Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 2182: [2182 ] gặp mặt




"Không sao không sao
Một đám sinh viên y khoa vội vàng lên tiếng
Lâm Hạo bám sát, mắng xuyên qua lớp áo blu trắng tới Tống Học Lâm: "Anh biết rõ tình hình của cậu ấy thế nào, anh còn làm như vậy
Sợ cái gì
Bệnh tình của đứa nhỏ này đều đã ổn định cả rồi
Tống Học Lâm bước đến, lại ghé sát mặt xuống trước mặt cậu bé: "Cháu sợ à
Cậu bé bị dọa, nước mắt đã chực trào ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ Uyển Oánh xoa nhẹ lên đầu em trai, giới thiệu: "Đây là bác sĩ Tống
Cũng thật kỳ lạ, Tạ Hữu Thiên vừa kinh hoàng mất vía, người run rẩy không ngừng, vậy mà được chị gái vuốt đầu một cái liền hoàn hồn ngay, nói: "Chị, mẹ nói chị chưa ăn cơm
Mọi người xung quanh đều tỏ vẻ ngạc nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài cửa, tiếng bước chân lại truyền đến, báo hiệu: Người đã về thật rồi
Rất nhanh, bóng dáng Ngô Lệ Tuyền xuất hiện, thấy bạn nối khố thì kinh hỉ kêu gọi mẹ nuôi: "Oánh Oánh về rồi
Nghe thấy con gái về, Tôn Dung Phương vội vã ba chân bốn cẳng chạy vào nhà
"Mẹ
Tạ Uyển Oánh một tay xoa đầu em trai, một tay quay lại đối diện mẹ mình
Tôn Dung Phương chen qua đám người, đến trước mặt con gái liền thở hổn hển, mắt chớp liên hồi, sợ mình nhìn không rõ con gái, tỉ mỉ quan sát từ trên xuống dưới, trái phải, nói: "Hình như con gầy đi một chút
"Không có gầy đâu mẹ, là cơ bắp phát triển săn chắc đó
Tạ Uyển Oánh giơ một cánh tay cho mẹ xem, "Con cân rồi, nặng lên đấy
Nắn bóp tay con gái, đúng là không gầy thật
Tôn Dung Phương trong lòng nhất thời yên tâm phần nào
Cuối cùng thì cũng đã tận mắt nhìn thấy dáng vẻ của con gái, một tay lau mắt, không muốn để ai thấy nước mắt chực trào của mình
Người đáng nói gầy phải là mẹ mới đúng, mẹ ở nhà vất vả quá nhiều
Tạ Uyển Oánh đỡ mẹ ngồi xuống
Tôn Dung Phương không ngồi, kéo tay nàng nói: "Tối qua đến giờ, nhiều người là thầy giáo của con đang giúp đỡ chăm sóc em trai, con có biết không
Mẹ cô ấy là người rất biết đối nhân xử thế
Tạ Uyển Oánh gật gật đầu nói: "Người chữa bệnh cho em trai là thầy Đàm, thầy mới đi chưa lâu
"Không chỉ có vậy, còn có thầy Nhiếp, sư huynh Đào, sư huynh Vu, và cả sư tỷ Khương nữa..
Tôn Dung Phương kể một loạt ân nhân cho con gái nghe, sợ mình đếm không xuể nên quay sang hỏi con gái nuôi Ngô Lệ Tuyền: "Là có tất cả bao nhiêu thầy giáo vậy
Bị mẹ nuôi hỏi mà Ngô Lệ Tuyền cũng thấy lúng túng, cô cũng đếm không hết, bạn nối khố của cô có hơi nhiều thầy cô lẫn lộn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bác sĩ ở thủ đô tính tình đều rất tốt, toàn là chuyên gia lớn, kỹ thuật giỏi, sờ một cái là biết em trai con bệnh gì
Tôn Dung Phương kể cho con gái nghe về những gì mình thấy về y học tối qua, giọng điệu không khỏi có chút kích động
Tạ Uyển Oánh nghe ra được, nhiệt tình của mẹ đối với y học chưa từng giảm, chỉ là năm đó cơ hội tiếp xúc y học đã bị người khác cướp mất
"À đúng rồi, con phải cảm ơn hai người này
Tôn Dung Phương lại long trọng nhắc đến hai nhân vật đặc biệt để con gái cảm kích, "Vị này là bác sĩ Ân, bạn trai Lệ Tuyền, con biết đấy
Anh ấy rất chu đáo, luôn ở bên cạnh Lệ Tuyền bầu bạn với ta, quan tâm lo lắng cho ta, giải khuây cho ta
Được khen tới mức ngượng ngùng, Ân Phụng Xuân đỏ mặt lách sang một bên
"Còn một vị nữa, nghe nói là sư huynh Tào của con
Em trai con..
Nói tới đây, Tôn Dung Phương lại quay sang nhìn cậu con trai đang tỉnh lại, hỏi, "Con nói xem tối qua con dính lấy ca ca Tào làm gì có nhớ không
Nghe mẹ nói vậy, Tạ Hữu Thiên trong đầu nhớ lại chuyện làm cậu thấy xấu hổ, vội không dám nhìn sang bên phía ca ca Tào, mặt thoắt một cái đỏ rực, gương mặt như mặt trời nhỏ, vội đưa tay che mặt
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.