Tuy nhiên, đúng vào ngày Đại Bạch giả được một trăm hai mươi tuổi lẻ một ngày, Đại Bạch thật cùng Tiểu Thất cuối cùng đã chu du thế giới trở về.
Đại Bạch hoàn toàn không quan tâm ánh mắt bất mãn của Tiểu Thập, thân thiết tiến lên ôm củ cải, rồi kéo lá củ cải ra đập tay: "Trở về thay ca rồi đây, quà mua cho ngươi để trên xe kia, cả một xe đầy luôn Tiểu Thập: ".. Được rồi, xem ra vì quà cáp, cải ta miễn cưỡng không tức giận nữa Hơn nữa tính ra thời gian, hiện tại Đại Bạch đã một trăm hai mươi tuổi, dù sao cũng còn sống được vài năm nữa, đủ cho ta nghỉ ngơi Cải vui vẻ đi mở quà, rồi hào hứng suy nghĩ xem tiếp theo sẽ đi đâu chơi, kết quả ngày hôm sau vừa mở mắt, đã thấy mình ở trong một khoảng không vô định, bên cạnh là Đại Bạch ở trạng thái linh hồn Ngọn củ cải của Tiểu Thập ngay lập tức dựng đứng lên: "Chuyện gì thế này Đại Bạch nghiêm túc trả lời: "Nhiệm vụ hoàn thành rồi, có thể đến thế giới tiếp theo "Không thể nào Anh còn chưa làm hoàng đế "Có làm chứ, làm trọn vẹn một ngày đó, chúng ta mau đi đến thế giới tiếp theo thôi Tiểu Thập nhất thời không nói nên lời, sau đó dùng lá cải bọc mình lại, từ chối nghe giọng nói của Đại Bạch Đại Bạch thấy vậy tiếp tục kiên nhẫn giải thích: "Ngươi xem, ở thế giới trước nhân vật chính đã chết hơn hai mươi năm, nhiệm vụ hoàn thành mỹ mãn Sau đó ta lại dùng trọn một ngày để tìm người kế vị phù hợp, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, chẳng phải mọi thứ đều hoàn hảo sao Cho nên chúng ta nhanh chóng đi đến thế giới tiếp theo thôi Kén củ cải vẫn tiếp tục không động đậy Đại Bạch đưa tay chọc chọc củ cải dại: "Thế giới tiếp theo sẽ để ngươi đi nghỉ trước Thật đó Chúng ta đập tay thề đi Một lúc lâu sau, ngọn củ cải cuộn tròn nhô lên một góc nhỏ Đại Bạch đưa ngón trỏ ra, góc nhỏ của ngọn củ cải đập tay Tiểu Thập lúc này mới mở mình ra, sau đó linh hồn cảm ứng linh hồn của Tiểu Thất Không lâu sau, cảm giác quen thuộc bị rút ra truyền đến, hai linh hồn cuốn vào khe hở trong không gian, bắt đầu tìm kiếm thế giới nơi Tiểu Thất đang ở Khi Đại Bạch đáp xuống, ngạc nhiên phát hiện mình vẫn là hình dáng linh hồn ban đầu, không phải biến thành hình dạng khác, nhìn xung quanh, có vẻ như là một con đường nhỏ trên núi nào đó Xung quanh anh còn có rất nhiều người nằm la liệt, cũng có vài người đứng đó, đang dùng ánh mắt đánh giá hàng hóa nhìn anh Khi nhìn rõ khuôn mặt của Đại Bạch, những người đứng đó đều khó giấu nổi sự kinh ngạc, nhưng nhanh chóng giấu đi biểu cảm của mình Họ không để ý đến Đại Bạch, Đại Bạch cũng không lên tiếng.
Tiểu Thập vẫn ở trạng thái linh hồn, nó tò mò muốn đi xung quanh xem một vòng, kết quả vừa nhảy ra ngoài không xa, đã đụng phải một lớp rào cản vô hình Đại Bạch thấy vậy bèn đưa tay ra sờ, sau đó sờ thấy một lớp rào cản, dường như là một loại kết giới nào đó, nếu cưỡng ép xông vào cũng có thể phá vỡ, nhưng Đại Bạch không vội rời đi Tiểu Thập cũng vậy, củ cải dại tò mò về nơi kỳ lạ này, chuẩn bị án binh bất động Không lâu sau, những người đang ngủ lần lượt tỉnh lại, vừa tỉnh lại thì mơ màng, sau đó là kinh ngạc "Đây là đâu Không phải đang chơi game ở quán net sao "Đáng lẽ phải ở trên tàu điện ngầm chứ, chuyện gì thế này "Nơi này là chỗ nào .. Mọi người xôn xao đặt câu hỏi, dù không có ai trả lời nhưng vẫn liên tục lặp lại những câu hỏi tương tự "Được rồi Đột nhiên, một giọng nói không lớn nhưng đủ để mọi người nghe rõ vang lên, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, mọi người đồng loạt nhìn qua "Những kẻ mới đến, chào mừng đến với Vùng Đất Ác Mộng Vô Hạn, lý do các ngươi đến đây rất đơn giản, đó là các ngươi sắp chết Bất kể các ngươi vừa làm gì, không quá bảy ngày nữa, các ngươi sẽ vì nhiều lý do khác nhau mà chết và nơi này là cho các ngươi một cơ hội để sống sót, tất nhiên, ta cũng vậy Nhìn thấy mọi người đầy vẻ khó tin, người đàn ông không cho mọi người cơ hội đặt câu hỏi mà tiếp tục nói: "Các ngươi có thể coi nơi này là một trò chơi thực tế ảo quy mô lớn, nhưng là người chơi, các ngươi chỉ có một mạng, chỉ có sống sót qua cửa mới có thể thuận lợi vào cửa tiếp theo Mỗi lần qua cửa là có thể trở về thế giới thực an toàn sống mười ngày..
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Người đàn ông cố gắng dùng cách đơn giản nhất để giải thích cho mọi người về tình hình hiện tại Trong lúc anh ta giải thích, mọi người bắt đầu nhìn xung quanh, sau đó phát hiện ra rào cản, thế giới quan của một số người bị sốc, không thể không tin những gì người đàn ông nói Sau khi nói xong, một giọng nói vang lên trong đầu: "Chào mừng đến làng Thính Hà, hoàn thành việc tế thần sông mới có thể qua cửa Lần này có tổng cộng một trăm đội tham gia trò chơi, các phó bản độc lập với nhau, không can thiệp lẫn nhau, hãy cố gắng vượt qua "Ồ, tôi biết rồi, đây là thế giới vô hạn lưu rất phổ biến gần đây, chỉ có liên tục vượt qua cửa mới có thể sống sót [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tiểu Thập chống cằm nghe chăm chú một lúc, đưa ra phỏng đoán của mình: "Vì có một trăm đội, biết đâu ốc sên đang ở trong một đội khác cũng nên Đại Bạch vốn không hứng thú bỗng nhiên có hứng thú, mà đúng lúc này, rào cản biến mất, nhiệm vụ bắt đầu Họ xuất hiện trên con đường nhỏ trên núi, cách đó không xa có thể nhìn thấy mờ mờ hình dáng một ngôi làng, bên cạnh có một dòng sông uốn lượn, dưới ánh nắng mặt trời như một dải lụa Nhiệm vụ của Đại Bạch bắt đầu, người chơi cũ vừa dặn dò mọi người một số điều cần lưu ý, vừa dẫn mọi người vào làng Trước khi mặt trời lặn, mọi người đã đến làng, người chơi cũ quen đường quen lối tìm người trong làng hỏi về việc tế thần sông Kết quả, dân làng cười nham hiểm nói: "Chỉ có người ngoài như các ngươi mới cần tế thần sông, tế thần sông tất nhiên phải có vật tế Khi người chơi tiếp tục hỏi vật tế là gì, dân làng nhìn họ với ánh mắt tham lam: "Đương nhiên là người rồi Người chơi: ".. Người chơi cũ dường như đã rất quen với việc này.
Lại nghe thấy dân làng tiếp tục nói: "Tế thần sông kéo dài bảy ngày, mỗi người mỗi ngày đều phải chuẩn bị một vật tế, nếu không sẽ bị thần sông bắt đi À, tối nay mười hai giờ tế thần sông sẽ bắt đầu, trước mười hai giờ ném vật tế xuống sông là được, các ngươi đã chuẩn bị vật tế chưa Mọi người: ".. Người chơi ngay lập tức lùi lại một bước, cảnh giác nhìn những người khác, sợ mình trở thành vật tế đầu tiên Có người nhỏ giọng đề nghị, có lẽ có thể dùng NPC, tức là dân làng ở đây làm vật tế, dù sao cũng không phải người sống Bất kể phỏng đoán này có đáng tin hay không, cũng bất kể có phải tất cả mọi người đều ra tay được hay không, mọi người đều nhân cơ hội này tản ra vào làng để điều tra tình hình Cuối cùng chỉ còn lại Đại Bạch một mình ở cổng làng, ngay cả củ cải dại cũng vui vẻ nhảy đi nói muốn đi nghỉ phép Kết quả chưa đến mười hai giờ tối, củ cải dại đã ủ rũ quay lại, Đại Bạch hỏi nó làm sao "Làng quá nhỏ, không thể đi ra ngoài làng, kỳ nghỉ này thật chán Trong phó bản kinh dị vô hạn lưu này, bên bờ sông ở cổng làng, một người một củ cải ngồi buồn chán, không có chút không khí căng thẳng nào …
Mà ở một phó bản khác tương tự, cùng một vị trí cũng có một người ngồi, người đó chính là Tiểu Thất Nhưng Tiểu Thất không giống hai người kia đang chán nản, y luôn mong đợi nhìn mặt sông, tựa như đang mong chờ sẽ có thứ gì đó xuất hiện trên mặt sông Đúng vậy, trong đội của ốc có một người chơi cũ giỏi phân tích [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau khi phân tích xong, người đó cho rằng vật tế không nhất định phải là người thật, có thể là người giả, người giấy, chỉ cần trước mười hai giờ đêm tìm được vật tế ném xuống sông là có thể bình an qua một ngày Nếu không tế lễ, rất có thể sẽ bị quỷ dữ xuất hiện dưới sông giết chết Nghe đến hai chữ quỷ dữ, mắt Tiểu Thất liền sáng lên Thế giới trước chỉ lo chơi đùa, quỷ cũng không gặp được mấy con, càng không được vo phân bón quỷ dữ, ốc đang ngứa tay, vậy mà lại có quỷ dữ tự dưng đến cửa, ốc sẽ không khách sáo
Thực hiện: Clitus x T Y T
Vì thế mà trong khi những người khác vào làng tìm kiếm vật tế, ốc sên lại ngoan ngoãn ngồi xổm bên bờ sông, hy vọng quỷ dữ có thể đến sớm một chút, tốt nhất là trước giờ làm việc, dù sao mười hai giờ ốc phải đi ngủ rồi Khi người chơi đầu tiên ôm một con búp bê hình người đến bên sông, ngạc nhiên phát hiện có một người vẫn còn ngồi ở đó, điều này khiến anh ta không khỏi thở dài Đáng tiếc, tuy rằng trông rất đẹp trai, nhưng lại quá nhát gan, dễ bị dọa quá, thậm chí còn không thèm giãy giụa Không lâu sau, người chơi thứ hai mang theo một hình nhân bằng giấy xuất hiện, ném hình nhân xuống sông, rồi đến bên cạnh Tiểu Thất: "Anh bạn, không thể cứ thế bỏ cuộc, cậu xem các cô gái trong đội đều đi tìm vật tế, cậu là đàn ông con trai sao lại sợ hãi Tiểu Thất ngơ ngác ngẩng đầu lên: "Ốc không sợ mà "Còn nói ốc không sợ cái gì, lưỡi còn không cuộn lại được Anh ơi, anh quan tâm đến tên này làm gì Một người khác đi tới, vừa ném vật tế xuống sông, vừa nói Tiểu Thất đứng dậy: "Tôi không sợ đâu, chỉ là đang đợi quỷ dữ thôi, trực tiếp bắt quỷ đơn giản hơn là tìm vật tế khắp làng Ba người bên sông: ".. Ồ, người này không phải bị dọa ngốc, mà là vốn dĩ đã ngốc rồi Thật đáng thương, trước khi chết còn phải trải qua cách chết kinh khủng nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ba người rõ ràng không tin, nhưng thấy đã mười một giờ đêm, cũng không có tâm trạng để ý đến Tiểu Thất nữa, vừa chờ những người khác, vừa thảo luận tình hình hiện tại.
Trong làng rất ít đồ vật hình người, hơn nữa đồ cũng không dễ tìm, sống sót qua bảy ngày rất khó khăn, có lẽ họ nên nghĩ cách khác Thời gian dần dần đến gần mười hai giờ, không ít người tìm vật tế vội vã chạy về phía sông, sau đó ném vật tế xuống sông Mà trong vài phút cuối cùng, thậm chí còn có hai người ôm con chạy về phía sông, rồi như phát điên ném con xuống sông Người chơi cũ lạnh lùng nhìn tất cả, những người khác bị hành động điên cuồng này làm cho sợ hãi Tiểu Thất cũng không ngăn cản, bởi vì hai đứa trẻ kia không phải là người sống, mà là hai xác chết, trên người còn dính một ít đất bùn, có vẻ như vừa mới được đào từ dưới đất lên Ngày đầu tiên, đến mười hai giờ, ngoại trừ Tiểu Thất ra thì tất cả mọi người đều đã hoàn thành tế lễ.
Sau khi ném vật tế, tất cả mọi người đều căng thẳng nhìn mặt sông như những tù nhân chờ phán quyết, không khí ngột ngạt đến cực điểm