Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 2242: [2242 ] không khách khí




Các bạn học đến rồi
Phan Thế Hoa, Lâm Hạo, Ngụy đồng học và mấy bạn học khác vừa bước vào đã thấy hai vị đại lão Tào gia ở bên trong nhà, tim đập nhanh không khác gì hai đứa trẻ nhỏ, cuống cả lên
Tào Chiêu liếc mắt nhìn mấy bạn học với ánh mắt đầy ẩn ý, rồi cười, đứng lên nói với em trai: "Chúng ta ra ngoài đi
Địch Vận Thăng nhìn đồng hồ, cũng đến lúc phải đi
Chủ yếu là nếu cháu trai Tào Dũng ở đó thì sẽ không tiện cho hắn hỏi chuyện nhà gái
"Các anh muốn đi rồi sao
Tôn Dung Phương nhớ ra điều gì đó, đi vào phòng lấy ra nửa phần nước sốt vịt còn lại, nói với người nhà họ Tào, "Lúc trước ăn một nửa
Bác sĩ Tào xào lại ăn rất ngon
Tôi không thể nào làm được cái vị đó của anh ấy
Mọi người mang về nhà ăn, đây là đặc sản quê hương chúng tôi, vịt tương Tùng Viên chính gốc
Mẹ Tạ thì cho rằng, từ khi đến thủ đô được Tào Dũng quan tâm rất nhiều, nên đưa chỗ nước sốt vịt còn lại cho người nhà họ Tào cũng không sai
Địch Vận Thăng và Tào Chiêu nhìn nhau, không đợi Tào Dũng mở miệng, liền đưa tay nhận lấy quà của Tôn Dung Phương, nói: "Cám ơn, chúng ta không khách khí
Tiểu thúc, nhị ca, các anh..
Tào Dũng càng nheo mắt chặt hơn
"Nếu như cảm thấy ăn ngon, cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi ở Tùng Viên sẽ gửi qua cho mọi người ăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Dung Phương hiếu khách thấy đối phương nhận quà liền vui vẻ nói
Không hề khách khí với mẹ Tạ, Địch Vận Thăng và những người kia trao đổi số điện thoại ngay tại chỗ
Mẹ kết bạn rộng rãi cũng giống như bạn thân của mình, Tạ Uyển Oánh thấy vậy cũng không trách cứ được
Tào Dũng nhìn phản ứng của cô, cũng không ngăn cản
Mấy bạn học khác chỉ cảm thấy mẹ Tạ thật dũng cảm, đối diện với đại lão mà không hề e dè, cuối cùng đã hiểu được sự dũng cảm của bạn Tạ từ đâu mà ra
Điện thoại bỗng reo lên, Tạ Uyển Oánh lấy điện thoại của mình ra
Là Trương đại lão gọi đến
Vốn định trễ chút sẽ gọi điện xin lỗi, không ngờ Trương đại lão lại gọi đến trước để hỏi
Trương Hoa Diệu biết được tin từ một đường dây khác, liền hỏi cô: "Ngày mai mẹ cháu định đi rồi sao
"Vâng, mới quyết định thôi ạ, nhà cháu có chút chuyện cần mẹ cháu về giải quyết
Tạ Uyển Oánh đáp
Nếu vậy thì tiếc quá
Trương Hoa Diệu nghĩ
"Hay là tối nay chúng ta qua nhà họ đi
Lão sư Lỗ ngồi bên cạnh con trai nói
"Mẹ
Mẹ chưa khỏi bệnh
Buổi tối bên ngoài lạnh lắm, nhỡ bị cảm lạnh nữa thì sao
Trương Hoa Diệu là bác sĩ nên không cho phép mẹ ra ngoài lúc này
Lão sư Lỗ hình như đang khó xử với con trai mình
Tạ Uyển Oánh suy nghĩ một lát, nói với lão sư Lỗ: "Lão sư, thầy có muốn nói chuyện với mẹ em đôi câu không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng đúng đúng
Lão sư Lỗ đưa tay ra, "Ta nói chuyện điện thoại với mẹ cô ấy
Tạ Uyển Oánh đưa điện thoại cho mẹ, ghé tai mẹ giải thích vài câu
Tôn Dung Phương từng nghe con gái kể chuyện về lão sư Lỗ, người đó cũng là một bệnh nhân ung thư như bạn cũ Tiểu Mẫn của bà
Vì điều này, Tôn Dung Phương mong có thể giúp được chút gì
"Chào ngài, lão sư Lỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Dung Phương đi ra chỗ góc nói chuyện điện thoại với lão sư Lỗ, "Tôi nghe Oánh Oánh giới thiệu về thầy, nói thầy như một nhà ảo thuật gia, pha chế thuốc giống như biến phép vậy
"Thật sao
Lão sư Lỗ thoải mái cười lớn, ông đã gần như quên mất cảnh tượng lần đầu tiên gặp mặt bạn Tạ, nhưng mà bạn Tạ vẫn nhớ rất rõ
"Lão sư, thầy nhất định phải bảo trọng thân thể, mọi người đều yêu quý thầy
Tôn Dung Phương có thể cảm nhận được qua lời con gái, đây là một vị lão sư đức cao vọng trọng, được mọi người kính trọng, khiến bà chỉ nghe kể thôi cũng cảm thấy xúc động và không nỡ
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.