Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 2266: [2266 ] ai có thể nói lên câu




Hồng bao vô dụng
Đi đâu mà hối lộ lãnh đạo bằng hồng bao
Việc đầu tiên trước khi nghĩ đến việc đút lót bằng hồng bao là phải biết rõ lãnh đạo của bản thân là ai đã
Tình huống trước mắt có thể thấy rõ sự căng thẳng trong việc giành giường bệnh ở bệnh viện đến mức nào, còn bi thảm hơn cả việc giành huy chương vàng quốc tế, sự bi thảm đến mức ngay cả bác sĩ cũng không thể làm chủ được việc sắp xếp giường bệnh
"Không cần đút lót hồng bao
Tạ Uyển Oánh khẳng định với bạn học như vậy
Một là vì việc đút lót hồng bao sẽ làm tổn hại đến những y đức của bác sĩ chân chính
Hai là bệnh viện và bác sĩ không thể thấy chết mà không cứu
Cùng lắm thì đứa bé sẽ tạm thời ở phòng cấp cứu chờ đợi đến khi có giường
Hồ Hạo không thể chấp nhận được lập luận này của nàng: "Chờ đợi cái gì
Chẳng phải con trai tôi bị nhiễm trùng phổi sao
Các người bác sĩ định để con trai tôi chờ đến bao giờ nữa
"Sẽ không có chuyện không điều trị cho bé
"Điều trị cho bé như thế nào
Chẳng phải đã nói rồi sao
Nếu không giải quyết vấn đề chính, bệnh nhiễm trùng phổi của bé làm sao khỏi được
Bé rất yếu, mới sinh ra không lâu, nếu nhiễm trùng toàn thân thì làm thế nào
Người bạn học này của nàng cũng giống như nàng nghĩ, không phải là người không hiểu biết hay thiếu kiến thức, điểm thi đại học có, chỉ số IQ cao, bác sĩ chỉ cần nói một câu là có thể hiểu được rất nhiều ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là người đại diện bên bệnh viện nói quá đơn giản nên không cách nào trấn an được mọi người
Đây cũng là lý do vì sao những vấn đề y tế lâm sàng lại không thiếu những người tri thức cao cấp vào cuộc
Tiếng ồn ào của người nhà bệnh nhân đã thu hút sự chú ý của các nhân viên y tế xung quanh
Bác sĩ Điền hiểu rõ sự phức tạp của vấn đề
Nếu nói đứa nhỏ bệnh rất nặng, tình huống trước mắt không phải là nghiêm trọng nhất nên phải để nhường giường cho bệnh nhân khác
Nói đứa nhỏ này không nghiêm trọng thì lại không thể loại trừ khả năng bệnh sẽ chuyển biến xấu đi
Tất nhiên, theo suy đoán của bác sĩ, có thể chờ đến khi đó rồi mới xử lý cũng không muộn
Nhưng người nhà bệnh nhân nào chịu chấp nhận chuyện đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con của họ là quan trọng nhất, không liên quan đến sống chết của con người khác
"Các người bác sĩ có thể đảm bảo được không
Đảm bảo trăm phần trăm con trai tôi sẽ vượt qua được không
Hồ Hạo hỏi
Không một bác sĩ nào dám đánh cược chuyện này
Sự sỉ vả trong việc chữa bệnh là từ đây mà ra
Lúc mà con thuyền sắp lật chìm thì ai cũng muốn leo lên thuyền cứu sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạn có thể hy sinh bản thân mình không lên thuyền nhưng không thể để người nhà của bạn không lên được, không một ai làm cha làm mẹ có thể chấp nhận được chuyện con mình không được lên thuyền cứu sinh
"Anh có quen ai làm lãnh đạo không
La Cảnh Minh đành phải nhỏ giọng hỏi bác sĩ Điền
Bác sĩ Điền nhún vai, nàng cũng giống La Cảnh Minh, một bác sĩ bình thường thì làm gì quen biết được ai làm lãnh đạo
Người nhà bệnh nhân quá đề cao bác sĩ bình thường trong bệnh viện
Bác sĩ bình thường cũng giống như một người làm công ăn lương mà thôi
Nếu như lãnh đạo bật đèn xanh cho toàn bộ nhân viên, chỉ cần nhân viên nào đó lên tiếng là sẽ được cấp giường bệnh ngay thì chắc giường bệnh trong viện sẽ không đủ để đáp ứng các mối quan hệ của toàn bộ nhân viên
Nhân viên bình thường làm sao quen biết được với lãnh đạo, chỉ có một con đường duy nhất thôi
Giống như một lẽ thường ở những công ty đơn vị khác, chỉ khi bệnh viện không thể thiếu bạn, lãnh đạo không thể thiếu bạn và cần nể mặt bạn thì lời nói của bạn mới có trọng lượng
Bác sĩ Điền tự nhận kỹ thuật của mình không đủ trình độ để có thể được lãnh đạo nâng niu như trân bảo, thực tế thì 99% nhân viên trong bệnh viện đều không có khả năng này
Vậy nên 1% còn lại chắc chắn không phải bác sĩ Điền rồi
Bác sĩ Điền hỏi La Cảnh Minh: "Hay là cậu liên hệ với lãnh đạo của cậu thử xem
La Cảnh Minh thầm nghĩ, lời mình nói ra có lẽ còn không bằng cô sư muội nữa
Bác sĩ Điền nghĩ tới cậu học trò của mình, liền chỉ Đới Nam Huy nói: "Mẹ của cậu ta chẳng phải là lãnh đạo khoa của bệnh viện các cậu sao
Cơ hội đến rồi
Đới Nam Huy đã chuẩn bị sẵn sàng chờ sư huynh La mở lời nhờ cậu gọi điện thoại cho mẹ mình
La Cảnh Minh không tìm cậu ta, nguyên nhân rất đơn giản, nếu cứ làm như thế để đàn em thấy quen biết một chút là có thể nhờ vả, vậy sẽ làm cho đàn em có suy nghĩ sai lệch là sau này đi học y chỉ cần có mẹ chống lưng là xong
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.