Dưới ánh mắt căng thẳng của mọi người, dòng sông vốn dĩ vẫn yên bình bỗng nhiên bắt đầu sôi sục, nước sông dâng cao như muốn phá vỡ mọi ràng buộc của lòng sông mà tràn lên bờ, mọi người thấy vậy đều lùi lại, sợ dính phải dù chỉ một chút Chẳng mấy chốc, mọi người nghe thấy một âm thanh khiến người ta dựng tóc gáy, như hàng ngàn con quỷ khóc than, quỷ dữ gào thét Nước sông vốn trong vắt cũng dần trở nên đục ngầu, trong nước xuất hiện bóng người, những bóng người chồng chất quấn lấy nhau, có người bị kéo, có người bị ép, họ đau đớn vặn vẹo, tranh nhau bò lên bờ, nhưng cho dù có lên đến bờ cũng sẽ bị nước cuốn trôi một cách dễ dàng, bờ sông gần trong gang tấc lại xa vời vợi Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, dù là người chơi cũ hay người mới đều tái mặt Đáng sợ hơn là họ còn nhìn thấy trong những bóng ma vặn vẹo đó có cả vật tế lễ mà mình đã ném xuống, những con búp bê hình người, giấy tiền vàng mã như một món ăn ngon vô cùng, bị những con quỷ trong lòng sông càng lúc càng đông xé xác nuốt chửng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khác với những vật tế giả này, xác hai đứa trẻ bị ném xuống cũng bị xé xác chia năm xẻ bảy, nhưng trong quá trình bị xé xác, chúng đã phát ra tiếng khóc chói tai, khiến hai người ném xác chết sợ hãi ngã quỵ xuống đất Khi xác chết bị xé nát, trong sông xuất hiện thêm hai hồn ma, chính là hai đứa trẻ đó Chúng vùng vẫy đến bên bờ sông, nơi mà đối với những hồn ma khác là không thể với tới được, nhưng đối với chúng lại có thể dễ dàng vượt qua, chúng thậm chí còn bò từ dưới sông lên bờ, rồi đi về phía hai người kia Hai người mới đã từng thấy cảnh tượng này bao giờ đâu, khi hoàn hồn khỏi cơn sợ hãi định bỏ chạy thì đã không kịp nữa, hồn ma hành động rất nhanh, như mãnh thú lao vào người hai người, há miệng cắn Hai người theo bản năng vung tay che mặt, kêu lên tuyệt vọng Nhưng tiếng kêu thảm thiết này kéo dài một lúc, hai người lại không cảm thấy đau đớn gì bèn nghi hoặc hé mắt ti hí nhìn thử Rồi trợn tròn mắt như nhìn thấy thứ gì đó còn đáng sợ hơn cả ma Chàng thanh niên đẹp trai chưa từng đi tìm vật tế, bị mọi người coi thường lại một tay xách con ma lên Hai con ma đang cố gắng vùng vẫy, mưu toan dùng hàm răng sắc nhọn như cá mập để cắn xé kẻ đang xách chúng.
Nhưng mà góc độ anh chàng đẹp trai xách ma rất tinh quái, mặc cho hai con ma vùng vẫy trong không trung cũng không có cách nào thoát ra được.
Cũng như hai người nọ, những người khác xung quanh cũng giữ một bộ mặt như gặp ma "Tôi đã nói cách này là đơn giản nhất mà Một giọng nói có chút tự hào vang lên, anh chàng đẹp trai đặt hai con ma xuống đất Sau đó coi chúng như hai cục kẹo bông mà nhào nặn hai con ma lại với nhau, rồi càng nặn càng nhỏ, cuối cùng trong tay y chỉ còn lại hai viên ngọc trai màu đen sẫm, những viên ngọc trai đang la hét bị y nhét vào túi áo Sau đó y vỗ vỗ tay, vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra: "Xong, có thể đi ngủ được rồi.”
Anh chàng đẹp trai ngáp dài đi về phía ngôi làng, rõ ràng là định quay về nghỉ ngơi Mọi người hoàn hồn lại, nhìn bóng lưng chàng trai đang khuất dần, lại nhìn dòng sông, thấy dòng sông không biết từ lúc nào đã yên tĩnh trở lại, trong vắt, trong sông không nhìn thấy bất kỳ hồn ma nào, như thể tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là ảo giác của họ Đột nhiên, trên cây cổ thụ không xa truyền đến tiếng cú mèo kêu, khiến mọi người đang đứng tại chỗ đồng loạt rùng mình, gió đêm thổi qua người, từng trận lạnh lẽo ập đến, mọi người mới nhận ra mình đã toát mồ hôi lạnh.
Không dám nán lại lâu hơn, họ ăn ý đi theo bóng người sắp biến mất ở phía xa Trở về nhà trọ đã đặt trước trong làng, cũng là nhà trọ duy nhất trong làng, mọi người trằn trọc không ngủ được Người mới vì thế giới khủng bố xa lạ và đầy bí ẩn này, người cũ thì suy nghĩ về phó bản này và anh chàng đẹp trai đó "Anh, người đó là sao vậy Chúng ta cũng đã trải qua ba phó bản rồi, chưa từng gặp người như vậy Thiếu niên vốn tưởng rằng thanh niên nói khoác 'bắt ma dễ dàng hơn' kia là kẻ điên hoặc kẻ ngốc, kết quả không ngờ bây giờ chính mình lại giống kẻ ngốc hơn "Ngày mai quan sát thêm, người này không đơn giản, có lẽ là NPC ẩn Trương Chử Thanh cảm thấy cách chiến đấu của người đó cũng không giống người bình thường: "Ngày mai trời sáng đi tìm vật tế lễ trước, ít nhất hiện tại suy đoán ban đầu của chúng ta là đúng Nếu có thể tìm được sáu vật tế lễ, sẽ có thể dễ dàng vượt qua Trương Sa Bạch vẫn rất hứng thú với Tiểu Thất: "Anh, anh còn nhớ người đó tự giới thiệu mình tên gì không "Đồ Thất Trương Chử Thanh vẫn cảm thấy Đồ Thất không giống người bình thường, một lần nữa dặn dò: "Em đừng hành động thiếu suy nghĩ, bất kể cậu ta là ai, hiện tại ít nhất không có ác ý với chúng ta [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trương Sa Bạch lơ đãng ừ một tiếng rồi không nói nữa, cậu cảm thấy anh trai mình quá bảo thủ, tuy sự thận trọng như vậy đúng là giúp họ tránh được nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng khiến họ bỏ lỡ rất nhiều cơ hội Phó bản lần nào cũng thập tử nhất sinh, nếu không thể sớm tìm ra cách thoát khỏi vùng đất ác mộng này, cho dù có tiếp tục thận trọng, cuối cùng họ vẫn không thể tránh khỏi số phận tử vong Sáng hôm sau, Trương Sa Bạch lấy cớ đi tìm vật tế lễ, lặng lẽ đến trước phòng Đồ Thất Đợi một lúc không thấy ai ra, nhìn đồng hồ mới hơn sáu giờ sáng, chẳng lẽ đã ra ngoài rồi Nghĩ vậy, cậu bèn áp tai vào cửa, muốn nghe ngóng động tĩnh bên trong Bất ngờ có người vỗ vai, cậu giật mình suýt nhảy dựng lên, quay đầu lại thấy Đồ Thất thì xấu hổ muốn độn thổ.
Đồ Thất lại rất bình tĩnh, thậm chí không nhắc đến chuyện vừa rồi, mà tự nhiên chào hỏi: "Chào buổi sáng "Chào buổi sáng Trương Sa Bạch cười toe toét, chủ động đưa tay ra: "Tôi họ Trương, tôi tên.. "Tôi biết anh, Trương Ngốc Bạch Tiểu Thất vui vẻ bắt tay: "Nhiều người như vậy, tôi chỉ nhớ được tên anh, tên anh dễ nhớ thật Trương Sa Bạch: "..."
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Nếu không phải hôm qua tận mắt thấy thực lực của Đồ Thất, có lẽ lúc này cậu đã muốn đánh người rồi Phải biết rằng, người cuối cùng dám gọi cậu như vậy, cỏ trên mộ đã cao hai mét rồi "Tôi tên Trương Sa Bạch, Chử Thanh Sa Bạch điểu phi hồi, anh trai tôi tên Trương Chử Thanh "Vậy anh có em trai không Tiểu Thất tò mò hỏi Trương Sa Bạch: ".. Không có Anh chàng đẹp trai trước mặt nghe vậy không khỏi lộ ra vẻ thất vọng, Trương Sa Bạch có chút bất đắc dĩ, cậu thất vọng cái gì Chẳng lẽ cậu còn mong chờ có người tên Trương Điểu Phi hay Trương Điểu Hồi sao Thực ra, Tiểu Thất đang tiếc nuối vì củ cải dại, xem ra bầy vẹt mà kiếp trước nuôi nấng bấy lâu, không có con nào thành tinh đi theo Trương Sa Bạch quyết định bỏ qua vấn đề về tên, tò mò hỏi: "Sáng sớm đã ra ngoài, cậu đi tìm vật tế lễ à "Không Tại sao ốc phải tìm vật tế lễ chứ, phân bón dĩ nhiên càng nhiều càng tốt mới phải: "Tôi chỉ ra ngoài dạo một vòng, xem chỗ nào trong làng thích hợp trồng cải thìa á
Thực hiện: Clitus x T Y T
Trương Sa Bạch: ?? Dù không hiểu, nhưng điều đó không cản trở Trương Sa Bạch giao tiếp: "Vậy cậu tìm được chưa Cậu chàng đẹp trai lắc đầu: "Chưa, nhưng tôi thấy có một nhà nuôi heo, heo nuôi không tốt lắm, tôi định đi chỉ dẫn một chút Lần này, Trương Sa Bạch vốn tự cho là giao tiếp tốt cũng không biết nên đáp lời thế nào Nhưng không ngờ Đồ Thất lại rất cởi mở, nhiệt tình mời cậu ta đi cùng Trương Sa Bạch cảm thấy hành động này của Đồ Thất có lẽ có ý nghĩa ẩn giấu nào đó, liền gật đầu đồng ý Kết quả hai tiếng sau, Trương Sa Bạch cuối cùng cũng nhận ra, Đồ Thất này thực sự đến để dạy NPC nuôi heo, điều tuyệt vời hơn là NPC lại thực sự học theo Nhìn hai người trao đổi kinh nghiệm nuôi heo, Trương Sa Bạch nhất thời bắt đầu nghi ngờ, mình rốt cuộc đang ở thế giới thực an toàn, hay đang ở thế giới ác mộng phi lý thế Tuy cảm thấy kỳ lạ, nhưng dựa vào trực giác mạnh mẽ của mình, Trương Sa Bạch vẫn không bỏ đi giữa chừng, kiên nhẫn đợi đến khi kết thúc buổi dạy.
Đến trưa, người nuôi heo nhiệt tình mời hai người đến nhà ăn cơm, những món ăn phong phú khiến Trương Sa Bạch chảy nước miếng Thấy Đồ Thất ăn, Trương Sa Bạch lập tức quên hết lời dặn của anh trai trước khi vào phó bản, bắt đầu ăn ngấu nghiến Ăn cơm trưa xong, Đồ Thất cuối cùng cũng chào tạm biệt người nuôi heo, định ra bờ sông dạo một vòng, nói xem có thể nhặt được gì không.
Trương Sa Bạch đang xoa bụng thỏa mãn vì được ăn một bữa no nê, thì thấy người nuôi heo lại lấy ra một bức tượng gỗ hình người bằng lòng bàn tay đưa cho Đồ Thất, nói coi như là thù lao dạy học Mắt Trương Sa Bạch sáng lên, trong phó bản lại còn có chuyện như vậy, chỉ dạy NPC nuôi heo, không những được ăn một bữa cơm no nê, mà cuối cùng còn nhận được một đạo cụ phó bản, vậy những người như họ phải đi khắp nơi tìm vật tế lễ sẽ nghĩ gì đây Sau đó, một cảnh tượng khiến Trương Sa Bạch càng thêm kinh ngạc xuất hiện, Đồ Thất lại từ chối, rồi nụ cười trên mặt NPC cũng giảm đi NPC hỏi với giọng điệu cứng rắn: "Cậu có lấy hay không Đồ Thất kiên quyết từ chối: "Không lấy "Cậu thật sự không lấy! "Thật sự không lấy Trương Sa Bạch sắp sốt ruột chết, đắc tội với NPC là điều tối kỵ trong phó bản Nếu không đến vạn bất đắc dĩ, họ sẽ không chọc giận hay đánh chủ ý vào NPC Lúc này, cậu hận không thể thay Đồ Thất nhận lấy bức tượng gỗ đó Ngay khi Trương Sa Bạch đang toát mồ hôi hột, NPC bị từ chối nhiều lần dường như cuối cùng cũng nổi giận, ông ta chạy vào phòng Không lâu sau ôm một chiếc hộp gỗ ra, nhét chiếc hộp vào lòng Đồ Thất, rồi quay người vào nhà, đóng sầm cửa lại Nhìn chiếc hộp trong lòng Đồ Thất, Trương Sa Bạch liếm môi: "Xong rồi, chắc chắn là đạo cụ nguyền rủa gì đó rồi.”
Kết quả Đồ Thất chỉ lắc lắc chiếc hộp gỗ, rồi không chút do dự mở ra, Trương Sa Bạch thậm chí còn không kịp né tránh, ánh mắt rơi vào trong hộp, lập tức chết lặng tại chỗ Trong chiếc hộp đó có bảy bức tượng gỗ hình người nhỏ được sắp xếp ngay ngắn, mỗi bức tượng đều rất tinh xảo, tay nghề rất tốt Cậu chàng đẹp trai thở dài: "Haiz Sao mọi người đều nhiệt tình như vậy chứ Ốc chỉ đành miễn cưỡng nhận lấy thôi Trương Sa Bạch: ".. Vùng đất ác mộng này trong mắt cậu có chút khác biệt, cũng khác với những phó bản cậu đã trải qua Chia tay người nuôi heo nhiệt tình, Trương Sa Bạch theo Tiểu Thất đến bờ sông Dòng sông vẫn như thường ngày lặng lẽ chảy qua, bãi cát bên sông rất sạch sẽ, trên đó còn lưu lại dấu chân của họ Đồ Thất đến vị trí hôm qua, rồi thành thạo ngồi xuống Trương Sa Bạch thấy vậy, cũng ngồi xuống bên cạnh: "Đồ Thất, hôm nay cảm ơn cậu đã dẫn tôi đi ăn ké Còn chuyện hôm qua tôi xin lỗi, tôi không nên nói cậu như thế "Không cần khách sáo, Ngốc Bạch Không sao đâu, Ngốc Bạch [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ốc khoan dung độ lượng đương nhiên sẽ không so đo với một con người đâu