Không chỉ được trồng ra, mà còn có một vị thính giả nghiêm túc học tập như trụ trì nữa, điều này càng khiến Tiểu Thất thích chùa Lâm Giang hơn Khi cả hai đã thân quen hơn, trụ trì thậm chí còn bày tỏ, toàn bộ ngọn núi ở chùa Lâm Giang này, Tiểu Thất muốn trồng gì thì trồng
Tiểu Thất vì điều này mà vô cùng cảm động, cho nên cũng đột nhiên nảy ra ý định ở lại đây đến cuối đời Nghĩ đến là hỏi liền cho nóng, ốc hiếu học khiêm tốn thỉnh giáo xem có cách nào để ở lại chùa Lâm Giang mãi mãi được hay không
Trụ trì càng cảm thấy vị Mạnh Thất thí chủ này tính cách không tệ, còn những người bị lưu đày khác, phần lớn đều không thể buông bỏ chấp niệm, cho nên sẽ nghĩ đủ mọi cách để rời đi, chỉ riêng vị Mạnh thí chủ này, vừa mới ở lại đây được hai tháng, mà đã nhìn thấu hồng trần, hơn nữa còn muốn ở lại
"A Di Đà Phật, nếu thí chủ thật sự muốn rời xa hồng trần này, thì lão nạp bằng lòng giúp thí chủ cạo đầu quy y
"Quy y
"Đúng vậy, không dối gạt thí chủ, lão nạp đã xem quẻ cả một tháng, nhưng quẻ nào cũng chứng tỏ thí chủ có duyên với nhà Phật, nếu nhập Phật môn, thì nhất định sẽ lập được một ít công đức
“Quy là là tôi có thể ở lại đây mãi mãi, trồng rau khắp núi non đồng bằng đúng không?”
"Tất nhiên rồi, Lâm Châu không có mùa đông, bốn mùa đều có thể trồng trọt Mấy ngày nay trụ trì cũng có thêm hiểu biết về Mạnh Thất, biết y thích trồng rau cải, cho nên nếu đồng ý, y nhất định sẽ chịu
"Vậy thì cạo đi Ốc sên lanh trí suy nghĩ một lúc rồi đồng ý, bởi vì cái ốc mất chỉ là một mái tóc, nhưng thứ mà y có được là cả một khu núi rừng có thể tùy ý trồng cải, nghĩ thế nào cũng không thiệt
Trụ trì vẫn còn ấp ủ mấy câu khuyên nhủ nếu y còn tiếp tục từ chối: “…”
Sau một lúc im lặng, trụ trì chỉ có thể cảm khái trong lòng, không hổ là người có tuệ căn, tính giác ngộ rất cao: “A Di Đà Phật, vậy lão nạp sẽ chọn một ngày để cạo đầu quy y cho Mạnh thí chủ.”
Thấy thế, Tiểu Thất sợ lão hòa thượng sẽ đổi ý, “Ngày mai làm luôn đi.”
Trụ trì, "..
Ngày hôm sau, dưới sự chứng kiến của các nhà sư ở chùa Lâm Giang và những người hành hương đến thăm chùa, trụ trì đã đích thân thực hiện nghi lễ cạo đầu đi tu cho Mạnh Thất Tiểu Thất mất đi mái tóc, sau đó nhận được một cái tên mới: Phật Ưu
Dám dùng từ "Phật" làm pháp hiệu, có thể thấy trụ trì kì vọng vào Tiểu Thất cỡ nào Nghi thức quy y diễn ra suôn sẻ, chỉ là khi người đánh xe và thuộc hạ vội vã đến chùa Lâm Giang, đúng lúc nhìn thấy thì khóc rống lên, là mình đến muộn rồi, bởi vì hai người bọn họ nghĩ Mạnh Thất vì đau lòng, cho nên mới xuất gia
Sau khi Tiểu Thất biết được hai người này đến đây là để cậy nhờ mình bèn nhiệt tình mời hai người bọn họ cùng xuất gia làm hòa thượng luôn
Hai người mặc dù muốn đi theo Tiểu Thất, nhưng lại không có hứng thú xuất gia, Tiểu Thất cũng không cưỡng cầu, mà sắp xếp cho hai người về chỗ mình ở, sống cùng Tiểu Thu đang mặt ủ mày ê
Có lẽ vì Tiểu Thất xuất gia quá đột ngột, cho nên Tiểu Thu thậm chí không có thời gian để một khóc hai nháo ba thắt cổ, chỉ khi sau khi Tiểu Thất trọc đầu, cậu bé mới ôm dáng vẻ tự trách, nói mình thẹn với sự tín nhiệm của Mãnh lão tướng quân, không bảo vệ được cho công tử
"A Di Đà Phật, Tiểu Thu, từ nay về sau hãy gọi tiểu tăng là Phật Ưu Tiểu Thất làm một động tác Phật lễ, còn Tiểu Thu suýt nữa ngã quỵ, cảm thấy mình không còn mặt mũi nào đi gặp người của Phủ Tướng Quân nữa
Tiểu Thu và hai người đến cậy nhờ chỉ biết than thở với nhau, rồi chấp nhận số phận
Chẳng bao lâu sau, ba người phát hiện ra rằng, sau khi xuất gia thì Mạnh Thất ngoại trừ việc không có tóc, không ăn thịt nữa, thì chẳng khác gì so với trước kia, thậm chí cũng không có lục căn thanh tịnh hay đoạn tuyệt trần duyên gì như người ta thường nói Chỉ thấy y vẫn đối xử với ba người họ như trước, đối xử với những thứ khác như trước
Ngoài việc đọc kinh và cho cá ăn hàng ngày, thì Tiểu Thất còn trồng rau cải khắp chùa
Nhờ đó mà rau cải ở chùa Lâm Giang nhanh chóng nổi tiếng không kém gì cá chép, tất nhiên, cùng với sự nổi tiếng là chủ nhân của cá chép - một tiểu hòa thượng vừa mới cạo đầu đi tu
Có một số người vì ngưỡng mộ mà đến nhưng ngược lại vận khí không tốt cho nên không gặp được cá chép, cũng bắt đầu muốn thử tìm đến Tiểu Thất, để kể cho y nghe những rắc rối cũng như mong muốn của mình
Cầu cho người nhà ngã bệnh đã lâu, Tiểu Thất tặng một cây cải thìa Cầu tiền tài như nước, Tiểu Thất tặng một cây cải thìa Cầu nhân duyên, Tiểu Thất tặng một cây cải thìa…
Tất nhiên, đối với những kẻ vừa nhìn liền biết không phải người tốt, Tiểu Thất hoàn toàn phớt lờ, nhưng chỉ cần là người được ốc cho cải thì rất nhanh nguyện vọng sẽ thành hiện thực, sau đó quay về chùa để trả lễ Thế là dần dần những người không thể gặp được cá chép liền chạy tới xin người nuôi cá chép Mà cải thìa của chùa Lâm Giang, cũng trở thành sản phẩm bán chạy, hơn nữa sau này thậm chí có người còn lẻn vào trộm cải
Sư phụ Phật Ưu của chùa Lâm Giang thần kỳ cỡ nào cũng từng trở thành chủ đề tò mò nhất của mọi người, cho đến khi hạn hán nghiêm trọng xảy ra ở Lâm Châu, mùa hè nóng bức, đất đai khô cằn nứt nẻ, mùa màng khắp nơi sắp khô héo, và thế là quan viên của Lâm Châu đã đích thân đến cầu xin Phật Ưu giúp đỡ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói ngày hôm ấy, Phật Ưu vẫn chỉ đưa cho quan viên một cây cải thìa, ngoài ra không nói gì thêm Và khoảnh khắc vị quan viên này ôm cải thìa bước ra khỏi chùa Lâm Giang, bầu trời đột nhiên thay đổi, kéo theo là sấm sét rền vang, trời bắt đầu mưa to
Cũng chính ngày đó, tên tuổi của Phật Ưu nhanh chóng lan truyền khắp Lâm Châu, còn ở trong chùa, trụ trì rất hài lòng, cảm thấy Phật Ưu chính là người được Phật Tổ lựa chọn để cứu độ chúng sinh
Nhưng thật ra, Tiểu Thất cũng cảm thấy gần đây trời quá khô, không có lợi cho sự phát triển của cải thìa, cho nên y đã tìm đến nói chuyện với cá chép, để cá chép tìm một người bạn thủy tộc, hơn nữa Tiểu Thất còn vẽ một lá bùa cầu mưa, cho nên mới có trận mưa xảy ra đúng vào lúc này.
Thực hiện: Clitus x T Y T
Ở Lâm Châu, chủ đề đang ngang ngửa với chuyện của Phật Ưu, chính là chuyện của Thất hoàng tử sắp đến nhậm chức, bởi vì bách tính cũng đã từng nghe về đại danh của Thất hoàng tử ngu ngốc, cho nên hôm nay nghe tin Lâm Châu sẽ trở thành đất phong của Thất hoàng tử, thì họ chỉ hy vọng vị Thất hoàng tử này sẽ không ngu ngốc, không phải là người đánh sưu cao thuế nặng, để cho bá tánh một con đường sống
Mặc kệ có đồn đoán thế nào, thì ngày Thất hoàng tử đến, bách tính vẫn phải đi ra khỏi nhà, đi đến con phố bên cạnh, chào đón vị Thất hoàng tử này của bọn họ Thất hoàng tử rời hoàng cung tự lập môn hộ, được ban cho danh hiệu Bạch Vương, còn nghe nói là do người này tự mình yêu cầu
Mặc dù bách tính cảm thấy danh hiệu Bạch Vương nghe cứ kì kì, nhưng cũng không dám thảo luận Dưới sự quan sát của mọi người, Thất hoàng tử cuối cùng cũng đến được Lâm Châu, nhưng lại không có phủ đệ tuần tra, cũng không kết giao quan viên, mà đi thẳng đến chùa Lâm Giang
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Theo lời kể của những người chứng kiến ngày hôm ấy, khi Thất hoàng tử nhìn thấy sư phụ Phật Ưu đã khóc vì vui mừng, ôm đầu Phật Ưu rất lâu không buông, còn sư phụ Phật Ưu cũng rất vui, mời Thất hoàng tử vào chùa Hiển nhiên hai người có quen nhau
Những bách tính vốn đang lo sợ bất an thì bây giờ cảm thấy nhẹ nhõm hơn không ít, bởi vì người này có quen sư phụ Phật Ưu, chắc chắn tính cách và bản tính cũng sẽ giống vậy, cho nên xem ra bọn họ không cần phải lo lắng cho cuộc sống sau này sẽ không được như xưa
Nhưng sang ngày hôm sau, bách tính lại bắt đầu lo lắng, bởi vì vị Bạch Vương này của bọn họ hành động không giống lẽ thường Quan viên của Lâm châu đã tu sửa cho anh ta một vương phủ mà anh ta lại không ở, ngược lại lại vào chùa sống, khiến cho bách tính hoài nghi, chẳng lẽ vị vương gia này của bọn họ cũng muốn xuất gia [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một vị vương gia kỳ quái như vậy, khiến cho các quan viên ở Lâm Châu có chút bối rối, dồn dập suy đoán ý đồ của Vương gia Vài ngày trôi qua, vương gia chỉ sống trong chùa, dường như không quan tâm gì đến thế giới bên ngoài Cho nên đúng lúc các quan viên có cảm giác vị vương gia này đến đây chả biết làm gì chỉ biết ăn no chờ chết, thì.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
… Thì Bạch Vương xuống núi, bắt đầu giải quyết chính vụ ở Lâm Châu Ở trong chùa hai ngày, Đại Bạch cuối cùng cũng chấp nhận chuyện Mạnh Thất không có tóc, mà quá trình tự khai đạo của anh diễn ra rất suôn sẻ, dù sao có tóc hay không có tóc, thì người đó vẫn là ốc sên mà, có gì khác nhau đâu
Nếu ốc thích trồng rau, vậy anh sẽ thống trị ba châu thật tốt, tuy đây nổi tiếng là vùng đất cằn cỗi, nhưng anh vẫn sẽ tạo mọi điều kiện phát triển tốt nhất cho ốc sên gieo trồng
Là một con ốc giỏi trồng trọt, cho nên Tiểu Thất không chỉ biết trồng cải thìa và củ cải, ốc có đủ tự tin để biến địa ngục khắp nơi đều có cải thìa, cũng có thể biến địa ngục nở biển hoa Đối với việc ngày nào Đại Bạch cũng đến trưng cầu ý kiến về vấn đề gieo trồng, Tiểu Thất cũng quan tâm nhiều hơn
Y bắt đầu ra ngoài với Đại Bạch, còn đích thân kiểm tra điều kiện ở nhiều nơi khác nhau ở Lâm Châu, chẳng hạn như chất lượng đất, nhiệt độ, độ ẩm, địa hình, các loại cây đặc sản, v.v Cuối cùng ốc vẽ ra bản đồ các loại cây trồng thích hợp nhất ở Lâm Châu, thậm chí còn lên kế hoạch bước tiếp theo sẽ tham gia chăn nuôi, tuy ốc không thể ăn thịt heo nữa, nhưng vẫn có thể nhìn đàn heo chạy
Đương nhiên, ốc cũng biết không nên quá nóng vội, bởi vì hiện tại việc ưu tiên là trồng cây đột biến, cố gắng trồng ra loại cây sản lượng cao, tỷ lệ sống sót cao, hương vị tốt Đối với vấn đề này, Ốc rất am hiểu
Sau khi bách tính Lâm Châu thu hoạch đợt vụ mùa đầu tiên trong năm nay, liền bắt đầu tiến hành trồng trọt các loại cây với theo yêu cầu của Đại Bạch cùng một số phương pháp canh tác mới Nhưng bách tính lại cảm thấy vị vương gia này điên rồi, bởi vì một vị hoàng tử không hiểu nhân gian khổ nạn, thậm chí còn bị ngốc mười mấy năm, vậy thì sao có thể biết gieo trồng gì
Các quan viên ở Lâm Châu cũng khổ sở không thôi, bởi vì bọn họ cảm thấy Tạ Bạch Ngọc làm việc đao to búa lớn như vậy còn không bằng cứ mặc kệ, làm một vị Vương gia nhàn rỗi còn hơn Cứ làm thế này, nếu xảy ra nạn đói, thì bao nhiêu người sẽ chết đói đây hả
Nhưng chẳng bao lâu, cùng với việc gieo hạt, một số nông cụ mới cũng được tung ra, ai nấy đều rất ngạc nhiên khi thấy hiệu quả canh tác quả thực đã tăng gấp bội, nhưng họ vẫn có chút nghi ngờ về những thứ mình đang trồng
Những gì bách tính ở Lâm Châu có thể nhìn thấy, là việc Đại Bạch và Tiểu Thất làm, nhưng điều họ không thể nhìn thấy là một củ cải dại ngày ngày ngồi trên lưng vẹt bay khắp bầu trời Sau khi Vương đô ổn định, Tiểu Thập tất nhiên sẽ không ngồi yên rảnh rỗi ở đó nữa, nó nói với lão hoàng đế rằng muốn ra ngoài tìm một loại thuốc tiên mới
Lão hoàng đế vốn dĩ không muốn thả người, nhưng sau khi nghe tin có thể tìm ra loại thuốc tiên mới có thể kéo dài tuổi thọ thì ông ta lập tức đồng ý, thậm chí còn cho nó rất nhiều tiền của và các mối quan hệ để hỗ trợ Còn Tiểu Thập thì cảm thấy mình mệt mỏi đến mức không cử động được, cho nên mới gọi hai con vẹt xanh đến để làm vật cưỡi
Về việc trồng cây gì, ngoại trừ những bức vẽ do Tiểu Thất đưa ra, Đại Bạch còn tham khảo ý kiến của Tiểu Thập Để đảm bảo số lượng cây công nghiệp mà mình trồng được bán được nhiều nhất có thể, Đại Bạch thậm chí còn bắt đầu thành lập đội buôn của riêng mình, cũng đồng thời đưa việc tiêu diệt cướp biển vào quá trình nghị sự hàng ngày
Tiểu Thất nghe xong cũng rất hứng thú, thế là quyết định đi theo để cảm hóa những tên cướp biển, nói không chừng có thể tránh được một cuộc chiến đẫm máu
Bách tính và quan viên ở Lâm Châu ngớ hết cả người, bởi vì năng lực hành động của vị Vương gia sấm rền gió cuốn này quá mạnh, bọn họ bên này còn đang nghiên cứu vấn đề trồng trọt, người này bên kia đã tổ chức một đội quân đi đánh cướp biển rồi
Khi quan viên biết được thì sợ ngây người, vội vàng mang theo rất nhiều binh lực đến nghĩ cách cứu viện Bọn cướp biển nào có dễ dàng bị quét sạch như vậy Nếu sự việc đơn giản thì cướp biển đã không hoành hành nhiều năm như vậy rồi, vị hoàng tử này vẫn còn quá ngây thơ!