Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1792: Lại lên thượng giới




Chương 1792: Lại lên thượng giớiChương 1792: Lại lên thượng giới
Dich & Bien: thieuphong
Nguồn: bachngocsach.com
Rốt cục, có thể xuất sư, Thạch Hạo thở phào một cái, lúc quay đầu lại, sau lưng hoàn toàn hoang lương, Vũ Trụ Hồ khô cạn, ngôi nhà tranh đã biến mất
Trên mặt đất, nửa khối xương sợ trắng như tuyết, lang lặng nằm ở nơi đó, không hề nhúc nhích
Mặc dù không phải trải qua lần đầu tiên, nhưng Thạch Hạo vẫn cảm thấy rất là quái dị
Một khắc trước, nơi này vẫn còn gió xuân nhu hòa, mùi hương Trường Sinh dược phiêu lãng, các tòa cung điện bằng kim loại nguy nga rộng rãi nằm bên trên Thần Sơn
Nhưng trong nháy mắt, hết thảy thành không, chỉ còn lại phế tích, bên trong lớp tro tàn mơ hồ có thể thấy được những mảnh ngói vỡ, gạch vụn, đều là do kim loại tạo thành, bằng không thì cũng không lưu lại đến hiện tại
Đã từng xán lạn, chiếu rọi nhân gian, huy hoàng như mặt trời, nhưng đến cuối cùng vẫn về lại với mộ phần trong đất
Thạch Hạo than nhẹ, không có cường giả nào là vĩnh hằng, cũng không có bất hủ truyên thừa, cuối cùng cũng sẽ có một ngày xuống dốc không phanh, bụi về với bụi, đất về với đất
Thịnh cực mà suy
Trăng có sáng đục tròn khuyết, lặp đi lặp lại mà thay đổi
Tiên Cổ huy hoàng, lại tới điểm kết thúc
Thời đại Đế Lạc, loá mắt, vô thượng, không thể so bì, nhưng cuối cùng cũng trở thành truyền thuyết
"Ta hi vọng không bao giờ vẫn lạc
Thạch Hạo tự nói, hắn không muốn như là Tiên Vương, như Chủ Cấm Khu kia, sáng chói hơn nửa kỷ nguyên, cuối cùng lại như là pháo hoa sớm nở tối tàn
Chỉ là, trên đời ai có thể làm được
Tồn tại cùng với cổ kim, cùng thiên địa chung tuế nguyệt
Có lẽ, An Lan, Du Đà, Xích Vương xem như là những người đã làm được như vậy
Nhưng chỉ là nhất thời, hay là vĩnh cửu
Tiên Vực, từ trước đến nay đều thần bí, không thể dò xét, nghe đồn trong Tiên Vực có mấy đạo thống cổ lão, nhưng ngược dòng tìm hiểu đến rất nhiều kỷ nguyên trước kia, mấy sinh linh cấp thuỷ tổ đó, có phải đã là vĩnh hằng bất diệt chưa
Tiên Vực, phải chăng có sinh linh ở thời kỳ Đế Lạc sống đến bây giờ
Thật khó xác định
Thạch Hạo rời đi
Lại một lần trải qua sự thống khổ của Diệt Tiên Chú, thành công ngạnh kháng, còn học được truyền thừa của Hỗn Thế Ma Viên, chiến lực của hắn tại tăng trưởng
Sau khi trở lại Thạch thôn
Thạch Hạo thấy được mao cầu Chu Yếm, thấy nó đang vò đầu bứt tai, khổ sở suy tư Lục Đạo Luân Hồi đại pháp
"Có muốn học một môn chí cao truyền thừa hay không, không có ai so với ngươi càng thích hợp hơn với nó
Thạch Hạo mỉm cười, hắn cảm thấy, Chu Yếm thích hợp Bát Cửu Thiên Công nhất
Môn truyền thừa này vốn là Thuỷ tổ của Chu Yếm và Hỗn Thế Ma Viên khai sáng
Danh xưng cái thế pháp
"Muốn học, pháp gì thích hợp ta nhất
Chu Yếm kêu lên
"Có hay không Chí Thần Chí Thánh Đại Huyền Vũ Vương Bát Quyền a, ta cũng muốn học
Cách đó không xa Đại Hắc Quy Tam Hắc đưa cái cổ lớn dài bu lại
"Đi , biến sang một bên
Mao câu kéo đầu nó qua một bên nói
Không thể không nói, loại pháp này chính là chuẩn bi cho Chu Yếm nhất mạch, nó học cực nhanh
Ở bên trong Đại Hoang có thể nhìn thấy một đầu kim sắc Bạo Viên đứng sừng sững, ngửa mặt lên trời gào thét
Vốn Mao Cầu dưới tình huống bình thường thân thể cũng không cao, nhưng bây giờ lại không tự chủ được, còn chưa có thi triển pháp tướng thiên địa đâu, đã cao lớn tựa như trời đất vậy
Bát Cửu Thiên Công vừa ra chiến ý của nó dâng cao, bộ lông màu vàng óng rối tung, Hỏa Nhãn Kim Tinh, bắn ra quang hoa, như là thiên kiếm, xé rách trời cao, khí thế trùng thiên
Sau đó mấy ngày, Thạch Hạo đều đang truyền pháp cho Chu Yếm, không hề giữ lại chút nào toàn bộ đều dạy cho nó
Trong thời gian này, hắn cũng đang diễn dịch Chân Hoàng bảo thuật, đốc thúc Xích Long học cho thấu triệt mới thôi, còn chờ đợi nó ngày sau thi triển ra vô địch đại thuật của Long Phượng hợp kích
Xích Long rất ra sức, như là Thiên Phượng dục hỏa trùng sinh, từng hồi rông gâm, phượng ảnh trùng điệp, đốt cháy vực ngoại một mảnh sáng trưng, ánh lửa hừng hực, cảnh tượng kinh người
Thạch Hạo ngừng chân ở Thạch thôn mấy ngày, cũng dốc lòng chỉ điểm cho bọn nhỏ tu hành, nhìn xem bọn chúng từng cái thân hình đều mạnh mẽ như long hổ, hơn xa bậc cha chú, hắn cũng rất cao hứng
Đám nhóc mang về từ Biên Hoang thì càng không cần nói, so với những tỉnh anh mà Trường Sinh gia tộc dụng tâm bồi dưỡng cũng đều mạnh hơn
Ma luyện trong gian khổ và trắc trở sinh tử, khiến cho đám hài tử này đã sớm biết được đạo lý chỉ có mạnh lên mới có thể thay đổi vận mệnh, hơn nữa bọn chúng còn là hậu due của bảy vương, bên trong thể nội ẩn chứa huyết mạch cường đại tuyệt đỉnh
Thạch Hạo tin tưởng, sẽ có một ngày, đây chính là một nhóm Tử Đệ quân mạnh nhất đi theo bên cạnh hắn
"Ngươi phải cẩn thận
Vân Hi đến tiễn biệt, bên trong đôi mắt to mỹ lệ có thần sắc lo lắng, sợ hắn lên thượng giới sẽ xảy ra bất trắc
Từ đó đến nay, Thạch Hạo quá bận rộn tu hành, cảm thấy có chút lạnh nhạt với viên minh châu của Thiên Nhân tộc, bất quá không có cách nào, thời gian của hắn rất khẩn cấp
"Ngươi cũng bảo trọng
Thạch Hạo nói, vẻ mặt chân thành tha thiết
Thế nhưng hành vi của hắn lại không hề trang trọng chút nào, dùng sức ôm Vân Hi một cái, thời gian rất lâu cũng không hề buông tay, để Vân Hi đầu tiên là ngẩn ra, sau đó dùng sức đẩy hắn
"Đây không phải chân tình bộc lộ nha
Thạch Hạo cười to
Cuối cùng, hắn lên đường
Thạch Hạo muốn lên thượng giới nhìn một chút, nhiêu ngày qua như vậy, đủ loại dấu hiệu cho thấy, thượng giới rất là không yên tĩnh, có quá nhiều chuyện không xác định
Hắn còn không biết hắc ám đã giáng lâm, chỉ biết là có một số cổ lộ thần bí muốn hiện ra, một số cường giả cổ đại không biết thuộc về niên đại nào đang muốn quay trở về
Hắn có chút lo lắng, dù sao tổ phụ của hắn còn có A Man đều đang ở tại Tiên Phần, nơi đó có một con đường, không biết tiếp nối với thời không nào, có tôn tại nào đó muốn từ nơi đó trở về
Đại thế chìm nổi, con đường đó đã tồn tại không chỉ một kỷ nguyên
Thạch Hạo đi vào Thiên Vực, vượt qua phiến cấm khu hoang vu kia, từ nơi này tiến vê thượng giới
Cầu thang đá, rất hoang vu, một khối lại một khối da cuội lơ lửng ở nơi đó, Thạch Hạo lại bước lên con đường cổ lộ thần bí này, đi về phía nơi sâu xa không rõ
Hai tháng trước, hắn chính là từ nơi này xuống tới, từ Thập Tự Âm Dương Địa trở lại hạ giới
Con đường này rất nguy hiểm, cần gánh lấy áp lực cực lớn, người bình thường căn bản không có biện pháp hành tẩu, động một tí liền muốn thịt nát xương tan, cho dù là mạnh như Thạch Hạo, toàn thân xương cốt cũng đang vang lên tiếng răng rắc do gánh chịu áp lực nặng ne gây nên
Đây là một con đường vượt qua cực hạn, bất luận sinh linh nào, chỉ cần đi tới đây, đều sẽ thừa nhận áp lực kinh khủng cao hơn cảnh giới của bản thân nhiều
Vô hình trận vực như biển, muốn nghiền nát sinh linh đang hành tẩu ở ở trong
OanhI
Rốt cục, Thạch Hạo vẫn thành công, đi thật lâu lại lần nữa đi tới Thập Tự Âm Dương Địa
Đó là một cánh cửa, khoảng khắc hắn dùng sức mãnh lực đẩy mở, dị tượng hiển hiện, hai đầu con sông giao nhau, Hỗn Độn Khí mông lung, thời gian như lâm vào vĩnh hằng
Sông Thái Âm và Thái Dương đồng thời xuất hiện, nơi giao nhau chính là nơi cất giấu cánh cửa đói
Xoetl
Thạch Hạo vọt ra, trên thân còn mang theo máu, khóe miệng còn có vết máu đỏ thắm
Hắn đã bị thương, sinh linh có thể hành tẩu ở trên con đường này không có mấy ail Thạch Hạo là một người hiếm hoi trong số đó
Ánh mắt của hắn thâm thúy, hắn tin tưởng, con đường này đầy đủ an toàn, có thể ngăn cản thiên quân vạn mã
"Ta lại trở về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thạch Hạo thở dài
Ly biệt không bao lâu, nhưng lại phát sinh rất nhiều chuyện, hắn bị Tàn Tiên của Tiên Điện phế bỏ mà lui về hạ giới, thượng giới có rất nhiều người đều cho là hắn đã chẳng khác gì so với người thường
"Sớm muộn gì ta cũng sẽ đánh vào bên trong Tiên Điện
"Ta hiện tại là Hỗn Thế Ma Viên
Thạch Hạo nói, hắn lần này đi lên không có ý định bại lộ chân thân, dù sao Tàn Tiên vẫn còn, mà hắn vẫn chưa tấn thăng đến cấp bậc đó
Hắn điệu thấp ẩn núp, lui về hạ giới, như thế còn tốt hơn so với việc ngày đêm bị người khác “nhớ thương
Âm thanh đôm đốp bạo hưởng, như là rang đậu, Thạch Hạo thân hình thay đổi, hóa thành một tên đại hán vạm vỡ, vô cùng khôi ngô, thân cao tới một trượng
Sau khi hắn nắm giữ Bát Cửu Thiên Công, đối với việc vận dụng bảy mươi hai biến đã lô hỏa thuần thục, dễ dàng biến hóa thành một người khác
Thạch Hạo nhanh chóng rời khỏi nơi này, đây là phế tích, là hoang vu chỉ địa ít ai lui tới, không có người chú ý tới nơi này
Hắn nhanh như điện giật
Một đôi cánh chim Phượng Hoàng ở sau lưng khẽ võ, tốc độ của hắn siêu việt lẽ thường, trực tiếp nhắm về một phương hướng mà đi, mục tiêu —— Ngũ Hành châu
Hắn đăng lâm đảo Ác Ma, dọc theo đầu dòng sông kia vắt ngang trong hư không, một đường đi về phía trước, trên đường, Thạch Hạo mày nhăn lại
Bởi vì lực nguyền rua so với trước kia còn mãnh liệt hơn
Đến cuối cùng, một tòa mộ phần lớn vắt ngang nơi đó
"Tại sao có thể như vậy
Thạch Hạo kinh hãi, bởi vì cái ngôi mộ này so trước kia đã cao lớn hơn nhiều, thẳng nhập vào bên trong tầng mây, vượt qua cả Ma Sơn ở thời kỳ Thái Cổ
Hành tẩu ở nơi này, nguyền rủa nồng đậm không thể nào tan ra, trở thành gợn sóng hữu hình, như là thiên kiếm chém tới
Bên trong âm thanh bang bang bang, cơ thể Thạch Hạo bắn ra tia lửa tung tóe, thân hồn cũng đang rung chuyển, nguyền rủa chỉ lực này ăn mòn tới tận Xương, xuyên qua hồn phách bên trong, lực sát thương so với quá khứ tăng gấp mấy lần
Hắn thấy được tổ phụ của mình, cũng nhìn thấy A Man ở bên trên mộ phần, bọn họ vẫn ở đó, không có biến hóa gì, cũng không có gì nguy hiểm, vẫn còn đang thuế biến
Hai người đều nhắm chặt mắt, không hề nhúc nhích, đang ở bên trong cảnh giới ngộ đảo sâu nhất
Thạch Hạo không có quấy ray mà lại thử tiến vào bên trong ngôi mộ lớn này, cũng kêu gọi cái lão gia hỏa quỷ dị do thịt thối biến thành kia, là một cường giả đản sinh ở nơi nguyền rủa này
"Ngươi
.
Lại tới
Lão gia hỏa kia giống như là lệ quỷ, da bọc xương, thiếu sức sống, sau khi nhìn thấy Thạch Hạo liên hết sức kinh hãi
Thạch Hạo cùng lão đi vào trong mộ phần, tận mắt nhìn chăm chú con đường kia, cảm giác lo lắng sâu sắc, lực nguyền rủa chính là từ trong con đường này lan tràn tới
"Nhanh thôi, sinh linh phía bên kia có lẽ muốn quân lâm giới này rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão quỷ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thạch Hạo nhìn lão một cái, hỏi lão tình huống cụ thể nơi này
"Xin yên tâm, tổ phụ của ngươi còn có cô gái kia không hề có việc gì, chỉ càng ngày càng tráng kiện
Nhất là người sau, ta nghĩ A Man cô nương kia đã được vô thượng cường giả trên con đường này nhìn trúng
Lão quỷ vẻ mặt phức tạp
Con đường kia bị cánh cửa ngăn trở, nhưng có thể cảm ứng được một số khí tức đáng sợ, giống như là có Hồng Hoang mãnh thú ở thời tiền sử, lúc nào cũng có thể sẽ xông ra, không thể nào chống lại
"Đến tột cùng là vị nào
Thạch Hạo đang suy nghĩ
Có vô thượng cường giả, ở rất nhiều kỷ nguyên trước kia, một thân bị chia làm sáu khối, phân biệt phong ấn ở bên trong Trường Sinh Dược, cùng chìm nổi với đại thế
Người kia sẽ xuất hiện sao
Hay là nói, sinh linh nuôi Chân Hoàng như là nuôi gà kia muốn xuất hiện rồi
Thạch Hạo rời đi, rất nhanh, hắn liên chấn kinh
Bởi vì, hắn nghe được tin tức hắc ám đã giáng lâm, toàn bộ thế giới phảng phất đều bị tối tăm bịt kín
Linh giới bị ăn mòn, hóa thành hắc ám, đồng thời trực tiếp đánh tan thế giới tỉnh thần, thẩm thấu đến trong thế giới hiện thực, ngắn ngủi trong mấy ngày, đã có mười lăm châu trở thành tử dial
Tin tức này quá kinh người, khi Thạch Hạo nghe được đều nghẹn họng nhìn trân trối, sự tình này sao mà đáng sợ như vậy
Có bao nhiêu sinh linh mất mạng trong đó
Xưa nay chưa hề có thảm hoạ như vậy, tối thiểu nhất trong kỷ nguyên này trước nay cũng chưa từng nhìn thấy, càng không hề nghe nói qua
Thạch Hạo động thân, chạy về nơi đó, thế nhưng khi ngày càng gần hắc ám chi địa, người càng thưa thớt, sinh vật có thể chạy trốn cũng đều đã trốn sạch sành sanh, không đi thì sẽ chết
Bóng tối bao trùm cả ức vạn dặm tử địa
Thạch Hạo kinh hãi, đây là một tấm thảm kịch như thế nào đây
"Hữm?”
Hắn giật mình, đó là cái gì
Hắn nhìn thấy được thứ gì đó quen thuộc
Chín con rồng lôi kéo một cái quan tài đồng, lại xuất hiện ở địa phương này, Thạch Hạo trong lòng chấn động, không ngờ lại gặp bọn chúng ở chỗ này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.