Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 114: CON ĐƯỜNG TỪ THẾ THÂN ĐẾN PHẬT QUANG CHIẾU SÁNG NƠI NƠI - 11: DỊ ỨNG VỚI THỊT





Đối mặt với sự nghi ngờ của cấm vệ quân, Tạ Lân Phong hết đường chối cãi, nhưng lại không thể chủ động giải thích, bây giờ hắn chỉ muốn mau chóng tiễn vị ôn thần Tạ Bạch Ngọc này đi càng sớm càng tốt, sau đó sẽ từ từ tìm Mạnh Thất tính sổ
Tạo hóa trêu ngươi, Thất hoàng tử tuy ngu ngốc nhưng lại hiểu lễ nghi đang tạm biệt Tạ Lân Phong: "Hoàng thúc, vậy cháu về trước nhé
 
Thủ lĩnh nhìn hắn, Thất hoàng tử không có khả năng nói dối, vậy thì tất cả đã rõ như ban ngày rồi
Tuy không biết Du Vương có ý đồ gì, nhưng vẫn phải quay lại báo cáo chi tiết sự việc
Cấm vệ quân rời đi, thiên viện lại trở nên yên tĩnh
Tạ Lân Phong cảm thấy đầu hơi lạnh, Yến Hành lại đột nhiên ôm ngực nói bản thân không cảm thấy khỏe nên trở về trước
 
Tạ Lân Phong gấp gáp gọi đại phu, một lúc sau, đại phu đến, chẩn đoán Yến công tử bị trúng độc
Yến Hành nghe vậy, không màng bản thân ốm yếu mà nhanh chóng yêu cầu đại phu chẩn bệnh cho Tạ Lân Phong, sau khi chẩn bệnh, Tạ Lân Phong cũng bị trúng độc nhẹ
 
Thứ duy nhất hai người cùng ăn chỉ có trà của Mạnh Thất và thịt heo nướng
 
Tạ Lân Phong liếc nhìn Yến Hành, sau đó tức giận đi về phía thiên viện, trước khi rời đi còn an ủi nói: "A Hành em yên tâm, cái tai họa Mạnh Thất này nhất định không thể giữ lại
 
Sau khi Tạ Lân Phong rời đi, tiểu nha hoàn có chút căng thẳng, nhỏ giọng hỏi: "Công từ, chúng ta làm vậy Vương gia có tin là Mạnh Thất hạ độc thật không
Thứ thực sự bị hạ độc không phải là đồ ăn, mà là ống tay áo của Yến Hành, nơi mà ống tay áo quét qua, đều sẽ để lại dấu vết, mà việc có thể dò ra dấu vết hay không thì cũng không quan trọng, điều quan trọng là Tạ Lân Phong cần một cái cớ, một cái cớ để trừng phạt Mạnh Thất một cách nghiêm khắc, anh ta tưởng Tạ Lân Phong chỉ nghĩ như vậy thôi
 
Hôm nay Yến Hành vốn dĩ cũng muốn tìm phiền toái, sau khi đổ bệnh nặng, anh ta cũng nghe nói phúc mình mỏng, không chịu nổi cái quỳ của Mạnh Thất
Đương nhiên Yến Hành khịt mũi coi thường lời bàn tán này, thân phận của anh ta đủ để chứng minh mình có phúc phận, làm sao có thể so sánh với một hậu nhân của một phủ tướng quân nho nhỏ được
Nghe thấy câu hỏi của tiểu nha hoàn, Yến Hành không trực tiếp trả lời, mà thâm ý nói: "Độc là do Mạnh Thất hạ, ngươi đã hiểu chưa
Về sau ta không muốn nghe lại những lời như vậy nữa
 
Tiểu nha hoàn lập tức nhận ra mình đã phạm sai lầm, vội vàng quỳ xuống nhận lỗi
Yến Hành xua tay nói: "Thôi vậy, ở đây ta không thiếu nha hoàn, ngươi muốn ở lại, hoặc là đừng nói gì, hoặc là biết nên nói gì
 
Sau khi Yến Hành giáo huấn tiểu nha hoàn xong, liền phái những người khác đến thiên viện nghe ngóng tình hình, nóng lòng muốn biết kết cục của Mạnh Thất
 
Trong thiên viện, Tiểu Thất đang cho cá ăn, nhìn thấy Tạ Lân Phong trở về, Tiểu Thất quan tâm hỏi: “Yến công tử thế nào rồi?”
 
Tạ Lân Phong trực tiếp ra lệnh cho người bắt Mạnh Thất lại, "Em ấy vẫn ổn, vẫn chưa bị ngươi hạ độc chết, ngươi thất vọng sao
 
“Độc
Ốc không có độc!” Tiểu Thất vội vàng minh oan, ốc sên biển là loài sinh vật thân thiện và đáng yêu, không hề có độc
Hơn nữa, lúc ốc đi săn toàn là đánh chết ngay tại chỗ hoặc là nuốt sống, chứ không sử dụng đến chất độc
Chẳng lẽ là củ cải dại
Tiểu Thất nghi ngờ nhìn sang Tiểu Thập ở bên cạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Tiểu Thập duyên dáng lắc tua củ cải nói: "Xin lỗi, bổn sâm không cần phải hạ độc
 
Nghe vậy Tiểu Thất thành thật thú nhận: “Ta cũng không biết tại sao Yến công tử lại bị hạ độc.”
 
Nhưng những lời này với Tạ Lân Phong mà nói đều là lời giảo biện vô dụng, hắn trực tiếp ra lệnh cho người bắt giữ Mạnh Thất và Tiểu Thu lôi về chính viện, định ở trước mặt mọi người xử lý Mạnh Thất
 
[Hộp thư nhỏ, tao có thể chứng minh sự trong sạch bằng cách trực tiếp ăn một người không, như vậy có thể nói tao không hạ độc ai hết?]  Tiểu Thất lần đầu tiên bị người khác hiểu lầm vắt óc suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng chỉ nghĩ ra được một phương pháp để chứng minh như vậy
 
6263 hoảng sợ, vội vã bỏ game ra: [Không thể, căn cứ vào điểm cốt truyện, chúng ta sắp phải nghênh đón điểm cốt truyện: vào chùa
Cố nhịn chút đi, sắp xong rồi
Hơn nữa, có giải thích với loài người cũng vô dụng, bọn họ chỉ biết tin điều bọn họ muốn tin thôi.]
[Thôi được rồi.] Nếu là vì nhiệm vụ, ốc cũng chỉ có thể nín nhịn, [Đừng quên bật giáp chắn đau cho tao tới Tiểu Thu đấy.]
[Không dám không dám.] Khuyên bảo thành công, 6362 cũng vui vẻ lại
Cứ như vậy, dưới sự chứng kiến của mọi người trong vương phủ, Tạ Lân Phong bắt đầu hỏi tội rồi khiển trách Mạnh Thất và Tiểu Thu
Xét thấy hậu quả khi bắt Mạnh Thất quỳ, Tạ Lân Phong cũng không bắt Mạnh Thất quỳ nữa, nhưng bất kể là tra hỏi như thế nào, Mạnh Thất vẫn không chịu thừa nhận là mình hạ độc, Tiểu Thu cũng thế, dẫn đến việc Tạ Lân Phong không hỏi ra được gì
“Nếu các ngươi đã chết không hối cải, vậy đừng trách bổn vương vô tình.” Tạ Lân Phong thấy vậy, lập tức sai người hành hình, cả hai phải nhận một trăm gậy, mà đã bị đánh một trăm gậy, thì gay cả tướng sĩ cường tráng cũng khó à chịu được, huống hồ là Mạnh Thất vốn yếu ớt
Theo tiếng gậy gộc đánh vào da thịt, mọi người vây xem không khỏi lộ ra vẻ không đành lòng cùng kính nể
Chủ tớ hai người này không hổ là người của phủ tướng quân, bị đánh mấy chục gậy, dù ba tróc thịt bong nhưng vẫn chưa từng kêu đau lấy một tiếng, thậm chí còn không lộ vẻ đau đớn gì
Đánh mấy chục gậy, Tạ Lân Phong lại hỏi xem hai người có chịu thừa nhận là mình đã hạ độc hay không
Nhưng cả hai lại lần nữa phủ nhận, Tạ Lân Phong tức xì khói, liên tục nói được lắm, sau đó sai người đánh thật mạnh
Đánh xong gậy cuối cùng, người hành hình cũng mệt, mặt còn nhỏ mồ hôi, hiển nhiên đánh người cũng là một việc tốn sức
Trái lại là hai người bị đánh còn có sức ngáp dài, ngoái lại nhìn
“Chúng ta còn bao nhiêu miếng thịt xông khói ấy nhỉ?”
“Công tử, lúc trước nô tài đã kiểm tra lại rồi, còn khoảng mười miếng ạ.”
“Được, lát nữa ăn đòn xong chúng ta về ăn cơm tiếp.”
“Thật ạ
Vậy thì tốt quá, cảm ơn công tử, công tử, lần này nô tài có thể ăn thử món xào không”
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
“Đương nhiên là được, ta đã nói với em rồi, thịt xông khói của chúng ta chế biến kiểu gì ăn cũng ngon!”
……
Mọi người vây xem: “...” Ngoại trừ khen ngợi, bọn họ còn có thể nói gì bây giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lúc đó, củ cải dại Tiểu Thập nhảy nhót lại đó, sau khi phát hiện Tiểu Thất bị đánh thì kinh ngạc không thôi, sau đó… nó móc một bát đất ra vừa ăn đất vừa hóng hớt, lâu lâu còn bình luận đôi câu, nào là lực đạo đánh người nào là đánh góc đó không ra hết được lực…
Một bên thưởng thức cảnh hay, một bên Tiểu Thập còn đánh giá cao Tạ Lân Phong: “Thật không ngờ nha, không ngờ trên đời này lại có người dám đánh ốc sên biển
Ngươi có thể làm được điều mà cải vẫn luôn muốn làm nhưng lại không dám làm, chỉ là mấy kiếp sau, sợ là cơ hội được đầu thai làm người không nhiều lắm.”
 
Sau khi đánh xong một trăm gậy, hai người Mạnh Thất vẫn không thừa nhận, Tạ Lân Phong cũng không cố chấp yêu cầu Mạnh Thất nhận tội mà trực tiếp đưa ra quyết định cuối cùng: “Mạnh Thất, ngươi cũng chỉ là một thế thân
Sau khi A Hành quay về còn có lòng tốt giữ ngươi ở lại vương phủ, thế mà ngươi lại không biết tốt xấu đi hãm hại A Hành, giữ lại mối đe dọa như ngươi có tác dụng gì, đưa đến chùa Lâm Giang sám hối, ngày ngày tụng kinh, khi nào hối cải thì khi đấy quay về
 
Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây đều biết, Mạnh Thất đã hoàn toàn thất sủng, một khi rời khỏi vương phủ, chỉ cần một ngày vương gia không muốn, y sẽ không có hy vọng quay về
Kết quả như vậy không khỏi khiến người ta thổn thức, từng là thiếu gia cao cao tại thượng một thời của phủ tướng quân, làm nam sủng thì thôi đi, bây giờ lại phải lưu lạc đến ngôi chùa nhỏ, thật là vận mệnh trớ trêu
   
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
"Sáng sớm ngày mai phái xe ngựa đưa bọn họ lên đường
Tạ Lân Phong nhìn thái độ thờ ơ của Mạnh Thất, càng khó chịu hơn, tại sao lại không cúi đầu, thậm chí một câu chịu thua cũng không thèm nói với hắn
 
Hạ nhân nghe xong nhìn chủ tớ Mạnh Thất, cảm thấy hai người họ có thể sống sót đến ngày mai không cũng khó nói, nhưng đây cũng không phải chuyện của gã, đành đáp ‘vâng’
 
"Đánh xong rồi
Vậy chúng ta đi thôi
Tiểu Thất từ trên mặt đất đứng lên, vẫy tay với Tạ Lân Phong: "Vậy tiện thể tạm biệt nhé, ngày mai bọn ta phải đi đây, không cần tiễn
 
Tạ Lân Phong, "..
 
Cứ như vậy, hai chủ tớ toàn thân đầy máu vừa bàn bạc cách ăn thịt heo vừa rời đi
 
Nhìn bóng lưng Mạnh Thất biến mất, trong lòng Tạ Lân Phong đột nhiên cảm thấy trống rỗng, giống như thiếu mất cái gì đó, hắn hoảng hốt nhưng cố tình che giấu, làm bộ chẳng hề để ý rồi rời đi
 
Trong đám đông, một người hầu cũng lặng lẽ trở về nơi ở của Yến Hành, thành thật kể lại mọi chuyện, còn tập trung miêu tả bộ dạng thê thảm của Mạnh Thất và người hầu của y khi bị đánh
 
Yến Hành nâng tách trà che đi khóe miệng đang nhếch lên của mình, sau đó lo lắng hỏi: “Mạnh công tử thân thể yếu ớt lại còn nhiều bệnh, không biết biết anh ấy có thể sống sót qua đêm nay không, lát nữa ta phải đến thăm mới được, tiện thể đưa cho ít thuốc trị thương,  nhân tiện nói lời tạm biệt nữa
 
"Y đầu độc chủ tử, nhưng chủ tử lại quan tâm y, nô tài hết sức khâm phục lòng rộng lượng của người
Người hầu điên cuồng tâng bốc anh ta, cuối cùng được thưởng bạc đúng như ý nguyện
 
Yến Hoành nóng lòng muốn nhìn thấy tình trạng khốn khổ của Mạnh Thất, ngay lập tức lên đường, cầm theo một ít thuốc chạy tới thiên viện, nhưng khi đến bên ngoài thiên viện lại không thấy ai cả, mà lại ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc hấp dẫn
Sau một thời gian dài vật lộn chưa ăn gì, bụng anh ta réo lên
 
Cảm thấy kỳ lạ, Yến Hành đẩy cửa đi vào, kinh ngạc nhìn thấy Mạnh Thất cùng người hầu đang chuẩn bị ăn uống, thịt heo nướng đã bày sẵn, còn có món xào, món hấp......
 
Hai người nhanh chóng hành động, đã thay quần áo xong, xem ra không bị thương gì, Mạnh Thất thấy anh ta đến, còn nhiệt tình chào hỏi: "Yến công tử, đến rồi à, ngồi xuống đi, muốn uống gì không… thôi, đừng uống
Tránh lại bị trúng độc, đợi lát nữa ăn một ít… Cũng không được, có lẽ anh bị dị ứng với thịt heo, thôi cứ ngồi đó nhìn ta ăn nhé
 
Yến Hành lấy lại vẻ mặt sau một hồi bối rối, cười xin lỗi: "Mạnh công tử, ta có nghe nói vương gia dùng hình với anh phải không
Ta tin rằng chuyện hạ độc tuyệt đối không liên quan đến Mạnh công tử, nhưng vương gia lại không tin, vết thương của anh thế nào rồi
Ta mang theo một ít thuốc trị thương đến này
 
“Không cần không cần.” Tiểu Thất nói rồi còn đưa tay vỗ vỗ vai mình: “Vết thương nhỏ thôi, đã khỏi rồi.”
 
“Nghe nói ngày mai Mạnh công tử phải đi rồi
Hành đến tiễn Mạnh công tử.”
 
"Ừ, sáng mai đi, cậu đừng nhớ ta, để cậu ở lại đây chịu khổ một mình trong lòng ốc cứ băn khoăn
Nhưng cậu yên tâm, ta đã thương lượng với cá chép rồi, đời này cậu sẽ sống đến 101 tuổi!”
 
Yến Hành, “……”
 
Yến Hành không đạt được mục đích chọc tức người khác, ngược lại còn khiến bản thân tức giận, trừng mắt nhìn Mạnh Thất ăn cơm, mùi thơm nồng nàn khiến bụng anh ta càng sôi sục, đợi đến lúc Yến Hành chật vật rời đi, Mạnh Thất ở đằng sau còn hô lên: "Yến công tử, sau này đừng ăn thịt heo, rất có thể cậu bị dị ứng với thịt heo đấy, về sau tốt nhất cũng đừng nên ăn các loại thịt khác, có thể bị dị ứng hết đấy
 
Sau khi trở về chỗ ở, Yến Hành tức giận gọi một bàn đầy thịt, nhưng dù ăn thế nào vẫn cảm thấy mùi vị không đúng, liền mắng người hầu đang mang đồ ăn vào một trận
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó, đêm đó anh ta bắt đầu chạy vào nhà vệ sinh với tình trạng nôn mửa và tiêu chảy, không biết có đúng với lời Mạnh Thất nói không, anh ta dị ứng với thịt
 
Trong thiên viện, Tiểu Thất và Tiểu Thu đang thu dọn đồ đạc để rời đi, thịt xông khói còn nhiều, phải mang đi, hai con cá chép, cũng muốn mang đi, còn có rất nhiều rau cải đang sinh trưởng, rồi tiền, trang sức, quần áo, chăn ga gối đệm các loại…
 
Tiểu Thập nhìn hai người bận rộn, lại xác nhận thêm lần nữa với Tiểu Thất: "Không cần tôi đi theo thật à
Không lâu trước nó vừa đưa tàn hồn của Đại Bạch từ thế giới kia về, cũng kiên quyết phủ nhận việc cải tìm nhầm thế giới
 
"Mi ở lại với Đại Bạch đi, linh hồn của Đại Bạch đang dung hợp
Khi anh ấy bình phục rồi hẵng đến
Tiểu Thất suy nghĩ một lúc rồi nói thêm, "Có lẽ Đại Bạch có thể giúp mi phát triển sự nghiệp kinh doanh thần dược
 
Tua củ cải của Tiểu Thập đột nhiên vung lên, "Được, ngày mai tôi sẽ tiến cung, bản thần y sẽ dùng thần dược chữa khỏi bệnh cho Thất hoàng tử, từ đây nổi tiếng khắp thiên hạ, từ đó thần dược sẽ cung không đủ cầu, cải là thiên tài
 
Nghĩ đến đây, Tiểu Thập lập tức hành động, bắt đầu lên kế hoạch kiếm tiền
 
Tiểu Thất hài lòng gật đầu, [Hộp thư nhỏ, mày nhìn thấy không, chúng ta cũng có thần y đấy nhé, tuy hơi xấu xấu tí nhưng năng lực không hề thua kém ai đâu!] 
 
6362, [……] Có lý, tuy ký chủ mà nó trói định không thể đạt được sự nghiệp như những người khác, nhưng củ cải của ký chủ thì có thể
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.