[Thập Niên 70] Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Nương Đạo

Chương 16: Chương 16




Trước đây ít năm, thanh niên trí thức cùng người dân trong thôn nảy sinh vài sự tình
Hoặc là thôn dân vì lợi nhỏ, vì tiền, phiếu lương mà gây mâu thuẫn với thanh niên trí thức, hoặc là còn có trường hợp làm hư thanh danh của thanh niên trí thức, khiến đối phương không thể không kết hôn.....
Trần Hồng Quân thật sự không muốn xử lý những chuyện tương tự
Trần Hồng Quân tay giơ bó đuốc, mấy thanh niên trí thức đi theo phía sau hắn, cách càng xa, đường dưới chân liền càng không nhìn rõ, chỉ có thể thấy ánh lửa chợt sáng vụt tắt trong bóng tối
Giang Đường đi sát phía sau cùng đoàn người, cẩn thận phân rõ bờ ruộng dưới chân
Cách đó không xa truyền đến vài tiếng chó sủa, hòa cùng tiếng "tư tư" của bó đuốc đang cháy, khiến cho đội ngũ vốn an tĩnh lộ ra vẻ cô độc không thôi
Đường trong làng ở phương nam tất cả đều là đường đất, mà lại cũng không rộng rãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không ít đoạn đường được nối bằng ruộng nước, bờ ruộng giăng ngang dọc khắp nơi
Không cẩn thận là dễ dàng hụt chân rớt xuống ruộng lúa
Gió đêm thổi qua, nhìn không thấy bờ trong cánh đồng, dập dờn tạo thành những lớp sóng lúa trùng điệp
Đột nhiên, chung quanh có tiếng "tích tích tác tác", thứ gì đó rơi xuống bên chân
Vị trí mắt cá chân truyền đến cảm giác lạnh buốt, Giang Đường nhịn không được kêu lên sợ hãi
“Thế nào?” Đội ngũ dừng lại, Trần Hồng Quân quay đầu, đưa bó đuốc rọi rọi ra phía sau
Giang Đường tay chân cứng ngắc, lắp bắp: “Có.....
Có.....
Có cái gì đó từ chân ta bò qua.”
Trần Hồng Quân: “Phù tiểu tử, ngươi đi kéo một nắm rơm rạ, rồi đốt thêm một bó đuốc.”
“Vâng.” Giang Đường dậm chân tại chỗ mấy cái, luôn cảm thấy cái cảm giác lạnh lẽo kia vẫn còn vương vấn trên da
Nghe thấy đội trưởng đại đội gọi Phù tiểu tử, nàng mới phát hiện phía sau còn có một người
Nàng bỗng nhiên quay đầu sang, chỉ thấy Phù Hoành Vân lùi lại mấy bước, bước sang một bờ ruộng khác, từ trên đống cỏ giật lấy hai nắm cỏ khô đã được quấn chặt, rắn chắc
Hắn theo sau lưng nàng từ khi nào
Mà lại một chút tiếng bước chân cũng không hề phát ra
“Là con nhái.” Phù Hoành Vân châm lửa bó đuốc, nhìn quanh một lượt, nghe tiếng ếch xanh nhảy “phù phù”, lại liếc thấy ánh mắt hoảng sợ khôn cùng của cô gái, ánh mắt hắn dần sâu hơn, “Người trong thành cứ như thế không vướng bụi trần sao
Nhái thôi mà cũng sợ hãi, vậy nếu là rắn, ngươi chẳng phải bị dọa chết?”
Giang Đường:.....
Tức giận
“Mỗi người đều có thứ sợ hãi, cái này chẳng có liên quan đến việc là người ở đâu cả
Đồng chí, làm ơn đừng có kỳ thị vùng miền, còn nữa, ngươi không phát hiện logic của mình có chút tệ sao
Đề nghị đọc sách nhiều vào.”
“......!” Phù Hoành Vân cười
Chương 10: Kẻ Cãi Cùn Thành Tinh
Khu thanh niên trí thức được bố trí ở đầu đông của thôn
Giang Đường trong tưởng tượng, chỗ ở của thanh niên trí thức là kiểu nhà cũ trong phim, phòng được trát bằng đất vàng, mái nhà lợp bằng mấy lớp cỏ khô dày cộp
Mùa hè thì nóng, mùa đông thì lạnh cóng, nếu là mùa mưa thì côn trùng bay đầy phòng, lại còn bị dột khắp nơi, trong phòng không thể không đặt những chậu lớn chậu nhỏ, bát đĩa để hứng nước
Đến khi lại gần, Giang Đường không thể không thừa nhận bà chị khu phố nói quá đúng sự thật
Điều kiện nơi này quả thực rất không tệ
Mấy gian phòng gạch xanh chỉnh tề đứng sừng sững trước mắt mọi người, bên ngoài còn cố ý dùng đá vụn xây một bức tường vây cao hơn một mét
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tổ chức quan tâm nơi ăn chốn ở của các ngươi, đặc biệt yêu cầu từng đại đội cải thiện hoàn cảnh cho thanh niên trí thức của hương
Khu thanh niên trí thức này là mới xây cách đây hai năm, các ngươi đây là đến đúng lúc tốt.” Trần Hồng Quân chỉ vào nhà, nói ra
Trên thực tế, mấy năm trước chỗ ở của thanh niên trí thức thực sự rất đổ nát, cửa sổ không những không chắn được gió sương mưa tuyết, mà còn không ngăn được lũ vô lại lang thang trong thôn
Bởi vậy cũng nảy sinh không ít tranh chấp
Nhiều lần thanh niên trí thức suýt chút nữa đánh nhau với người dân trong thôn
Nhưng có biện pháp gì đâu, việc sửa chữa là tốn tiền công của tập thể
Đó là tài sản chung của tập thể, là khoản chia lời của tất cả thôn dân
Mọi người quanh năm suốt tháng thắt lưng buộc bụng, chẳng phải cũng chỉ để đến Tết có thể chia được vài chục đồng tiền sao
Muốn họ bỏ tiền túi của mình cho những thanh niên trí thức lười nhác này, tất nhiên không ai chịu
Về sau đại đội Thắng Lợi sát vách xảy ra vài chuyện, thôn Quang Minh bên này cũng lờ mờ có dấu hiệu bất ổn, Trần Hồng Quân mới chịu áp lực mà xây lại phòng ở
Những nội tình này thì những người mới đến như bọn họ không hề hay biết
Giang Đường nhìn cánh cửa gỗ mới tinh như có điều suy nghĩ, đoán được trong đó tất nhiên có chút chuyện xưa, nhưng nàng không hề lỗ mãng mà hỏi thẳng
Dù sao ở lâu rồi, luôn có thể nghe được điều nàng muốn biết từ miệng những người khác
Có thể Tô Diệp Đan thì khác biệt
Cũng không biết là não bộ có vấn đề, hay là thói quen nói lời hay để rút ngắn quan hệ, nàng hoan hô nói ra: “Tuyệt vời quá, đội trưởng đại đội
Ta còn tưởng phải ở cái nhà đất kiểu chuồng bò, nếu vậy thì hễ mưa một chút là không xuống giường được, nền đất không lát gạch chắc chắn sẽ trơn tuột, không cẩn thận liền phải ngã người
Trong đội đối với chúng ta quá tốt rồi.”
Lời nói này —— Giang Đường thấy tay Chi Thư đang vấn thuốc lá sợi run lên, vốn mặt đã đen kịt giờ lại càng đen hơn, rõ ràng y hệt Bao Công
“Khục.....
Khụ khụ, đội trưởng, hiện tại có bao nhiêu thanh niên trí thức ở bên này đâu?” Để Tô Diệp Đan không nịnh hót vụng về mà rước lấy sự khó chịu của đội trưởng Chi Thư, Giang Đường không thể không mở miệng nói sang chuyện khác
Trần Hồng Quân: “Thôn chúng ta đại bộ phận là thanh niên trí thức ba thế hệ cũ, những người đã thành gia thì đều đã dọn ra ngoài, những người chưa thành gia thì hiện tại còn có bốn người ở đây, hai nam đồng chí, hai nữ đồng chí
Khu thanh niên trí thức vẫn còn ba gian trống
Ba người các ngươi nữ đồng chí ở một gian, hai người nam đồng chí ở một gian đi.”
“Ai, sao lại còn trống nhiều vậy ạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thúc, ta có thể ở một gian riêng không?” Tô Diệp Đan nghĩ đến việc ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại gặp Giang Đường đã thấy rất bực mình rồi, lại nghĩ còn phải ở cùng phòng với nàng ta, ngày ngày nhìn cái bộ mặt giả dối kia, nàng liền toàn thân không được tự nhiên
Trần Hồng Quân còn chưa lên tiếng, một nữ thanh niên trí thức khác cũng đã nói: “Đại đội trưởng, ta cũng muốn ở riêng.”
Chi Thư mấy năm trước từng đi lính, sau này chân bị thương nên xuất ngũ
Bản thân y vô cùng tiết kiệm, không nhìn được kiểu cách tư bản chủ nghĩa chút nào
Nhất là kiểu người yếu ớt, đòi hỏi lắm điều, ông lập tức trách cứ: “Đến đây để hưởng phúc hả
Phòng gạch ngói xanh cho các ngươi ở, ngược lại lại càng ngày càng được voi đòi tiên
Hai ngươi đều muốn ở riêng, vậy những nữ đồng chí còn lại phải xử lý thế nào?”
“Thế nhưng là......”
“Cái gì mà thế nhưng là, ta nói cho các ngươi biết......”
“......” Ngoài sân cãi cọ sắp hai phút đồng hồ, Tô Diệp Đan nói đến đoạn gay cấn, âm lượng lại không hề nhỏ đi
Ngô Phương nghe được động tĩnh liền bò dậy khỏi giường, đang muốn gọi Doãn Tú Mi ở giường đối diện đi mở cửa, thì mãi sau mới nhớ ra nàng ấy bị ngã chấn thương đầu, từ hôm qua đến giờ cả người đều âm u, đôi khi đối mặt với ánh mắt của nàng ấy, toàn thân đều nổi da gà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.