Chương 1987: Sự yên tĩnh cuối cùngChương 1987: Sự yên tĩnh cuối cùng
Dịch & Biên: thieuphong
Cầu Ngọc Phiếu từ các vị độc giả
Trên bờ đê, có một hàng dấu chân nhàn nhạt, rất là bắt mắt
Mặc dù dấu chân rất nhạt, nhưng lại thật sự in dấu trên đó, rất khó tìm được những vết tích khác ở nơi này
"Đây là..
"
Cả đám người đều ngẩn ngơ
"Thì ra là vậy, chuẩn Tiên Đế mới có thể lưu lại dấu vết
Rất lâu sau, có người lẩm bẩm tự nói
Ở cách đó không xa, ở một bên khác của bờ đê, cũng có một hàng dấu chân nhàn nhạt, không biết có từ thời đại nào
Nó cũng từng trở nên tiêu điểm đàm luận của cường giả chư thiên
Nó cũng trở thành động lực tiến lên của các thế hệ hết thời đại này đến thời đại khác
Người kia có lẽ là Đế, tuy rằng không có chứng cớ, nhưng tất cả mọi người đều vô cùng coi trọng chủ nhân hàng dấu chân này
"Thì ra là chuẩn Tiên Đết"
Mãi đến hôm nay, mọi người cuối cùng mới biết được chủ nhân của hàng dấu chân đầu tiên mạnh đến mức nào
Khi nghĩ tới những thứ này, trong lòng mọi người không khỏi trâm xuống
Nếu như sinh linh đó là chuẩn Tiên Đế, chẳng lẽ y đã tiến vào nơi sâu trong Giới Hải, đi bình định động loạn hay sao
Thế nhưng, vì sao nhiều năm qua đi như vậy, hắc ám phong bạo thỉnh thoảng vẫn bạo phát, trước giờ chưa hề ngừng qua
Mọi người kinh hãi, chẳng lẽ chuẩn Tiên Đế cũng không thể thành công sao
"Năm xưa, kẻ lưu lại dấu chân này, lẽ nào cũng đã chiến tử ở nơi tận cùng Giới Hải - vùng đất hắc ám?
Cái suy đoán này khiến rất nhiều người đều bất an
Đường đường một chuẩn Tiên Đế mà vẫn không thể bình yên vô sự, vẫn chết đi rồi sao
Bọn họ nghĩ tới Hoang, hắn đơn độc lên đường, kết quả lại sẽ ra sao
Thời khắc này, tâm tình mọi người đều nặng nề
Nếu như ngay cả chuẩn Tiên Đế cũng không thể làm gì được đại khủng bố ở nơi tận cùng Giới Hải, thế gian này lại có ai có thể giải quyết đại họa này
Quan sát vạn cổ, ức vạn năm tuế nguyệt chìm nổi
Một cái lại một cái kỷ nguyên qua đi, cuối cùng mới có một người như Hoang
Dạng cái thế cao thủ như vậy cũng thất bại thì, thật sự là không còn một điểm hy vọng nào
"Hoang Thiên Đế, người phải kiên trì al
Có một vị lão Tiên Vương nói
Lão nhìn về phía Giới Hải, nơi đó là một mảng mông lung, vô cùng u ám, sớm đã mất đi bóng dáng Thạch Hạo
Tuổi tác của bọn họ đều lớn hơn Thạch Hạo, có ngươi không biết đã sống qua mấy cái kỷ nguyên rồi
Thế nhưng vẻ mặt hiện tại đều tràn đầy sự ngưng trọng, khi nhắc đến ba chữ Hoang Thiên Đế, rất là chân thành, vô cùng trịnh trọng
Đây là sự thừa nhận của bọn họ, Thạch Hạo vốn đã đứng sừng sững trong thiên hạ, sớm đã vô địch rồi, uy thế của hắn khiến bọn họ gần như bỏ qua tuổi tác của hắn
Thời gian thấm thoát, tuế nguyệt như thoi đưa
Mấy ngàn năm qua đi, Tiên vực rất là bình tĩnh, không có phát sinh chuyện gì
Trong Giới Hải, cũng không có sóng gió gì lớn, tuy có Vương giả trở về, thế nhưng lại không hề gây ra sóng gió gì lớn
Bọn họ tựa hồ đều đang yên lặng chờ đợi điều gì đó
Bởi vì, hiện tại cường giả chư thiên đều đã nghe qua
Thế gian này có chuẩn Tiên Đế, ngay cả Cổ Khí Khởi Nguyên cũng bị hắn mở ra và hàng phục
Ai dám làm loạn
Thời gian ngắn như vậy, chắc hẳn Hoang Thiên Đế vẫn còn chưa đi xa, hay hoặc là hắn căn bản không hề rời đi, nếu như gây ra phân tranh, tuyệt đối là tai họa ngập đầu
Nhìn lại mấy chục vạn năm qua, Hoang không chỉ một lần tiến vào trong Giới Hải, nhưng đều từng quay về
Ai có thể bảo chứng lần này hắn lại không đột ngột quay lại như trước
Ở đương thời, có người nào dám khiêu chiến Hoang
Căn bản không ai có tư cách đói
Trên thực tế, không cần nói kỷ nguyên này, cho dù là nhìn xuyên suốt về cổ kim, từ sau thời đại Đế Lạc không một ai có thể đứng ở cao độ này, hắn chủ định đã thiên hạ vô địch rồi
"Hoang Thiên Đế, quả thật là khó lường
Có người thở dài nói, cho dù đã nhiều năm qua đi như vậy, chư vương nhắc đến vị hậu bối ưu tú này, thân sắc cũng vô cùng phức tạp, nhưng cũng không thể không tán thưởng một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quật khởi từ thời đại mạt pháp, cường thế vọt lên tận trời, có Tiên Vương chặn đường, hắn đều có thể cửu tử nhất sinh vượt qua, cuối cùng bước lên tuyệt đỉnh mà một tu sĩ có khả năng đạt tới
"Từ cổ chi kim, có mấy ai tự xưng là Đế giả
Nếu suy tính kỹ càng, thật sự cũng có một vài người, không ai không phải là hạng người tuyệt diễm, hoặc là cự đầu tuyệt đại công tham tạo hóa, hoặc là một trong những người khai sáng ra một hệ thống nào đó
Ví như hệ thống của Tiên vực, hay là hệ thống Táng Vương, nhưng tới cuối cùng, kết cục của bọn họ thì sao
"Một khi kiến lập nên Thiên Đình, với Đế giả tự xưng, cuối cùng đều chết thảm, không có một ai sống sót, đáng tiếc, bi ai, đáng thương
Chuyện này giống như không thể lý giải, lại giống như là bị trớ chú, đỉnh cao huy hoàng đồng nghĩa với tử kiếp, bất tường, cuối cùng tất cả gia tộc toàn diệt
"Gau gau gâu...”
Một con chó đang sua, cái đầu không nhỏ, rất là khỏe mạnh, ánh mắt sắc bén
Nó hiện tại to như một con Bê, đầu to tai to, ánh mắt như chuông đồng, da lông đen nhánh, sáng loáng bóng mượt, thân thể vô cùng cường tráng
“Tiên vực bị tàn phá không ít, khác xa so với trước kia, thật là độc ác a, đại chiến tới mức độ này, thật quá hung tàn
Con chó này lẩm bẩm
Ở bên cạnh nó còn có mấy người, trong đó có một đạo sĩ mập tóc tai đen nhánh, khuôn mặt sáng bóng, rất là phúc hậu, hành tẩu trong Tiên vực nhìn Đông ngó Tây
Không cần nghi ngờ nữa, đạo sĩ mập chính là Tào Vũ Sinh, mà còn chó kia chính là con chó con ngày xưa
Năm xưa, bọn họ đã dần già đi, bước vào tuổi xế chiều, đều sắp chết già rồi
Nhưng một mập một chó này vẫn phát cuồng, liều mạng, đầu đầy tóc bạc rối loạn, cõng theo Thạch Hạo xông vào Táng địa, khóc lóc kêu gào, cầu xin Táng Vương, chỉ vì cứu sống hắn
Về sau, bọn họ thực sự không kiên trì nổi, lựa chọn con đường Táng Sĩ, chôn vùi trong Vạn Vật thổ, tiến hành thuế biến
Có lẽ, có thể xưng là Thi biến
Còn có một nam một nữ, đi theo sau lưng bọn họ, chính là Thần Minh và Tam Tạng, chính là hai người họ hoán tỉnh Tào Vũ Sinh, hơn nữa còn trao trả ký ức thủy tinh cho bọn họ
Ghi chép trong thủy tinh, khiến một người một chó này nhớ lại kiếp trước kiếp này, làm sao mà không cảm thán
Bọn họ từng khóc lớn, từng gào thét, một giấc ngủ chính là một trăm sáu bảy chục vạn năm, còn có thể nhìn thấy người nào
Cũng may, Thiên Giác Nghĩ đã tìm đến, tiến vào Táng địa tìm bọn họ, hiện tại lại dẫn bọn họ tiến vào Tiên vực
Thiên Giác Nghĩ, một đầu tóc màu vàng óng, sau khi trở thành cường giả cấp thập hung, nó vẫn luôn khổ tu, cực kỳ nỗ lực, nếu như đi đến điểm cuối, thành tựu của nó thật bất khả hạn lượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hoang, Thạch Hạo, huynh đệ của ta, chúng ta rốt cuộc vẫn tới trễ
Ngươi..
không ngờ lại một mình lên đường, không để cho ta đưa tiễn được sao
Tào Vũ Sinh hét lớn
Đặc biệt là khi Tào mập đi tới di chỉ của Thiên Đình
Ánh mắt của y đỏ lên
Từng ngôi mộ lớn nối tiếp nhau, cùng với những bụi cỏ cao bằng một người trưởng thành, cùng với vách tường đổ nát..., đều như đang kể lại tình cảnh thê lương khi ấy
Tào mập có thể tưởng tượng ra được tâm tình của Thạch Hạo năm xưa khi rời đi
Thiên Đình chỉ với một người, một người đi chinh chiến, một người bước lên con đường không có lối về
Khi Hoang rời đi, hắn nhất định có quay đầu nhìn lại một cách chăm chú, nhưng chỉ có thể dứt khoát lên đường
Cuối cùng, Tào Vũ Sinh đi tới trước những ngôi mộ đó, y khóc
Tào Vũ Sinh ngồi trước ngôi mộ của Thác Cổ Ngự Long, đổ rượu xuống đất, khóc nói: "Huynh đệ, từng kê vai đồng hành ở Đế Quan
Tuy rằng năm đó tu vi không cao bằng ngươi, nhưng cũng dám đi cùng các ngươi ra khỏi thành đối mặt với đám tiểu vương bát đản Dị vực kia, thế nhưng, ta hiện tại vẫn còn sống, các ngươi thì lại đi trước một bước rồi
"Đại Tu Đà, tên trọc kia, sao ngươi cũng đi rồi
Tuy giao tình giữa ta và ngươi cũng không sâu, nhưng cũng biết ngươi là một người tốt, sao lại không được hồi báo a
Tào Vũ Sinh lau lau nước mắt nói
Thần Minh ở bên cạnh tron trắng mắt, tên mập này tuy rằng rất thương tâm, nhưng cũng quá không biết cách ăn nói rồi
"Lam Tiên, ngươi xinh đẹp như vậy, cũng chết đi rồi, quả thật là hông nhan bạc mệnh.”
Tào Vũ Sinh không ngừng kêu khóc, cuối cùng lại đi tới các ngôi mộ của những vị lão binh, lão tướng
Tròng mắt đỏ hoe, rất là thương tâm nói:
"Có rất nhiêu huynh đệ, chúng ta đều từng cùng nhau uống rượu
Trong các ngươi có người tới từ Thạch thôn, có người tới từ thiên hạ các nơi, đều là từ hạ giới lên đây, nhưng đều chết rồi
Ta hy vọng Hoang có thể san bằng hắc ám, một ngày đó, cầm lấy đầu lâu của mầm móng tai họa kia tới tế bái các ngươi
Các lão huynh đệ, lên đường bình an
Đôi mặt Tào mập khóc đến đỏ ửng, khiến Thiên Giác Nghĩ cũng rất là khó chịu
Bọn họ đều là từ một thời đại đi tới ngày nay, tới hiện tại bây giờ, một thế hệ của bọn họ còn lại được bao nhiêu người
"Hoang, cám ơn ngươi
Thần Minh cũng thấp giọng nói, nhìn về phía hư không tận cùng vô ngần, đó là phương hướng của Giới Hải
Thạch Hạo giết chết chủ nhân của hồ lô vàng, đánh chết Cù Xung, diệt trừ đại địch của bọn họ, điều này coi trả lại một cái đại nhân quả cho Táng địa
"Chúng ta sẽ nỗ lực trở thành Táng vương, hy vọng có một ngày còn có thể kê vai tác chiến với người
Tam Tạng nói
Y biết rằng cơ hội này rất xa vời
Nếu thật sự có một ngày như vậy, tình huống sẽ còn †ồi tệ đến mức nào
Thạch Hạo đã trở thành chuẩn Tiên Đế rồi, còn cần viện thủ sao
"Bất kể như thế nào, ta cũng sẽ dốc hết mọi khả năng, giúp ngươi làm một số việc
Tào Vũ Sinh nói
Bắt đầu từ ngày hôm nay, Tào Vũ Sinh, chó con đã biến lớn, Thiên Giác Nghĩ, bọn họ bắt đầu kiến lập một tòa lại một tòa thân miếu trong Tiên vực, bên trong là bức tượng của Thạch Hạo
"Huynh đệ, ta biết ngươi rất mạnh
Thế nhưng, ta vẫn sợ hãi lỡ như ngươi..
chiến tử, đây chính là một số biện pháp mà bọn ta đọc được bên trong Táng thư
Nó gần giống như việc tích lũy nguyện lực như Thiên Đình ở hạ giới năm nào, hy vọng có thể giúp được ngươi
Một tòa thần miếu lại một tòa thân miếu nối tiếp nhau, chỉ cung phụng một người —— Hoang Thiên Đế
Nếu điều này xảy ra trong quá khứ, nhất định sẽ gặp phải lực cản cực lớn, bọn họ sẽ dẫn đến họa sát thân
Thế nhưng, hiện tại Tiên vực không ai ngăn cản, các tộc đều biết Hoang, đều hô vang tên hắn
"Đây là sự kết hợp giữa Táng thuật và nguyện lực đại pháp, còn có tàn huyết mà năm xưa ngươi lưu lại, chúng ta vẫn còn giữ lại đến bây giờ, hiện tại đều dùng hết cả
"Nếu ngươi chiến tử, chúng ta sẽ chiêu hồn cho ngươi
Ngươi nhất định phải quay về, sẽ tái hiện thế gian
Bọn họ đang lo sợ, lo lắng Thạch Hạo một đi không trở lại, cuối cùng chết trong vùng đất hắc ám
Vì thế, bọn họ hiện đang dùng hết mọi thủ đoạn, hy vọng có một ngày có thể cứu lại một sợi tàn hồn của hắn trở vê
Nơi sâu trong Giới Hải, Thạch Hạo tế ra một gốc linh căn, chính là một cây đang phong ấn phân thân của kẻ "bán thuốc giả", danh xưng đệ nhất linh căn
"Đi thôi, lục hôn của ngươi nên hợp nhất rồi, ta hy vọng ngươi đủ cường đại, ngày sau có thể có chút thủ đoạn
Thạch Hạo nói
Thời gian dài đăng đẳng, tuế nguyệt vô tình
Chỉ chớp mắt, chính là hai mươi mấy vạn năm qua đi
Thạch Hạo một mình cô độc đi về phía trước, cho dù thân là chuẩn Tiên Đế, cũng không có khả năng trực tiếp độ hải
Vùng hải vực này quá mênh mông, truyên tống trận bình thường căn bản không cách nào sử dụng được ở nơi này
Cũng chỉ có một vài hòn đảo, mới có thể khắc xuống trận văn, mới có thể tăng tốc độ tiến về phía trước
Tiên vực, hai mươi mấy vạn năm qua, các tòa thần miếu nối tiếp nhau đứng sừng sửng, càng ngày càng hùng vĩ và thân tháng, dần dần tỏa ra ánh sáng rực rỡ
Ngày thường, các tộc cũng có không ít người tới đây tế bái, ngâm tụng tên Hoang Thiên Đế
Mặc dù đã qua nhiều năm như thế, không hề nghe thấy tin tức của Hoang, không biết hắn như thế nào, nhưng rất nhiều người vẫn luôn cảm kích hắn
Bao nhiêu năm rồi, trong Giới Hải vẫn sóng êm biển lặng, ngẫu nhiên cũng có hắc ám phong bạo bộc phát, lại bị lực lượng thần bí xé rách, khiến cho những đám vương giả trở vê cũng không dám đi giết chóc
Tất cả mọi người đều biết, đây là do Hoang gây ra
Hắn vừa tiến lên trong Giới Hải, vừa xuất thủ chấn nhiếp cường giả chư thiên
OanhI
Sóng biển bốc lên cao, Thạch Hạo đi xuyên qua
Trên đường đi, hắn nhìn thấy một số Vương trong truyền thuyết, từng có bút mực ghi chép lại rất nhiều trong cổ thư
Bọn họ ngồi xếp bằng trên một hòn đảo hoang, khi song phương chân chính gặp mặt, tất cả đều mở bừng mắt
Thạch Hạo khẽ gật đầu, không hề ngừng lại, một đường giết về nơi sâu nhất trong Giới Hải
Dọc đường đi, các đời Vương trong truyền thuyết, đều chấn kinh
Chỗ sâu nhất trong Giới Hải, đang nổi lên hắc ám phong bạo khổng lồ nhất, nhưng hắn lại một mình đơn độc tiến về phía đó
Âm
Nơi sâu trong Giới Hải, lực lượng hắc ám bạo phát, khủng bố thao thiên, giống như cả một vùng Giới Hải mênh mông bị cuốn ngược lại, ập về phía bên này
Bùm
Thạch Hạo vung chưởng thành đao, cắt đứt phong bạo, đánh xuyên ra một con đường
Ông một tiếng chấn động kịch liệt, đột nhiên phát sinh ra một đại sự khiến chư vương kinh hãi
Sâu trong Giới Hải, một tòa cung điện nối tiếp một tòa, xuất hiện trong hư không, giáng lâm nơi đó
Giữa mỗi một tòa đều có một đạo thân hồng tương liên, giống như là một con đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên, ngoại trừ cung điện ra, những địa phương khác đều tối đen như mực, khủng bố vô biên, căn bản nhìn không thấy gì cả
"Tiếp Dẫn Cổ Điện, lại hiện ra một hàng dài, liên kết với nhau tạo thành một con đường đại đạo
Chư Vương kinh hãi
Con ngươi Thạch Hạo co rụt lại, nhưng cũng không hề sợ hãi
Hắn không chút do dự, bước lên con đường đó
Xoetl Một vệt sáng hiện lên, Hoang biến mất ngay tại đó, xông thẳng vào nơi tận cùng của Giới Hải