Thập Niên 90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Chương 73: Chương 73




Cả gia đình vừa ăn cơm tất niên vừa xem xuân muộn, cơm nước xong xuôi thu dọn phòng bếp, người thì đánh bài, người thì xem ti vi
Bên nhà họ Bạch vui vẻ hòa thuận
Còn bên Hạ Hà, bầu không khí lại có chút căng thẳng
Sáng Hạ Hà ở nhà mình dọn dẹp vệ sinh, ăn cơm trưa xong mới trở về
Nàng cũng không phải tay không, từ cửa hàng thịt kho mua một cái lỗ tai heo và thịt thủ heo, còn tại hàng thịt mua một cánh xương sườn, lại mang theo đồ ăn vặt và đồ chơi mua ở Cát Tường Thương Hành
Mang theo những thứ này gõ cửa, cô tẩu tử nhà nàng liền mắt không phải mắt, mũi không phải mũi
Hạ Hà cũng không đi vào, mang theo đồ vật đứng ở cửa: “Tẩu tử đây là biểu tình gì
Không chào đón ta trở về ư?” “Vậy ta đi đây?” Nói xong liền xoay người rời đi
Từ Lệ Vân bị hành động này của nàng làm cho sững sờ
Chất tử Hạ Phong đã sớm ngóng trông cô cô trở về, mãi mới chờ đến lúc cô cô về, liền vội chạy đến giữ chặt: “Cô, sao bây giờ người mới về, cháu chờ người đã nửa ngày rồi.” Lại bất mãn chất vấn Từ Lệ Vân: “Mẹ, vì sao mẹ chặn cửa không cho cô cô vào?” Nói xong cũng không thèm để ý đến mẹ hắn, kéo tay Hạ Hà vào cửa
Hạ Hà đưa đồ ăn vặt và đồ chơi ô tô mang tới cho Hạ Phong
Hạ Phong mừng rỡ như điên: “Oa, xe ô tô đồ chơi nhỏ, cháu có xe ô tô đồ chơi nhỏ rồi.” Giơ xe ô tô nhỏ lên liền muốn đi tìm mấy người bạn nhỏ trong viện khoe khoang
Hạ Hà giữ lại cổ áo hắn: “Còn chưa cám ơn ta sao?” “Cảm ơn cô cô, cô cô là tốt nhất!” Hạ Hà lúc này mới buông tay, lại nhét bánh kẹo vào túi quần áo hắn rồi mới thả hắn ra
Tiểu tử kia chạy đi như một làn khói
Từ Lệ Vân kiểm tra những đồ vật Hạ Hà mang về
Lễ này thật không tính là nhẹ, nhưng mà, trong lòng nàng chính là không thoải mái
Không có món nào là chuyên môn tặng cho nàng
Hạ Hà mặc kệ trong lòng nàng có thoải mái hay không, ôm lấy Ôn Phượng Cầm rồi xỏ một chiếc nhẫn vàng vào ngón tay nàng
Mắt Từ Lệ Vân sáng loáng lên
Đồng thời nàng cũng nhìn thấy chiếc nhẫn vàng trên ngón tay Hạ Hà, hai chiếc nhẫn vừa so sánh, rõ ràng chiếc của Hạ Hà kiểu dáng đẹp mắt hơn
Mặt nàng lập tức liền xị xuống, đây là cố ý không mua cho nàng đây mà
Ôn Phượng Cầm cười mắng: “Ngươi kiếm tiền chẳng dễ dàng, nên tích cóp lấy, mua cái này làm gì
Toàn biết xài tiền bậy bạ.” Ngoài miệng thì chê bai, nhưng đôi mắt lại không thể rời khỏi chiếc nhẫn vàng, hiển nhiên rất thích thú
Hạ Hà ôm lấy cánh tay Ôn Phượng Cầm: “Mẹ giúp con trông nom cửa hàng, đây là chuyên môn hiếu kính mẹ, mẹ đeo cẩn thận nhé, nhưng không được cho người khác đâu đó.” Lời nói này rất lớn tiếng, chính là cố ý nói cho Từ Lệ Vân nghe
Từ Lệ Vân trong phòng bếp, không biết là làm đổ chậu hay cái gì, nghe thấy tiếng "bịch" vang lên
Ôn Phượng Cầm biết đức hạnh của con dâu, không thèm để ý
Trong cái nhà này nếu ở không thoải mái, nàng liền dọn đi cùng con gái ở
Chỉ là người già dù sao tư tưởng bảo thủ, vẫn muốn trông nom nơi này, không hi vọng con gái phải lo lắng, cũng sợ Hạ Hà về sau thật sự không có nhà mẹ đẻ mà về
“Cơm tất niên muốn ăn món gì
Mẹ nấu cho con.” Hạ Hà lập tức nói: “Muốn ăn sườn kho và thỏ đinh tê cay.” Hạ Quân nghe được, cười nói: “Vừa vặn sáng sớm đi chợ cướp được một con thỏ, để tẩu tử con làm cho con.” Hạ Hà không dám ăn đồ Từ Lệ Vân làm, vạn nhất có nước bọt của bà ấy ở trong đó thì sao đây
“Con muốn ăn mẹ làm cơ.” Ôn Phượng Cầm tự nhiên chiều theo nàng: “Được rồi, mẹ làm cho con, con cứ xem ti vi ăn hạt dưa trước, mẹ đi mua một ít xì dầu đã.” Trong nhà thiếu gì xì dầu, đây là kiếm cớ đi khoe khoang chiếc nhẫn vàng với mấy chị em bạn dì đây mà
Năm nay những người thực sự có tiền vẫn là số ít, người trong thành đều nhận lương chết, có của ăn của để, nhưng thật sự không thể sánh với những người buôn bán như Hạ Hà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 95 Hứa Nhân sinh Từ Lệ Vân đều sắp nghẹn chết
Trước kia Hạ Hà chỉ có cửa hàng bán quần áo ở nhà ga, nàng cũng không biết cụ thể kiếm được bao nhiêu tiền
Chỉ muốn Hạ Hà ăn ở trong nhà, tuổi lớn như vậy cũng không lấy chồng, nhìn xem liền chướng mắt
Ai có thể ngờ Hạ Hà dọn ra ngoài sau lại mua nhà lại thuê cửa hàng ở tòa nhà bách hóa, quay đầu lại mở một tiệm quần áo lớn như vậy
Ngay cả cửa hàng quần áo ở tòa nhà bách hóa kia, trang trí lại cao cấp, bán quần áo đắt chết đi được
Nhưng mà việc kinh doanh lại bùng nổ, một thời gian trước Hạ Hà còn thuê mấy người trông tiệm
Có thể nghĩ đến kiếm được bao nhiêu tiền
Trước kia mỗi năm, bất kể thế nào Hạ Hà cũng sẽ không thiếu quần áo cho nàng vị tẩu tử này
Nhưng mà năm nay, đừng nói nàng, ngay cả Hạ Quân Hạ Phong đều không có
Hạ Phong nhỏ tuổi không hiểu chuyện, một túi đồ ăn vặt liền bị mua chuộc
Cái đó có thể đáng mấy đồng tiền
Hôm qua nàng đi chợ mua ba bộ quần áo liền tốn ba bốn trăm, bất kể là chất lượng hay kiểu dáng, cũng không thể so với những thứ Hạ Hà tặng trước kia
Nhưng mà không mua không được, chúc tết mà ngay cả quần áo mới để mặc cũng không có, nàng đều không có ý tứ về nhà mẹ đẻ
Nhưng bây giờ nàng có chút đoán không được cô em chồng này, luôn cảm thấy đối phương càng ngày càng khó đối phó
Hạ Hà mặc kệ Từ Lệ Vân có nhìn nàng không vừa mắt hay không
Nàng hiện tại có tiền có nhà ở, không ai có thể làm khó nàng
Cơm tất niên nhà họ Hạ cũng rất phong phú, dù sao Hạ Hà ăn thật vui vẻ
Ăn cơm xong, Hạ Hà còn cho Hạ Phong một phong bao lì xì mười đồng, càng làm cho Hạ Phong sướng đến phát rồ
“Cô cô, vẫn là cô tốt với cháu nhất, bình thường mẹ còn không chịu cho cháu một đồng nào.” Hạ Hà sờ lấy đầu chất tử, cảm thấy trước kia mình thật rất ngu
Cần gì phải đi nịnh nọt loại người lòng tham không đáy đó chứ
Trước kia nàng cho Hạ Phong đồ ăn vặt, đồ chơi, quần áo cũng không ít, đều là đưa đến tay Từ Lệ Vân
Người ta đã cảm thấy là ngươi nên làm vậy
Ở trước mặt trẻ con cũng sẽ không nhắc đến việc ngươi tốt, trẻ con tự nhiên cũng sẽ không ghi nhớ ơn ngươi
Nàng nhéo nhéo mặt chất tử: “Ngươi nên nói gì?” Hạ Phong bảy tuổi lập tức hiểu được: “Cảm ơn cô cô.” Hạ Hà lúc này mới nhìn chất tử có phần thuận mắt hơn một chút
“Cái này đúng rồi, người khác tặng quà cho ngươi, ngươi phải nói cảm ơn, đây là lễ phép cơ bản nhất.” Bên cạnh Từ Lệ Vân muốn phát tác, nhưng lại không biết nên nói gì
Nhà họ Bạch cũng đang phát tiền lì xì cho bọn nhỏ
Cân nhắc đến tình huống của Lưu Tuệ Anh, mọi người đều gói lì xì tương đối nhỏ, mỗi phong bao nhỏ chỉ hai đồng
Lần này Hứa Nhân cũng nhận, để Bạch Văn Kiệt tự mình tích cóp lấy
Bạch Văn Kiệt vui như điên, mấy đứa bé tụm lại một chỗ kiếm tiền
“Ông bà hai đồng, bác gái hai đồng, cô cô hai đồng, Lưu Nương nương hai đồng, chúng ta mỗi người đều có tám đồng, phát tài phát tài.” Một lúc sau, bên ngoài có người đốt pháo
Đến ba mươi chiều chợ liền vắng tanh, bất quá không ít người đưa người già đến thành phố ăn tết, có nhà đốt pháo những người khác liền đuổi theo
Gặp hàng xóm Miêu Vĩ mang theo hai đứa con trai cũng đi ra, Bạch Thành Lỗi và Bạch Thành Tường cũng liền cầm pháo cùng nhau đốt
Cách đó không xa còn có người thả pháo hoa, bọn nhỏ đều mừng như điên
Trong tiếng pháo nổ lốp bốp, năm chín mươi hai đi qua, năm 93 tới
Phong tục ở huyện Nguyên bên này, mùng một là không được quét dọn
Chuyện cũ kể sẽ quét đi phúc khí và tài vận
Cho nên từng nhà bình thường trước khi nghỉ ngơi liền quét dọn sạch sẽ
Mùng một tất cả mọi người ngủ một giấc thật dài
Năm nay không cần chúc tết thăm người thân, mấy nhà người ngủ đến tự nhiên tỉnh
Bạch Trân Châu rời giường mới phát hiện Lưu Tuệ Anh đã tỉnh, đang chuẩn bị nấu nước nấu cơm
Bạch Trân Châu gọi lại nàng: “Bữa sáng ăn tạm chút đi, ngày hôm qua bánh bao, bánh ngọt gì đó hâm nóng lại một chút, nấu một nồi rượu nếp than, đánh thêm nhiều trứng gà, lát nữa liền nên làm cơm trưa.” Lưu Tuệ Anh cười nói: “Cũng được, vậy ta nấu chút mì sợi cho bọn nhỏ.” Bạch Trân Châu rửa mặt xong đánh răng, cũng giúp đỡ làm
Đến khi hai ông bà già chạy tới, bữa sáng đã sẵn sàng
Ăn điểm tâm xong, Lưu Phương và Hứa Nhân liền gọi điện thoại về nhà mẹ đẻ chúc tết
Không có chuyện gì làm mọi người liền tụm lại một chỗ chơi đánh bài hoặc là đánh thăng cấp, thêm cả người của Miêu Vĩ đông người, gần như đủ hai bàn
Ăn tết, khó được thanh nhàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Trân Châu mang theo Sóc Sóc đi chúc tết Hạ Hà, ở trong thành cũng coi như có một người thân thích có thể đi lại
Hạ Hà cho đứa con nuôi Sóc Sóc này một phong bao lì xì 100 đồng, Bạch Trân Châu căn bản không ngăn được
Mùng hai ăn cơm ở nhà Bạch Thành Lỗi, mùng ba ăn cơm ở nhà Bạch Thành Tường
Hứa Nhân dự tính ngày sinh sắp đến, mấy ngày nay nàng cũng cảm giác bụng có chút căng cứng, đoán chừng là sắp sinh rồi
Quần áo tã của tiểu bảo bảo cũng đã sớm giặt sạch sẽ phơi khô, chăn bông ôm là cái Sóc Sóc đã dùng qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái Sóc Sóc dùng cũng là cái mấy anh ca ca đã dùng qua
Cái chăn bông ôm hoa này vẫn là năm đó Lưu Phương sinh Bạch Văn Bân thì Lý Tú Phân tự tay khâu
Lúc ấy dùng bông vải mới tinh, khâu rất dày dặn, bây giờ cũng vẫn còn mềm mại
Bạch Trân Châu giúp đỡ chuẩn bị kỹ càng những đồ dùng cần thiết khi sinh con
Trừ quần áo trẻ con, giấy vệ sinh nàng trực tiếp cân hai cân, tất cả mọi thứ đều dùng một cái túi lớn chứa
Còn không ngừng dặn dò Bạch Thành Tường: “Nhị tẩu bụng chỉ cần không thoải mái là chúng ta liền đi bệnh viện, nhị ca, ngươi tuyệt đối đừng không xem trọng, mau chóng đến tìm ta, ta lái xe đưa các ngươi đi.” Bạch Thành Tường quả thực không xem trọng: “Nhị tẩu ngươi cũng đâu phải chưa sinh lần nào, nàng sinh Văn Kiệt thuận lợi lắm, Trân Châu sao ngươi nhìn còn sốt ruột hơn cả ta với nhị tẩu ngươi vậy?” Bạch Trân Châu tức giận nói: “Phụ nữ sinh con chính là đi một lần qua Quỷ Môn quan, trước kia là không có điều kiện, bây giờ có điều kiện đương nhiên phải đi bệnh viện, người lớn trẻ con đều bình bình an an mới là quan trọng nhất.” Bạch Thành Tường vốn dĩ là người thương vợ, nghe muội tử nói vậy nghĩ cũng phải
Lên tiếng: “Được, ta nhớ kỹ.” Kết quả chính là mùng ba ban đêm, Bạch Thành Tường khuya khoắt tới gõ cửa, Hứa Nhân đã chuyển dạ
Bạch Trân Châu ôm Sóc Sóc đến phòng Lưu Tuệ Anh, mặc áo khoác lông liền lái xe đón Hứa Nhân thẳng đến bệnh viện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.