Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 2923: [2923 ] không hẹn mà gặp




Điểm này, nàng dám bảo đảm trăm phần trăm
Đối diện với đôi mắt sáng rõ, trong veo nhìn thẳng kia của nàng, Tào Dũng trong nháy mắt hiểu ra, phát hiện chính mình và những người khác có chút ngốc nghếch
Không trách hắn được, vốn dĩ hắn không nghĩ nhiều, sau này bị một đám người dẫn dắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy thế, khiến hắn dở khóc dở cười
Tống Học Lâm thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng chợt cong lên: Không hổ là bác sĩ Tạ, không cần hắn phải ra mặt giải thích nữa
Vốn dĩ, hắn đối với chuyện trong phòng làm việc ngày hôm đó cũng rất phiền não, không biết giải thích thế nào cho ổn
Mấy vị Ngụy đồng học bọn họ trố mắt nhìn nhau: Lo lắng hão huyền rồi
Nói đi thì nói lại, Tạ Uyển Oánh hoàn toàn không phản đối việc Phương Cần Tô thật sự muốn khám bệnh thì đến chỗ nàng khám
Vì sao
Bởi vì nàng cũng rất muốn biết rốt cuộc trước kia người này đã xảy ra chuyện gì, biết rõ, có thể rửa sạch "tội danh" bị mẹ Phương vu cho bạn thân của nàng
Tùng Viên là một nơi nhỏ bé, một cái "tội danh" có thể khiến người ta cả đời không ngóc đầu lên được
Bạn thân của nàng không thể vì thế mà mỗi lần về quê bị người ta sau lưng chỉ trỏ được
Luôn cảm thấy bà mẹ Phương kia đang nói dối
Cầm bút máy gõ nhẹ lên tờ giấy, Tào Dũng tự mình cầm một tờ đơn xét nghiệm viết lên
Có thể thấy rằng, một bệnh nhân như thế nếu như rơi vào tay bác sĩ khác mà không xử lý tốt thì sẽ có rất nhiều chuyện phiền toái theo sau, không bằng khống chế trong tay mình cho tiện xử trí
Thái độ rất bình tĩnh của những người này trước mặt, ngược lại khiến trong lòng Phương Cần Tô có chút hoảng hốt
"Muốn biết đại não của anh bị sao, trước hết phải làm kiểm tra
Tào Dũng xé tờ đơn xét nghiệm đưa cho bệnh nhân, "Lần sau, đem toàn bộ hồ sơ bệnh án chữa trị trước đây của anh mang đến cho tôi xem
"Các anh không thể nói thẳng cho tôi biết sao
Phương Cần Tô đối diện với các bác sĩ lên tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bệnh nhân rõ ràng là hiểu lầm cái gì đó
"Với tư cách là bác sĩ, chúng tôi có thể khẳng định với anh rằng, việc anh muốn tìm lại trí nhớ, không phải là trí nhớ mà anh chủ quan cho là như vậy, mà chính xác là tìm lại chân tướng
Nếu chân tướng không như anh mong muốn, anh sẽ làm gì
Tạ Uyển Oánh nói, là thay bạn thân trút giận trước
Đừng có chuyện gì cũng bắt bạn thân nàng một mình gánh chịu trách nhiệm
Phương Cần Tô ngẩng đầu nhìn người đang nói chuyện, lại là nàng ta, trong ánh mắt thoáng kinh ngạc
Có lẽ anh không thể nhớ ra nàng là ai, nhưng trong đầu anh có một loại cảm giác mách bảo rằng người này sẽ không lừa anh
Rời khỏi phòng khám, Phương Cần Tô cùng người quản lý đi tới cửa thang máy
Thang máy quá đông người, anh chợt nảy ra ý liền xoay người đi cầu thang bộ
Cầu thang bộ đi xuống một đường
Có người từ cửa phòng cháy của tầng dưới đi vào, đi lên bậc thang, vừa nói chuyện vừa đối diện chạm mặt với anh, đó là hai bác sĩ mặc áo blouse trắng
Người phát ra tiếng kêu "a" trước tiên chính là người quản lý bên cạnh anh
Phương Cần Tô liếc nhìn theo, hai mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt đối diện, như thể đang nhìn vào gương
So với anh, đối tượng của cuộc gặp mặt bất ngờ này có lẽ đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước, Ân Phụng Xuân trên mặt lướt qua vẻ coi thường, hàng mi lạnh lùng như ánh trăng treo trên trời
Có thể đúng như Ngô Lệ Tuyền nói, hai người đàn ông này thật ra hoàn toàn không giống nhau
Đừng nhìn cặp mắt, mũi, miệng kia giống nhau, thực ra không giống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần nhìn kiểu tóc, cũng biết hai người này hoàn toàn trái ngược
Một người thích kiểu đầu đinh cứng cáp, một người thích mái tóc lòa xòa tự do bồng bềnh
Một người điển hình cho khí chất cương trực, nói một là một, người kia lại tràn đầy khí tức của một nghệ sĩ tự do, phóng khoáng, đa tình đa cảm
Hai người có lẽ đều có tính cách bướng bỉnh không thuần giống nhau, nhưng sự khác biệt ở những chỗ nhỏ nhặt là điều dễ thấy
Một người đàn ông theo chủ nghĩa thích chăm sóc người khác
Người còn lại thì như đứa trẻ kiêu ngạo, kỳ thực phần lớn lại được người khác chăm sóc
Huống chi, Ân Phụng Xuân căn bản xem thường người đàn ông trước mắt này, mắt nhìn thẳng lướt qua bên cạnh anh mà đi
Cám ơn các bạn đã ủng hộ


Chúc các bạn ngủ ngon~ (chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.