Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1964: Hạc Vô Song




Chương 1964: Hạc Vô SongChương 1964: Hạc Vô Song
Dich & Bien: thieuphong

Thạch Hạo, đệ nhị thiên hạ, Tiên Kim đạo nhân cùng nhau đồng hành, tiếp tục đi vào trong Giới Hải
Với đạo hạnh của bọn họ mà nói, loại tốc độ này cũng không cần phải nói nhiều
Thế nhưng, Giới Hải này quá đặc thù, những con sóng màu đen chập trùng, một giọt nước là một mảnh thế giới tàn phái
"Từ cổ chí kim, có bao nhiêu thế giới bị phá diệt, chết đi quá nhiều sinh linh, có rất nhiều tiểu thế giới, tuy rằng không thể so sánh với Tiên vực và Dị vực, nhưng cũng rất là rộng lớn, hiện tại lại trở thành cái gì chứ
Tiên Kim đạo nhân cảm thán, khẽ cúi đầu, nhìn sóng biển bên dưới
Từ thời đại Đế Lạc bắt đầu, cũng không biết đã có bao nhiêu thế giới trong quá khứ, đến hiện tại đã không còn tồn tại
Phía trước có điểm điểm ánh sáng trắng, trên mặt biển xuất hiện kim quang, giống như ráng chiều dâng lên, mang theo vẻ xán lạn
Điều này rất quái dị, địa phương này vẫn là trong Giới Hải, tử vong và trầm tịch là chủ đề vĩnh hằng, vì sao lại xuất hiện cảnh tượng này
"Mau tránh đi
Đệ nhị thiên hạ lên tiếng nhắc nhở
Từng làn khói lan tỏa, đó là tinh khí, là tinh túy mang theo ấn ký của Tiên Vương, còn có một chút mùi huyết tinh
Có Tiên Vương vẫn lạc
Thạch Hạo kinh nghi, hắn và đệ nhị thiên hạ, Tiên Kim đạo nhân lướt ngang qua, nhanh chóng tránh đi
Bọn họ nhìn thấy từng cơn sóng gợn, đó là ký hiệu đại đạo, mang theo ô quang, còn có huyết sắc, lan tràn ra xung quanh, quét ngang Giới Hải
Đó là một cơn phong bạo
Hắc ám cuồng phong, gào thét lao qua, hủy diệt vạn vật
Thạch Hạo tin rằng, cái gọi là gió, chính là ký hiệu đại đạo, uy năng cường đại vô song, rất như có rất nhiều Tiên Vương đồng thời xuất thủ, có mấy ai có thể ngăn cản
"Đây chính là hắc ám phong bạo, bất quá chỉ là một trong số đó mà thôi
Nó có thể giảo sát Tiên Vương
Đệ nhị thiên hạ nói
Thạch Hạo nhíu mày, cái gọi là hắc ám phong bạo này kỳ thực chính là một loại quy tắc, là một loại trật tự đại đạo, ngay cả có nhiều Tiên Vương cùng xuất thủ cũng không đối kháng được
"Trong Giới Hải, loại hắc sắc phong bạo này thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, có lúc là một kỷ nguyên xuất hiện một lần, có lúc là cả mấy kỷ nguyên, từ đầu bờ bên kia quét vê phía bên này
Tiên Kim đạo nhân nói
Loại phong bạo này bất diệt, không ngừng du lãng bên trong Giới Hải
Đương nhiên, cái gọi là phong bạo càng giống với quy tắc hơn, là đại đạo trật tự có thể giết Tiên Vương
"Ta rất muốn biết, loại quy tắc này, loại phong bạo này hình thành như thế nào
Hai mắt Thạch Hạo trở nên sâu thắm nói
Loại lực lượng này quá mạnh, Tiên Vương cũng không chịu nổi
Điều này chứng minh rằng có cấp bậc lực lượng còn vượt qua cả Tiên Vương cảnh sao
Nghĩ tới điều này, hắn bất tri bất giác tiến lên
"Tiểu tử, ngươi đang làm gì đó, còn không mau quay lại
Đệ nhị thiên hạ kêu lên
Bởi vì, Thạch Hạo lại xông về phía hắc sắc phong bạo đó
Hắn đang dùng nhục thân đi đối kháng, dùng pháp lực để ngăn cản, trực tiếp đối mặt với đại đạo trật tự đáng sợ kia
Phốc
Cuối cùng, Thạch Hạo ho ra máu, trên cơ thể chằng chịt vết thương
Không ngờ hắn có thể đi xuyên qua cơn phong bạo đó, mà vẫn chưa vẫn lạc, chỉ là bị một chút thương thế
"Ngươi quả nhiên đã đi tới một bước này, có thể sánh vai với vô thượng cự đầu trong Giới Hải
Đệ nhị thiên hạ cảm thán nói
Trong Giới Hải, sinh linh dám ngạnh kháng như vậy tuyệt đối có lai lịch rất lớn, đều có tiếng tăm lừng lẫy
Ví như vị vô thượng cường giả của Táng địa, ví như các sinh linh sắp tiếp cận bờ bên kia của Giới Hải
"Ta chỉ là đang thử nghiệm, phong bạo đó rốt cuộc mạnh như thế nào
Đại đạo trật tự đó liệu có vượt qua Vương cảnh hay không
Thạch Hạo nói, dùng thân mạo hiểm, chỉ để nghiệm chứng một sự thật
Mấy ngày sau, đệ nhị thiên hạ, Tiên Kim đạo nhân dừng chân, khuyên bảo Thạch Hạo, tốt nhất là đừng tiến lên nữa
Phía trước, mê vụ che trời, Giới Hải tĩnh lặng, tử khí trâm trọng, có một loại khí tức quái dị, từ nơi đó lan tràn ra xung quanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không thể tiến tới nữa, nếu như tiến tới, sẽ bị lạc mất phương hướng
Tiên Kim đạo nhân nói
Vùng hải vực này, chỉ có ngoài rìa là còn an toàn, nếu như bước vào đó, sẽ dễ dàng lạc mất phương hướng
Đó là sự thất lạc trong tâm hồn, sẽ phát sinh nguy cơ cực lớn
"Hai người trở về đi, giúp ta bảo vệ những người kia
Thạch Hạo nói, hắn chuẩn bị một mình thăm dò hải vực này
Đệ nhị thiên hạ và Tiên Kim đạo nhân biết rằng những người hắn nói là ai, trong đó bao gồm toàn bộ những người có quan hệ tốt với hắn cùng với Thiên Đình
"Ngươi trẻ tuổi, không nên lỗ mãng
Một khi bước chân vào nơi đó, ngày sau thật sự rất khó quay về
Ngươi không tìm được con đường của đạo, sẽ lãng phí lượng lớn thời gian của ngươi
Đệ nhị thiên hạ khuyên can, thần sắc vô cùng trịnh trọng
Thạch Hạo lắc đầu, hắn làm sao mà cam tâm quay về được
Hắn muốn tìm hiểu càng nhiều hơn về Giới Hải, muốn biết được thấu triệt hơn nữa
Cuối cùng, Thạch Hạo một mình lên đường, xông vào nơi sâu trong Giới Hải, đệ nhị thiên hạ và Tiên Kim đạo nhân thì quay trở về
"Di, quả thật là cổ quái
Thạch Hạo lẩm bẩm
Khi hắn vừa xông vào không bao xa, chân vừa đạp lên mặt biển, đầu quay lại nhìn, chỉ thấy một mảnh hỗn độn, vô cùng hoang vu, căn bản không biết đường đi ở phương nào
Hắn đi ngược lại xem xem, nhưng lại cảm thấy trời đất quay cuông một cách ngoài ý muốn
Toàn bộ thời không nơi này phảng phất như bị người khác đảo điên, càn khôn bất định
Giới Hải hóa thành lao tù
"Con đường quay về, quả thật là phiên phức
Nếu như không có người tiếp dẫn, bản thân tìm kiếm như vậy, đích xác sẽ hao phí lượng lớn thời gian
Thạch Hạo nói
Cũng không phải là hoàn toàn không biện pháp, nếu muốn hắn có thể thôi diễn con đường đi ra, chỉ là phải tiêu hao lượng lớn tâm thần, và cả pháp lực gia trì
Hiện tại, hắn cuối cùng đã hiểu rõ một số việc
Năm xưa khi hắn còn đứng trên bờ đê kia của Giới Hải, đã nhìn thấy cuối chân trời có sinh linh đang quay về, nhưng thủy chung khó có thể bước đặt chân lên bờ đê đó
Không phải họ không muốn nhanh chóng quay về, mà là trong Giới Hải rất dễ bị lạc mất phương hướng
Một khi đã đặt chân vào, không phải bản thân muốn trở về là có thể về được ngay
Theo lời đệ nhị thiên hạ nói, có Tiên Vương từ sau đặt chân vào sâu trong Giới Hải, căn bản không thể về được nữa, bị khốn ở trong này
Âm
Đột nhiên dưới nước xuất hiện một đầu cổ thú, trên lưng mọc đầy cốt thứ, tối đen như mực, lao thẳng lên trời
Nó vô cùng dữ tợn, giống như một con thằn lằn to lớn khắp người mọc đầy lân phiến, há to cái mồm đầy máu, cắn về phía Thạch Hạo
Ánh mắt của nó cũng đỏ hồng, sớm đã không còn là chính nó
"Thật bi ai, ta giải thoát cho ngươi vậy
Thạch Hạo nói xong liền cong ngón tay búng ra
Đầu cổ thú còn to hơn cả một ngôi sao này lập tức giải thể, bị đánh cho nổ tung thành mảnh vụn, hóa thành một đoàn huyết vụ, chìm vào trong Giới Hải
Đây là một đầu sinh linh cấp Chân Tiên, thực lực rất mạnh, nhưng so với Tiên Vương thì vẫn còn khoảng cách rất lớn
Trong Giới Hải, không chỉ có Tiên Vương, cũng có Chân Tiên
Tiên Vương thì muốn phá vỡ Vương cảnh, bước ra một vùng thiên địa hoàn toàn mới, mà Chân Tiên thì lại muốn trở thành Vương
Cảnh giới bất đồng, ý đồ của mỗi bên cũng không giống nhau
Đáng tiếc, nó đã bị lạc lối, trong Giới Hải có vật chất hắc ám, càng có những nguy cơ khác, ăn mòn tâm thần của nó, sớm đã không còn là chính nó rồi
Thạch Hạo tiếp tục đi sâu vào trong Giới Hải
một bước một thế giới, tốc độ cực nhanh
Từng con sóng này đến con sóng khác, một cái lại một cái thế giới tàn phá, cứ như vậy nhanh chóng lùi xa dưới chân Thạch Hạo
Aml
Trên đường đi, một tên quái nhân với đầu tóc rối boi đang gào thét, trên thân có hắc ám vật chật bao phủ, phát động công kích mãnh liệt nhằm vào Thạch Hạo, đột nhiên tập kích hắn
Đây là một đạo nhân có mái tóc màu đỏ, thực lực cực mạnh, cũng không phải là Chân Tiên, mà là một vị Tiên Vương chân chính
Rất đáng tiếc là đạo nhân này cũng đã lạc lối, trên người tán phát ra khí tức vật chất hắc ám
"Giết
Thạch Hạo khẽ quát, không hề giữ lại chút gì, toàn lực ứng phó, cuối cùng mạnh mẽ trấn sát vị đạo nhân này
Cũng có hai tên sinh linh rất lạnh lùng, đứng ở ngoài mấy chục vạn dặm lạnh lùng nhìn hắn, không hề tham dự vào, cũng không muốn dính dáng tới hắn
Hai sinh linh này cũng là Tiên Vương, nhưng không hề lạc lối, mà lại kết minh với nhau, ý thức rất thanh tỉnh
Âm
Thạch Hạo vừa đi chính là nửa năm, hắn thật sự có chút cảm thán
Mảnh hải vực này quá lớn rồi, khó trách vừa đi là hết mấy trăm vạn năm, còn có rất nhiều người phải đi cả mấy kỷ nguyên
Trong khoảng thời gian này, hắn nhìn thấy một số sinh linh đang chiến đấu, là cuộc chiến liều mạng giữa hai Tiên Vương, đang giải quyết ân oán với nhau, giết tới quỷ khóc thần sầu, thiên băng địa liệt
Cũng may nơi này là Giới Hải, có thiên địa rộng lớn mặc sức cho bọn họ thi triển thủ đoạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong Giới Hải, cũng có tạo hóa, Thạch Hạo nhìn thấy Tiên Vương tọa hóa, lưu lại kinh văn, thiên chương


đáng giá để tham khảo
khó trách ngay cả Chân Tiên cũng muốn liều chết tiến vào nơi này
Nơi đây quả nhiên có đại tạo hóa, nếu có thu hoạch, sẽ được lợi ích cả đời
Thạch Hạo đi lại xung quanh trong Giới Hải, cũng không nhất định phải chạy tới bờ bên kia Giới Hải
bởi vì thời gian không cho phép, đợi tới khi hắn chạy đến, hắc sắc phong bạo khẳng định đã bạo phát rồi
Lúc đó Tiên Vương vẫn lạc, thiên địa tứ phân ngũ liệt, còn tiến vào sâu trong Giới Hải chính là tìm chết
Một ngày này, hắn nhìn thấy kim quang xán lạn, khói lam chiều ngập tràn, lẽ nào lại có Tiên Vương chết đi sao
Thạch Hạo hoài nghi
Mỗi khi hắc sắc phong bạo cuốn qua, hơi không chú ý, liên sẽ có Tiên Vương vấn lạc, chết rất thảm thương
Hơn nữa, càng đi sâu vào trong Giới Hải, hắc sắc phong bạo nhỏ hơn cũng càng ngày càng nhiều
Có lúc khiến cho Tiên Vương phải mệt mỏi ứng phó, cần phải không ngừng né tránh mới được
Bởi vì, hắc sắc phong bạo này, là trật tự đại đạo hóa thành, thủy chung bất diệt
Trải qua tích lũy của từng kỷ nguyên, từ bờ bên kia cuốn tới không ngừng, bị trì trệ trong vùng hải vực này
Càng đi sâu vào trong, loại phong bạo nhỏ này càng nhiều, cũng tương đương này nguy hiểm cũng càng lớn
Thế nhưng, lần này, không phải có Tiên Vương vẫn lạc, mà là có một hòn đảo đang phát sáng, bên trong có một sinh linh đang ngồi xếp bằng đả tọa
Sinh linh đó đang thuế biến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Oanh long long
Vô tận khí tức sinh mệnh dâng trào, có một sinh linh đang niết bàn, đã chính thức thành công, phá kén lao ra
Trong Giới Hải có nguy cơ, cũng có đại tạo hóa
Có thể thấy rằng, vùng đất mà sinh linh đó niết bàn, có mấy cỗ hài cốt Tiên Vương, tinh khí trong hài cốt đều đã bị luyện hóa sạch sẽ
Sinh linh đó tìm được số hài cốt Tiên Vương này, dùng bọn chúng là hỏa lô, toi luyện bản thân, coi bản thân là chân kim, cuối cùng đã hoàn toàn một lần đại thuế biến kinh người
Không cần phải hỏi, sinh linh này rất mạnh, dùng hài cốt Tiên Vương làm nguyên liệu, thiếu đốt tinh khí, toi luyện chân ngã, dựa vào cái này thành tựu đại đạo của mình
"Nhìn có chút quen mắt
Thạch Hạo kinh nghi, nhìn chằm chằm người này
Sinh linh đó là một nam tử, rất là trẻ, một đầu tóc màu vàng óng ánh dài tới thắt lưng
Sau lưng có một đôi cánh kim sắc, cũng không hẳn là tuấn mỹ, xuất tràn, nhưng lại siêu phàm thoát tục, mang theo một loại khí chất phiêu dật
Đây là một vị Bất Hủ vương, nhưng còn thân thánh hơn Tiên Vương
Một khắc sau, Thạch Hạo đã nhớ ra sinh linh này là ai
Tuy rằng thời gian đã qua đi mấy chục vạn năm, nhưng hắn vẫn nhớ được, một lời liên nói tên của sinh linh
'Hạc Võ Song
Thạch Hạo nhớ năm xưa khi tranh đoạt Bất Diệt kinh, ở trong vùng thiên địa kỳ dị đó, từng gặp được Hạc Vô Song, từng đại chiến với hắn đến thân tàn ma dại, song phương cơ hồ đồng quy vu tận
Thạch Hạo và Hạc Vô Song đều đạt được Bất Diệt kinh, sau đó con đường của cả hai cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất
Trận chiến đó, quả thật đây sắc thái truyền kỳ
Bởi vì hai người ở cách xa nhau một kỷ nguyên, lại cùng đặt chân lên mảnh đất kỳ dị đó, nên mới phát sinh ra sự giao tranh đầy quỷ dị
"Giết
Hạc Vô Song cũng rất quyết đoán, y lập tức xuất thủ, làn da chảy xuôi kim quang, toàn bộ mái tóc tung bay, liều mạng với Thạch Hạo, quyết chiến tới cùng
Bởi vì, y cũng nhận ra Thạch Hạo đó là đại địch bất thế, phải diệt trừ
Hạc Vô Song sớm đã thành Vương, mấy chục vạn năm nay vẫn luôn ma luyện bên trong Giới Hải, củng cố đạo hạnh của mình, tích lũy tu vi từng ngày, đã mạnh hơn xưa kia nhiều lắm
Một đầu tóc vàng của y bay múa, khi thi triển kiếm quyền, mười vạn kiếm khí tung hoành, giống như là sấm chớp mưa bão, công kích vô cùng cuồng bạo
Đồng thời, quyền đầu của Hạc Vô Song cũng phát ra kim quang chói mắt, giống như hoàng kim đúc thành, vô cùng xán lạn, đánh về phía đầu Thạch Hạo, tàn nhẫn và vô tình
"Âm
Thạch Hạo vươn tay nhẹ nhàng vung lên, liền chấn cho quyền đầu Hạc Vô Song đầy máu
Hạc Vô Song rất mạnh, trong một kỷ nguyên mà thôi, đã trở thành Bất HU Vương, hơn nữa còn rất tự tin, nhưng hiện tại y đã không còn là đối thủ của Thạch Hạo
"Xoẹt xoẹt xoetl"
Ký hiệu đại đạo nở rộ
"Hoang
Hạc Vô Song quát lên, thân thể xuất hiện kim sắc phù văn rậm rạp
Bất Diệt thể của y đang phát sáng, truyền thừa vương giả đã được y kích hoạt
Hạc Vô Song vận dụng toàn lực muốn đại chiến với Thạch Hạo
Thạch Hạo không hề e ngại
Hắn đã có được Bất Diệt kinh hoàn chỉnh, mà đối phương thì không
Phốc
Khi hai người lần nữa va chạm, một chưởng của Thạch Hạo đánh cho Hạc Vô Song ho ra đầy máu, cánh tay suýt tí nữa nổ tung
Cũng may là Hạc Vô Song luôn luôn cẩn trọng, thân thể Bất Diệt khi gặp phải trọng thương, y dốc hết khả năng, thi triển một thân đạo hạnh, liều mạng với Thạch Hạo
Đáng tiếc, mọi thứ chỉ phí công vô ích
Thạch Hạo hiện tại đã hoàn toàn là cự đầu trong Tiên Vương
Đã đứng ở trên cao, hiện tại tái chiến với Hạc Vô Song, tâm tình không hề có chút gợn sóng nào
Phốc
Một đại thủ được Thạch Hạo biến ảo ra, không gì không phá, cho dù Hạc Vô Song có pháp lực kinh thế hãi tục, đại thủ đó vẫn thản nhiên phá vỡ
Cả người Hạc Vô Song đầy máu, gặp phải thương tích nặng nề trước nay chưa từng có
Khi đại thủ của Thạch Hạo bóp chặt lại, Hạc Vô Song hét lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, xông thẳng lên trời, y muốn bỏ chạy
Thế nhưng, mọi thứ đã quá muộn
Hạc Vô Song vẫn bị đại thủ đó bao trùm, đã bị khóa chặt
Từng ngón tay khổng lồ nhanh chóng khép lại, xiết chặt Hạc Vô Song bên trong
Khi Thạch Hạo phát lực, bê ngoài thân thể Hạc Vô Song tràn đầy kim sắc phù văn hòng đối kháng, nhưng vô ích, từng cái phù văn trên người lần lượt nổ tung

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.