Việc liên quan đến quần áo Tạ Uyển Oánh chưa bao giờ để trong lòng
Nàng nghĩ rằng tham dự yến tiệc chỉ cần mặc sạch sẽ chỉnh tề là được, vì nghề nghiệp của nàng là bác sĩ không phải người làm nghệ thuật nên không cần để ý những chuyện này
Ngô Lệ Tuyền liếc mắt đã nhìn ra tâm tư của bạn thân, nói: "Oánh Oánh, cậu đừng có lười quá
Ăn mặc thật ra rất hao tâm tổn sức, nếu thật sự trang điểm tỉ mỉ thì nửa ngày ngồi trước bàn trang điểm là chuyện bình thường
Tạ Uyển Oánh lười biếng là thật
Giống như lời sư huynh Tào nói, đi học đi làm quá mệt mỏi thì có thể buông lỏng một chút
Dồn hết sức lực vào y học, nếu bắt nàng đi nghiên cứu cách ăn mặc thật sự là muốn lấy mạng già của nàng
"Tớ không bảo cậu phải trang điểm
Ngô Lệ Tuyền vừa khuyên nhủ, vừa nói cho nàng quan niệm cần phải bắt kịp thời đại, "Bây giờ các nữ chuyên gia trong ngành, việc thường ngày học cách ăn mặc là một nhu cầu trong công việc
Cậu là một nữ bác sĩ sao không thể ăn mặc thật xinh đẹp giống minh tinh
Tớ thấy mấy giáo viên của cậu ai ai cũng ăn mặc bảnh bao và xinh đẹp, điều đó cho thấy việc này rất quan trọng với bác sĩ
Khi một người nâng cấp được cách ăn mặc, thì uy tín cũng từ đó tăng lên
Mà bác sĩ lại là một ngành kỹ thuật rất chú trọng uy tín
Ở nước ngoài, việc các đoàn thể bác sĩ chú trọng ăn mặc đã là dấu hiệu chung rồi
Tạ Uyển Oánh hồi tưởng lại những người xung quanh mình, các thầy cô không cần nói đến những người đi đầu xu hướng như sư huynh Tào hay tiền bối Thường, còn những người không theo đuổi thời thượng như thầy Đàm cũng cố gắng thể hiện bản thân không bị lạc hậu
So sánh lại thì quần áo của nàng quá mức tùy tiện, miễn có đồ để mặc là được
Chuyện xấu này của nàng, không chỉ có bạn thân góp ý mà lần trước mẹ và anh chị họ đến cũng đã nhắc tới
Nói đi thì nói lại, nàng cũng không hoàn toàn không chú ý đến ăn mặc, lần trước tham gia hội nghị khoa học của các bậc lão làng thì nàng cũng đã mặc trang phục chỉnh tề
Có lẽ trong lòng nàng cảm thấy bản thân hiện tại là sinh viên nên không cần phải phô trương quá
Ngô Lệ Tuyền không đồng tình, nói: "Cậu sắp đi làm rồi, mẹ nuôi nói đang tìm chỗ làm cho cậu đó
Về học tập thì tớ không lo cho cậu, cá nhân tớ thấy cậu nên bỏ thêm chút sức ở mảng bề ngoài
Nhân cơ hội tham gia yến tiệc của người ta lần này, cậu mặc thử váy đi
"Mặc váy
"Chị Khương sư tỷ đi làm cũng mặc váy, tớ thấy chị ấy mặc như vậy không ít lần rồi
Ngô Lệ Tuyền nói
Bác sĩ khi không vào phòng phẫu thuật thì mặc gì trong áo blouse trắng là chuyện riêng của họ
Ở khoa lâm sàng có rất nhiều nữ giáo viên mặc váy
Tạ Uyển Oánh không thích mặc váy là vì cho rằng mặc váy chạy cấp cứu không tiện, nhưng giờ đã không phải đi làm, thử váy một chút cũng không phải là không thể
Chủ yếu là lời nói của bạn thân đã kích thích nàng: "Mặc váy để đổi tâm trạng, giúp bản thân thoải mái một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi đến khoa ngoại thần kinh được sư huynh Tào tặng cho con vịt nhỏ màu vàng
Tạ Uyển Oánh hiểu rõ thứ mà mình thiếu nhất chính là sự buông lỏng
Quay lại nhìn bạn thân, gần đây ngày nào bạn thân cũng mặc váy, có lẽ là do việc làm ăn đang thuận lợi nên vậy, hoặc cũng có thể là sự thay đổi sau khi cùng bác sĩ Ân nói chuyện yêu đương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy nàng đã bị thuyết phục, Ngô Lệ Tuyền vui vẻ cầm ví tiền và chìa khóa xe, dẫn nàng ra ngoài đi dạo mua quần áo, trên đường còn nói một câu: "Có muốn gọi sư huynh Tào của cậu đến không
Anh ấy rất có mắt thẩm mỹ, có thể cho cậu chút ý kiến
(Tào Dũng: Luận về tài làm bà mối thì cô Ngô bạn thân này tuyệt đối là kỹ thuật số một.) Tạ Uyển Oánh chần chờ một chút: "Cái này, sư huynh không biết có đang bận không——"
"Không sao, đợi cậu chọn được bộ nào ưng ý rồi thì gọi điện cho anh ấy xem anh ấy có rảnh không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Lệ Tuyền nói
Khoa ngoại thần kinh của Bệnh viện Quốc Hiệp
Vô tình trò chuyện cùng bệnh nhân đến quá giờ ăn trưa
Người quản lý đi đến nhắc nhở thời gian cho Lâm Giai Nhân, nhỏ giọng nói: Buổi chiều sau khi nói xong phải đi gặp ai ai ai đó, đến giờ đi rồi
(hết chương này)