủa, bếp lò còn được dán gạch men hiếm thấy
Tô Đan Diệp đâm ra ghen tị, nàng ấy cảm thấy ghen ghét
“Hắn sẽ không phải vì để hoàn tất hôn sự mà tiêu hết tiền bạc sao?” đây là cả sân lớn lại còn xây nhà bếp, thời gian còn gấp gáp như thế, không biết đã bỏ ra bao nhiêu tiền nữa
Tô Đan Diệp ghen tị được một lát sau liền chân thành thật dạ suy nghĩ cho Khương Đường, “Ngươi bây giờ đã có một công việc chính thức, theo chính sách thì hộ khẩu của ngươi có thể trực tiếp chuyển đến tỉnh thành
Ngươi nói hôn sự này của ngươi định đoạt như thế......” Quá vội vàng
Nàng không nói ra miệng, nhưng ý trong mắt chính là như vậy.