Gò má Khương Đường khẽ đỏ lên
LSP
Đồ vô lại thối
Mười phút sau, xe của Phù Hoành Vân đỗ ở cửa chính
Trong phòng, Hạ Anh Nam vừa nghe thấy tiếng xe bên ngoài liền vội vàng từ ghế nhảy phóc lên, gương mặt đầy mong chờ nhìn về phía cửa
Một tiếng “cạch!” nhỏ vang lên, cửa được mở ra
Đợi nhìn thấy Phù Hoành Vân và Khương Đường một trước một sau bước vào, Hạ Anh Nam liền vội vàng chạy đến trước, đôi mắt tròn xoe sáng long lanh, cất giọng lớn: “Đại ca!!”
Phù Hoành Vân vuốt vuốt tóc nàng như hồi còn bé: “Ừm, Tiểu Bá Vương đại viện đã trưởng thành đại cô nương rồi à.”
Đừng nhìn Hạ Anh Nam cười đến rạng rỡ không gì sánh được, thực ra trong lòng nàng đang lo lắng không thôi
Nàng đặc biệt sợ đại ca sẽ xa lánh mình, lúc này thấy Phù Hoành Vân không hề thay đổi, đối với nàng vẫn thân cận như hồi bé, nàng lén thở phào nhẹ nhõm, bẽn lẽn mím môi: “Tẩu tử, ta biết ngay đại ca không ở nhà, chắc chắn là phải đi đón ngươi mà.”
Khương Đường nhướn mày, khóe miệng nhếch lên: “Ân.” Lòng cảm thấy được an ủi
Phù Hoành Vân thì mặt mày cưng chiều nhìn gò má nàng
Rõ ràng không có hành động thân mật nào, nhưng chính là khiến Hạ Anh Nam có cảm giác đang được "ship CP" (những cặp đôi được người khác yêu mến)
Hạ Anh Nam: Ngọt quá, sao lại ngọt như vậy chứ, ta phải chết mất, chuột chũi la hét jpg
Nàng vừa lớn tiếng hô như vậy, Hạ mẫu trong bếp cũng đi ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn Phù Hoành Vân cao ráo thẳng tắp, hốc mắt Hạ mẫu hơi nóng lên, có hơi nước hiển hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Miệng nàng hơi hé ra, bỗng nhiên lại không biết nên mở lời thế nào, cuối cùng chỉ hóa thành một câu: “Trên người sao lại như vậy, mau đi tắm rửa một cái đi.”
“Lão Hạ sao còn chưa về, đều sắp ăn cơm rồi.” Hạ Anh Nam lại gần Khương Đường, nhỏ giọng giải thích: “Cha đưa Định Văn, Đại Bảo với Tiểu Bảo, với lại chiến hữu của đại ca đến nhà Tần thúc khoe khoang rồi...”
Khương Đường cười rạng rỡ
Hèn chi không nghe thấy tiếng tiểu gia hỏa, bình thường mà nói, nàng vừa vào cửa, hai con khỉ tinh nghịch đó đã sớm kêu inh ỏi rồi
“Ngươi đi tắm trước đi.” Khương Đường đẩy Phù Hoành Vân lên lầu, còn mình thì đi thay bộ quần áo chịu bẩn
“Ừm.” Hạ Anh Nam đang thầm oán đại ca có vợ là không có nhân tính, mấy năm không gặp mặt vậy mà chẳng thèm nói chuyện với nàng được vài câu, chỉ thấy Khương Đường đã thay bộ đồ lao động màu lam xám chịu bẩn đi xuống lầu, trong tay cầm theo một cái hộp dụng cụ
“Tẩu tử, ngươi đây là...?” Động tác gặm quả táo của Hạ Anh Nam dừng lại, nàng từ ghế bật dậy
Nàng tò mò nhìn Khương Đường
Khương Đường: “Kiểm tra động cơ xe.” Nàng vừa nói vừa đeo găng tay lao động
Nói xong liền thẳng tiến ra ngoài phòng, Hạ Anh Nam mắt trợn tròn, cái này cũng biết làm sao??
Đúng là bảo bối mà, con gái thấy mà đàn ông cứ nhìn mãi không rời mắt, phụ nữ thì ghen tị mặt bất bình thì thôi đi, vậy mà còn cái gì cũng biết..
Mấy cô gái trong đại viện của bọn họ đã phóng khoáng và có tầm nhìn rộng hơn so với phần lớn các cô nương rồi
Thế nhưng chỉ là so xem ai học giỏi, ai ăn mặc đẹp hơn, chứ mấy cái việc dơ bẩn nặng nhọc như tháo máy móc này thì không vui vẻ gì mà làm đâu
Hạ Anh Nam tính tình theo tên của nàng, không ưa mấy cô gái khác vẻ ngoài lẳng lơ, vì vậy cũng không có cô bạn thân thiết nào
Bởi vì Hạ mẫu dịu dàng cả đời, truyền cho nàng quan niệm đều là con gái phải Trinh Tĩnh, phải văn nhã
Hạ Anh Nam không tán đồng nhưng lại không muốn làm mẹ tức giận, nên những suy nghĩ thật sự của nàng đều bị đè nén
Bởi vậy, con đường trưởng thành của nàng đặc biệt khó chịu, không thích học tập, không thích ăn mặc, lại không thể hoàn toàn thả lỏng bản thân, nàng đối với tương lai luôn cảm thấy xa vời và mờ mịt
Nhưng bây giờ, nàng dường như đã nhìn thấy một loại khả năng khác
Hạ Anh Nam ba miếng gặm xong quả táo, lõi táo ném vào thùng rác trên không trúng tạo thành một đường cong
Nàng hấp tấp đi theo ra ngoài
“Tẩu tử, sao ngươi lại muốn học cái này chứ
Không cảm thấy, công việc này không thích hợp cho con gái chúng ta làm sao?”
“Ai da, mùi dầu máy này hôi quá à.”
“Tẩu tử ngươi lợi hại thật nha, nhanh như vậy liền đem nó trở lại như cũ.”
“...” Nàng hoạt bát líu lo
Khương Đường động tác trên tay chuẩn xác nhanh chóng, còn có thể chia ra một chút tâm trí để nói chuyện phiếm với nàng
Phù Hoành Vân tắm xong xuống lầu liền thấy hai cô cháu gái ngồi xổm ở bên ngoài sân, kề đầu nói chuyện
Hạ Anh Nam cái nha đầu thúi đó mặt đầy sùng bái, cũng không biết Khương Đường nói cái gì, nàng kích động đến ôm lấy
Phù Hoành Vân mày giật một cái, chiếc khăn lau tóc trong tay thuận tiện ném ra ghế, nhanh chân đi đến chỗ các nàng, bất động thanh sắc gạt Hạ Anh Nam ra, kiên quyết muốn chen vào giữa hai người: “Nhìn ra vấn đề gì không?”
Hạ Anh Nam lông mày dựng lên, đang muốn lầm bầm huynh trưởng của mình suýt chút nữa khiến nàng ngã nhào, liền nghe hắn nói lời nói đứng đắn
Chỉ có thể im lặng nuốt lời than vãn xuống
Chính sự quan trọng, nếu nàng tùy tiện xen vào không phải sẽ khiến tẩu tử cảm thấy nàng quá không hiểu chuyện sao
Hạ Anh Nam cảm thấy Khương Đường quả thực là ngọn đèn chỉ đường trong đời nàng, trước mặt thần tượng nàng đương nhiên phải giữ gìn hình tượng của mình
“Đúng rồi, tẩu tử, động cơ thật sự có vấn đề sao?”
Khương Đường một lần nữa lắp ráp tốt động cơ, tháo bao tay ra: “Lọc dầu máy quá cũ kỹ, cũng không biết các ngươi bao lâu không dọn dẹp đường ống dẫn khí, ta vừa nãy xem, dơ chết đi được, vốn dĩ chất lượng đã bình thường rồi, bảo dưỡng còn qua loa như vậy, không xảy ra vấn đề mới là lạ.”
Quan trọng nhất chính là, công suất bơm của máy nén động cơ quá lớn, quả thật ở một mức độ nhất định đề cao tính năng của xe, nhưng có một vấn đề nghiêm trọng, chính là tỷ lệ hiệu suất quá thấp
Lượng dầu tiêu hao cao, chi phí cao, tóm lại, lãng phí
Khương Đường cất gọn các dụng cụ, đứng dậy lên lầu rửa mặt
Hạ phụ dẫn một chuỗi anh em hồ lô vừa vặn trở về
Song sinh nhún nhảy đi ở phía trước, Hạ Định Văn ở phía sau nắm tay Hạ phụ, rúc vào bên cạnh ông
Còn về Hạ Lan Lan, sáng sớm đã được Thẩm Như đón đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa thấy Phù Hoành Vân, song sinh hai cái chân ngắn tủn chạy cộc cộc đến ôm hắn: “Ba ba~~~”
Hai đứa nhỏ có trí nhớ tốt, Khương Đường không chỉ mỗi đêm lấy tấm hình một nhà bốn miệng cho chúng nghe kể chuyện trước khi ngủ, mà còn chỉ vào đồ chơi nói cho chúng, cái nào là ba ba làm cho chúng
Hai tiểu ca ca cảm thấy mình là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên khắp thiên hạ, bởi vì có ba ba tốt nhất, tốt nhất
Như vậy, mặc dù xa cách hai ba tháng, nhưng Đại Bảo và Tiểu Bảo trong đầu vẫn còn lưu bóng dáng của ba ba.