Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 112: CON ĐƯỜNG TỪ THẾ THÂN ĐẾN PHẬT QUANG CHIẾU SÁNG NƠI NƠI - 09: KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ THỂ NHẬN LỄ QUỲ CỦA ỐC SÊN




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Tiểu Thất cảm thấy bản thân không có chút bất mãn nào với Tạ Lân Phong, Tạ Lân Phong nhất định có hiểu lầm gì đó với ốc
Ốc độ lượng lập tức tỏ thái độ chân thành nhất: “Không bất mãn, một chút cũng không, hơn nữa anh thật sự rất lợi hại, còn bắt được một con heo rừng nữa chứ!”
 
Dù sao, dưới sự truy lùng của sói và hổ, những ngày đó heo rừng trong núi đều sợ hãi, có thể trốn đều sẽ trốn, Tạ Lân Phong có thể săn được một con heo rừng đã không phải điều dễ dàng
 
Tuy nhiên lời khen chân thành của Tiểu Thất lại bị Tạ Lân Phong coi là sự sỉ nhục trắng trợn, kể từ khi hắn tham gia vào cuộc săn băn bắn mùa xuân, thành tích năm nay là kết quả tệ nhất từ ​​trước đến nay
Tình huống tương tự như nhà họ Chu, từ khi vào rừng, từ đầu đến cuối, đội ngũ của họ chỉ gặp được một con heo rừng
 
Ban đầu Tạ Lân Phong còn tưởng rằng năm nay trong rừng có ít con mồi, nhưng khi hắn nhìn thấy những gì người khác thu hoạch được, hắn lập tức ý thức được đây là vấn đề của chính mình
Nhìn thấy các đội khác bận rộn vận chuyển con mồi, trong lòng Tạ Lân Phong dâng lên một cảm giác khó chịu mãnh liệt
Cuối cùng sau khi trở về Phủ, không một ai dám nhắc đến chuyện này, nhưng Mạnh Thất lại là một ngoại lệ
 
“Đến sân Viện của A Hành quỳ đi, khi nào A Hành tỉnh lại, lúc đó em mới được đứng dậy.” Tạ Lân Phong lạnh lùng nói một câu, sau đó trực tiếp ra lệnh cho người mang Mạnh Thất đi
 
Tiểu Thu đang vui mừng không thôi vì chủ tử đã trở lại bỗng ngơ ngác, cậu vội vàng quỳ xuống trước mặt Tạ Lân Phong dập đầu: “Vương Gia, công tử nhà ta từ nhỏ sức khỏe đã kém, lần trước bị thương vẫn chưa khỏi hẳn, không thể tiếp tục quỳ nữa, khẩn cầu Vương Gia khai ân, để nô tài quỳ thay!”
 
Nói xong, Tiểu Thu không ngừng dập đầu, nhưng vẻ mặt lạnh lùng của Tạ Lân Phong lại không hề dịu đi chút nào
Tiểu Thu dập đầu mấy cái, bỗng nhiên có người đỡ trán cậu, Tiểu Thu quay lại, thấy công tử nhà mình đang giơ tay đỡ trán mình, lắc đầu với cậu: “Yên tâm, thân thể của ta là khỏe nhất.”
Bỗng nhiên, nước mắt Tiểu Thu rơi lã chã: “Công tử.”
 
Mạnh Thất quay sang Tạ Lân Phong, “Ta có thể quỳ, nhưng ta sẽ không chịu trách nhiệm về hậu quả.”
 
Mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt không hiểu diễn biến, cái gì gọi là hậu quả khi để y quỳ, có thể có hậu quả gì
 
Tạ Lân Phong lạnh lùng hừ một tiếng: “Vậy tốt nhất em nên cầu nguyện A Hành sớm tỉnh lại, nếu không em thật sự không gánh nổi hậu quả đâu.”
 
Cứ như vậy, Tiểu Thất đi tới Viện của Yến Hành quỳ, Tiểu Thu bướng bỉnh không chịu nghe lời Tiểu Thất, cũng quỳ xuống đất chịu phạt
   
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Trong phòng, tiểu nha hoàn kể lại cho Yến Hành chuyện xảy ra bên ngoài, Yến Hành nhắm mắt lại, làm như đang hôn mê, nhưng khi nghe thấy Mạnh Thất quỳ trước cửa Viện mình, hai mắt lại không khỏi run rẩy, khóe miệng không khỏi nhếch lên
 
Nhưng rất nhanh, Yến Hành không cười được nữa, anh ta cảm thấy cơ thể mình trở nên vô cùng khó chịu, lúc thì đầu đau như búa bổ, lúc thì tim đau đến khó thở, lúc thì lại cảm giác như bị ai đó đấm thật mạnh vào mũi
 
Sau một hồi bị dày vò, anh ta lại thật sự toát mồ hôi, nhìn có vẻ rất phù hợp với tình trạng suy nhược của anh ta
 
Tiểu nha hoàn nhìn thấy cảnh này thì không khỏi cảm khái, đúng là người làm chủ tử có khác, đến giả bệnh cũng giả vờ như thật
 
Yến Hành không biết bản thân bị gì, nhưng phản ứng đầu tiên là gọi đại phu, nhưng không hiểu sao anh ta làm cách nào cũng không mở được mắt, giống như người gặp ác mộng, biết mình đang gặp ác mộng nhưng lại không thể tỉnh dậy
 
Tình huống này tiếp tục kéo dài, thân thể Yến Hành không thể động đậy, nhưng cảm giác lại chân thật cực kỳ
 
Đột nhiên, anh ta cảm thấy bản thân như bị ném vào chảo dầu sôi, toàn thân đau nhức dữ dội gần như khiến anh ta ngất đi, trong cơn mơ màng, dường như anh ta nhìn thấy phía trước có một cái máy chém đang chờ đợi bản thân
Quả nhiên, không bao lâu sau khi thoát khỏi chảo dầu, anh ta lại cảm thấy phần bụng đau nhức, cảm giác cực kỳ khủng khiếp, dường như còn có thể cảm nhận được phần cơ thể đã bị cắt đi
 
Sau khi bị chém làm đôi, sự tra tấn vẫn chưa kết thúc, có vô số những hình thức tra tấn như chích bằng kim, rút lưỡi, cắt da, anh ta dường như đã rơi vào địa ngục, hơn nữa còn là địa ngục khốc liệt nhất
          
Tiểu nha hoàn chăm sóc Yến Hành cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng đi báo cho Tạ Lân Phong, không lâu sau đại phu đến, khi nhìn thấy tình trạng của Yến Hành thì cũng rất bối rối, mạch của Yến Hành loạn đến mức không thể chẩn bệnh, đại phu cũng không dám kê bừa đơn thuốc, cuối cùng chỉ có thể khéo léo nhắc nhở, nói rằng Yến Công Tử có thể đã xúc phạm phải thứ gì đó, cũng tức là trúng tà rồi
 
Người sáng suốt đều có thể nhận ra Yến Hành không bình thường, cho nên Tạ Lân Phong cũng không làm khó đại phu, nhanh chóng đi hỏi trụ trì chùa Quốc Tường
Không thể không nói, Tạ Lân Phong hành động rất nhanh, còn chưa đến một canh giờ, người đã được mời tới
 
Nhưng không ngờ, khi vị hòa thượng già bước vào Viện của Yến Hành, còn chưa vào phòng mà hành lễ với Mạnh Thất đang quỳ dưới đất, không ngừng niệm A Di Đà Phật
Mọi người xung quanh đều ngơ ngác, chùa Quốc Tường, có nghĩa là quốc gia an bình và tốt lành, đúng như tên gọi, đây là ngôi chùa chuyên tiến hành các nghi lễ cúng tế của quốc gia, còn là ngôi chùa phục vụ cho giới vương công quý tộc, địa vị cao quý đến mức ngay cả lão hoàng đế cũng không dám hành động tùy tiện, kết quả bây giờ, đường đường là trụ trì của chùa Quốc Tường, lại làm đại lễ với Mạnh Thất
 
“Mặc Thừa đại sư, ngài đang làm gì vậy?” Tạ Lân Phong hiển nhiên là vô cùng kinh hãi, còn có chút lo lắng
 
Mặc Thừa đại sư giơ tay cắt ngang lời Tạ Lân Phong: “Vương Gia, không cần xem bệnh của Yến Công Tử nữa, bởi vì nguyên nhân bệnh không phải do bên trong, mà là do bên ngoài.”
“Mạnh Thất
Là em ấy sử dụng yêu pháp gì sao?” Phương hướng đại sư chỉ lại chính là phía Mạnh Thất đang quỳ, nên Tạ Lân Phong đương nhiên cho rằng là vậy
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
 
“A Di Đà Phật, xin Vương Gia cẩn thận lời nói.” Hiển nhiên đại sư cảm thấy lời này quá tội lỗi, liên tiếp niệm thầm vài câu Kinh Văn, lúc này mới tiếp tục nói: “Chỉ cần vị Mạnh thí chủ này được phép đứng lên, bệnh tình của Yến Công Tử sẽ tự khỏi, Yến Công Tử không nhận nổi lễ quỳ lạy của vị thí chủ này, nếu tiếp tục như vậy, e rằng sẽ mất mạng.” Dường như lại sợ Tạ Lân Phong sẽ nói ra những lời không phù hợp, Mặc Thừa đại sư thẳng thắn nói
 
Lời này vừa nói ra, hiện trường liền im lặng, mọi người kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Thất, tự hỏi vừa rồi mình có nghe nhầm không
Theo ý của đại sư, không phải ai cũng có thể nhận lễ quỳ lạy của Mạnh Thất, Yến Công Tử phúc mỏng, nếu tiếp tục chỉ e rằng sẽ chết
 
“Bần tăng còn có chuyện quan trọng khác, xin phép đi trước.” Mặc Thừa đại sư hiển nhiên cảm thấy bản thân không cần thiết phải ở lại, liền trực tiếp cáo từ
Về phần chàng trai trẻ tên Mạnh Thất, họ có duyên, sau này sẽ gặp lại
 
Tạ Lân Phong cũng đã quen với tác phong của những nhà sư của chùa Quốc Tường nên ra lệnh cho người tiễn Mặc Thừa đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Tuy rằng nửa tin nửa ngờ với những lời của Mặc Thừa, nhưng Tạ Lân Phong vẫn đi tới trước mặt Mạnh Thất, dùng giọng bố thí nói: “A Hành rõ ràng không tính toán gì với em, cho nên em không cần phải quỳ ở đây nữa.”
Tuy nhiên, Mạnh Thất lắc đầu, “Không, không nhìn thấy Yến Công Tử, ta sẽ không đứng dậy.”
 
Gân xanh trên trán Tạ Lân Phong giật giật, “Thân thể A Hành không tốt, vài ngày nữa em sẽ thấy em ấy thôi.”
 
Mạnh Thất tiếp tục lắc đầu “Vậy thì ta sẽ đợi đến khi thấy anh ta khỏe mạnh bước ra thì sẽ rời đi.”
 
Tạ Lân Phong rất tức giận, nhưng cũng không muốn mất thể diện, hắn vào trong nhà xem xét tình trạng của Yến Hành, cảm thấy nếu tiếp tục như vậy, tính mạng của Yến Hành có thể thật sự gặp nguy hiểm
Cuối cùng, hắn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi bước ra ngoài: “Mạnh Thất, rốt cuộc phải làm thế nào thì em mới chịu đứng dậy?”
 
Tiểu Thất nhìn Tạ Lân Phong, cảm thấy người này không được thông minh cho lắm, rõ ràng là hắn bảo y quỳ ở đây, khi nào Yến Hành tỉnh, khi ấy y mới được đứng dậy cơ mà, mới bao lâu, mà hắn đã quên mất
Thế là, Tiểu Thất tốt bụng lặp lại chính xác lời Tạ Lân Phong nói cách đây không lâu
 
Sắc mặt của Tạ Lân Phong không ngừng biến đổi từ đen sang đỏ, khiến Tiểu Thất kinh ngạc: “Anh thật lợi hại, không chỉ bắt được một con heo rừng, còn có thể thay đổi sắc mặt nữa.”
 
Tạ Lân Phong tức chết mất thôi, tại sao trước đây hắn không nhận ra Mạnh Thất có năng lực châm biếm như vậy, chỉ cần vài câu nói là có thể khiến người ta tức chết
Tuy nhiên vì Yến Hành, Tạ Lân Phong vẫn nhẫn nại, dùng hết vốn liếng thương lượng để khiến Mạnh Thất đứng dậy
 
Cuối cùng, gần ba mươi phút trôi qua, Mạnh Thất rốt cuộc cũng buông tha: "Được, vậy anh thay ta quỳ ở đây, thì ta sẽ đứng lên
 
“Cái gì?” Tạ Lân Phong nghi ngờ có phải bản thân nghe lầm hay không
 
Mạnh Thất cảm thấy người này quá vô dụng, không những đầu óc không tốt mà tai cũng không ổn, “Nếu anh thay ta quỳ, ta sẽ đứng dậy.” Bằng cách này, cũng không tính là ốc thất hứa: “Ôi chao, mặt anh lại đổi màu rồi, bây giờ là màu xanh.”
 
Tạ Lân Phong “......”
 
Cuối cùng, Tạ Lân Phong vẫn quỳ xuống, cho dù người hắn đang quỳ là người yêu trong truyền thuyết của hắn, nhưng vẻ mặt vẫn rất đáng sợ
 
Mà Tiểu Thất cuối cùng cũng đứng dậy, vỗ vỗ vạt áo: “Vậy ta đi ăn cơm đây, anh có thể chia cho ta một nửa con heo rừng được không?”
 
 “Cho ngươi hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại thì mau chóng rời đi!” Tạ Lân Phong nghiến răng nghiến lợi nói, nếu tiếp tục, hắn sợ không khống chế được mà rút kiếm ra mất
 
“Được thôi.” Tiểu Thất vui vẻ rời đi sau khi thu hoạch nguyên một con heo rừng, không hề có chút dấu vết nào cho thấy y đã quỳ hơn hai canh giờ đồng hồ
 
Mà Tạ Lân Phong vừa quỳ xuống, trong phòng Yến Hành truyền đến giọng nói kinh ngạc của tiểu nha hoàn: “Công tử, hình như công tử đã khá hơn nhiều rồi!”
 
Tạ Lân Phong nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức đứng dậy, nhưng hắn vừa mới đứng dậy, còn chưa đi được hai bước, liền nghe thấy trong phòng vang lên tiếng hét: “Công tử
Công tử
Công tử lại phát bệnh rồi!”
 
Tạ Lân Phong ??
 
Suy nghĩ một hồi, Tạ Lân Phong lại quỳ xuống, quả nhiên không lâu sau, trong phòng có hạ nhân đến báo cáo, bệnh tình của Yến Công Tử đã khá hơn
Chỉ là người tới báo tin sau đó cũng nơm nớp lo sợ mà quỳ xuống, cảnh tượng báo cáo cũng vô cùng kỳ quái
 
Cuối cùng, Tạ Lân Phong quỳ hơn hai canh giờ, hiển nhiên, Mạnh Thất quỳ bao lâu, hắn cũng phải quỳ bấy lâu
Từ khi sinh ra đến nay, Tạ Lân Phong chưa từng phải chịu tội như vậy, thế nên khi Yến Hành ở bên trong tỉnh lại, thì Tạ Lân Phong ở bên ngoài liền ngất xỉu, Vương Phủ lại không ngừng bận rộn
 
Ở Thiên Viện, trên đường về Tiểu Thu không ngừng thán phục: “Công tử, người vậy mà lại dám để Vương Gia quỳ thay người
Thật sự vô cùng lợi hại!”
 
“Việc ấy không quan trọng.” Là Tạ Lân Phong yêu cầu y quỳ, cũng là Tạ Lân Phong không cho y quỳ, thì đương nhiên hắn cũng phải quỳ thay ốc: “Quan trọng là ta có cả một con heo rừng!”
 
Tiểu Thu “......”
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.