Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 146: ỐC LÀ NGƯỜI MỚI, MONG ĐƯỢC GIÚP ĐỠ NHIỀU HƠN - 17





Bất kể là kỳ vọng hay sợ hãi, cuối cùng thì vùng đất ác mộng vẫn đến như đã hẹn
Chỉ là lần này, khi những người chơi mở mắt ra thì họ thấy cảnh tượng xung quanh có chút kỳ lạ
Không có người chơi nào khác, chỉ có mỗi bọn họ bên trong một không gian xa lạ làm bằng gỗ
Tuy kết giới vẫn tồn tại, nhưng họ không thể nghe thấy âm thanh bên ngoài để có thể cẩn thận đánh giá tình hình xung quanh
 
Nơi này trông giống như một cái hốc cây, và xa xa còn có một số lá cây khô mềm cùng lông chim
Đây là nơi người chơi tỉnh lại
Nhưng nếu đây là một cái hốc cây thì không gian lại quá lớn, ước tính sơ qua rộng khoảng hai mét vuông, dài hai đến ba mét, giống như một căn phòng nhỏ
 
Chẳng qua, căn phòng này không có cửa với chút ánh sáng chiếu vào từ phía trên
Vả lại, các bức tường của căn phòng cũng rất thô ráp, đôi chỗ đã mục nát theo thời gian, một số chỗ có dấu vết bị thứ gì đó gặm nhấm
 
Đối mặt với tình huống này, những người chơi đương nhiên rất bối rối
Họ hoảng sợ, tự hỏi liệu đây có phải là một phiên bản chơi một mình hay không
Mặt khác, những cảnh tượng kỳ lạ đi kèm với sự cô đơn mang đến cho họ cảm giác rất bất an
 
Đúng lúc mấy người chơi còn chưa hiểu rõ tình hình, hàng rào bảo vệ họ đã biến mất
Rồi trước tiên họ nghe thấy tiếng chim hót líu lo, tiếng nước chảy róc rách, tiếng lá cây lao xao và tiếng nhảy nhót của sinh vật nào đó, tiếng lay động của cành cây..
 
Những âm thanh này vô cùng rõ ràng, cứ như thể vang lên ngay bên tai mọi người vậy, đồng thời lời chỉ dẫn của trò chơi lại vang lên trong đầu họ: “Chào mừng đến với chốn Rừng Xanh
Nếu các bạn thành công tìm được cái bóng của chính mình và có thể sống sót trong bảy ngày, bạn sẽ qua cấp
Lần này có tổng cộng một trăm đội tham gia trò chơi, hãy cố gắng vượt qua nhé.”
 
Những người chơi đứng đó một lúc, không cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm gì mới bắt đầu khám phá xung quanh
Ngay khi bước đi những bước đầu tiên, họ đã bị dọa cho ngây người
Bởi bàn chân của họ không còn là bàn chân của con người nữa
Mà là một cặp chân có móng vuốt và đầy lông
Bọn họ hét toáng lên đầy sợ hãi, nhưng thứ phát ra từ miệng chỉ là tiếng “chi”
 
Sau một lúc im lặng, những tiếng hét chói tai thi nhau vang lên
Tất nhiên, không phải gốc cây trở nên lớn hơn mà là bọn họ đã nhỏ lại
Cứ thế, những tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên
Nhưng khu rừng xanh này vô cùng rộng lớn, giọng nói của họ bị át đi, không nhận được chút phản hồi nào
 
Trong lúc những người chơi đang bận rộn thích nghi với thân phận mới, Tiểu Thất đã làm chủ được cơ thể của sóc, nhảy ra khỏi hốc cây, ngồi xổm trên cành cây nhìn khung cảnh sinh động bên ngoài
Rừng rậm không hề xa lạ với mọi người
Nhưng với thân phận này và một góc nhìn khác, dường như chốn rừng xanh đã trở nên khác biệt hoàn toàn
 
Ở khu rừng này, muôn ngàn cổ thụ xuyên thủng tầng mây
Từ trên cành nhìn xuống dưới, mặt đất đã trở nên xa rất xa
Tuy nhiên, cánh rừng này tươi tốt và tràn đầy sức sống biết bao
Ngay cả lá cây cũng có nhiều loại côn trùng sinh sống
 
Ngắm nhìn phong cảnh một lúc rồi Tiểu Thất đi bộ trở về hang của mình
Khi y nhảy về hốc cây, ánh nắng chiếu vào người y, nhưng lại không thấy bóng trên thân cây
Điều này khiến y nghĩ đến hướng dẫn ở đầu  trò chơi “nếu bạn thành công tìm thấy cái bóng của chính mình và sống sót trong vòng bảy ngày, bạn có thể hoàn thành ải này.”
 
Tiểu Thất duỗi chân ra, chạm vào bộ lông của mình rồi vuốt ve nó một lúc lâu
Cuối cùng y mới kết luận rằng mình là một con sóc, là một con sóc cực kỳ đẹp trai
“Chi chi chi …” Cho dù ốc biến thành sóc vẫn là con sóc đẹp trai nhất
 
“Nha nha!” Người Tuyết Nhỏ gật đầu xác nhận
 
Bây giờ danh tính của y đã được xác nhận, bước tiếp theo là tìm ra cái bóng
Nhưng cái bóng đã bị giấu ở đâu
Tiểu Thất không tìm ra manh mối nào, y từ trên cây nhảy xuống định kiểm tra xung quanh
Người Tuyết Nhỏ cũng nhận được mệnh lệnh thu thập nguyên liệu và chuẩn bị bữa trưa
 
Dưới nắng mai, Tiểu Thất người đầy lông lá ngỡ như chân gắn lò xo, ốc không ngừng chạy nhảy trên mặt đất, trên những cành cây để kiểm tra tình hình xung quanh tổ của mình
Nhưng chẳng bao lâu, Tiểu Thất phát hiện ra rằng vẻ đẹp trai của mình đã thu hút quá nhiều sự chú ý, những kẻ đó vẫn đang đuổi theo y
 
Ví như mèo hoang khổng lồ, khỉ nhanh nhẹn, rắn cây nâu tuy chậm chạp nhưng giỏi quan sát..
 
Qua mấy lần thí nghiệm, Tiểu Thất nhận ra, y đi dưới ánh mặt trời sẽ dễ bị phát hiện hơn
Cho dù y không phát ra tiếng động hay làm lộ vị trí vẫn sẽ thu hút một số kẻ săn mồi
Nhưng nếu y đi trong bóng cây, chúng thường sẽ không nhận thấy y trừ khi y xuất hiện trong tầm nhìn của chúng
 
Động vật trong rừng đặc biệt nhạy cảm với những sinh vật không có bóng
Chỉ cần xuất hiện ở gần, dù chúng không nhìn thấy đi chăng nữa vẫn sẽ cảm nhận được
Vì vậy, việc di chuyển trong bóng tối vào ban ngày sẽ an toàn hơn
Dựa vào giả thuyết này, hành động di chuyển vào ban đêm cũng sẽ dễ dàng hơn nhưng lại khó tìm thấy cái bóng
 
Sau khi đi vòng quanh khu vực lân cận, cuối cùng Tiểu Thất cũng tìm được thú cưỡi là mèo rừng, một con khỉ dẫn đường và một con rắn cây để vận chuyển hàng hóa bằng cách “lấy đức thu phục người”
 
Mười giờ trưa, Người Tuyết Nhỏ đang nghiên cứu công thức nấu ăn cho hôm nay
Đột nhiên, có một con mãng xà xuất hiện ở ngoài gốc cây
Và sau đó, nó gỡ xuống chiếc túi vải mà nó vác theo trên người
Ở bên trong là các loại trái cây, rau rừng, nấm ăn được..
 
Người Tuyết Nhỏ rất vui vẻ, vì với những nguyên liệu này, bữa trưa hẳn là rất phong phú
    
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
 
Sau khi xác nhận lãnh thổ của mình không có nguy hiểm, Tiểu Thất quay trở lại gốc cây
Y nhận ra Người Tuyết Nhỏ đã tìm được một hòn đá phẳng và sạch sẽ ở đâu đó
Chúng đặt hòn đá vào giữa gốc cây để làm bàn ăn, trên bàn là bữa trưa hôm nay, trái cây đủ loại, các loại hạt nướng, nấm nướng và thậm chí cả củ cải dại mà chúng tìm được ở một nơi nào đấy
Nhưng nhìn kỹ hơn thì đó là một củ nhân sâm
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
 
Tuy nhân sâm không đẹp bằng củ cải, nhưng xét cho cùng, nó ở trong trò chơi này nên đâu phải không thể xài nó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cứ như vậy, Tiểu Thất vừa thưởng thức bữa trưa hôm nay vừa nghe hướng dẫn viên du lịch - khỉ ở bên ngoài hang cây giới thiệu tình hình xung quanh
 
Xong bữa cơm trưa, Tiểu Thất thật sự đánh giá cao sự khéo léo của Người Tuyết Nhỏ
Vì đến cả loại nhân sâm xấu xí khó nuốt, chúng cũng có thể chế biến thành hương vị gần giống với củ cải, quả thực rất ngon
 
Người Tuyết Nhỏ kêu lên một tiếng, nhảy nhót trong hốc cây
Sau khi ăn xong, Tiểu Thất mới duỗi chân ra xoa cái bụng mướt lông, vuốt ve thêm cái đuôi to xù lông đương nằm im dưới nắng trưa
Giờ đây ánh nắng đang chiếu xuống lớp lông với cái tổ cỏ mềm của ốc
Và tất nhiên, một người biết tận hưởng cuộc sống sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội tốt nào để tắm nắng
Ốc bò về tổ, ôm lấy chiếc đuôi lông xù bắt đầu chợp mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Trong khi đó, những người chơi khác không thoải mái được như vậy
Họ đã mất một lúc lâu để thích ứng với cơ thể mới
Hơn nữa, họ còn phải chuẩn bị tâm lý kỹ càng mới dám trèo xuống từ những thân cây cao ngất ngưởng
Ngày hôm đó, các loài động vật chốn Rừng Xanh đã chứng kiến được không ít những hành vi khó hiểu của mấy con sóc
 
Nửa đường có một số con bám rít trên thân cây bằng cả bốn chi, kêu ré lên mà không chịu đi tiếp
Một số con khác đã trèo xuống được, nhưng chúng nằm bẹp dí trên mặt đất không nhúc nhích được một lúc lâu
 
Và dĩ nhiên với sự tác động của hệ thống Vùng Đất Ác Mộng, người chơi đã quen dần với hình hài của một con sóc
Vì vậy họ bắt đầu đi ra bên ngoài bằng cái cơ thể này
Cuối cùng thì, tất cả người chơi đã chạm trán với cửa ải nguy hiểm đầu tiên - chuỗi thức ăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Rất rõ ràng, sóc không đứng đầu chuỗi thức ăn, mà ngược lại nó là bữa ăn của hầu hết các loài săn mồi
Mặc dù hệ thống đã cho người chơi nắm quyền kiểm soát tính dẻo dai, và tốc độ của sóc; nhưng nhiêu đấy vẫn không thể giúp họ thích nghi nhanh chóng với chuỗi thức ăn
 
Nên rất nhiều người chơi đã chết thảm dưới tay những kẻ săn mồi
Bấy lâu nay, loài người luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, có lẽ họ chưa bao giờ nghĩ rằng một con mèo hay một con chó hoang lại có thể dễ dàng giết chết họ
 
May mắn thay, hốc cây nơi mọi người tỉnh lại vẫn an toàn
Và trong trò chơi này, họ chỉ cần sống sót rồi quay về hốc cây
Theo đó, những loài động vật khác không thể cảm nhận được sự hiện diện của người chơi nữa cũng sẽ dần biến mất
 
Qua một hồi chạy trốn, hầu hết người chơi đều cảm thấy may mắn, đồng thời họ đã nhận ra được sự nguy hiểm của trò chơi này
Mặc dù hiện tại cái hố cây này đã an toàn, nhưng không có gì đảm bảo rằng nó vẫn sẽ an toàn trong bảy ngày tới
Hơn nữa họ không thể ở trong cái hố cây mãi được, họ phải ra ngoài tìm kiếm thức ăn nữa
 
Vào ngày đầu tiên trở thành sóc, người chơi vừa suy sụp vừa nguyền rủa vùng đất ác mộng thật tàn ác
Nhưng họ vẫn phải thích nghi với chuỗi sinh học tàn khốc
Tất nhiên, không phải ai cũng khốn khổ như vậy, chẳng hạn như người chơi sở hữu Người Giấy hay người chơi sở hữu những chú Người Tuyết Nhỏ
 
Người Giấy là những vệ sĩ có khả năng chiến đấu mạnh mẽ
Mèo hoang đến một con thì đánh một con, đến hai con thì đánh cả đôi
Tuy Người Tuyết Nhỏ sức chiến đấu không mạnh, nhưng thức ăn, sinh hoạt hằng ngày thì người chơi không cần bận tâm
Thậm chí, nếu Người Tuyết Nhỏ đi theo ra ngoài cũng có thể cảnh báo về mối nguy hiểm tiềm ẩn cho người chơi
Ngoài ra, người chơi ít nhiều cũng có thể thành thạo một số đạo cụ, điều này cũng có thể nâng cao cơ hội sống sót của họ
 
Vì tính chất đặc biệt nên cửa ải này không có người mới
Dù vậy, vẫn có rất nhiều người chơi không có đạo cụ hay khả năng đặc biệt, hoặc giống như Vạn Nghiêu, họ có khả năng đặc biệt nhưng không thể sử dụng chúng
Dĩ nhiên, họ không thể trông chờ gì vào thứ âm thanh “chi chi” có sức quyến rũ to lớn đối với con người và các loài động vật khác
 
Không đúng, ít nhất đối với động vật ăn thịt mà nói, âm thanh này quả thực rất hấp dẫn
 
Vạn Nghiêu chửi rủa đâu chỉ một lần
Tuy lần này hắn không gặp Hạ La La, nhưng hắn không ngờ rằng bản thân lại gặp rắc rối với trò chơi
Sao mới có thể sống sót khỏi trò chơi kỳ lạ này
 
Chấm dứt một ngày hỗn loạn, không có người chơi nào chú ý đến những cái bóng
Tuy nhiên, khi họ kiệt sức và đối mặt với màn đêm, vào khoảnh khắc ngay khi mặt trời vừa biến mất, họ ngạc nhiên khi thấy một số cái bóng rất quen thuộc xuất hiện trước mặt họ
Mà một trong số đó là trái cây, các loại hạt dại, và đấy quả thật là những loại họ đã ăn trong ngày
 
Vào lúc đó, những người chơi cuối cùng cũng hiểu được cái bóng ở đâu
Dù những thứ họ ăn trong ngày đã mất đi thực thể, nhưng chúng đã để lại cái bóng, và đây là những cái bóng mà họ có thể lựa chọn
 
Đối mặt với những cái bóng như vậy, không một ai dám hành động liều lĩnh
Bởi vì, không ai có thể biết được nếu chọn bừa một cái bóng, qua ngày hôm sau họ sẽ biến thành bộ dạng gì
Dẫu sao, ngay cả chuyện hóa thành sóc bọn họ cũng hóa rồi, nói chi là biến thành một quả táo hay quả hạch vào ngày hôm sau? 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.