Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1356: Phải tập trung kết thúc công việc






Chương 1356: Phải tập trung kết thúc công việc




Chương 1356: Phải tập trung kết thúc công việc
Tiền bối cười phá lên, khiến cho các sinh viên y gần như mất hồn
Bác sĩ là như vậy, chỉ cần có thể giải quyết được vấn đề của bệnh nhân, không quan tâm ai mới là người tài giỏi
Lỗ rò lớn có thể xử lý được, thì lỗ rò nhỏ càng dễ xử lý hơn
Đặt từng cái kẹp titan vào, chỉ cần kẹp chuẩn là được, đương nhiên là phải có chút kỹ thuật bên trong
Chủ nhiệm Quan đột nhiên bước lên phía trước, giúp điều chỉnh hướng của kẹp titan, việc này cũng là sở trường của ông ấy
Chủ nhiệm bệnh viện lớn nhà người ta rất có kinh nghiệm, Tạ Uyển Doanh nhận tiện học hỏi từ ông ấy
Chủ nhiệm Quan vui vẻ nói chuyện với cô, nói: “Em hãy nhớ, đối với những lỗ rò nhỏ hơn 1cm có thể dùng kẹp titan kẹp, nếu thất bại thì nhanh chóng đổi sang cách khác
Đừng cố
Nếu lỗ rò lớn hơn 1cm, chắc chắn không thể nào chỉ dùng kẹp titan được, thì phải quấn thêm nilong
Nói chung, phải có sở trường sử dụng lực hút, hút niêm mạc lên, sau đó kẹp hoặc là quấn nilong, như vậy lỗ rò mới khép chặt được
Góc của kẹp titan xoay tròn, tôi đoán là việc này em biết rõ hơn tôi.”
Giáo sư nhà người ta thật dễ thương, thế mà lại thật thà nói với một thực tập sinh em biết rõ hơn tôi
Tạ Uyên Doanh nghe vậy mặt liền ửng đỏ, vội nói: “Không không không có, giáo sư, em cần phải học hỏi từ thầy.”
“Được, bất cứ lúc nào em đều có thể đến tìm tôi, tôi tìm ca bệnh cho em luyện tập
Thao tác xem trọng trăm hay không bằng quen tay.” Chủ nhiệm Quan sẵn sàng mời cô đến
Khóe mắt Vu Học Hiền liếc nhìn đối phương, rồi lại nhìn về phía tiểu học muội, nheo mắt lại: Quả nhiên là như thế mà, có người đến cướp
Người thẳng thắn tiếp theo này, hoàn toàn không biết gì
“Xong rồi, kiểm tra lại đi.” Giọng Vu Học Hiền trầm thấp lạnh lùng cảnh cáo sinh viên
Những người khác có mặt ở hiện trường nghe anh ấy nói vậy, đều cảm thấy con người của anh ấy quá lạnh lùng
Nếu sinh viên làm tốt, giáo sư phải khen đôi ba câu
Kết quả vị giáo sư Vu này lại bày ra vẻ mặt thối không thấu tình đạt lý này
Chủ nhiệm Quan thở dài, nếu như chính mình dẫn đến, lúc này đã vui vẻ mời sinh viên ăn cơm tối rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiệu Giai Lương chủ động thảo luận với Ngụy Quốc Viễn: “Vô cùng biết ơn đối phương đã đến giúp đỡ, xong việc tôi muốn bọn họ đi ăn một bữa cơm.”
Ăn cơm không quan trọng, nhưng quan trọng là có thể trao đổi kỹ thuật trong bữa ăn
Tuy nhiên, Ngụy Quốc Viễn nghĩ vị bác sĩ Vu này không giống như bác sĩ Tân không dễ gì gạt gẫm
Không ngoài ý muốn, Vu Học Hiền nghe hai người bọn họ nói chuyện liền từ chối ngay tại chỗ, nói: “Đừng khách sáo
Bác sĩ Ngụy đã từng nói, về sau chúng tôi có chuyện gì anh ấy sẽ chủ động giúp đỡ.”
“Đúng, đúng vậy.” Ngụy Quốc Viễn đáp lại hai lần, câu nói này tỏ ý anh ta nói được nhất định sẽ làm được
Trong khi các tiền bối nói chuyện, một mình Tạ Uyển Doanh tập trung hoàn thiện phần công việc cuối cùng
Sau khi làm xong, sau một tháng bệnh nhân sẽ phải tái khám kiểm tra tạo ảnh* chụp CT, xác định lại xem có thành công hay không, liệu còn có lỗ rò nào khác hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không có, thấy miệng vết thương đã lành lại, có thể gỡ bỏ giá đỡ thực quản
Trước đó, quan sát việc ăn uống của bệnh nhân có thông suốt hay không, có ho khan hay không cũng rất quan trọng
Những điều này Thiệu Giai Lương là bác sĩ điều trị chính đã ra ngoài giải thích rõ với người nhà bệnh nhân rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà cụ là một người thông minh, nghe bác sĩ nói một tràng rất nhiều nhưng cũng rất nhanh nhận ra được trọng điểm từ biểu cảm vui vẻ của bác sĩ: “Có phải bác sĩ Tạ đã phải công rồi đúng không
Tôi biết là cô ấy làm được mà.”
Có một số người nhà bệnh nhân tựa hồ liệu sự như thần hơn cả bác sĩ
Thiệu Giai Lương trong đầu có một suy nghĩ, dựa vào việc bảo vệ hậu bối nói: “Trước tiên phải quan sát tình hình tiếp theo đó, đừng nóng vội.”
Bà cụ nghe được hàm ý của anh ấy, cười nói: “Tôi thỉnh cầu cô ấy đến đây phẫu thuật cho con trai tôi, làm sao có thể đi trách cô ấy được, nếu sai cũng là lỗi của tôi, yên tâm đi
Cảm ơn cậu rất nhiều, bác sĩ Thiệu.”






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.