Nàng không nhắc nhở Phù Hoành Vân, đặc biệt thả nhẹ bước chân, rón rén đi đến sau lưng Phù Hoành Vân, một tay đập mạnh vào vai hắn: “Phạm cái gì ngốc đâu.” Phù Hoành Vân không quay đầu, đưa tay bắt lấy tay nàng, “Không có vờ ngớ ngẩn, chính là đang nhớ nàng.” Phát giác có giọt nước trên mu bàn tay hắn, trên cổ hắn, Phù Hoành Vân tập trung tinh thần, đứng dậy từ trên giá áo sau cửa lấy khăn mặt
Khương Đường đưa tay lấy khăn mặt, bắt đầu lau tóc
Phù Hoành Vân nhìn lòng bàn tay trống không, ngẩn người, đưa tay đỡ lấy vai nàng, đẩy nàng ngồi xuống ghế, nhân lúc nàng thất thần thuận thế cướp lấy khăn mặt, tiếp nhận việc xoa tóc
Ngón tay hắn tại trong sợi tóc như mây xuyên thẳng qua, vô thức gỡ rối rồi vuốt: “Tóc của nàng thật là dễ nhìn.” Vừa đen lại thẳng, còn đặc biệt mềm mại
“Chỉ có tóc đẹp mắt thôi sao?” “Không, nàng chỗ nào cũng đẹp, không ai sánh bằng nàng.” “Miệng lưỡi trơn tru, được rồi, đừng xoa nữa, ta tự mình làm đây, bận rộn cả ngày ngươi cũng nhanh đi tắm một cái đi.” Vừa nói, Khương Đường rút chiếc khăn mặt trong tay hắn về, phối hợp xoa đứng lên
Phù Hoành Vân nhếch môi, không được tự nhiên ho một tiếng, tay chân cứng đờ đi về phía phòng tắm
Khương Đường liếc mắt, nhìn tấm lưng cứng ngắc của hắn, lại “khúc khích” nở nụ cười
Mỗi lần hắn biện bạch lời nói, Khương Đường đều cảm thấy người này trước kia khẳng định quá không thành thật, quá có phong thái lão luyện
Thế nhưng nhìn lại ánh mắt của hắn, người hắn lại cứng ngắc, à, ra là hổ giấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lau khô tóc, Khương Đường đẩy ra một cánh cửa sổ, gió đêm lành lạnh thổi vào
Kéo màn giường lên, trên rào chắn cuối giường treo một loạt những món đồ chơi tương tự túi thơm, có ba bốn cái
Khương Đường tiến tới ngửi, hương vị rất nhạt, có chút giống khu rừng trúc buổi sớm dính đầy hạt sương, mang theo hơi hướng thiện lành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng mở tủ quần áo, thấy Phù Hoành Vân tỉ mỉ chừa một chỗ trống cho nàng
Khương Đường treo quần áo của mình ngay ngắn, thay váy ngủ, rồi mới chậm rãi bò lên giường
Chiếu tre lạnh buốt, Khương Đường dùng chân đá chiếc chăn đã gấp gọn sang một bên, thoải mái mà thở dài một tiếng
Nàng nằm nghiêng trên giường, gió xuyên thấu qua cửa sổ thổi vào trong phòng, tấm màn giường mỏng manh lúc ẩn lúc hiện, chỉ chốc lát sau mí mắt nàng liền bắt đầu cụp xuống
Nghĩ đến tối nay là đêm tân hôn, Phù Hoành Vân lại là người trẻ tuổi tuấn mỹ
Khương Đường lại mạnh mẽ lấy lại tinh thần
Nàng cố gắng mở to hai mắt, lúc thì nghĩ đến việc báo cáo về khoản tiết kiệm vào ngày mai, lúc lại nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Phù Hoành Vân, cái kiểu cách đáng ghét và làm ra vẻ của hắn, còn cả dì của họ nói chỗ chân dài ấy thật lớn.....
Chiếu dưới thân dần dần ấm lên
Khương Đường trở mình, đổi sang một chỗ mát mẻ hơn mà nằm, nàng buồn bực ngán ngẩm mà nhìn chằm chằm khăn trải giường, đầu óc đã bắt đầu không kiểm soát mà hướng đến một ít những hình ảnh tình tứ nhạy cảm
Đôi chân dài đến khó tin, vòng eo chó đực săn chắc quyến rũ.....
Miên man suy nghĩ hỗn loạn khiến da mặt nàng nóng lên, mũi ấm nóng, có cảm giác như giây tiếp theo sẽ chảy máu mũi
Lúc Khương Đường vỗ vỗ mặt để lấy lại tinh thần, nàng đơn giản không thể tin nổi chính mình thanh tâm quả dục mấy chục năm, một khi trẻ lại đúng là một kẻ biến thái, đầy đầu những khao khát về thân thể đẹp đẽ của tiểu soái ca trẻ tuổi
Phá hủy hình tượng nhân vật quá
“Đừng suy nghĩ nữa, Khương Đường, sao đầu óc ngươi lại nhiều phế liệu vàng óng vậy chứ, mau tỉnh lại đi, kiếp trước biết bao thanh niên tài tuấn theo đuổi ngươi, ngươi đừng có mất tỉnh táo chứ......” Nàng xoay người nằm ngửa, đầu lắc lư từ trái sang phải, cuối cùng vùi mặt vào chiếc gối song hỉ màu đỏ thẫm
“Thế nhưng mà.....
nghĩ một chút cũng đâu có sao, dù sao về sau hắn chính là người của nàng, ừm, muốn người của mình thì tính là gì sắc phôi, không tính, không tính......” Khương Đường nhắc đi nhắc lại vô số lần, chính mình cũng cảm thấy bản thân mình thật ngớ ngẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đang lúc nàng đang rối rắm mà trăn trở, ngoài cửa truyền đến tiếng động, Phù Hoành Vân đã về
Phù Hoành Vân mặt mày bình tĩnh, kỳ thực trong lòng căng thẳng đến ghê gớm, nhất là vừa vào cửa, chỉ thấy Khương Đường một tay chống lên gối đầu, đôi chân dài khép lại cong tự nhiên, tư thế nằm nghiêng khiến thân hình thon gọn của nàng cũng trở nên mềm mại, quyến rũ hơn
Phù Hoành Vân lập tức tim đập như sấm, miệng đắng lưỡi khô
“Ngươi tắm rửa gì mà lâu thế
Nhanh tắt đèn đi, đèn sáng chói ta không ngủ được.” Khương Đường hoàn toàn dứt bỏ lòng xấu hổ, quyết định không ngần ngại, nàng muốn xem Phù Hoành Vân có tức giận mà đỏ bừng tai và cổ không
Hắn cứng người, từ từ đi về phía giường
Cởi quần áo, chỉ mặc một chiếc quần đùi boxer bò lên giường, vừa mới định ôm lấy chàng trai trí thức trẻ quyến rũ lòng người, chỉ nghe thấy một giọng nói ôn nhu càu nhàu: “Ngươi quên tắt đèn rồi đấy.” Phù Hoành Vân chống nửa thân trên dậy, kéo sợi dây bật đèn, căn phòng đột nhiên tối sầm xuống, chỉ còn một tia ánh trăng thanh lãnh dịu nhẹ từ cửa sổ hắt vào
Khương Đường ngủ ở phía trong, Phù Hoành Vân một lần nữa nằm xuống, đưa chân đá chiếc chăn đến góc cuối giường
Hai người nằm im không nhúc nhích, hơi thở hòa quyện vào nhau, phảng phất có thể nghe thấy tiếng tim đập của đối phương, cùng tiếng hít thở dần tăng nhanh
“Cô vợ trẻ, nàng ngủ chưa?” Khương Đường: “......” “Ngô.” “Hôm nay là đêm tân hôn, chúng ta còn chưa làm chính sự đâu.” Một lát sau, Phù Hoành Vân mới giả vờ trấn tĩnh nói
Khương Đường hít sâu một hơi, lặng lẽ liếc mắt, “Ừm” một tiếng
Giọng nói thanh lãnh lý trí hôm nay dường như được bao bọc một lớp mật đường, mang theo nét nũng nịu hư hư thực thực: “Vậy ngươi ngược lại là xử lý đi.” “Ầm!” một tiếng
Lý trí của Phù Hoành Vân trong chốc lát tan biến
Cái gọi là phong độ quý ông trong chốc lát tan thành mây khói, dường như toàn thân bị nhen lửa, thứ duy nhất hắn nghĩ đến là ôm lấy nàng, ôm chặt không buông, hắn muốn đem nàng dung nhập vào xương thịt, hai người hòa làm một thể không còn phân biệt
Hắn vươn cánh tay, vòng tay ôm lấy cổ nàng
Trong chớp mắt, hai người từ nằm thẳng sát cạnh nhau biến thành Khương Đường nằm sấp trên người hắn
Tay Phù Hoành Vân theo bản năng từ cổ nàng trượt xuống, vuốt ve tấm lưng của Khương Đường, tay kia thì nâng một bên mặt nàng, chậm rãi vuốt ve, sau đó cổ tay xoay nhẹ ra sau, ôm lấy gáy nàng cúi xuống, môi mỏng nóng bỏng dán vào.....
Căn phòng tuy tối, nhưng nhờ ánh trăng Khương Đường dường như có thể nhìn thấy ánh mắt hắn rực lửa
Thân thể hắn đang nóng lên, bàn tay nóng lên, bờ môi càng bỏng rát đáng sợ, Khương Đường cảm thấy mình như kem ly, chỉ chạm nhẹ một chút liền tan chảy thành nước, toàn thân mềm oặt, không còn chút sức lực.