Chương 1990: ĐếChương 1990: Đế
Dịch & Biên: thieuphong
Cầu Ngọc Phiếu từ các vị độc giả
Vốn là kim sắc điện vũ, hiện tại lại tán phát ra điểm điểm ánh sáng đen nhánh và sâu thẳm, giống như tiên kim màu đen rèn đúc thành
Hiển nhiên, đây là lực lượng hắc ám đã xâm chiếm vùng đất này
Trong trung ương cự cung, giọng nói uy nghiêm vang vọng, âm ầm rung chuyển, lay động cả điện vũ, càng trở nên trang nghiêm, thần thánh, bất khả xâm phạm
Thế nhưng, bước chân Thạch Hạo kiên định, hữu lực, bất vi sở động, có một loại quyết đoán và quyết tuyệt, sải từng bước dài
Mỗi một bước đạp xuống đều khiến cho cả dãy điện vũ khẽ run lên
Trong lúc nhất thời, mặt đất rung chuyển, toàn bộ cung điện của hắc ám Thiên Đình đều như nhảy múa, phảng phất nhưng muốn đằng không bay lên
Trong cự cung, rất là trống trải, nhìn không thấy cái gọi là thiên binh, có chăng chỉ là vẻ cổ xưa, tang thương, còn có một loại cảm giác thê lương
Bởi vì, trong cung điện có một số hài cốt tàn phá, tùy theo bước chân Thạch Hạo di chuyển, dần dần lộ ra trên mặt đất
Số thi hài này cũng không biết đã chết bao nhiêu kỉ nguyên rồi
Ngoài ra, trong cả tòa cung điện, bụi bặm phủ đây
Một số tượng đá, đều tràn đầy bụi đất, di hài dưới đất cũng gần như bị tro bụi che đi mất, trông vô cùng hoang tàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong một cung điện như thế, lại có một giọng nói uy nghiêm vang lên, lạnh lùng nhắm vào Thạch Hạo
"Gặp Đế không bái, chân mệnh đã mất, trên Luân Hồi bia sẽ ghi tên ngươi
Một bước một khấu đầu, trong Van Sinh lộ gọt rửa tội lỗi, bảo hộ chân linh của ngươi.”
Giọng nói này rất là hùng vĩ, cộng minh với thiên địa, chấn cho thương mang đại địa cũng run rẩy kịch liệt, phảng phất như có một tôn Tiên Đế giáng lâm, áp bức thế gian của Nhân tộc
Thạch Hạo nhíu mày, sinh linh xác thực quá cường đại, vượt xa tất cả đối thủ từ trước đến nay, khiến thân hồn của hắn cũng chấn động không thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu đổi lại là những ngườik hác, chỉ cần mấy chục chữ vừa rồi, một câu nói mà thôi, cũng đủ bị chấn cho xuất ra cả chân hồn, cứ thế bước lên con đường luân hồi
Điều này thật sự quá cường hãn rồi, miệng tụng chân ngôn, liền có thể đưa tuyệt thế Tiên Vương đi vãng sinh, mất cả chân mệnh tiên đạo
"Âm
Đối với loại uy áp này, Thạch Hạo tung ra một quyền, Dương Cương khí tức phô thiên cái địa, bá đạo tuyệt luân, đánh thẳng vào nơi sâu trong cung điện, trực tiếp trấn sát
"Giả thần giả quỷ, đều cùng là cảnh giới chuẩn Tiên Đế, lại dám nói sẽ thu chân mệnh ta, ai có thể đưa ta đi vãng sinh hả
Để ta đưa ngươi đi lên con đường luân hồi
Thạch Hạo quát lên
Âm thanh to lớn, giống như ý chs của Thiên Đế
Ngôn xuất tất là pháp tắc, đại đạo phù văn ngưng tụ trong hư không, hóa thành một tấm pháp chỉ kim sắc, cũng bay theo oanh sát vào nơi sâu trong cung điện
Loại uy thế này quá cường thịnh, cả toàn cung điện tối đen đều bị chiếu sáng
Lúc này, Thạch Hạo giống như một vùng mặt trời phát sáng rực rỡ, chiếu sáng cả hắc ám Thiên Đình, quang huy rải khắp mỗi một góc tăm tối, khiến nơi này trở nên vô cùng thân thánh
Hắn giống như vĩnh thế không bao giờ đọa lạc, siêu thoát bên trên, pháp tướng Thiên Đế hiện ra, thần uy cái thế, ánh sáng kim sắc phổ chiếu hắc ám, cải biến hết thảy nơi này
"Càn rỡi"
Chính vào lúc này, trong cung điện cổ lão tràn đầy bụi bặm, truyền ra một tiếng quát lớn, mang theo sự tức giận, còn có sát ý, cùng với vô tận hắc ám phù văn, sinh linh đó đã xuất thủ
Một bàn tay màu xám, gần như khô héo, chỉ còn da bọc xdương, chậm chạp nặng nề đánh về phía trước, khuấy động uy thế Đế giả thao thiên
Trong bàn tay đó, có nhật nguyệt chuyển động, ngôi sao vô tận, vũ trụ như bị bổ đôi, hỗn độn lượn lờ, và một con đường luân hồi như ẩn như hiện
Bàn tay đó trông không lớn, kích thước cũng bình thường, nhưng lại chưởng khống thế gian hết thảy
Nó khai thiên tích địa, chưởng khống luân hồi, thật là cực kì dọa người
"Ai đang càn rỡ hả!
Giọng Thạch Hạo rất lớn, bạch y tung bay, đứng sừng sững ngạo nghễ
Hắn thi triển quyền ấn, nghênh đón bàn tay màu xám khô gầy kia, bạo phát ra vô lượng tiên uy
Âm
Một sự va chạm kinh thiên, cả khu hắc ám cổ địa đều chấn động, run rẩy, toàn bộ đại địa sụp đổ, thiên vũ cũng rạn nứt, hình thành phong bạo vô biên
Cung điện sụp đổ, hắc ám Thiên Đình bất diệt trường tôn ức vạn năm đã băng liệt vào lúc này
Hết cổ điện này tới gian cổ điện khác sụp đổ, biến thành một đống đổ nát
Phải biết rằng này nơi này có bố trí vô thượng pháp trận chuẩn Tiên Đế, bất diệt muôn đời
Tiên Vương tới triều thánh, nếu như có ai không cung kính, đều sẽ bị trấn áp, trong quần thể cung điện vừa sụp đổ này không thiếu Tiên Vương huyết
Cự thạch bay tứ tung, cây cột thô to bị đứt gay hắc ám tiên kim vỡ vụn, bay tán loạn
Hai đại cường giả, một kích tuyệt thế, chấn động thượng thiên hạ địa, dòng sông tuế nguyệt cũng dường như bị cắt đứt
Thạch Hạo lù lù bất động, bạch y không nhuốm bụi trân, một đầu tóc đen tung bay, cả người mặc dù trông rất thanh tú, nhưng hai mắt càng lúc càng trở nên sắc bén hơn
Ở phía đối diện, cung điện sụp đổ, khói bụi bốc lên, từng cỗ thi hài dưới mặt đất lộ ra nguyên hình, trôi nổi trong hư không, sụp đổ rồi tan biến
Ở nơi càng xa hơn, trong số cung điện sụp đổ kia, còn có một số thi hài, trên thân vẫn mặc giáp trụ, tay cam binh khí, vốn bị bụi bặm bao phủ, lúc này dần lộ ra
Thiên binh thiên tướng bị hắc ám ăn mòn đều đã biến thành thi hài, hiện tại lại tái hiện nhân gian, nhưng liên bị hủy diệt ngay sau đó, thi cốt không tôn
Dưới lực lượng va chạm của Đế giả, không có cái gì có thể trường tôn, không có sinh linh nào có thể bất diệt, ngay hắc ám Thiên Đình có pháp trận của chuẩn Tiên Đế thủ hộ không sụp đổ
Con ngươi Thạch Hạo co rụt lại, hắn nhìn thấy trong đám thi hài bên dưới cung điện sụp đổ, thấy được hàng loạt giáp trụ và binh khí chỉnh tề, rõ ràng đều là nhân mã của Thiên Đình ngày xưa
Nơi này đã từng rất cường thịnh, huy hoàng vô biên
Năm đó, đã từng có rất nhiều thiên binh thiên tướng trấn thủ ở đây, thủ hộ Thiên Đình, nhưng không biết bởi vì cái gì, những sinh linh kia đều bị đánh chết, bị bụi bặm mai táng
Toàn bộ cung điện đều hóa thành khu vực hắc ám
Đồng thời, Thạch Hạo cũng nhìn được cái gọi là - Đế kial
Một thân ảnh khô gây, ngồi trên cái ghế làm bằng ngọc thạch trên cao
Cung điện to lớn kia, mặc dù đã chia năm xẻ bảy, nhưng người này còn không có ngã xuống, vẫn cao cao tại thượng, từ trên cao nhìn xuống
Chỉ có một sinh vật sống như thế này trong trung ương cự cung
Đây chính là sinh vật tự gọi bản thân là Đết
Hiển nhiên, sinh vật này rất mạnh mẽ và bất khả chiến bại, ngồi ở trên cao đó, sắc mặt lạnh lùng, Dù đối kích với Thạch Hạo, nhưng cũng không hề nhận phải bất kỳ tổn thương nào, mang theo khí tức bất hủ và vạn cổ trường tồn
Chỉ là, thân thể của sinh vật quá khô gầy, lại rất hôi bại, có chút không bình thường, chỉ là da bọc xương
Chỉ có một đôi mắt vô cùng khiếp người, như là hai ngọn kim đăng, hoặc là nói càng giống là hai vầng mặt trời trong hắc ám luân hồi, tiếp dẫn thần hồn bị lạc lối
Y có mái tóc màu xám, ngay cả tròng trắng mắt cũng đều là màu xám, nhưng con ngươi lại là màu vàng kim, sắc bén khiếp người, phát ra ánh sáng, đủ để xé rách Tiên Vương
Một thân Đế y, cũ kỹ và cổ xưa, khoác lên thể phách gầy trơ cả xương, trông rất rộng rãi, to béo
Trên đỉnh đầu sinh vật này, có một cái Đế quan, chảy xuôi cửu sắc hào quang, phổ chiếu chúng sinh, nhưng bên trong ánh sáng cửu sắc lại có khí tức hắc ám, nồng đậm doa người
"Sa đọa chuẩn Tiên Đế
Thạch Hạo hỏi dò, thân sắc lạnh lẽo và ngưng trọng
"Đế giả vô thượng, tuế nguyệt đổi thay, kỷ nguyên luân hồi, dù là chư thiên diệt hết, vạn vật điêu linh, thân ta cũng vĩnh hằng trường tồn, nói thế nào là sa đọa?”
Người tóc xám ngồi trên ghế ngọc, âm thanh bình thản, lạnh lùng, mang theo một loại khí khái duy ngã độc tôn, xem thường vạn vật, trong thiên hạ chỉ có Đế giả vĩnh tồn
Thạch Hạo không nói gì, vẫn như cũ nhìn y chằm chằm, nhìn chăm chú toàn thân trên dưới mỗi một bộ vị của y, sinh linh này vẫn còn sống, hoàn toàn không phải là khôi lỗi hay gì
Thế nhưng, vì sao đối phương lại mang đến cho hắn một cảm giác rất kỳ lạ, luôn cảm thấy rất bất thường
Một đời chuẩn Tiên Đế, vì sao hình thể tiều tụy, bàn tay cũng khô quắt, huyết nhục phảng phất như khô cạn, chỉ còn lại lớp da bọc xương
Tuy nhiên, người này thực sự rất mạnh và là tên đại địch đáng gờm mà Thạch Hạo từng gặp phải
“Là ngươi sáng lập ra mảnh Thiên Đình rộng lớn này sao?” Thạch Hạo hỏi
"Không sai
Tồn tại tự xưng là Đế kia gật gật đầu, mái tóc màu xám hoa râm dựng lên, mục quang khiếp người, toát ra khí thế ba nghễ thiên hạ, duy ngã độc lập tuyệt đỉnh
"Tại sao tất cả thiên binh và thiên tướng đều chết đi
Thạch Hạo hỏi
"Vi phạm pháp chỉ của Đế, nên ta tự mình ra tay trấn sát
Đế lạnh lùng nói
Thạch Hạo hít vào một ngụm khí lạnh, trong số những thiên tướng đó chắc chắn có một số là Tiên Vương, có rất nhiều cường giả đạo hạnh cao thâm, đã quy về Thiên Đình, thì tại sao lại phản loạn và bị giết chết như thế
Ánh mắt Thạch Hạo băng hàn, nhìn chăm chú đối phương, nói: "Phía bên kia Giới Hải, hắc ám ăn mòn, Táng Địa và Dị vực quật khởi, Tiếp Dẫn Cổ Điện chìm nổi, phải chăng đều có liên quan với ngươi
"Ngươi có thể cho rằng là vậy
Tồn tại tự xưng là Đế hững hờ đáp
Trong con mắt lưu chuyển hào quang, kim hà như thiên đạo sắc bén, cả thân thể dần bị hỗn độn và hắc ám che khuất
"Cách đó không xa, cốt hải liên miên, đó là những sinh linh nào
Thạch Hạo quát hỏi
"Bộ hạ của Thiên Đình và cả Triều Thánh giả
"Ngươi giết bọn họ?
Thạch Hạo lạnh giọng nói
Hắn cảm thấy một cỗ quỷ dị, một loại bất tường, nói không nên lời, sự tình tựa hồ còn nguy hiểm hơn so với tưởng tượng của hắn
Sinh linh ngồi trên ghế ngọc trên cao không hề hồi đáp toàn bộ, chỉ nói: "Hiến thế, đối với bọn họ mà nói, là nơi quay về tốt nhất
"Còn nữa, một chỗ khác của Giới Hải bị hắc ám ăn mòn, sinh linh bị các ngươi tiếp dẫn qua đây đều đang ở đâu
Thạch Hạo hét lớn
Hắn muốn gặp Liễu Thân, đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính, Hỏa Linh Nhi
Hắn không tin trong cốt hải bên ngoài có hồn hoặc cốt của bọn họ
Bởi vì những di hài kia đã ở đó rất nhiều kỉ nguyên rồi
"Ngươi hỏi quá nhiều rồi
Sinh linh ngồi trên ghế ngọc lạnh lùng nói
"Vậy thì chiến đi
Thạch Hạo hét lớn, keng một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn trực tiếp rút ra tiên kiếm của mình, quang mang rực rỡ chiếu sáng cả vùng đất hắc ám, cực kì khiếp người
Thần quang lưu chuyển bao bọc lấy hắn, khiến Thạch Hạo trở nên uy nghiêm vô cùng, giống như Thiên Đế giáng lâm, có một loại khí vị vô song
Kiếm thai này, thuộc về cấp bậc chuẩn Tiên Đế, vô kiên bất toái, hoành không xuất hiện, hóa thành một đạo lưu quang chém về phía người tóc xám phía trước
"Keng
Trong tay sinh linh kia xuất hiện một thanh cốt thước trắng như tuyết, óng ánh như dương chỉ ngọc, phát ra ánh sáng nhu hòa
Hiển nhiên đây cũng là vũ khí chuẩn Tiên Đế, va chạm với tiên kiếm, tia lửa bắn tung toét, giữa hai bên bạo phát ra phù văn quá thần bí, cắt đứt dòng sông tuế nguyệt, khiến khoảng khắc này trở thành vĩnh hằng
“Oanhl"
Sau đó, người này mở miệng phun ra một cái cốt ấn
Cốt ấn nhanh chóng biến lớn, trấn áp về phía Thạch Hạo
Cảnh tượng khủng bố, cốt ấn mang theo tuế nguyệt, có lực lượng pháp tắc chí cường quấn quanh đánh thẳng về phía Thạch Hạo
Âm ầm
Trên đỉnh đầu Thạch Hạo, xuất hiện một cái Pháp Tắc trì, diễn hóa vạn vật, hiển hiện pháp tắc chư thiên, thủ hộ hắn ở bên dưới, vạn pháp bất xâm
Khi cốt ấn đó nện xuống, Pháp Tắc trì lay động, phun ra vô lượng ráng lành, hất văng nó đi
"Có chút ý tứ, bao nhiêu cái kỷ nguyên rồi, ta chưa từng xuất thủ qua
Hai mắt người tóc xám trở nên lạnh hơn, cả người đứng dậy, từ trên đài ngọc cao đi xuống, từng bước một đến gần Thạch Hạo
Kengl
Thạch Hạo tế ra pháp khí, mặc cho chúng quyết đấu với binh khí đối phương
Bản thân hắn, không hề tiếp tục vận dụng binh khí khác, mà lao thẳng tới, đây là lúc khảo nghiệm chân chính thực lực cấp chuẩn Tiên Đế của hắn
"Tung hoành cổ kim, vô địch khắp trên trời dưới đất, khát khao bại một lần mà không thể
Lần này ngươi xuất hiện, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một tên Hiến Tế giả
Người tóc xám lạnh lùng nói
"Sinh linh nói chuyện với ta như vậy đều đã bị ta giết rồi
Thạch Hạo đáp lại một cách đơn giản và trực tiếp