Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 2882: [2882 ] đừng đi




Lời của tiền bối muốn dọa nàng sợ, chẳng lẽ phó lão sư đã ngầm nói với thường tiền bối là không đồng ý nàng
Thường Gia Vĩ kiên nhẫn giải thích cho nàng: "Phó lão sư của ngươi quá lạnh lùng, không xem người ra gì mà chỉ xem như máy móc
Một cô gái ôn nhu lương thiện như ngươi mà làm việc dưới trướng người như hắn chỉ có bị hắn đày đọa đến chết mà thôi
Lời của hoa hoa công tử ít khi khiến người ta đồng ý, lần này Hà Hương Du và Liễu Tĩnh Vân đều gật đầu phụ họa: Đúng thế
Phó Hân Hằng đúng là rất lạnh lùng
Ở góc nhìn của Hà Hương Du, người đã từng làm việc ở nước ngoài thì thấy Trương đại lão miệng lưỡi độc địa vẫn còn đáng yêu hơn Phó Hân Hằng, xét về tình người cũng hơn Phó Hân Hằng nhiều
Có lẽ cảm nhận của mỗi người mỗi khác
Tạ Uyển Oánh trong công việc thích kiểu người lạnh lùng như phó lão sư
Chỉ là lúc bị các sư tỷ và thường tiền bối ra sức phản đối, nàng không tiện nói thẳng
Ăn cơm xong, mọi người bàn nhau đi đâu chơi cho khuây khỏa
"Đi hát karaoke đi
"Đến quảng trường Quý Giai đang có hoạt động đấy
Tạ Uyển Oánh xen vào: "Tôi có việc phải đi
"Việc gì
Ba người kia hồi hộp nhìn nàng
"Tôi muốn đi gặp một người bạn
Tạ Uyển Oánh nói
Nghe nàng không phải đi tìm Tào Dũng, mọi người không biết có nên thở phào nhẹ nhõm hay không
"Để tôi lái xe đưa cậu đi
Thường Gia Vĩ nói, rồi gọi phục vụ đến tính tiền
Sau đó đưa nàng đến dưới lầu công ty của Ngô Lệ Tuyền
Thường Gia Vĩ ngồi trong xe nhìn theo bóng nàng một mình lên lầu, hai tay nắm chặt vô lăng, chau mày một cái, rồi lái xe quay về bệnh viện
Khoa ngoại thần kinh Quốc hiệp, hôm nay là bác sĩ Vương trực ban
Nghe y tá nói có người đến, bác sĩ Vương đi ra từ phòng làm việc của bác sĩ rồi nhìn thấy trong hành lang có ba người đang từ từ đi đến, hai nam một nữ
Người đi đầu là một cô gái trẻ có tướng mạo xinh đẹp, tóc dài đến eo, mặc váy dài đen, đeo kính râm, nom như minh tinh vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người đàn ông đi theo sau, đều mặc âu phục chỉnh tề
Một người xách cặp táp công vụ, người kia thì vóc dáng lực lưỡng như côn đồ
Sau này nghe nói một người là quản lý, một người là cận vệ
Ánh mắt bác sĩ Vương đảo qua người phụ nữ rồi chợt nhớ ra điều gì đó, liền vội quay vào văn phòng lấy tờ báo cũ ra so sánh hình ảnh trên báo và người thật
Y tá ở trạm y tá đã nhận ra người này, hỏi: "Cô là Lâm Giai Nhân phải không
Người kia không trả lời có phải là mình hay không, cũng không hề có ý định gỡ kính râm đang che gần nửa khuôn mặt trước mặt bao người, mà nói: "Tôi đến tìm bác sĩ Tào
Tôi đã hẹn gặp mặt với anh ấy rồi
Anh ấy có ở đây không
Y tá nghe thấy vậy liền gọi người trực ban: "Bác sĩ Vương
Bác sĩ Vương đang định xoay người thì lại quay đầu, trong lòng bối rối không thôi
Chẳng lẽ chuyện tai tiếng của Tào Dũng và nữ sinh kia là sự thật
Thấy bác sĩ Vương không phản ứng, y tá nhìn thấy một bác sĩ khác liền gọi: "Bác sĩ Tống, hôm nay anh đi làm sao
Thì ra Tống Học Lâm vừa mới về khoa không lâu, chưa kịp thay đồ, một tay đang cầm chiếc áo blu trắng lấy từ phòng thay đồ
Anh đứng giữa hành lang, đôi mắt nâu chăm chú nhìn người phụ nữ cách đó không xa, biểu tình có vẻ nghiêm nghị
Bác sĩ Vương đi ra, lắp bắp hỏi anh: "Cậu có biết bác sĩ Tào có về bệnh viện không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất lâu sau, Tống Học Lâm mới khẽ hé môi, giọng nói trầm đến mức tựa như chỉ có mình anh mới nghe được: "Anh ta có ở đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi biết anh ấy có ở đây, anh ấy đã nói với tôi, anh ấy ở trong văn phòng
Các anh có thể đưa tôi đến văn phòng của anh ấy không
Người phụ nữ giơ điện thoại lên nói
Bác sĩ Vương chẳng biết phải nói gì nữa, vội trốn vào phòng làm việc
Chuyện này thật quá lúng túng, khiến ông hoàn toàn không hiểu nổi Tào Dũng
Theo ông, Tào Dũng cho dù muốn gây tai tiếng với ai cũng nên lén lút làm, sao lại để người ta đến tận bệnh viện cho mọi người biết, chẳng phải là kẻ ngốc sao
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.