Thập Niên 80: Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 507: -







Hầu Thần không thuyết phục được Ninh Yên, ngược lại rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, nội tâm cực kỳ thống khổ, "Thật sự nhất định phải như vậy sao
Ninh Yên không nợ hắn, cũng không nợ Hầu Lệ, "Hầu Lệ làm như vậy là vì hướng về tôi mà tới, cô ta tát má trái của tôi, còn muốn tôi cười hì hì đưa má phải lại gần, mơ thật đẹp
Tính kế cô còn muốn toàn thân trở ra, làm sao có thể
“Hơn nữa, chứng cố chấp của em gái anh đã định trước cô ta sẽ không bỏ qua cho tôi, có một thì có hai, tôi thật sự ghét cảm giác bị người ta tính kế
"
Hầu Thần đỏ bừng mắt, không khống chế được gầm nhẹ, "Cô ấy là bệnh nhân.”
Vẻ mặt Ninh Yên cực kỳ lạnh lùng, "Liên quan gì tới tôi

Bên ngoài gió lạnh, hệ thống sưởi ấm trong phòng ấm áp, trên hố lửa đặt một cái nồi lẩu, các loại thịt viên nổi lên trong nồi canh xương
Ninh Yên vớt được một viên cá viên trắng trẻo mập mạp, tươi mới không gì sánh được
"Ba vị giáo sư, an bài công việc như vậy cho ba vị có được không
Tầng năm đã quét dọn xong, tùy thời có thể vào ở, thiếu cái gì mọi người cứ việc nói
"Được, ngày mai là có thể đi làm, mấy ngày nay ở trong nhà, tôi cũng không biết xấu hổ ăn không của mấy người rồi
Kim Tích Như gắp một miếng đậu hủ đông lạnh, đậu hủ đông lạnh hút đủ nước canh ăn rất ngon, là thứ cô thích nhất
Mấy ngày nay là ngày cô thư thái nhất, có thể thanh thản ổn định ngủ nướng, không cần làm việc, suốt ngày đọc sách cũng không ai quản
Cái gì cũng không cần quan tâm, một ngày ba bữa đều có người sắp xếp tốt, mỗi một bữa đều có mặn có chay, cuộc sống gia đình tạm ổn có tư có vị
Không chỉ như thế, người Ninh gia còn mua thêm đồ dùng sinh hoạt cho mỗi người bọn họ, áo bông, chăn bông, giày bông, tất cả đều là đồ mới
Một phần tâm ý này quá khó được
Giống như hôm nay vây quanh cùng một chỗ ăn lẩu, trước khi đến đây cô nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới
Từ Đạt thích ăn thịt viên, ăn không ngừng, "Chương trình học sắp xếp như thế nào
Trong tay chúng tôi không có tài liệu giảng dạy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ninh Yên đã sớm sắp xếp xong, "Trước đây tôi có mua sách từ thủ đô, bao hàm toàn diện, tài liệu giảng dạy của trường trung học phổ thông đại học đều có, chỉ chờ Diệp Hưng Học mang về, về phần chương trình giảng dạy sắp xếp như thế nào, chuyện này do mọi người định đoạt
Lý Khả An một mực yên lặng ăn cơm ngẩng đầu lên
“Còn sách gì nữa?”
Không có sách đọc thật khó chịu
Hắn bây giờ cũng là người có thể diện, đầu tóc cắt ngắn, râu ria cạo sạch sẽ, quần áo là đồ mới, cỗ tinh thần suy sụp trên người kia đã tiêu tán mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng vẫn rất gầy, nhưng tinh thần tốt hơn rất nhiều
Lúc hắn rời khỏi thủ đô cũng không mang theo cái gì, tất cả đều là Ninh gia mua thêm cho hắn
Ngoài miệng hắn không nói gì, nhưng khi mấy đứa nhỏ làm bài tập, hắn sẽ chỉ điểm một chút
Ninh Yên tùy ý báo một chuỗi dài tên sách, ánh mắt mọi người đều sáng lên, đều là người yêu sách, hận không thể lập tức nhìn thấy những quyển sách này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Tích Như càng nhìn cô càng thích, cô thật sự là một cô gái thông minh
Mặc dù bọn họ không dám ra ngoài, nhưng những chuyện xảy ra mấy ngày nay vẫn biết một chút, mấy đứa nhỏ Ninh gia luôn luyên thuyên nói không ngừng
Một mình cô ngăn cơn sóng dữ, mạnh mẽ lật lại vụ án trước đó, khôi phục danh dự, mở lại xưởng đậu hũ
Năng lực này, dù ở đâu cũng có thể sống tốt
Hết lần này tới lần khác, cô cũng không cậy tài khinh người, khiêm tốn lễ độ, đối xử với ba người bọn họ rất khách khí, cực kỳ tôn trọng, mỗi lời nói cử chỉ đều làm cho người ta có cảm giác như tắm mình trong gió xuân
“Cô vơ vét những thứ này là muốn để vào trong thư viện của tập đoàn?”
Ninh Yên khẽ gật đầu, "Đúng vậy, tôi cho rằng đọc sách có thể sáng suốt, cho nên cả một tầng đều là thư viện, ai cũng có thể mượn đọc
Từ Đạt liếc nhìn cô một cái, "Tầm nhìn của cô, lòng dạ kiến thức đều cao hơn người đời rất nhiều
"Cảm ơn đã khích lệ
Ba người thương lượng chương trình học một chút, Kim Tích Như phụ trách văn hóa, quản lý kinh tế học do Từ Đạt và Lý Khả An luân phiên dạy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.