Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 2237: [2237 ] lại mở cái kinh sợ




"Tào Dũng cũng không có nói cho chúng ta các ngươi sau này muốn đi
Địch Vận Thăng lẩm bẩm, tên cháu trai này ở chuyện này làm thật không đáng tin chút nào
"Việc sau này muốn đi là ngày hôm qua mới quyết định, định bụng hôm nay mai sẽ nói cho bác sĩ Tào
Tôn Dung Phương nói, "Bác sĩ Tào chắc là đang bận túi bụi, đến giờ tôi vẫn chưa thấy bóng dáng anh ấy đâu
Anh ấy đối xử với mọi người tốt quá, hễ rảnh là sẽ qua giúp tôi nấu món xào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thằng cháu Tào Dũng cứ kêu người khác đừng gấp mà mình thì lại sốt ruột, ngày nào cũng ở nhà ven hồ ngắm trăng, phải hầu hạ tốt mợ Tạ rồi mới tính tiếp
Địch Vận Thăng trong lòng cạn lời
"Oánh Oánh, đi đun bình nước nóng, pha cho bác sĩ Thường cùng chủ nhiệm Địch mỗi người một ly trà
Tôn Dung Phương dặn dò con gái
Tạ Uyển Oánh xoay người đi vào bếp nấu nước
"Ngồi đi, ngồi đi chủ nhiệm Địch
Tôn Dung Phương dịch cái ghế sofa cho khách, quay đầu thấy Thường Gia Vĩ đã tự ngồi xuống đối diện, nói, "Hai người đều là bác sĩ cả, chắc là biết nhau rồi
"Ừ
Địch Vận Thăng gật đầu cho có lệ, trên thực tế không phải đồng nghiệp cùng bệnh viện thì cũng chẳng quen biết đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thường Gia Vĩ ngồi cũng không đúng, đứng lên lại càng không phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đầu óc hắn như muốn nổ tung, mình rốt cuộc vì cái gì phải ở đây làm khách của chú Tào Dũng, câu chuyện rõ ràng là không đi theo kế hoạch ban đầu của hắn mà
Lần này hắn phải làm thế nào đây
"Lúc chúng tôi đi sẽ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ
Tóm lại, vô cùng cảm ơn ngài đã cho chúng tôi mượn căn nhà
Tôn Dung Phương xem đối phương là chủ nhà mà cảm kích
Nhìn đống hố cháu trai đào cho mình, Địch Vận Thăng dở khóc dở cười, uyển chuyển nói: "Căn nhà này không phải của tôi
Tôi là tới thăm Oánh Oánh và mọi người thôi
Hả
"Oánh Oánh với tôi trước kia đã gặp mặt mấy lần, quan hệ không tệ
Thành tích học tập của cháu rất giỏi
Lúc trước cháu có hỏi tôi nên về khoa nào làm việc, tôi có nói với cháu là nếu có cơ hội thì có thể đến khoa thần kinh ngoại của Phương Trạch chúng tôi
Tôn Dung Phương dường như đã hiểu rõ, người này cũng là thầy giáo của con gái mình, cũng giống như mấy thầy cô khác đến thăm nhà
Khụ khụ
Thường Gia Vĩ hắng giọng, không ngờ người nhà họ Tào rất biết mở mắt nói dối
Đinh đoong, chuông cửa vang lên
Lại có ai đến vậy
Tạ Hữu Thiên và Tiêu Đóa Đóa chạy như bay đến mở cửa, lại nhường cho ca ca mình yêu thích mở cửa
"Để con
Lần này Tạ Hữu Thiên nhanh chân hơn cô em họ, nhưng không ngờ cô em họ lại la lên một tiếng kinh hãi
"Anh ấy là ai
Tiêu Đóa Đóa chỉ người ở cửa hỏi
Tạ Hữu Thiên quay đầu, thấy người đứng ở cửa là một gương mặt xa lạ, kêu lên: Á nha ~ lại một tiếng kinh ngạc nữa
Đại thúc tối nay với ca ca xuất hiện đều là soái ca cấp thiên vương
Trái tim nhỏ của hai đứa bé như bị ai bắn trúng vậy
Đại thúc lúc nãy như ảnh đế, còn ca ca mới đến thì như nam chính trong phim truyền hình, mái tóc cắt tỉa hợp thời thượng
Ít nhất Tạ Hữu Thiên chưa từng gặp qua người này ở Tùng Viên, mắt nhìn không rời mái tóc của anh ta
Tóc ca ca ngắn, được cắt tỉa lởm chởm và không có mái, nhìn như hình trái đào nhỏ, làm cô bé có tâm hồn hoa lá Tiêu Đóa Đóa nhìn đến ngẩn ngơ
Tiêu Đóa Đóa lắc lắc đầu, không đúng không đúng, Phan ca ca mới là đẹp trai nhất
Chỉ là không thể không công nhận ca ca mới tới cũng rất soái, mang khí chất phương Tây
Bên trong chiếc áo khoác đen là chiếc áo len Cashmere trắng muốt, trông giống như một vị vương tử đang phát sáng, da mặt của ca ca trắng mịn không tì vết, hai mắt đen láy như được khảm thủy tinh, ánh mắt như dòng suối trong veo, hốc mắt sâu dường như sớm đã biết hai bạn nhỏ sẽ là người mở cửa
Hai bé Tạ Hữu Thiên và Tiêu Đóa Đóa, cuối cùng trong lòng giật mình tỉnh táo lại: Ca ca mới tới rất là soái, nhưng mà nhìn cũng không đơn giản
"Không phải ca Tào sao
Tôn Dung Phương đứng lên lại hỏi con trai
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.