Đám người ở đó không hề chớp mắt nhìn nàng, trên mặt thì chất đống nụ cười giả tạo như Chu Sinh, một lần nữa cười mà không cười, trông hết sức quỷ dị
Phải thừa nhận tin tức vừa được tiết lộ đã khiến đám người bọn họ có chút kinh ngạc
Nhưng ngươi, một cô bé, lại dám ngang nhiên ăn nói lung tung trước mặt các bậc trưởng bối, thì tính là gì chứ
Cho dù ngươi có tốt nghiệp, có thể trở thành bác sĩ thì cũng làm được gì chúng ta
Bọn ta, những người cô chú này, đã sống nhiều hơn ngươi nhiều năm rồi, rất hiểu rõ xã hội này như thế nào
Tóm lại một câu, đám người này căn bản không ưa gì bố mẹ nàng, cũng không ưa nàng
Nếu như thích người nào đó, khi nghe đối phương nói ra chí hướng và mộng tưởng của mình, chắc chắn sẽ như những người thầy, sư tỷ, sư huynh kia, khen ngợi nàng trước mặt mọi người
Đã không thích thì thôi, nàng và cha mẹ vì sao lại phải cố lấy lòng để đám người này yêu mến chứ
Các ngươi chán ghét ta, ta càng chán ghét các ngươi hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ Uyển Oánh một lần nữa nói với cha: "Ba, đi thôi
Lần này giọng điệu của nàng mang tính ra lệnh
Nghe lời con gái có vẻ như uống say xong, Tạ Trường Vinh trợn mắt lên
"Con gái cậu bảo cậu đi kìa, lão Tạ
Những vị khách xung quanh ồn ào, cười lớn trêu ghẹo ông
Ba nàng hệt như Khổng Ất Kỷ dưới ngòi bút của Lỗ Tấn, bị người ta đùa cợt, tự cho mình là hơn người, tự cho là có thể hòa nhập vào nhóm người này, đang sống trong mộng, cả ngày uống rượu, chỉ trốn vào cồn để thoát khỏi thế giới thực tại
Khi một người đã thất bại, thì đến đâu cũng thảm hại hơn cả chuột chạy qua đường, đó chính là chân dung cuộc đời rõ ràng nhất của ba nàng
Một lần nữa chứng minh lời mẹ nàng nói không sai, ba nàng đầu óc có vấn đề
Xã hội này rất tàn khốc, kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, không chấp nhận bất cứ ai thất bại
"Ta, ta không đi ——" Tạ Trường Vinh loạng choạng rồi ngồi xuống
Sau khi bị người ta cười nhạo như vậy, ông đâu còn để ý gì đến con gái mình nữa, điều ông muốn là giữ lại chút sĩ diện ít ỏi
Ông nắm đấm đập xuống bàn, chỉ để ngăn mọi người đừng cười nhạo mình nữa, rồi lớn tiếng nói: "Nó không thể bảo ta đi được
Khung cảnh hiện tại đủ để chứng minh vấn đề nằm ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đám người các người thật vô lương tâm
Thường Gia Vĩ cau mày nói
Sau khi nghe hắn nói như vậy, đám người kia như bị kim châm, mặt ai nấy đều đỏ bừng, tất cả cùng nhao nhao lên chửi lại: "Chúng tôi vô lương tâm
Anh là ai chứ
"Thấy ông ấy uống đến mức đó, các người cười nhạo ông ấy làm gì
Thường Gia Vĩ phẫn nộ đáp trả
Lại nói, vị trí của hắn trong khoa ngoại thần kinh, có thể xem như một trong những phân nhánh của ngoại khoa thần kinh, nên hắn cũng có nghiên cứu về não bộ con người
Nói một cách chính xác, sự độc ác của đám người này chỉ có hơn chứ không hề kém so với mấy bạn học cùng trường của Tạ Uyển Oánh
Bởi vì đám người này không còn trẻ nữa, đã trải đời nhiều, càng giỏi cách phá hủy người khác
"Chúng tôi thấy ông ấy uống như vậy nên mới lập tức báo cho con gái ông ấy đến đón
Chu Sinh giơ ngón tay lên trời thề thốt mình là ân nhân cứu mạng
"Đúng đúng đúng
Đám người kia hùa theo sau Chu Sinh, "Chúng tôi đều khuyên ông ấy uống ít thôi mà
Anh mới là người nói chuyện không có lương tâm
Không khuyên nhủ sớm, đến khi người ta sắp ngã gục thì mới gọi người nhà đến, rồi tiếp tục châm ngòi thổi lửa, như thế mà cũng kêu là có lương tâm sao
"Ba
Tạ Uyển Oánh tiến lại nói với cha, người gây ra thì cần phải giải quyết, cá nhân một người quan trọng nhất là phải tự lực tự cường, mấu chốt tự mình mở ra, ba nàng cần phải tự mình thoát khỏi tất cả những chuyện này, dựa vào tuyệt đối không phải là uống rượu, mà là, "Ba đừng nói chuyện với mấy người này
Ba nói chuyện với thầy giáo của con ở thủ đô chẳng phải tốt hơn sao
Thường Gia Vĩ bị cô kéo theo nên cũng bừng tỉnh, bước lên nói đỡ: "Đúng đó chú, nói chuyện với cháu tốt hơn gấp vạn lần so với bọn họ."