"Thật cảm tạ sư huynh
"Cảm tạ ta làm gì
Tào Dũng "Không khách sáo" nói, "Tối nay ngươi chắc ăn không nhiều, ta để người mang cho ngươi bát cháo nữa nhé
Người phụ trách lái xe là Du Minh Tuệ, cô nháy mắt với tiểu sư muội: "Ăn diện xinh đẹp thế này, tối nay có cùng ai nhảy một điệu không
Tạ Uyển Oánh ngẩn người: "Sư tỷ, ta không biết khiêu vũ, bảo người dạy cũng không được, sẽ trở thành trò cười mất
Cùng là người học y, Du Minh Tuệ hiểu
Người học y khá cứng nhắc, vừa học nhảy không buông lỏng được
Du Minh Tuệ chỉ biết thở dài một tiếng
Không cần nói nhiều, một người ngang hàng khác là Đô Diệp Thanh đề nghị tìm chỗ tránh mặt đi
Tào Chiêu lẽo đẽo theo sau lưng em trai, chắc là bực bội chuyện bị người cướp mất, nên nhất định muốn biết rõ chuyện gì
Sau khi cúp điện thoại, Tào Dũng gọi điện thoại cho Ân Phụng Xuân
Người nghe máy là bác sĩ đang trực của Ân Phụng Xuân, nói: "Bác sĩ Tào, anh tìm bác sĩ Ân à
Anh ấy đang đi khám bệnh, điện thoại để trên bàn
Ân Phụng Xuân tối nay phải trực cả hai ca, không biết có phải trùng hợp hay không
Tào Chiêu rất nhanh đã đoán được điều gì, nói: "Có lẽ hắn hoàn toàn không biết chuyện này
Ân Phụng Xuân không phải Tào Dũng, so đo cái kiểu mà so đo với Thường Gia Vĩ kia
Nhị ca nói không sai, Ân Phụng Xuân không thể không biết chuyện Phương Cần Tô trở về nước được
Cho dù như vậy, phải làm thế nào để Ân Phụng Xuân phản ứng một cách ổn thỏa nhất
Nói à
Nói với bạn gái là người yêu cũ của nàng đã về nước à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc chắn tốt nhất là nên giả vờ như không biết gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi có chuyện rồi nói
Lát sau Ân Phụng Xuân nhanh chóng gọi điện thoại lại hỏi: "Lệ Tuyền thế nào rồi, bác sĩ Tào
"Nàng về nhà bảo là muốn đi ngủ một giấc
"Tôi nhờ người trực thay ca, tôi đến xem nàng thế nào
Là bạn trai, sao có thể không sốt ruột với chuyện này
Tiếp theo đều là các bác sĩ, bàn luận toàn là các vấn đề kỹ thuật y học
"Người kia quên nàng sao
Bác sĩ Tào, anh thấy có phải não bộ của hắn gặp vấn đề về trí nhớ không
Ân Phụng Xuân hỏi
"Quên thì chắc chắn là do trí nhớ có vấn đề rồi
Tào Dũng nói
"Là do hắn chủ động quên hay là bị động quên nàng
"Ta không được xem hồ sơ bệnh án của người bệnh này, không dễ phán đoán nguyên nhân
Năm đó bảo là người này bị tai nạn xe, bị tai nạn kiểu gì, chỉ dựa vào mẹ Phương và Ngô Lệ Tuyền nói thì hoàn toàn không rõ ràng
Tai nạn xe nếu tổn thương đến thân thể của người đó thì trên người hẳn phải lưu lại sẹo hay dấu vết gì đó, trừ khi vết thương đó nhẹ đến không thể nhẹ hơn nữa
Nhưng anh nói một người mà lại không nhớ ai hết, vụ tai nạn xe này nhẹ quá rồi
Có chút kỳ quái
Tào Dũng thừa nhận: "Tôi vừa sờ vào đầu hắn, không có sờ thấy vết sẹo rõ ràng nào
Chuyện này chắc chắn có người nói dối
Xe một đường đi đến Phương Trang cốc Thấm Viên, Du Minh Tuệ dừng xe dưới lầu
Phía sau lại có một chiếc xe con chạy đến rất nhanh, cửa xe bên ghế lái vừa mở ra, một bóng dáng đã nhảy xuống xe
Tạ Uyển Oánh đỡ bạn nối khố ra khỏi xe, chỉ nghe thấy tiếng gọi: "Lệ Tuyền
Sau đó, Ngô Lệ Tuyền quay đầu lại
Dưới ánh đèn đường, Ân Phụng Xuân thở gấp gáp, đi đến trước mặt nàng, hai mắt nhìn nàng chằm chằm
Nhìn khuôn mặt này, Ngô Lệ Tuyền lần đầu phát hiện, người này thực ra khác hoàn toàn với người kia tối nay
Chắc chắn là trí nhớ của nàng có vấn đề, sao trước đây nàng lại cảm thấy hai người này giống nhau như thế chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khoảnh khắc, khóe miệng nàng hơi cong lên mỉm cười, cười có lẽ là vì chính mình quá ngu ngốc
Ân Phụng Xuân dang hai tay ra, một đôi tay ôm chặt lấy cả người nàng, đôi môi mím chặt lại, không một tiếng động
Trong đêm chỉ có hai cái bóng dáng đang ôm nhau dựa vào nhau
(hết chương)