Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 61: Trùng đồng




Chương 61: Trùng đồngChương 61: Trùng đồng

Lặng ngắt như tờ, mọi người sợ run
Đây là loại uy thế gì vậy
Mấy vị tông lão liên tiếp ra tay không ngờ lại không thể ngăn nổi Thạch Tử Lăng
Hắn giống như một vị Chiến Thần đang đắm chìm trong ánh sáng óng ánh
Hắn đứng thẳng ở giữa thiên địa, không ai đỡ nổi
Thiếu phụ đẫm máu, ả bị chiến mâu ghim ở trên mặt đất
Thanh mâu màu vàng đó vẫn còn đang run khẽ
Loại thủ đoạn sát phát này vô cùng khiếp người
Trong cơ thể Thạch Nghị có hơn trăm cái xương bị đánh gãy, người đầy mồ hôi lạnh
Nó ngẩng đầu lên và nhìn thấy thiếu phụ, hai con mắt lập tức bắn ra hai chùm sáng đáng sợ
Nó phát ra tiếng gào thét nặng nà
Đây căn bản không giống với tiếng của một đứa trẻ
Trong thanh âm có một loại lạnh lùng, một loại tức giận, còn có một loại tàn ác, không ngờ khiến người ta cảm thấy lạnh gáy
Thạch Tử Lăng kinh ngạc
Một đòn mạnh nhất của hắn dù đã bị mấy vị tộc lão cản lại hơn chín thành sức mạnh, nhưng nó vẫn là một đòn mà người bình thường không thể chịu nổi
Một đứa bé chưa đủ bốn tuổi mà thôi
Không ngờ lại kinh người như vậy
Tuy nó gay hơn trăm cái xương, nhưng tỉnh thần lại không giảm mà còn càng thêm tàn ác
Nó giống như một lò lửa thân đang bùng cháy, bình sinh ít thấy
"Nghị Nhi
Mấy vị tông lão kêu lớn
Họ hóa thành mấy tia chớp bao vây lấy nó
Bọn họ đều kinh hãi
Đây chính là người trùng đồng sở hữu đặc chất của Thánh Nhân, Thần Nhân Thượng Cổ
Hơn nữa nó còn dung hợp với Chí Tôn Cốt, đã định trước thế nào cũng sẽ quật khởi, xưng tôn cổ quốc, sao có thể mất được
"Tử Lăng
Sao ngươi có thể làm vậy
Có tông lão hét lên
"Thạch Tử Lăng
Ngươi quá đáng lắm rồi đó
Không ngờ ngươi lại hạ thủ với Nghị Nhi
Quả là lòng gan dạ sắt
Ngươi muốn phế đi một cánh tay đắc lực của tộc ta có đúng không
Tông lão thiên hướng về chi của Thạch Uyên lại càng nghiêm khắc, lớn tiếng quát mắng
Một đám người đều sốt ruột
Người trùng đồng không thể để chết được
Chí Tôn trời sinh càng không thể biến mất
Nếu không thì tổn thất thực sự là quá lớn
Đây chính là hi vọng ngạo thế của tộc bọn họ
"Thế con của ta có ai thương hại không
Thạch Tử Lăng bình tĩnh nói
Nhưng loại ngữ điệu và vẻ mặt lạnh lẽo đó lại khiến người khác run ray
Hiển nhiên là hắn đã cực kỳ phẫn nộ rồi
Nhóc tỳ vốn thông tuệ đáng yêu
Chí Tôn Cốt có từ lúc mới sinh
Vốn nó có thể ngạo thị trên trời dưới đất, kết quả lại bị người khác cướp đi bảo cốt
Thân thể của nó bị thoái hóa nghiêm trọng, đến mức kể cả là người thân nhất cũng không tài nào nhận ra nổi
Nó còn đang hấp hối không thể nói thành lời nữa rồi, thậm chí mạng có khi còn không thể giữ được
Sao có thể cam tâm
Sao có thể không tức giận
Thạch Tử Lăng hận muốn phát điên lên
Hắn nghe được lời phê phán như vậy, lập tức con mắt lạnh tới mức dọa người
Vậy có ai thương con mình không
Nó bị như thế sao không thấy đám người này quan tâm như vậy
Trong mắt hắn bắn ra hai chùm sáng màu vàng, giống như tia chớp xé rách trời cao
Cả đám người đều kinh hãi mà lùi lại, không nói nên lời
Một số tông lão trong lòng hổ thẹn, im lặng không nói gì
"Nhóc tỳ rất đáng thương..
Cuối cùng cũng có người thở dài một tiếng, nói như vậy
Trời sinh có Chí Tôn Cốt
Không nhưng nó không thể đón nhận huy hoàng mà lại còn bị kẻ khác ám hại như vậy
Thực sự là đáng buồn
Thằng bé ngây thơ đó thiện lương như vậy, thế mà kết cục lại khiến người ta đau lòng
"Tử Lăng
Dù nói thế nào thì cũng thu tay đi
Một ông lão khuyên
Những vị tông lão khác ngồi xổm xuống để kiểm tra tình trạng cơ thể của Thạch Nghị
Chỉ cân chưa chết thi bọn họ đều sẽ trị tốt vết thương của nó bằng bất cứ giá nào
Từng luồng hào quang chảy ra từ trong hai mắt của Thạch Nghị
Cảnh tượng kỳ lạ
Hào quang từ từ bao phủ lấy cơ thể nó, giống như tạo thành một cái kén để tưới nhuần thân nó
Tiếng răng rắc vang lên, những cái xương bị gẫy đã về vị trí cũ
Mặc dù không thể liên lại tức thơi nhưng nó đã không còn nằm oặt ra đó nữa, đã có thể ngồi dậy rồi
Hai mắt của nó sâu như biển sao
Trùng đồng phát ra sức mạnh thần bí, hào quang tuôn ra không ngừng
Việc này khiến người ta khiếp sợ
Rất nhiều người đã ngơ ngác sững sờ
"Một người trùng động thật đáng kinh ngạc, còn lợi hại hơn cả trong truyền thuyết nữa
Có tông lão sau khi kinh hãi liền nhịn không được khen ngợi
"Vù" một tiếng
Ngực của nó lấp lánh, lại còn có thánh quang lan tỏa làm vết thương đang chảy máu trên người nó đều khép lại
Hơn nữa xương cốt toàn thân nó còn đang di chuyển, giống như một khúc thần âm, trong mờ hồ giống nhu sap lanh lai vay
Đây là sức mạnh của Chí Tôn Cốt
Mọi người ngẩn ra
Còn chưa cấy được hai tháng mà đã kinh khủng như vậy rồi, quả nhiên không hổ danh Chí Tôn Cốt
Thạch Tử Lăng đau lòng
Đây là xương của Hạo Nhi, không ngờ lại phát huy tác dụng kinh người như vậy ở trên thân kẻ khác
Nếu chờ nó trưởng thành thì sẽ còn nghịch thiên tới mức nào nữa
"Tử Lăng
Ngươi dừng tay đi
Một vị tông lão khuyên bảo
"Thạch Tử Lăng
Ngươi lập tức dừng tay, nếu không hôm nay bọn ta sẽ trấn áp ngươi
Tông lão thiên hướng chi của Thạch Uyên thì không có khách khí như vậy, trong mắt mang theo vẻ lạnh lão
Thạch Tử Lăng vẫy tay một cái
Thanh chiến mâu đang ghim ở đất đó lập tức tỏa ánh sáng hoàng kim
"Phap" một tiếng
Nó mang theo một chùm vòi máu bay ngược trở vê
"Mẹ
Thạch Nghị kêu lớn một tiếng
Nó tránh thoát khỏi lồng ngực của tông lão, nhào về phía thiếu phụ
Con mắt nó phát sáng, thần huy khiếp người
Nó muốn chữa trị cơ thể đó
Nhưng, chưa chờ nó tới gần thì thiếu phụ đã hét thảm
Cơ thể trực tiếp nổ tung gần một nửa
Cùng lúc này, Thạch Tử Lăng bước dài tới
Chiến mâu chỉ về phía trước, sát khí ngập trời
Một vị tông lão lập tức ôm lấy Thạch Nghị rồi nhanh chóng lùi lại
Thạch Tử Lăng hiện tại giống như một Ma Vương
Thần đáng giết Thần, Phật cản sát Phật
"Mấy vị lão tổ
Các người đã tới từ sớm rồi, hà tất không lộ diện đi
Thạch Tử Lăng đột nhiên nói
Tòa phủ đệ này sớm đã bị ánh sáng lờ mờ bao phủ
Đó là bảo cốt của Thái Cổ Di Chủng
Chúng đã khóa lại mảnh thiên địa này, ngăn không cho tiếng chiến đấu và tiếng hò hét truyền ra ngoài
Bốn vị lão nhân hiện ra, phân biệt xuất hiện ở bốn phương
Họ ngồi xếp bằng ở trên cung điện, mây khói lượn quanh người
Bốn người giống như thần linh hỗn độn trước lúc khai thiên tích địa, đáng sợ tới mức làm người ta run rẩy
Bọn họ không có ra tay nhưng lại trấn áp bốn phía
"Lúc ta mới bước vào phủ, còn chưa ra tay thì mấy người sớm đã khóa chặt thiên địa
Nếu đã tới nước này rồi thì vì sao còn chưa ra tay đi
Thạch Tử Lăng hỏi
Trong mắt hắn có tức giận
Hắn vừa mới về phủ là liên cảm thấy dị dạng
Hắn còn chưa phát điên thì chí cường giả trong tộc đã bố trí hết thảy trước rồi
"Tử Lăng
Tạm thời bỏ quả tất cả những việc này
Mười năm sau ngươi sẽ tiếp quả Thạch Phủ chúng ta
Một vị lão tổ mở miệng
"Để ta tiếp quản hộ Nghị Nhi rồi hai mươi năm sau lại giao lại cho nó có đúng không
Thạch Tử Lăng lời nói lạnh nhạt, sau đó quay lai nhìn vợ con của mình một cái
Con mình sinh ra có Chí Tôn Cốt nhưng lại ra nông nỗi này
Hiện tại tất cả những thứ khác đều là hư vô
"Tử Lăng
Ngươi đã giết rất nhiều người rồi
Chắc cũng đã hả giận rồi, dừng tay đi
Lại một vị tổ lão khác nói
"Có thể
Trả lại Chí Tôn Cốt cho con ta
Thạch Tử Lăng hét lớn
Bốn vị tổ lão im lặng ngồi xếp bằng ở đó
Toàn thân họ có sương khói lượn quanh, nhìn không rõ, mơ mơ hồ hồ giống như hỗn độ
Nhưng loại uy nghiêm lúc có lúc không và khí tức khủng bố đó lại làm thiên địa đều run lên
"Thạch Tử Lăng
Ngươi quá đáng rồi đấy
Ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không
Đó là tộc lão của tộc ta
Ngươi có còn chút lòng kính nể gì nữa không?” Có tộc lão hét lên
"Cút
Thạch Tử Lăng quát
Đến tông lão còn thua ở trong tay của hắn
Một tên tộc lão chi thứ cũng dám cáo mượn oai hùm
Hắn đâm ra một mâu, thân quang vạn đạo, ký hiệu màu vàng ép tới như biển
"Phập" một tiếng
Người đó lập tức nổ tung, để lại một màn mưa máu
"Thạch Tử Lăng
Bộ tộc không bạc với ngươi
Lão tổ đã hứa để ngươi tiếp quả gia tộc mười năm sau
Ngươi còn có gì mà bất mãn nữa
Một vị tông lão trâm giọng nói
"Ngươi thử nói lại câu này sau khi có người câm kiếm chém chết con cháu của ngươi xem
Thạch Tử Lăng không hề khách khí
"Vậy thì hết cách rồi
Chỉ có thể trấn áp ngươi, đuổi về man hoang khổ địa thôi
Một người hét lên
Một ông lão vô cùng hùng tráng đi ra
Ông ta lấy hết tinh thần chiến đấu với Thạch Tử Lăng, muốn bắt hắn lại
Nơi này lập tức sáng rực thần hi
Thiên địa đều sáng rực, bị hào quang xán lạn bao phủ
Nhưng, cuối cùng thì ông lão hùng tráng đó cũng bay ngang ra ngoài, miệng phun máu tươi
Ông ta bị đánh trọng thương, suýt nữa bị chia năm xẻ bảy
Cao thủ trong tộc đều đã tới đây
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này không ai không run sợ
Thạch Tử Lăng thật sự quá mạnh
Nhân tài cỡ này nếu phản tộc bỏ đi thì thật là đáng tiếc
Tông lão đều biến sắc, nhưng vẫn có người ra tay
Thoáng cái có ba vị đồng thời sử dụng Bảo Thuật đánh về phía trước
Lập tức, nơi này phong lôi inh ỏi, thân quang tận trời, biến thành một vùng đất hủy diệt
Các loại thánh quang bay lượn
Bảo Thuật cực mạnh đang tàn phá bừa bãi
"Thạch Tử Lăng
Ngươi thật to gan, muốn khi sư diệt tổ đúng không
Tông lão thiên hướng chi của Thạch Uyên hét lớn
Ông ta muốn gia nhập vào
"Cửu thái gia cõng cháu với
Đột nhiên, Thạch Nghị lên tiếng
Nó xin vị tông lão này đưa nó vào trận chiến đấu
"Cháu..
Thạch Lạp kinh dị
"Cháu là người trùng đồng, có thể dùng sức mạnh thần bí gia trì ở trên người ông
Lúc đối chiến có thể khiến ông như được thần trợ
Thạch Nghị ghé vào tai ông ta và nhỏ giọng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thạch Lạp cõng nó lên, buông ra ký hiệu để bao lấy nó
Hai người lập tức liên giống như liền lại với nhau
Ông ta cảm thấy hai mắt đau từng cơn, sau đó lại có thể nhìn thấu hư vô
Tất cả sự vận chuyển và tấn công của Bảo Thuật ở trước mặt ông ta đều chậm lại
Cho dù thân là tông lão, thân phận cao quý nhưng ông ta cũng cả kinh
Đứa trẻ này quả nhiên khó lường, mới bao lớn mà đã có loại thân thông và Bảo Thuật này rồi
"Xoạt" một tiếng
Thạch Lạp xông vào trong chiến trường, triển khai tấn công
Con mắt ông ta sáng tựa mặt trời gay gắt, lại có thể nhìn thấu tất cả khe hở
Ông ta ra tay điên cuồng
"Xích"
Một đạo Bảo Thuật bay lên, ký hiệu rực rỡ tập trung lại rồi hóa thành một thanh Giao Long Đao vảy lành lạnh
Vuốt Giao dữ tợn
Đao bay thẳng tới, phong mang lộ rõ
Nó sượt qua mép tóc của Thạch Tử Lăng, chém rơi một sợi tóc đen, rất nguy hiểm
"Được lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thạch Lạp thấy một đòn có hiệu quả liền lập tức kinh hỉ
Ông ta âm thầm truyền âm để mấy người khác phối hợp mình
Ông ta cõng Thạch Nghị, triển khai một hồi đại sát chiêu vô cùng cường thế
Trùng đồng của Thạch Nghị phát sáng
Nó nằm trên lưng của tông lão, lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng người như Hoàng Kim Chiến Thần đang đứng ở trong chiến trường kia
Tuổi còn nhỏ nhưng ánh mắt của nó lại khiến người ta sợ hãi
Tứ đại tông lão đại chiến Thạch Tử Lăng
Trận chiến vô cùng kịch liệt, làm cho một đám tộc nhân đều hết hồn
"Vù vù"
Đột nhiên, Thạch Nghị truyên âm
Nó được tông lão phối hợp nên đã hấp thu tỉnh khí thân như biển rộng mênh mông của ông ta để tẩm bổ cơ thể mình
Trùng đồng của nó tỏa sáng, bắn ra một mảnh ký hiệu, in dấu ở trong hư không
Không ngờ lại có thể ảnh hưởng tới tất cả Bảo Thuật ở trong thiên địa, mạnh mẽ quấy nhiễu đòn tấn công của Thạch Tử Lăng
"Thật mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhiều người kinh hô
"Thằng bé này tuy còn nhỏ nhưng thật sự không đơn giản đâu
Đến cả một vị lão tổ đang ngồi xếp bằng ở nơi xa cũng bỗng nhiên mở mắt
Âm
Hào quang rừng rực lóe lên
Đòn tấn công của tử đại tông lão đánh tới như cuồng phong bạo vũ
Bảo Thuật kinh thiên
Thạch Tử Lăng lắc người một cái
Bảo Thuật của hắn đã bị cắt đứt, suýt nữa gặp nạn
Hai mắt hắn thoáng cái liền trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm về phía đối diện
"Bảo vệ Nghị Nhi cho tốt
Một vị tông lão hét lên, trong lòng ông ta cảm thấy sợ hãi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.