Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 124: CON ĐƯỜNG TỪ THẾ THÂN ĐẾN PHẬT QUANG CHIẾU SÁNG NƠI NƠI - 21





Nghĩ lại, Tạ Lân Phong đến chùa Lâm Giang chưa đến một tháng, đã té xỉu nhiều lần, Tiểu Thất cảm thấy lo lắng cho tuổi thọ của nhân vật chính, thậm chí còn lén lút bỏ vào trà của nhân vật chính một chút nước “linh”, để nhân vật chính mau chóng vùi mình vào sự nghiệp nuôi heo vĩ đại, tránh sau này chết đói vì thiếu tiền
Khi ốc sên đang vì vai chính mà rầu thúi ruột, thì Đại Bạch vẫn cẩn thận nhìn Tạ Lân Phong chằm chằm như cũ
Nhắc đến Tạ Lân Phong, không hổ là nhân vật chính, rất có tinh thần kiên cường bất khuất
Lần nữa nhốt mình trong phòng mấy ngày, cũng không từ bỏ ý định đi khuyên bảo, nhưng lần nào hắn ra cửa, không những không tìm thấy Mạnh Thất, mà còn bị đánh ngất xỉu
Mỗi lần tỉnh, đều thấy mình đang ở trong chuồng heo
Từ nhỏ đến lớn Tạ Lân Phong đều được người người ca ngợi là văn võ song toàn, thế mà lại chẳng kịp nhìn thấy cái bóng của kẻ đánh lén
Hắn cũng không phải chưa từng nghi ngờ Tạ Bạch Ngọc, nhưng Tạ Bạch Ngọc là tên ngốc, từ nhỏ không học qua thơ ca, về phương diện võ học đoán chừng cũng chỉ học được cưỡi ngựa, cơ bản không có khả năng người không biết quỷ không hay đánh ngất hắn
Lặp đi lặp lại vài lần như vậy, Tạ Lân Phong phải nói là hận thấu xương kẻ đánh lén kia, cả quá trình lần nào hắn cũng được tìm thấy ở chuồng lợn, ở Lâm Châu, thanh danh hắn nổi như cồn, mọi người thân thiết gọi hắn bằng danh xưng mới: Vương gia nuôi heo
Không chỉ mình Tạ Lân Phong xấu hổ vì danh xưng này, Yến Hành cũng vì danh xưng Vương gia nuôi heo mà ít ra cửa hắn
Cuối cùng, đến lần thứ tám bị bị đánh thức trong chuồng lợn, Tạ Lân Phong cũng không chịu được nỗi nhục này nữa, tạm thời từ bỏ ý định khuyên Mạnh Thất về Vương phủ. 
Trước tiên hắn quyết định về Vương phủ chỉnh đốn một phen, không chỉ vì trên người toàn mùi đặc trưng ở chuồng heo, mà đầu hắn càng ngày càng đau. 
Biết Tạ Lân Phong rời đi, Yến Hành hiếm khi không khuyên bảo, hiển nhiên mấy ngày ở chùa Lâm Giang anh ta cũng rất khó chịu, Tạ Lân Phong muốn gặp Mạnh Thất thì không được, anh ta muốn tránh thì tránh không xong, Mạnh Thất không biết bị cái gì, cứ đến nơi này đưa tin, lần nào cũng hoàn hảo né Tạ Lân Phong, bám lấy anh ta nói chuyện, mà đề tài cứ quanh quẩn chuyện nuôi heo, dùng mỹ từ gọi là cung cấp thêm kiến thức cho sở thích nuôi heo
“Yến thí chủ, sau này có lẽ phải ở chung với Tạ Lân Phong đến trăm tuổi, mà Tạ thí chủ theo đuổi sự nghiệp nuôi heo mà không có người trợ giúp cũng…”
Vẻ mặt Mạnh Thất rất chân thành, như thể sự thật là vậy, bỗng nhiên Yến Hành muốn đánh người, nhưng anh ta không thể làm được, kỳ lạ là mỗi khi Mạnh Thất rời đi, không lâu sau sẽ có người đưa tin tìm thấy Tạ Lân Phong trong chuồng heo, sau đó anh ta phải còng lưng xử lý
Ở trong tình huống ức chế này, nụ cười trên mặt Yến Hành cũng không duy trì được nữa. 
Tiểu Thất phát hiện hai nhân vật chính ở lại chùa Lâm Giang càng ngày càng gầy gò, cho nên khi nghe tin hai người chuẩn bị rời đi, mặc dù có hơi tiếc nuối nhưng vẫn đến thật lòng chúc phúc: “Hy vong hai vị thí chủ có thể chăm sóc bản thân mình, nuôi heo cứ từ từ không cần vội, hai vị thí chủ phải tự nuôi béo mình đã, mới có thể chăm heo mập mạp, đừng lo, Tiểu Tăng sẽ chờ hai người đến chùa Lâm Giang lúc nào cũng được.”
Trong lời chúc phúc của ốc sên, Tạ Lân Phong và Yến Hành một đi không ngoảnh lại
Sau khi rời khỏi Lâm Giang, không ngờ ở bên ngoài phố chen chúc một đám người, mọi người đều nhiệt tình hô to Vương gia nuôi heo, còn ngỏ lời mời mọc lần sau lại tới, thậm chí có người dân hào sảng, nhét heo con được cột hoa trên cổ vào xe ngựa thông qua cửa sổ
   
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Trong buồng xe vang lên tiếng kêu sợ hãi của Tạ Lân Phong, sau vụ ồn ào này, heo con bị ném ra ngoài cửa xe, được người dân bên đường đón lấy
Dân chúng hô hào Vương gia nuôi heo là người liêm khiết, khiến người ta tán thưởng
Nguyện vọng đạt được, danh vọng của Tạ Lân Phong cuối cùng cũng sắp thành hiện thực ở Lâm Châu
Tiểu Thất nghe thất hệ thống thông báo điểm danh vọng của vai chính xong, hài lòng gật đầu: [Ốc biết ngay mà, tăng thêm danh vọng cho nhân vật chính là tình tiết đơn giản nhất!!]
6362: […] Tuy hoàn thành, nhưng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm
Mà thôi kệ, nếu hệ thống đã phán là hoàn thành, nó nên cảm thấy vui vẻ đi chơi game thôi. 
Sau khi Tạ Lâm Phong rời đi, mọi người ở chùa Lâm Giang trở về cuộc sống thường ngày, chỉ có đám heo con trong chuồng cảm thấy chán nản không vui
“Yên tâm, ốc đã tính rồi, anh ta sẽ còn đến đây
Tụi bây phải ăn nhiều lên, để trở thành một con heo trưởng thành xinh đẹp, đến lúc đó anh ta sẽ càng thích tụi bây hơn.” Tiểu Thất khai sáng cho đám heo con, rồi lấy ra hai cây cải, đám heo con mới có sức sống trở lại
Tuy chuyến đi này Tạ Lân Phong trở về trong bất lực, nhưng hắn không quên tính toán của mình, trở về Vương phủ, chuyện đầu tiên hắn làm là tìm một cái nhà cho Yến Hành, để anh ta dọn ra
Yến Hành ngu luôn rồi, Mạnh Thất không về, vì sao Tạ Lân Phong còn muốn anh ta dọn đi
“A Hành, có lẽ Mạnh Thất để ý đến tình trạng hiện tại của Vương phủ, chúng ta chỉ làm dáng vậy thôi
Yên tâm, ta đã tìm cho em một chỗ không tệ, cách Vương phủ không xa.” Tạ Lân Phong an ủi Yến Hành đang sững người
Vẻ mặt Yến Hành cứng đờ, cuối cùng đành gượng gạo nhếch miệng: “Được, chỉ cần Vương gia vui vẻ, Mạnh công tử trở về, muốn Hành làm cái gì cũng được.”
Thấy Yến Hành như vậy, Tạ Lân Phong thiếu chút nữa mềm lòng, nhưng cuối cùng hắn vẫn tàn nhẫn bảo người dọn ra ngoài
Sau đó ngựa không ngừng vó chạy đến chùa Quốc Tường xin quẻ, một quẻ gieo xuống
Quả nhiên, tuy mệnh của Yến Hành không phải Thiên Sát Cô Tinh, nhưng có thể nói là một ngôi sao Suy chuyển thế
Tạ Lân Phong buồn vui lẫn lộn, hắn miễn cưỡng có thể cho qua, nhưng đối xử giống trước đây thì không có khả năng
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
Nhưng chuyện làm Tạ Lân Phong phiền lòng không chỉ có mỗi chuyện này, nghĩ tới, trong lúc rời đi, phía Vương phủ cũng xảy ra biến hóa không nhỏ
Hàng hóa ở Lâm Châu được hoàng đế ưa thích, hôm nay danh tiếng Tạ Bạch Ngọc thông minh đã truyền khắp nơi, thậm chí hoàng đế luôn dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn anh ta cũng tràn ngập tán thưởng
Bây giờ Hoàng đế giống như một người cha thích khoe con, mở miệng khép miệng đều là Thất hoàng tử, nếu để một người không biết gì nhìn thấy cảnh này, thì người đó có lẽ sẽ nghĩ hoàng đế rất yêu thương con trai
Nhưng trên thực tế, từ nhỏ đến lớn, Hoàng đế chưa bao giờ ôm Tạ Bạch Ngọc
Tạ Lân Phong không biết Hoàng đế đang chơi thuốc gì, nhưng sau đó, đột nhiên ông ta khen hắn, khẳng định tinh thần nuôi heo, cho hắn không ít đồ để bồi bổ cơ thể, thậm chí còn cho phép hắn nuôi heo trong Vương phủ
Trong thời khắc đó, quan lại trong triều đình mặt ai cũng đỏ lên, mãi đến khi hoàng đế rời triều, thiếu chút nữa cười bung luôn nóc nhà
Quan lại trong triều không phải cố ý nhắm vào Tạ Lân Phong, bọn họ cũng không muốn cười đâu, nhưng mà thật sự không nhịn nổi. 
Tạ Lân Phong không ngờ, mình thoát khỏi Lâm Châu, nhưng không thoát được danh xưng Vương gia nuôi heo này, mà tất cả mọi chuyện đều là do Tạ Bạch Ngọc báo tin cho hoàng đế
Không biết vì sao hoàng đế liên tục khen ngợi đứa con ông chẳng bao giờ quan tâm đến, là vì Thất hoàng tử gửi về rất nhiều tin tức mới mẻ, làm vua một nước, ông ta đều đã thưởng thức qua mỹ vị nhân gian, có người đẹp nào chưa từng gặp qua, chuyện mới lạ gì cũng đều thấy, nhưng không ngờ Tạ Bạch Ngọc có thể cuồn cuộn đưa đến bất ngờ khiến ông ta vui vẻ
Hơn nữa, đối với những bức thư Thất hoàng tử gửi về, có thể thấy hoàng tử không có hứng thú gì với ngôi vị Hoàng đế
Về chuyện này, Hoàng đế nhiều lần dò xét, thậm chí cho Tạ Bạch Ngọc vô số cơ hội trở về Vương đô, nhưng đều bị từ chối, Tạ Bạch Ngọc đánh chết cũng không động đậy, muốn cắm rễ ở Lâm Châu. 
Thần y cũng từng nói, Tạ Bạch Ngọc gửi về rất nhiều đồ ăn, trong đó có rất nhiều món rất có lợi cho cơ thể
Đúng lúc này, các hoàng tử đang tranh nhau sứt đầu mẻ trán vì ngôi vị thái tử, không phải hôm nay vạch trần ngươi bỏ túi riêng, hôm sau nói ngươi mua chuộc quan lại, khiến Hoàng đế đầu đau nhân đôi, nhìn đứa nào cũng không vừa mắt
Dưới sự so sánh như thế, địa vị của Tạ Bạch Ngọc ở trong lòng Hoàng đế có thể nói là leo cao vùn vụt. 
Vương đô vẫn cứ náo nhiệt phồn hoa, hàng ngày quan lại trong triều vội vàng xếp hàng cùng nhau bày mưu tính kế, rất nhiều hoàng tử lên kế thử Tạ Bạch Ngọc vài lần đều xác định anh không quan tâm đến ngôi vị hoàng đế là sự thật, lập tức chĩa mũi giáo vào các huynh đệ khác
Hoàng đế nạp một đám người mới, hậu cung bắt đầu kéo rèm tranh đấu, tất cả cuộc tranh đấu công khai hay bí mật, đều diễn ra xung quanh ghế rồng. 
Giống như Vương đô, Lâm Châu cũng náo nhiệt vô cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà sự sôi nổi này đến từ nhiều mặt khác nhau, trong đó có một chuyện là heo con được Phật Ưu đại sư chăm cuối cùng đã bán ở thương của hội Bạch Vương, trong thoáng chốc, người dân Lâm Châu đều cảm thấy tự hào vì heo con được sinh ra trong chùa Lâm Châu. 
Trừ cái này ra, mẻ hạt giống đầu tiên được vận chuyển trên biển về cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch, rất nhiều rau quả mới được phổ biến ở Lâm Châu
Quán trà Lâm Châu, người kể chuyện bắt đầu kể những câu chuyện đường xa trên biển rồi đến những con người phía bên kia vùng đất liền. 
Người Lâm Châu dần hiểu
phía bên kia biển không phải chốn thần tiên, mà giống nơi này, là đất liền, nơi đó cũng có người sinh sống, chỉ hơi khác họ một chút
Chuyện được hoan nghênh nhất trong quán trà, là Lâm Châu sắp xây dựng một cảng biển mới, đi thông qua các châu lục khác, thương nhân trên bờ, thương nhân trên biển không ngừng tăng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắp thấy Lâm Châu trở nên giàu có
Phật Ưu và Bạch Vương gần như trở thành thánh sống trong lòng bọn họ. 
Một trăm trôi qua rất nhanh, bốn mùa qua đi nhưng mùa hè năm nay của Lâm Châu đang hoàn toàn khác với năm trước
Năm nay, bà con Lâm Châu nghe mấy địa phương khác xảy ra nạn đói, thậm chí ở phía Bắc còn có người chết vì đói. 
Triều đình nỗ lực kêu gọi tiền cứu giúp thiên tai, người dân chịu ảnh hưởng từ Phật Ưu cũng sôi nổi quyên góp tiền, có Phật Ưu có thêm một Phật Tử, bọn họ khó lòng không tử tế với người khác, đặc biệt là dân bản xứ quật khởi thành thương nhân giàu có, góp tiền góp vàng muốn hù chết người khác luôn
Là một thương nhân Lâm Châu, tin vào lợi ích, nhưng cũng tin vào nhân quả, gieo điều thiện, dù đời này không được gì, nhưng để kiếp sau nhận được cũng là chuyện tốt
Dưới sự ảnh hưởng của bầu không khí này, Đại Bạch mang số tiền nhận được đến kinh thành cho Hoàng đế. 
Trên triều, Hoàng đế vì quốc khố trống rỗng mà phát điên, nhóm quan lại bên dưới cũng kêu rên thảm thiết, Hoàng đế cảm thấy mấy ngày nay mình cố gắng kéo dài tuổi thọ đều bị hút đi hết
Ngay lúc này, quan viên Lâm Châu xin vào yết kiến, báo Bạch Vương và người dân Lâm Châu quyên góp vật tư
Khi một tràng dài đồ quyên góp được đọc xong, xung quanh im ắng lạ thường. 
Một lát sau, bên trong vang lên tiếng cười vui sướng của Hoàng đế: “Tốt tốt tốt
Không hổ danh là Thất Hoàng tử
Tuy không quan tâm đến triều chính, nhưng quan tâm dân chúng!” Trong lòng Hoàng đế cảm thấy vô cùng thoải mái, quan lại trên triều đang đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, lúc này bọn họ không còn lời gì để nói. 
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.