Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1975: Mở Cổ Khí Khởi Nguyên




Chương 1975: Mở Cổ Khí Khởi NguyênChương 1975: Mở Cổ Khí Khởi Nguyên
Dich & Bien: thieuphong

Một hạt giống tàn phá, mang theo Hỗn Don khí, thế nhưng, nó vẫn chưa khô héo hoàn toàn, vẫn còn sinh cơ, có sinh mệnh ba động
"Đạo hữul"
Một âm thanh vang lên, tiếp theo hạt giống đó bay ra từ trong ao
"Hỗn Độn Thanh Liên chủng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt Thạch Hạo lộ vẻ khác thường, quả thật nhìn thấy một hạt giống cổ xưa, ẩn tàng ở nơi này
Hiển nhiên, năm xưa Thanh Tiên đã gặp được nó, còn bị tiếp dẫn vào đây
"Tấm thân của ta đã tàn, sau khi niết bàn lại gặp tai kiếp, ngủ say vô số tuế nguyệt, nhưng vẫn không thay đổi được gì
Hạt giống Thanh Liên nói
Thạch Hạo ở Tiên vực nhiều năm như thế, nên sớm đã nghe qua, xác thực có một hạt giống Hỗn Độn Thanh Liên, là một vị cự đầu, nhưng cuối cùng lại vẫn lạc, tung tích không rõ
Không ngờ rằng nó lại ở đây
"Muốn ta tương trợ sao
Thạch Hạo hỏi
"Bản nguyên ấn ký của ta đã bị tổn thương
Hỗn Độn Thanh Liên thở dài
Thạch Hạo xuất thủ, hút nó vào tay, con ngươi xán lạn quang hoa, nhìn chằm chằm vào bản nguyên của nó
Sau đó Thạch Hạo đưa tay lên, Tiên quang bành trướng, tràn ngập sinh cơ nông đậm, bao phủ hạt giống này
Cuối cùng, Thạch Hạo còn nhỏ xuống một giọt tinh huyết, tẩm bổ cho hạt giống Thanh Liên này
OanhI
Sau cùng, Hỗn Độn Thanh Liên run lên, toàn thân xanh biếc, Hỗn Độn khí quấn quanh, đã có dấu hiệu khôi phục
"Đa tạ đạo hữu, đại ân không lời nào cảm tạ được hết
Sau này, chỉ cần ta sống, vô luận trôi qua bao nhiêu cái kỷ nguyên, cũng nhất định sẽ hoàn trả lại đoạn ân tình này
Hỗn Độn Thanh Liên nói
Trong lòng nó rung động không thôi, Tiên Vương bình thường làm sao có thể có loại thủ đoạn này, ngay cả cự đầu cũng chưa chắc có thể
Thạch Hạo khoát tay áo, nói: "Ta chỉ hi vọng ngươi có thể khôi phục
"Đạo hữu, con đường phía trước ở thế này có rất nhiều tai kiếp
Ta là Hỗn Độn Thanh Liên, là một gốc sinh linh tiên thiên, từng có dự cảm ở trong hỗn độn, ngươi phải cẩn thận a
Hỗn Độn Thanh Liên nhắc nhở
"Ta biết
Thạch Hạo khe gật đầu
"Hôm nay, đạo hữu ban thưởng tinh huyết cho ta
Ngày khác, bất kể đạo hữu đang ở nơi nào, dù là niết bàn, luân hồi vãng sinh
Ta nếu như còn tại thế, tất lấy hỗn độn tinh huyết hoàn trả lại, giúp đạo hữu lần nữa bước lên đỉnh cao nhất
Đây có thể xem như là một lời thề, dính đến cổ chú, nó đang chủ động trói buộc nhân quả
Thạch Hạo cười cười, không nói gì thêm
Người sau khi chết, còn có cái gì vãng sinh sao, còn có luân hồi sao
"Thà rằng tin là có, đây cũng là một loại bất đắc dĩ
Hỗn Độn Thanh Liên nói
Thạch Hạo nghe vậy, cuối cùng thở dài, bất đắc dĩ chờ mong a
"Đạo hữu, xin từ biệt, ta là hậu duệ Thanh Liên nhất tộc, đành mặc cho nàng tự sinh tự diệt tại hạ giới đi
Chắc hẳn sau khi nàng ứng kiếp xong, sẽ không dễ dàng dính vào hồng trần nhân quả nữa
Hỗn Don Thanh Liên nói
Sau đó nó chào tạm biệt Thạch Hạo, hóa thành một đạo thanh quang, đánh xuyên hư không, chui vào trong hỗn độn, cứ thế biến mất không thấy
Nó là một sinh linh đã chết đi trong vô số tuế nguyệt dài đăng đãng, rất nhiều nhân quả năm đó cũng đều tiêu tan hết, bây giờ trốn vào trong Hỗn Độn, muốn khôi phục lại, có lẽ một hai cái kỷ nguyên tới cũng sẽ không xuất hiện nữa
Bởi vì, nó muốn lần nữa niết bàn, có lẽ sẽ lãng quên tất cả
Chỉ có ấn ký bản nguyên nhất của nó, sẽ còn chủ đạo nhân sinh quỹ tích của nó, muốn triệt để thức tỉnh, không biết sẽ là thời đại nào
Táng Địa, vẫn yên tĩnh như xưa
Thạch Hạo tới, đã kinh động Táng Vương, cũng đánh thức Thần Minh, Tam Tạng, bất quá sau khi biết người tới là Thạch Hạo, bọn họ đều thở phào một hơi nhẹ nhõm
"Nhoáng một cái lại là mấy chục vạn năm qua đi, đạo hữu danh chấn các giới, ngay cả mảnh táng thổ tĩnh mịch này của chúng ta còn vang vọng uy danh của đạo hữu
Táng Vương Hoắc Hằng nói
Bây giờ, bất kể là Dị vực, Táng Địa, hoặc là Tiên vực và Giới Hải

,cung đều đang lưu truyền sự tích truyền kỳ của một vị cao thủ trẻ tuổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người này chính là Thạch Hạo, chỉ vì chiến lực của hắn quá mạnh, có thể giết cự đầu, tự nhiên sẽ khiến cho vô số cường giả chú ý
"Đạo hữu tại sao lại đến đây
Hàn Trác Táng Vương cũng mở miệng hỏi
"Một là tưởng niệm cố nhân, đến đây ôn chuyện
Hai là muốn quan sát Cổ Khí Khởi Nguyên
Thạch Hạo nói
Mấy đại cường giả ai cũng biến sắc, bọn họ đều né tránh món đồ Cổ Khí Khởi Nguyên kia
Tu vi đến cấp độ này, không ai nguyện ý muốn dính phải, Hoang lại còn muốn quan sát
"Thạch huynh, huynh đây là đang lấy mạng ra đùa a
"Hoang, ngươi làm như vậy, rất nguy hiểm
Tam Tạng và Thần Minh đều khuyên can
"Không sao, ta chỉ là muốn quan sát, sẽ không làm việc lỗ mãng
Các ngươi có lẽ hẳn là từng nghe nói, Cổ Khí Khởi Nguyên của Dị vực, ta đã từng ngạnh kháng với nó, nhưng vẫn còn sống đấy thôi
Thạch Hạo mỉm cười nói
Tất cả Táng Vương đều há hốc mồm, muốn nói gì đó, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ, Hoang cũng từng tiếp xúc qua Cổ Khí Khởi Nguyên của bọn họ, và cũng chưa từng chết đi
Chỉ là, bọn họ cũng không biết, liệu tiếp xúc lần thứ hai, sẽ còn có thể bình yên vô sự hay không
"Đạo hữu, không phải chúng ta hẹp hòi, mà là thật sự lo lắng ngươi sẽ xảy ra vấn đề
Hoắc Hằng Táng Vương rất trực tiếp, nói thẳng với Thạch Hạo, rằng Cổ Khí Khởi Nguyên kia vô cùng tà môn
Dù đã là Táng Vương vẫn cảm thấy nó quỷ dị, tà môn, không thể dự đoán, có thể nguy hiểm cho cả tính mệnh của sinh linh cấp độ như bọn hol
“Ta không sợi" Thạch Hạo nói
Nếu như có lựa chọn, hắn cũng không nguyện ý tới đây
Thế nhưng con đường phá Vương thành Đế, đã thất bại một đường rồi, hắn muốn đi lại một con đường khác
Nếu thế gian có truyền thuyết, mở ra Cổ Khí Khởi Nguyên, có lẽ liền có thể chứng được Đế lộ, nên Thạch Hạo quyết tâm liều chết nếm thử một phen
Sau khi nhiều vị Tang Vương mật nghị, cuối cùng vẫn đồng ý
Thế nhưng bọn họ đồng lòng cảnh cáo
Nếu như có gì ngoài ý muốn, tuyệt đối không nên cậy mạnh, đồng thời cũng biểu đạt rõ lập trường, cái này không có quan hệ gì với bọn họ, nếu như xảy ra chuyện, chớ có liên luy bọn họ
"Đa tạ các vị đạo hữu
Thạch Hạo làm ra một cái đại lễ
Lần này, tổng cộng có năm vị Táng Vương xuất hiện, đối mặt với hắn, cẩn thận nói rõ, sau đó tất cả đều rút lui
Trên thực tế, Táng Địa đã đang di chuyển, Vương giả mang theo rất nhiều hậu bối, tất cả đều trốn vào táng khu xa xôi, sợ nơi này sẽ phát sinh chuyện động trời
Thạch Hạo muốn nói cho bọn họ biết, có lẽ bản thân có thể mở ra Cổ Khí Khởi Nguyên, thế nhưng, cuối cùng hắn chỉ há to miệng, mà không nói ra lời nào
Bởi vì, Thạch Hạo cũng không biết, một khi Cổ Khí Khởi Nguyên chân chính bị mở ra sẽ phát sinh cái gì
Nếu là có thảm hoạ, diệt đi tất cả mọi người ở đây, vậy làm sao đối mặt với chư Vương của Táng Địa
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Thạch Hạo quyết định cứ tiến tới thám hiểm trươc, xem tình huống mà tính tiếp
"Ta muốn đi gặp huynh đệ của ta một lần
Thạch Hạo nói
Hắn muốn đi gặp Tào Vũ Sinh
Tam Tạng, Thần Minh dẫn hắn đi tới nơi sâu nhất trong Táng khu, lần nữa gặp được Tào Vũ Sinh và con chó con đang im lặng ngủ say
Thạch Hạo từng bị nhốt mười đạo Luân Hồi ấn ký năm mươi vạn năm, trước sau lại tiến vào Tiên vực hơn tám mươi vạn năm, cộng lại đã hơn một trăm mấy chục vạn năm rồi, nhưng bọn họ vẫn còn chưa tỉnh
"Hãy sống sót cho thật tốt
Thạch Hạo khẽ nói
Năm xưa, chính Tào Vũ Sinh đã cõng theo hắn, một đầu tóc trắng xóa, cùng với chó con, đưa hắn tới nơi này, liêu mạng cứu sống hắn dậy
Lúc đó, Tào Vũ Sinh và chó con đều đã bước vào tuổi xế chiều, thọ nguyên không còn nhiều, tuổi tác đã cao, huyết khí khô cạn, nhưng vẫn phát cuồng vì muốn cứu sống hắn mà bôn ba khắp thiên hạ
Vô luận như thế nào, Thạch Hạo cũng muốn bảo vệ lại hai người bằng hữu cũ này
Vô tận Tiên quang banh trướng, Thạch Hạo giúp bọn họ một tay, nhỏ xuống hai giọt Tiên Vương tinh huyết, thu liễm sát khí, chỉ có vô tận tinh hoa, rơi vào trong Táng thổ
Sau đó, Thạch Hạo xoay người rời đi
Cổ Khí Khởi Nguyên của Táng khu, không phải lúc nào cũng ở đây, mà mỗi cách một đoạn tuế nguyệt mới tái hiện
Cũng bởi vì như thế, nên nó đã từng bị chư Vương thi triển thủ đoạn vô thượng thân thông
Thạch Hạo tới, một mình lên đường đi tới nơi này, chuẩn bị xé rách hư không, đi quan sát Cổ Khí Khởi Nguyên của Táng Sĩ
Mà ở phía sau lưng hắn, rất nhiều Táng Sĩ đều rút đi, sợ hắn gây ra đại loạn
Dù sao thì, hắn hiện tại đã là Tiên Vương, nếu như gây ra đại loạn thì nhất định sẽ là một chuyện cực kỳ kinh khủng, có khả năng dính dáng tới chư thiên các giới
"Xoetl" Thạch Hạo xé rách hư không, với tu vi hiện giờ của hắn mà nói, còn có cái gì mà không làm được, vô thượng phong ấn cũng ngăn không được hắn, dù là vùng đất thông thiên do Táng Vương bố trí, hắn cũng có thể tự do ra vào
Âm
Hắn xông vào trong một tòa thân miếu
Nơi đó có một cái rương, lơ lửng trên không trung, xung quanh lưu chuyển cửu sắc quang trạch, bạo phát ra quang vũ (mưa ánh sáng) thần thánh, vô cùng rực rỡ, tràn đầy khí tức thân thánh và tường hòa
Nó có cảm giác như kim loại tạo thành, cũng có ánh sáng của ngọc thạch, khi hào quang dâng trào, lại giống như thái dương chiếu sáng hừng hực
Thế gian, trong ức vạn sinh linh cũng không có mấy ai có thể thừa nhận được sự chiếu rọi của Cổ Khí Khởi Nguyên, chạm vào tất chết
Trên thực tế, bình thường Táng địa đều dùng thi hài để thừa nhận quang mang của Cổ Khí Khởi Nguyên
Trong tuế nguyệt dài đằng đãng đến nay, những sinh linh còn sống, tỉ như Hoàng Kim Táng Sĩ, có mấy người thành công
Thần Minh, Tam Tạng là một ngoại lệ, may mắn còn sống, cho nên mới được xem như là Táng Vương mà bồi dưỡng
Thạch Hạo chặn lại cơn quang vũ rậm rạp, mà không hề chết đi
"Năm đó, ta dùng rương gỗ mục để phòng ngự, mới có thể thành công sống sót, nhưng hiện tại lại không cần, xem ra bản thân đã có kháng tính nhất định rồi
Thạch Hạo lấy ra từng kiện đồ vật trên người, tỉ như Đại La kiếm thai, Nguyên Thủy Chân Giải, rương gỗ mục, còn có đoàn hỏa diễm trong cơ thể cũng bị hắn hoán tỉnh
Cuối cùng, Thạch Hạo hành động, từng bước đi thẳng tới, tới gần cái rương kia
Dangl
Một tiếng khẽ run vang lên, bàn tay có thể đánh phá chư thiên của Thạch Hạo đặt lên trên cái rương, chân chính dùng huyết nhục tiếp xúc với nó
Âm
Tòa thân miếu này lập tức chấn động, rung lắc kinh liệt, vốn nó tỏa ra vẻ thân tháng, nhưng hiện tại sau khi Cổ Khí Khởi Nguyên phát sáng, nó giống như bị thiếu đốt, càng ngày càng tỏ ra chói mắt
Cổ Khí Khởi Nguyên giống như đang phục sinh, tựa như có sinh mệnh, nó đang run rẩy, đang run rẩy, phát ra quang mang đáng sợ, quang vũ giống như chất lỏng chân thật rơi xuống
Thần sắc Thạch Hạo ngưng trọng, hắn đang đối kháng loại vô thượng khí cơ khó có thể hình dung này
Áp lực như sơn, như biển lớn, không ngừng dồn ép, tựa như vũ trụ chư thiên, vô tận tỉnh hải từ trên cao nghiền ép xuống, tất cả cùng trấn áp Thạch Hạo
Đang
Hắn đột nhiên phát lực, làm chấn động cái rương kia
Không chỉ bản thân hắn, Đại La Kiếm Thai, Nguyên Thủy Chân Giải
.
tất cả đều động, Thạch Hạo thậm chí còn dùng rương gỗ mục nen vào cái rương kia
Âm ầm
Cuối cùng, dưới sự biến hóa phát sinh kịch liệt này, cửu sắc hào quang ngút trời, xé rách vũ trụ, quả thực như muốn cắt đứt dòng sông tuế nguyệt
Có thể nhìn thấy, một đầu con sông này đang bất ổn, địa phương nơi đó hỗn loạn ngập trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thạch Hạo không biết, một thứ kỳ vật như thế nào mới là chìa khóa mở ra Cổ Khí Khởi Nguyên, toàn bộ đồ vật hắn đều cùng lên, bao gồm cả bản thân hắn, cũng bị coi như là một chìa khóa
Đông
Thạch Hạo liên tiếp vung tay lên, mấy kiện đồ vật của hắn đều rơi lên trên Cổ Khí Khởi Nguyên
Khiến nơi này phát sinh biến hóa kinh thiên, Cổ Khí Khởi Nguyên đang nứt vỡ, cái rương với bề ngoài lưu chuyển cửu sắc hào quang sắp bị mở ra rồi
Âm aml
Thiên băng địa liệt, quỷ khóc thần gào
Cái rương này vốn trông rất thân thánh, nhưng hiện tại lại phát ra âm thanh khủng bố
Trong quá trình nó mở ra, còn phát sinh vô số dị tượng, có một mảng tiên thiên thần chỉ vẫn lạc, có vô số lao tù hắc ám, có phi tiên quang vũ rực rỡ, các loại hình ảnh đan xen vào nhau, giống như đang tái hiện lại một mảnh cổ sử
Thế nhưng, nó diễn ra quá nhanh
Bal
Một âm thanh khe khẽ vang lên, cái rương kia giống như một đóa hoa đang nở, bề mặt nứt ra từng mảnh, lộ ra cảnh tượng chân thật bên trong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.