Chạy tới xem xét, Lục Huấn đã giải quyết xong mọi chuyện, một tay bế đứa trẻ, dưới đất là một ả buôn người đã không còn cách nào trốn thoát, nhìn Lục Huấn với ánh mắt như nhìn quỷ
Thấy hắn đến, Lục Huấn lập tức giao lại những việc tiếp theo cho hắn, chạy đến bên quảng trường
Không ngờ rằng Lê Tinh là người phát hiện và báo cảnh sát việc này
Từ những gì hắn chứng kiến trước đó, cũng không trách Lục Huấn khẩn trương như vậy
"Ta chỉ là làm những gì ta muốn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Tinh nhạt nhẽo cười, đầu ngón tay có chút cuộn lại, vừa rồi chứng kiến một màn kia, trong lòng nàng kỳ thật rất sợ hãi
Nàng đã từng bị lừa gạt, còn ở cùng bọn buôn người mấy ngày, nàng quá rõ sự đáng sợ cùng hung tàn của đám người kia
Đứa nhỏ mất tích, nàng mất ngủ suốt một thời gian rất dài, mỗi đêm đều mộng thấy đứa bé có dáng dấp giống như Thiên Tứ/trời ban đang chịu khổ, trải qua những thủ đoạn mà bọn buôn người đã từng dự định thực hiện trên người nàng
Việc này dần dần trở thành tâm ma mới của nàng, nàng không bỏ xuống được chuyện này, lại biết Quý Viễn Dương bị cha mẹ đứa bé nhằm vào, trong lòng càng không đành
Ba năm qua, nàng không có một ngày không nhớ thương đứa bé trai kia, bình thường dạo phố gặp người ăn xin, hoặc là đứa trẻ nhỏ đi một mình, nàng đều sẽ vô thức nhìn một chút, chờ mong đó là hắn
Đột nhiên thật sự gặp được, trong đầu nàng chỉ nghĩ đến việc phải cứu người ra, không thể để có thêm một đứa trẻ vô tội nào gặp nạn, chỉ là đám buôn người hung tàn khó lòng phòng bị, nàng bất tri bất giác lại đẩy mình vào chỗ nguy hiểm
May mắn, Lục Huấn kịp thời chạy về
Cứu nàng, đứa bé kia cũng được cứu
Nhớ tới bé trai kia, một thân đầy thương tích, nàng hoàn hồn vội vàng nói: "Vết bỏng trên người đứa bé kia, ta thấy rất nghiêm trọng, cần kịp thời xử lý mới được, còn có, "
Lê Tinh khẽ mím môi, chần chờ: "Ta có thể hỏi một chút không, nếu như mấy năm nay, nó luôn đi theo những người kia..
Lê Tinh muốn hỏi, nếu như đứa bé mấy năm nay đi theo đám người buôn người kia, còn tham dự trợ giúp bọn họ "phạm tội", nó sẽ bị đối xử như thế nào
Nó mới tám tuổi, đáng lẽ ra nó phải có một tương lai tươi sáng
Đường Phóng cũng không ngờ Lê Tinh sẽ quan tâm đến bé trai kia, đoán được Lê Tinh muốn hỏi gì, hắn trầm ngâm một lát: "Vậy phải xem mấy năm nay, nó tham dự bao nhiêu việc, còn có mức độ phối hợp của nó
"Bất quá nó còn nhỏ, tam quan còn chưa hình thành, rất nhiều chuyện đều là bị ép, hẳn là sẽ xem xét xử lý
Đường Phóng vội trở về thẩm vấn hai tên buôn người kia, tranh thủ có thể bắt được càng nhiều người đứng sau, hắn đưa tay lên xem đồng hồ
"Không còn sớm, ta phải mau chóng đưa người về cục, các ngươi hẳn là còn có việc, đi giải quyết trước đi, nếu sau này cần ghi chép gì, ta sẽ liên lạc lại
Đường Phóng nói xong, lại nhìn về phía Quý Viễn Dương: "Quý phó đội đi cùng ta
Đợi chút nữa để Tiểu Đặng đưa đứa trẻ đến bệnh viện, anh và tôi phụ trách thẩm vấn hai người này
"Được
Quý Viễn Dương đang quỳ gối chân sau, khống chế gã đàn ông trung niên gầy đen, giãy giụa không ngừng dù hai tay đã bị tháo ra và còng lại, nghe vậy hắn sảng khoái đáp, đưa tay nhấc gã trung niên gầy đen lên, nghĩ nghĩ, hắn giao người cho Đường Phóng:
"Tôi đi xe của Tiểu Đặng, anh dẫn hắn về trước, cẩn thận chút, người này vẫn chưa hết hy vọng, còn muốn quấy phá
"Được
Đường Phóng đáp ứng, nói với Lục Huấn một tiếng hắn sẽ về nhà ăn cơm muộn, tiếp nhận người rồi kéo đi về phía xe gắn máy ba bánh
Quý Viễn Dương nhìn hắn đi một đoạn, mới hạ giọng nói với Lê Tinh:
"Đứa bé kia không cần lo lắng, cha nó là Phạm Trường Hải, hiện tại nó có hai quốc tịch, năm đó xảy ra chuyện nó mới năm tuổi, nhỏ như vậy, cái gì cũng không biết, trước đó không chừng đã làm những chuyện kia, nó không có việc lớn gì
"Còn nữa, Tinh Tinh, em đừng nghĩ nhiều, năm đó ta đã nói với em rồi, mặc kệ là trẻ con hay là ta thăng chức, đều không có quan hệ gì với em
Nếu nói có sai lầm, chỉ có thể trách ta lúc ấy không nghiêm túc nghe lời em nói
Bây giờ có thể tìm được người, đã là việc may mắn lắm rồi
"Em biết rồi, Viễn Dương ca
Lê Tinh gật đầu cười đáp, nghĩ nghĩ, nàng vẫn không yên tâm, nhờ vả nói: "Nếu về sau, đứa nhỏ có tình huống gì, Viễn Dương ca vẫn là nói cho em biết một tiếng nhé
"Được, sẽ nói cho em biết, ngày hôm nay ca lại nhận của em một cái ân tình
Quý Viễn Dương vốn định đưa tay vỗ vai Lê Tinh một chút, chú ý tới Lục Huấn đang nắm chặt tay nàng ở bên cạnh, hắn nâng tay lên rồi từ từ thả xuống
"Đây là, đối tượng
Quý Viễn Dương nhìn Lục Huấn, do dự một chút, vẫn là không nhịn được hỏi
Quý Viễn Dương vốn cũng lớn lên ở khu nhà xưởng, hắn và Quý Lâm là anh em họ, chỉ là hắn lớn hơn Lê Tinh bọn họ mười mấy tuổi, không chơi cùng nhau được, lại có quan hệ tốt nhất với Lê Thừa - anh ba của Lê Tinh
Nhưng dù không chơi được cùng nhau, hắn cũng biết Quý Lâm và Lê Tinh có quan hệ tốt thế nào, hắn từng cho rằng Quý Lâm sẽ trở thành em rể của Lê Thừa
Đương nhiên, Lê Thừa vẫn luôn không vừa mắt Quý Lâm, chỉ coi Quý Lâm như người mua vui cho em gái
Đợt trước, hắn nghe mẹ hắn kể, bên nhà thím đang khoe khoang con gái của lãnh đạo rất thích Quý Lâm, đó mới là nàng dâu quý nữ mà bà muốn
Lúc ấy hắn nghe xong liền nhíu mày, người thím kia quá phận nịnh bợ, trước kia hắn còn tận mắt chứng kiến bà ta nịnh bợ Lê gia, hiện tại xưởng trưởng Lê và chủ nhiệm Thân về hưu, bà ta lại chọn cành cao mới mà leo, vậy Lê gia và Lê Tinh thì sao
Lê Thừa mà biết chuyện này, không chừng sẽ lột da Quý gia mất
Bất quá bây giờ xem ra là đường ai nấy đi rồi
Lê Tinh không biết Quý Viễn Dương đang nghĩ gì trong lòng, cha mẹ Quý Viễn Dương và nhà Quý Lâm có quan hệ không tốt, Quý Viễn Dương lại lớn hơn Quý Lâm rất nhiều, hai người tuy cùng họ Quý, là anh em họ, lại không có qua lại gì
Trong lòng Lê Tinh, coi Quý Viễn Dương như anh em tốt của anh ba Lê Thừa nhiều hơn, nghe được câu hỏi, nàng vô thức liếc nhìn Lục Huấn, lại nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt của hai người, sau đó nàng gật đầu cười: "Vâng, đúng vậy, đối tượng của em, Lục Huấn
"Quý phó đội
Lê Tinh giới thiệu xong, Lục Huấn chào hỏi Quý Viễn Dương
"Ha ha, tốt, ta và anh ba của Tinh Tinh là anh em tốt, hãy đối xử tốt với Tinh Tinh của chúng ta, em ấy là một cô nương tốt
Quý Viễn Dương chưa từng xã giao qua tình huống như vậy, hắn cười ha hả đáp, lại hỏi Lê Tinh: "Đã gọi điện thoại nói chuyện này với anh ba của em chưa
"Vâng, mấy ngày trước đã gọi rồi
Lê Tinh khẽ gật đầu
Lê Thừa - anh ba của Lê Tinh, từ khi Lê Tinh sinh ra, anh vẫn nói Lê Tinh là Thân Phương Quỳnh sinh cho anh một búp bê
Lần Lê Tinh xảy ra chuyện nên tai không nghe được, Lê Thừa lúc đó điên lên, cầm dao muốn chém chết Lê Vạn Sơn và Lê Chí Quân
Sau khi bị người nhà cản lại, hắn không nói thêm gì với Lê Vạn Sơn và Lê Chí Quân nữa, chỉ nói với Thân Phương Quỳnh, sau này hắn sẽ là đôi tai của Tinh Tinh, hắn cả đời này sẽ không kết hôn, chỉ nuôi em gái một mình, hắn sẽ dựa vào chính mình, mang lại một phần sức mạnh cho em gái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Thừa nói như vậy, cũng làm như vậy, mười bảy tuổi đến tuổi nhập ngũ, hắn liền một mình vào bộ đội
Năm thứ hai khôi phục thi đại học, hắn thức đêm học bài, thi đỗ trường quân đội, hai mươi bảy tuổi đã lập vô số quân công, trở thành người trẻ tuổi nhất trong quân khu đạt cấp đoàn, hiện tại ba mươi mốt tuổi, sắp tới sẽ được thăng cấp...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]