Giang Đường tay run rẩy, nhưng không thể nào đến ngưỡng cửa rồi lại từ bỏ, nàng chỉ có thể nghiến răng chịu đựng
Một lần vất vả cực nhọc này, sau đó có thể lái được máy kéo, hay là đi làm các loại công việc chẳng biết khi nào mới được sắp xếp, hoặc là làm việc trên đồng như những trí thức trẻ tuổi già dặn
Giang Đường chọn cái trước
Cho nên, nàng tuyệt đối không có khả năng chịu thua
Giang Đường dốc hết sức bình sinh, miễn cưỡng lắc được, nghe thấy tiếng “ụt ụt ụt” quen thuộc từ máy kéo, khóe miệng Giang Đường nhoẻn cười, suýt nữa vui đến khóc òa
Trời ơi, nàng quá khó khăn
“Ầm ầm” như tiểu quái thú đang gầm thét —— máy kéo đã nổ
“Thật sự chạy được rồi!” Khóe miệng Trần Hồng Quân giật giật, cũng vui vẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn quay đầu cùng Phù Hoành Vân cảm khái: “Nhìn con bé này gầy guộc vậy mà, không ngờ lại là người làm nên chuyện lớn.” Năm nay không có nhiều người biết lái máy kéo, nữ tài xế máy kéo thì càng hiếm thấy
Phù Hoành Vân cười khẽ, chậm rãi nói ra: “Là người hiểu việc kỹ thuật, biết cách nén dầu diesel và không khí trong xi lanh, làm cho dầu diesel trong xi lanh tự cháy rồi khởi động động cơ.” Cũng không biết người trí thức trẻ này học được ở đâu
Ánh mắt Phù Hoành Vân lóe lên, nhìn về phía Giang Đường mang theo một loại ý vị xem xét kỹ lưỡng
Nhưng rất nhanh, liền khôi phục thành dáng vẻ không có chút xao động nào
Giang Đường thoăn thoắt leo lên máy kéo, đưa cho Phù Hoành Vân một cái nhìn “Ngươi có nhìn rõ không”: “Đại đội trưởng lên đi, ta dẫn ngươi đi dạo hai vòng.” Nàng đã từng lái xe thể thao chở người hóng mát rồi, nhưng máy kéo hóng mát thì đây là lần đầu
Nghĩ lại còn có chút thú vị
Giang Đường ngón cái đặt lên giữa ngón cái và ngón trỏ, dùng sức véo véo
Lái máy kéo và lái các phương tiện giao thông khác vẫn có sự khác biệt, chỉ riêng việc lắc cái tay cầm kia cũng đã đau đến hai tay không còn chút sức lực, lúc này xe vừa khởi động, hai tay nàng bị lực lớn chấn động đến mức cứ như không phải tay của mình nữa
Nhưng sự hưng phấn trong lòng cùng cảm giác thành tựu khi làm được chuyện lớn đã nhanh chóng vượt qua cảm giác không thoải mái trên cơ thể nàng
Trần Hồng Quân vui vẻ hớn hở “Ai” một tiếng, cẩn thận từng chút một leo lên máy kéo
“Khương Tri Thanh, không ngại thì ta cũng lên xe nhé?” Phù Hoành Vân tay chống vào vành cabin
Giang Đường liếc qua đôi chân dài đã bước lên cabin, nhịn không được trừng mắt trắng dã vô cùng mất hình tượng: “Ngươi cũng đã lên rồi còn hỏi.” Giang Đường liếc nhìn Lý Nguyên và vài người khác, thấy bọn họ không có ý định lên, nàng liền đạp chân ga, máy kéo rầm rập chạy về phía con đường lớn trong thôn
Giang Đường ngồi ở ghế lái, mắt nhìn phía trước, tâm tình vô cùng nhẹ nhàng sảng khoái, cho dù tay bị chấn động đến tê dại vừa chua vừa đau cũng khó ngăn nổi niềm tự hào của nàng
Trần Hồng Quân ngồi ở phía sau thì lại trong lòng run sợ
Hơi thấy phía trước có cái hố, tim hắn liền thắt lại
Nhìn Giang Đường lái máy kéo, thật sự là một chuyện quá thử thách trái tim
Thân thể nàng gầy guộc đến mức cứ như gió thổi qua liền ngã, hắn thật sự lo lắng máy kéo chấn động biên độ quá lớn, trực tiếp hất nàng văng ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Máy kéo động cơ diesel có tiếng động lớn, cách thật xa đã có thể nghe được tiếng ầm ầm trầm đục
Những người đang bận rộn ngoài đồng vừa nghe đến âm thanh này, đều bỏ dở công việc trong tay, cùng nhau nhìn về phía con đường lớn
Nhất là những đứa trẻ lớn nhỏ đi theo giúp đỡ làm việc, chúng hưng phấn đến không quan tâm chân tay đầy bùn, reo hò ầm ĩ chạy đuổi theo máy kéo
Bọn hắn dường như đã quen thuộc với việc này
Thấy thùng xe máy kéo chỉ có hai người, có đứa bé lớn gan, hai tay vồ lấy thân xe theo quán tính, lấy bụng tì lên thùng xe, rồi một bước chân phải đã trèo lên được
Giang Đường nhíu mày, cái này nguy hiểm quá
Vạn nhất không trèo được mà ngã xuống, chắc chắn sẽ trầy da toàn thân
Hơn nữa, con đường làng lại khá hẹp, chỉ rộng hơn máy kéo một chút xíu, lại còn cong queo uốn lượn
Giang Đường không dám tăng tốc để bỏ lại bọn hắn
Trần Hồng Quân thấy mấy đứa bé con này còn đang đuổi theo xe, hắn chắp tay làm loa mà hô to: “Làm gì đó, làm gì đó, không được lên xe, rất nguy hiểm
Hổ Con, ngươi dẫn bọn chúng đi nơi khác chơi đi, nếu còn đuổi xe ta sẽ đi tìm người lớn nhà ngươi.” Về phần hai đứa bé trai đã leo lên xe, Trần Hồng Quân hung hăng trừng chúng: “Lần sau không được phép.” Nếu là tài xế cũ thì còn đỡ
Trước kia Kiến Quốc khi lái máy kéo, lúc thấy trẻ con cùng thôn đuổi xe thì có ý thức lái chậm lại một chút, để bọn chúng lên xe
Nhưng hắn còn chưa rõ kỹ thuật của Khương Tri Thanh, vạn nhất nàng gặp phải người trèo lên xe mà nhất thời hoảng sợ, lỡ gây ra tai nạn gì với cỗ máy quý giá này thì làm sao xử lý
Hai đứa bé nhếch miệng đồng ý, quay đầu liền hướng về phía những bạn nhỏ không thể lên xe mà lè lưỡi trêu chọc, cười hả hê đầy đắc ý
Trần Hồng Quân mới đầu còn lo lắng, nhưng sau này thấy Giang Đường gặp khúc cua cũng không hề vội vàng, nửa điểm cũng không có dấu hiệu bị rơi xuống khe, nàng lái vững vàng, còn thành thục hơn cả Kiến Quốc trước kia, trái tim hắn cuối cùng cũng đã yên lòng
“Ơ, Kiến Quốc không phải đã đi nhà máy ống thép rồi sao, ai đang lái đấy?” “Ôi, là một nữ tài xế máy kéo này, cô nương này lạ mặt, chưa gặp bao giờ cả……” “Thế thì tốt rồi, có người lái là được
Bằng không đợi thằng nhóc Phù này đi ra ngoài, cỗ máy quý giá này liền phải bỏ xó ở trụ sở đại đội
Có người biết lái, ta đi nộp lương thực cũng nhẹ nhõm.” “……” Trần Hồng Quân nghe tiếng bàn tán của các hương thân, trong lòng cũng rất đỗi vui mừng
Lúc này là cuối tháng tư, tháng năm sắp bắt đầu gieo hạt thóc, còn phải đi trạm nông cơ trong huyện vận chuyển phân bón, có rất nhiều lúc cần dùng đến máy kéo
Giang Đường lượn một vòng, rồi lái máy kéo về trụ sở đại đội
Trần Hồng Quân từ trên máy kéo nhảy xuống, cười đến mặt mũi đầy nếp nhăn, toàn thân thư thái nói: “Tiểu Khương Tri Thanh, về sau ngươi chính là tài xế máy kéo trong đội của ta.”
“Cái gì, tài xế máy kéo ư
Trần Thúc, ngươi không phải nói Đại Trụ nhà chúng ta học xong, thì sẽ để hắn đến làm sao?” Ai mà làm tài xế máy kéo, đó là một việc cực kỳ vinh quang
Không những không cần tham gia công việc đồng áng mà vẫn có thể nhận đủ công điểm, mỗi tháng còn được phụ cấp thêm tầm mười khối tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Chiêu Đễ vốn là muốn lên núi nhặt củi, chợt thấy máy kéo xuất hiện trên đường cái, người lái kia lại không phải Phù Hoành Vân
Trong lòng nàng lập tức lộp bộp một tiếng, biết có chuyện không hay rồi
Nàng thậm chí còn quên đặt cái gùi xuống, vội vã chạy đến trụ sở đại đội tìm Trần Hồng Quân để muốn giảng đạo lý
Nhìn thấy Lâm Chiêu Đễ đầu đầy mồ hôi, một mặt chất vấn, sắc mặt Trần Hồng Quân trong nháy mắt trầm xuống
Hắn đúng là đã đề cập qua, nhưng nguyên văn lời hắn nói là ai biết lái, ai có thể lái, thì có thể làm tài xế máy kéo
Lời này hắn đã tuyên bố ra từ hai tháng trước, kết quả thì sao, không một ai có thể làm được.