[Thập Niên 70] Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Nương Đạo

Chương 146: Chương 146




Khúc Lệ mỗi ngày ở cùng Khương Đường, đôi khi đều ngẩn người ra nhìn nàng, “Người khác mang thai là biến thành bà mẹ bỉm sữa mặt nám đen, thai phụ như ngươi thì cứ như thể ăn phải quả nhân sâm vậy, mặt cũng đầy tàn nhang, vậy mà sao tàn nhang của ngươi lại trông đẹp hơn của ta chứ?” Nàng sinh Tiểu Mao đã bốn năm năm rồi, vậy mà tàn nhang trên mặt vẫn không hết
Đúng là có những người điều kiện trời sinh đã được ưu ái
“Ta nghe bác sĩ nói, phụ nữ có thai mà xuất hiện tàn nhang là bình thường
Nếu như sinh xong hài tử một năm mà tình trạng da vẫn chưa được cải thiện, vậy thì có thể đi tìm bác sĩ để khám
À đúng rồi, bình thường cũng cần chú ý chống nắng nữa.” “Chống nắng ư
Trời ơi, mọi người ai mà chẳng như vậy.” Khúc Lệ khoát tay, ra ý mình không làm được
Khương Đường không tiếp tục khuyên nữa
Bởi vì hành vi của nàng hiện tại, hễ cứ ra ngoài là che chắn mình vô cùng kín đáo, thà đội chiếc mũ rơm xấu xí chứ không muốn để mặt phơi dưới ánh mặt trời, bị người ta gọi là điệu bộ quá đáng
Thế nhưng, làm đẹp là chuyện cả đời
Giống như nàng đặc biệt ưng ý gương mặt tuấn tú đến mức ai cũng phải xuýt xoa của Phù Hoành Vân vậy
Chỉ cần có gương mặt kia, cho dù hắn có hàng đống tật xấu đi chăng nữa, thì nàng cũng có thể nhắm mắt nhịn một chút
Suy bụng ta ra bụng người, chẳng lẽ Phù Hoành Vân lại không thích một lão bà xinh đẹp, không thích chưng diện ư
Chỉ cần trong sinh hoạt chú ý một chút, liền có thể mang đến niềm vui cho bản thân, tại sao lại không làm chứ
Nếu như vốn dĩ tướng mạo bình thường, từ trước đến nay không chú ý vẻ ngoài thì đúng là bình thường, đó gọi là coi trọng nội hàm
Nói không quá lời, vốn dĩ hai người bọn họ đều sinh ra đẹp mắt hơn người bình thường, nếu còn nói thêm câu nữa là không yêu vẻ đẹp hình thức thì có chút dối trá
Khương Đường không tin, phù đồng chí lần đầu tiên đã nhìn thấy vẻ đẹp nội tại của nàng từ trong ánh mắt “ghét bỏ” của nàng đâu
Dù sao nàng chỉ nông cạn nhìn thấy gương mặt của hắn mà thôi
Khúc Lệ thấy nàng cười, nhịn không được tốt bụng nhắc nhở: “Ngươi cũng nên bớt lại một chút đi, gần đây hai ngươi gây ra không ít hiềm khích đó, có người đang nói lời ghen tị sau lưng ngươi đấy.” “Nói gì thế?” “Nói ngươi thích làm đẹp quá mức, bất an phận ở nhà đó; rồi nói ngươi trước đây không có điệu bộ quá đáng như thế, có thai liền lên trời, khắp nơi khoe khoang nhà ngươi có tiểu Phù...” Khương Đường suýt nữa bị nước bọt của chính mình sặc
Mấy cái này là cái quỷ gì chứ!
“Không phải, sao ta lại bất an phận ở nhà chứ?” Nàng mỗi ngày đi sớm về trễ không phải đều đang bận rộn ở viện nghiên cứu sao
Ngoại trừ người ở viện nghiên cứu ra, bên cạnh nàng đến cả một bóng đàn ông khác cũng chẳng tìm thấy, những người này đúng là đang mở mắt nói bừa mà
Khúc Lệ bĩu môi: “Haizz, họ nói ngươi mang thai còn tô son điểm phấn, mặt lại trắng hơn tất cả mọi người.” Khương Đường suýt bật cười vì tức giận
Thì ra nàng trời sinh da dẻ tốt lại là lỗi của nàng ư
Điều mấu chốt là, những người này cũng không hề nói trực tiếp trước mặt người trong cuộc, mà ngày thường gặp vợ chồng Khương Đường thì vẫn thân thiện chào hỏi như trước
Khương Đường cũng không thể xông đến cửa mà giải thích
Nàng không khỏi có chút buồn bã vô cớ, quan hệ giữa người với người thật vi diệu, trước đây chung sống rất tốt, vậy mà không biết từ khi nào lại trở thành cái gai trong mắt người khác
Người ta vẫn thường nói ăn của người tay mềm, nói của người miệng yếu
Ấy vậy mà các nàng thì hay thật, nhận không ít lợi lộc từ chồng nàng, đằng sau còn đi đặt điều về nàng nữa chứ
Trải qua việc này, Khương Đường liền tam thân ngũ lệnh (cấm đoán triệt để)
Nàng không cho phép Phù Hoành Vân tặng quà cho những nhà trên dưới lầu nữa
Phù Hoành Vân nghe vậy, trên mặt không biểu lộ gì, vẫn cứ cười đùa tít mắt trêu Khương Đường vui vẻ, rồi kể chuyện cổ tích cho thai nhi ngày càng lớn trong bụng nàng
Không quá hai ngày, mấy nhà đằng sau nói xấu nàng bỗng dưng trùng hợp truyền ra “chuyện xấu trong nhà”
Khương Đường trợn tròn mắt, ôm cánh tay Phù Hoành Vân, nhỏ nhẹ hỏi: “Ngươi làm à?” “Cái gì?” Phù Hoành Vân một tay giữ chặt eo Khương Đường, vịn nàng từ từ đi về phía bệnh viện, “..
Tiểu Khương đồng chí, ngươi có hơi quá đáng rồi đấy, ta có giống loại người lén lút gây khó chịu cho người khác đâu?” Mắt Khương Đường cong thành vầng trăng khuyết
Nàng thầm nói: Không sai, ngươi chính là vậy đấy
“Ngươi đang hiểu lầm nghiêm trọng về ta đấy, là một chiến sĩ bảo vệ quốc gia, ta sẽ không nói xấu họ mà không có căn cứ.” “Ừ.” Ngươi chính là vạch trần bí mật của người ta thôi, ta hiểu mà
“Nàng dâu, thái độ của ngươi rất qua loa đấy, rốt cuộc có nghe ta nói chuyện một cách nghiêm túc không
Chuyện căn 307 đánh lão bà đâu phải do ta nói ra, còn việc căn 108 tay chân không sạch sẽ cũng là do người có mâu thuẫn với cô ta nói ra đấy chứ...” Khương Đường mỉm cười
Rất tốt, nam nhân của nàng cực kỳ ghi thù
“Lão công, ngươi thật sự là giỏi hết biết!” Biết hắn bên ngoài vẫn luôn thích giả bộ đàng hoàng, Khương Đường cố ý ghé sát tai hắn, dùng giọng nói mà chỉ hai người mới nghe được
Tai Phù Hoành Vân khẽ động đậy, hắn ôm chặt cánh tay Khương Đường
Hắn ho khan một tiếng: “..
Ừm.” Đúng là một tên đàn ông lầm lì ngạo kiều
Đợi Khương Đường chiếu siêu âm xong, hai vợ chồng bỗng chốc trợn tròn mắt
“Song thai ư?” Hai người đồng thanh lên tiếng
Khương Đường nhìn cái phiến tử (ảnh siêu âm) trong tay bác sĩ Vương, rồi lại nhìn cái bụng của mình cũng không quá lớn, vẫn không dám tin: “Bác sĩ Vương, ngươi không phải đang đùa với bọn ta đấy chứ, ha ha ha, bụng ta thế này, đâu có giống mang thai đôi đâu.” “Đúng vậy, liệu có tính nhầm không?” Phù Hoành Vân không hề vui mừng, ngược lại còn lo lắng
Đừng thấy Khương Đường vóc dáng cao ráo, nhưng khung xương của nàng lại nhỏ
Phụ nữ có khung xương nhỏ thì tự nhiên sẽ khổ sở hơn trong chuyện sinh con, giờ đây nghi ngờ có một đứa hắn đã không yên lòng rồi, huống chi là hai đứa
“Tháng trước khi chiếu siêu âm, không phải là chỉ có một phôi thai thôi sao?” Nói đến đây, bác sĩ Vương cũng nghĩ thở dài
“Đó là bởi vì một đứa hài tử bên trong nghịch ngợm, bị đứa khác che khuất hoàn toàn
Lần này nó ló một chân ra ngoài, các người nhìn chỗ này này.” Khương Đường thuận theo tay bác sĩ Vương chỉ vị trí mà nhìn lại, quả nhiên, phía sau mông của đứa trẻ co quắp kia có ló ra một cái chân
Tuy nhiên, những bộ phận khác thì hoàn toàn không nhìn rõ được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Đường nghĩ đến mấy loại dị dạng trong TV, nàng nhịn không được lo lắng: “Bác sĩ Vương, đứa nhỏ này liệu có phải bị..
thêm một cái chân không?” Nàng nhớ có một trường hợp bệnh án, song thai có chung một thân thể nhưng lại mọc ra hai cái đầu
Vừa nghĩ tới trong bụng nàng là cặp song thai không bị thôn phệ hoàn toàn (dính liền), Khương Đường thấy đầu ngón tay mình phát lạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ y tá đứng một bên phụt cười thành tiếng
“Làm sao lại như thế được
Tình trạng hai đứa bé đều rất tốt mà.” Phù Hoành Vân hoảng hốt trong hai phút liền tỉnh táo lại, rồi vội vàng hỏi: “Bác sĩ Vương, nếu là song thai thì cơ thể người yêu ta có chịu nổi không
Cô xem nàng gầy thế này, có phải cần bồi bổ thêm một chút nữa không?”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.