Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 148: ỐC LÀ NGƯỜI MỚI, MONG ĐƯỢC GIÚP ĐỠ NHIỀU HƠN - 19





Nay mọi người tụ họp, vì thế tâm trạng sợ hãi và bất an đã bớt đi nhiều
Sau chót, con người vẫn là loài sinh vật sống theo bầy đàn
Thế nên ở trong một môi trường lạ lẫm như này, lối sống tập thể sẽ khiến cho họ cảm thấy yên lòng hơn
Tuy nhiên, khi các người chơi đã tập hợp lại rồi, ngoài cảm giác an toàn và phụ thuộc thì ở đây còn xuất hiện những bất đồng không thể tránh khỏi
Và vấn đề đầu tiên mà họ phải đối mặt chính là làm cách nào để thu thập, chọn lựa những cái bóng
Bởi vì, thời gian tìm kiếm cái bóng chỉ có bảy ngày, trong khi nay đã là ngày thứ ba
Dựa vào ngày đầu tiên, những cái bóng đã xuất hiện với hình hài đồ ăn, nên bọn họ rất dễ dàng đoán ra được manh mối
Khi họ đã ăn mất một thứ gì đó thì nó sẽ trở thành cái bóng của thứ ấy
Nhưng chẳng lẽ đây là con đường duy nhất để lấy lại được cái bóng sao
Và đến khi người cuối cùng đạt được những hình dạng khác nhau, liệu sẽ có ảnh hưởng gì xảy ra với cách thức vượt ải của bọn họ không
          
Sau một phen tranh luận xì xào, họ vẫn chẳng thu được kết luận gì
Vì vậy, các người chơi quyết định tiếp tục tìm kiếm cách để lấy lại cái bóng
Suy cho cùng, không phải ai cũng có thể chấp nhận được việc gặm nuốt những sinh vật khác
Do đó, họ đi thử những cách khác còn hơn
Mà tình hình của nhóm Tiểu Thất vẫn như cũ
Sau khi đám sóc được đại lão phân chia cho mỗi con một Vệ Sĩ Giấy thì đều rất tùy tiện
Hơn nữa, bọn nó nhận ra khi ngủ ở chỗ mới, những cái bóng kia vẫn sẽ xuất hiện ở trong giấc mơ, tạo điều kiện để bọn họ lựa chọn
Cho nên chỗ qua đêm không còn bị hạn chế ở hốc cây nữa
Đã không bị hạn chế, có thêm cả Vệ Sĩ Giấy bảo vệ, phạm vi thăm dò của bọn sóc càng ngày càng rộng
Rồi qua một đêm, bọn nó lại theo thói quen mà quay về lại bên hồ
   
Cứ như vậy trôi qua hết hai ngày
Cho đến ngày thứ tư của cửa ải thì cánh rừng bắt đầu xảy ra biến đổi
Nhiệt độ giảm mạnh nên chỉ trong một đêm toàn bộ lá xanh đã chuyển phắt sang màu vàng úa; những quả to nặng trĩu trên cây thì biến mất sạch sành sanh; cỏ dưới đất khô héo, và sớm mai trên mặt đất còn kết cả sương trắng
Tất thảy đều đang báo hiệu mùa thu đông sắp đến
 
Điều này đối với loài động vật ăn cỏ như sóc, quả thật chẳng phải tin tốt gì, vì chung quy mùa đông sẽ không có trái cây hay quả cứng nào
Các người chơi đành phải dậy sớm, lăn lộn khắp nơi thu thập đồ ăn để chuẩn bị cho mùa đông
Nhưng sau hồi lâu tìm kiếm trong rừng, bọn họ có chút thất vọng nhận ra rằng dù là quả cứng hay hay trái cây thì đều biến mất hết
 
Nhưng lúc mọi người mặt cau mày có trở về bên bờ hồ, họ kinh ngạc nhìn thấy quả cứng sớm đã được chất đống như núi ở đó
Còn có hai Người Tuyết Nhỏ đang phân loại quả cứng
          
“Về rồi à!” Đại lão nhiệt tình chào hỏi: “Mấy cái này đều là do Người Tuyết Nhỏ thu thập suốt hai ngày trời đó, còn có cả một ít trái cây, lát nữa mọi người cùng chia nhau đi, sau đó chuẩn bị đào mấy cái hố ở xung quanh, nếu lỡ như cần ngủ đông thì cũng không đến mức phải bị chết cóng hay chết đói.”
          
Dáng vẻ đại lão trông rất có kinh nghiệm sinh tồn
Vì thế sau khi nghe xong, nhóm sóc bèn nháo nhào vây quanh giúp đỡ phân nhặt quả rồi chạy đến đào hố
Do không muốn phải cách mọi người quá xa, bọn sóc trực tiếp đào thành một cái kí túc xá tập thể
Ở bên trong đường đi tứ phía, có thể tự do đi đến bất cứ chỗ hang động nào
          
Mang những quả cứng đã được phân loại xong bỏ vào trong hang nhỏ mình đã đào, bọn sóc nhao nhao vì cảm nhận được niềm vui sướng của việc trữ lương thực
Họ lo chuẩn bị cho chuyện ngủ đông hết cả nửa ngày trời, sau đó ăn uống no nê xong lại tiếp tục thăm dò tìm kiếm khắp nơi
          
Theo sự thay đổi của mùa, các loài động vật sống theo bầy ở trong rừng cũng có vài sự biến hóa
Đa số các loài động vật nhỏ sẽ tìm chỗ ẩn náu để chuẩn bị ngủ đông, còn những loài khác vẫn đang sinh sống ở ngoài kia hầu hết là các loài động vật ăn cỏ to lớn hoặc là động vật ăn thịt
Sau hai ngày thăm dò, bọn sóc vẫn chẳng phát hiện ra cách nào khác để lấy lại cái bóng
Dường như, họ chỉ còn cách ăn mất một phần của thứ gì đó mới có thể trở thành hình dạng của thứ đó
Đối mặt với hoàn cảnh sinh tồn đang ngày càng khốc liệt, những người chơi mới lần lượt vứt bỏ thân phận sóc của mình
Mặc cho trong lòng họ mâu thuẫn đủ kiểu, nhưng họ vẫn ăn thịt của các loài khác
Ít ra thì động vật to lớn dễ dàng vượt qua mùa đông hơn các loại động vật nhỏ
   
Đương nhiên, nhóm Tiểu Thất hoàn toàn không có nỗi lo này
Khi buổi tối ngày thứ tư bắt đầu buông xuống, bọn họ lại hội họp cạnh đống lửa, vừa sưởi ấm vừa bàn về vấn đề cái bóng
“Thật sự không được, vào ngày cuối cùng chúng ta chọn hình dạng của quá cứng đi, như vậy chỉ cần vào ngày cuối cùng không bị ăn mất, không phải sẽ được tính thông qua à.”
“Đại lão, tụi em tìm hết xung quanh rồi, vẫn không phát hiện ra cái bóng thì phải làm sao đây”
“Đừng gấp gáp, hôm nay chỉ mới là ngày thứ tư, vẫn còn ba ngày nữa, làm sóc chơi vui mà.” Tiểu Thất ngồi dựa vào bộ lông mềm của Đại Bạch
Y vừa vuốt vuốt cái đuôi xù của mình, tận hưởng sự ấm áp từ lửa trải, vừa ăn quả phỉ được nướng thơm phưng phức, khỏi cần nói tháng ngày này trôi qua quả thật rất thoải mái
Mọi người nghe xong vẫn có hơi lo lắng
Mấy ngày nay bọn họ tìm sắp hết mấy cái cây trong khu rừng rồi, cũng chẳng phát hiện ra cái bóng nào
Quả thật, Vùng Đất Ác Mộng luôn khiến người ta không thể lường trước được
Các người chơi ai cũng không dám manh động, để tránh tạo thành một số cục diện không thể vãn hồi
 
Ngày thứ năm tại cửa ải, cây bên ngoài đã không còn thấy bất cứ chiếc lá nào
Và trời bắt đầu đổ tuyết, những bông tuyết nhẹ tựa lông ngỗng kia rơi xuống bao phủ cả một tầng rồi lại một tầng
Nhìn thế lũ sóc chợt thấy may mắn, vì hang mình đào là hang ngầm, nhưng lối thoát ra được nối với bên trong một thân cây khô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Họ phải bảo đảm rằng lối thoát sẽ không bị tuyết tích tụ vùi lấp mất
Dưới thời tiết này mà ra ngoài, động vật nhỏ có vú rất dễ bị đông cứng
Vì thế, mọi người dứt khoát tụ tập ở trong hang ngầm lớn nhất
Cậu dựa vào tôi, tôi chen lấy cậu, vừa sưởi ấm vừa tán dóc
Tiểu Thất cũng chen vào trong đám lông xù kia, chốc thì sờ tai, chốc thì vuốt đầu, nhưng rất nhanh sau đó, Đại Bạch đã dịu dàng nhắc nhở y, vuốt người khác như vậy là không được
Vả lại, Tiểu Thất không quen mấy con sóc khác, ở đây chỉ có hai người bọn hó là quen thân nhau
Tiểu Thất tựa cằm suy nghĩ chốc lát, sau đó nói: “Em hiểu rồi, không quen thì không thể vuốt
Nhưng em với anh thì rất thân nha.”
Đại Bạch vội vàng gật đầu: “Cho nên.....”
Tiểu Thất chỉ tay cướp lời, nói: “Cho nên vào hai ngày tiếp theo ốc phải tranh thủ cố gắng làm quen với những con sóc khác!”
Đại Bạch “...”
Tiểu Thất tràn đầy ý chí chiến đấu lập tức đi kết bạn, không ai có thể từ chối một chú ốc nhiệt tình hết
Tối đến, Tiểu Thất đã thành công làm quen với tất cả con sóc, sau đó kề sáp lại sờ đầu, vừa vuốt vừa kiêu ngạo giới thiệu cho Đại Bạch con sóc mà mình mới vừa làm quen
Củ Cải Dại ở bên cạnh cười tùy tiện, sau đó khẽ nói với Đại Bạch: “Tôi cho cho anh hay, ốc sên đối xử với thỏ cũng y vậy
Năm đó, lần đầu tiên ốc sên gặp thỏ đã tặng cho nó cả đống củ cải, còn có cả các loại linh thực quý hiếm
Thế ốc sên có cho anh mấy cái này không?”
Tâm trạng của Đại Bạch có hơi xấu đi: “Không có, nhưng ốc sên trồng ra tôi, tôi chính là cây cải to nhất của em ấy!”
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
“Anh vui là được rồi, Cải chỉ đang nhắc nhở anh, muốn hạ thủ thì phải tranh thủ sớm
Đây đã là thế giới thứ sáu rồi, Ốc Sên chỉ còn xuyên bốn thế giới nữa là kết thúc
Anh nói xem có khi nào sau khi cậu ta tìm thấy bản thể xong sẽ chạy đi tìm con thỏ kia không hử?” Tiểu Thập tỏ vẻ bí ẩn nói
Đại Bạch nghe xong quả nhiên rơi vào trầm tư
Tiểu Thập thấy vậy vừa lòng không thôi
Đương nhiên, Cải sẽ không nói cho tinh linh này biết rằng, con thỏ kia và ốc sên chỉ là bạn bè
Hơn nữa con thỏ đó đã kết hôn lâu rồi, ai bảo Cải không thể hiểu được niềm vui của việc làm sóc chi chứ, Cải thật sự đang rất chán đây
 
Tiểu Thất nhìn mấy cái tai xù xù ở xung quanh
Tuy y vui vẻ, nhưng đồng thời cũng có chút lo lắng
Bởi vì trong mấy con sóc này không có vai chính, y không xác định được vai chính có nằm trong nhóm của y không
Nếu phải thì vai chính ấy sẽ có dáng vẻ như thế nào nhỉ
Có bị chịu đói chịu lạnh không
Có bị mấy loài động vật khác ăn thịt mất rồi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc vừa mới bước vào Vùng Đất Ác Mộng, chủ nhân Hoàng Tuyền chỉ đồng ý để nhân vật chính vượt ải cùng, chứ không nói vai chính đó sẽ ở cùng cửa ải với bọn y
Không có sự chăm sóc của ốc, hi vọng vai chính sẽ không cảm thấy quá khổ cực
Mà quả thật, giờ đây Vạn Nghiêu đang trải qua quãng thời gian chẳng mấy khổ cực gì
Bởi vì gã đã không ngừng ăn các loài động vật khác, và trở thành kẻ đứng đầu trong chuỗi thức ăn
Cho nên hiện giờ gã chính là vua sư tử
Năm ngày này, gã phát hiện chỉ cần ăn thịt các loài động vật khác là sẽ trở thành cái bóng của loài động vật đó, sau đó biến trở thành nó
Mà một khi đã trở thành chúng, gã có thể giao tiếp đơn giản với các giống cùng loài
Rồi từ lúc đầu, gã còn rất bài xích việc ăn thịt sống cho đến hiện tại, Vạn Nghiêu đã có thể thưởng thức thịt sống một cách ngon lành. 
Tuy mùa đông đến khiến việc săn bắt trở nên có chút khó khăn hơn, nhưng gã là vua sư tử, còn có trí tuệ của loài người
Vả lại, khu rừng này ít thứ gì có thể uy hiếp được đến gã
Thế là, gã dẫn đầu đám sư tử tìm thấy một hang núi có thể tránh gió tuyết
Rồi đợi sau khi tuyết ngừng rơi, gã sẽ lập tức chủ động đi săn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì bây giờ, gã không những muốn trở nên mạnh mẽ mà còn nhiều hơn vậy
Dọc đường chỉ cần nhìn thấy một con thỏ, gã sẽ nhào đến cắn xé nó, và hưởng thụ hương vị máu tươi nóng bỏng mang đến kích thích mới mẻ cho mình
    
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Vạn Nghiêu tin rằng, chỉ cần thống trị tốt lũ sư tử, gã sẽ thông qua ải này một cách dễ dàng
Tuy rằng, những người chơi biến thành mãnh thú khác không phải ai cũng là loài dũng mãnh trong chuỗi thức ăn, nhưng chí ít cuộc sống của chúng tốt hơn nhiều so với loài sóc
Dù là mùa đông, chúng vẫn có thể tùy ý ra ngoài săn bắt kiếm ăn
Và bọn họ đều bắt đầu từ việc mới đầu cực kỳ bài xích đến dần dần trở nên chấp nhận, cuối cùng chủ động tìm kiếm sự kích thích
Thế nhưng bọn họ không hề phát hiện ra, tốc độ đói khát của mình càng ngày càng nhanh
Cũng như thứ mà họ cần ăn càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức bọn họ bắt mọi thứ có thể bắt được ở xung quanh
Mà mùa đông trong cửa ải chỉ có một ngày, nhưng một ngày này giống như đã bị kéo dài ra vô hạn
Vì thế bọn họ luôn lên đường đi săn
Chỉ có như vậy, họ mới có thể thỏa mãn được nỗi niềm ăn uống
Nhưng họ càng quen với thân phận người đi săn, càng quên đi việc bản thân mình là một con sóc
Và trong từng mảnh ký ức bị lãng quên có cả nhiệm vụ lần này
Song, vì có trí tuệ, thêm cả cơ thể cường đại nên bọn họ nhanh chóng trở thành kẻ thống trị khu rừng
Vào ngày thứ sáu của cửa ải, mùa đông đã kết thúc, khu rừng nghênh đón mùa của vạn vật sống lại
Tuy nhiên, mùa xuân này có hơi vắng lặng
Ngoại trừ việc những loài động vật nhỏ kết thúc mùa ngủ đông, hoa cỏ côn trùng sinh sôi nảy nở thì nơi này dường như đã thiếu đi vài thứ gì đó
Thiếu cái gì đây
Thiếu đi những loài động vật ăn cỏ to lớn, thậm chí những loài động vật săn bắt to lớn cũng ít đi nhiều
Vậy chúng đã đi đâu rồi
Mà dẫu khu rừng chìm trong vẻ yên tĩnh, nhưng nó vẫn khoác lên một màu xanh tươi
Tuy nhiên, nó có chút gì đó không giống với cánh rừng xanh của trước đây
Những kẻ săn mồi mất đi đồ ăn đã phát điên rồi
Cảm giác đói khát mãnh liệt chiếm trọn tư duy của bọn họ
Lúc này, họ đã không còn nhớ được nhiệm vụ hay cái bóng là gì nữa, trong đầu chỉ toàn nghĩ về thức ăn
Vì thế, các động vật nhỏ trong khu rừng bắt đầu bị giết hại dã man
Mà sóc lại là mỹ vị trong mắt của những kẻ đi săn
Cho nên dẫu sóc không có “cái bóng” cũng chẳng có ai quan tâm
Ngược lại, họ ăn vào chỉ cảm thấy rất ngon miệng
Nhóm Tiểu Thất cũng gặp phải tình trạng thế này
Dần dà, số lượng động vật biết bay trong khu rừng giảm đi nhiều
Điều đó khiến một thế giới đã từng tràn ngập sắc màu rực rỡ giờ đây dần trở trên vắng lặng
Những người chơi sắm vai sóc vượt qua mùa đông dần cảm thấy kỳ lạ
Nghĩ sao thì, từ lúc cửa ải bắt đầu đến giờ, bọn họ chỉ ăn chay, nhưng tại sao trong rừng lại có nhiều động vật biến mất
Với sự nghi hoặc này, họ đã lờ mờ biết được đáp án
Do họ phát hiện một con sư tư với cặp mắt đỏ tươi đang cắn chết hai con sư tử cuối cùng trong bầy, sau đó nó cắn nuốt chúng vào bụng
Con sư tử với ánh mắt đỏ ngầu kia không phải là một con sư tử bình thường
Vậy càng có khả năng đó chính là một người chơi
Và người đấy dựa vào việc ăn các loài động vật khác để trở thành sư tử
Đứng trên cành cây cao, lũ sóc nhìn xuống phía con sư tử đang ăn uống thỏa thích bên dưới, dần dần rơi vào trầm lặng
Có lẽ nhân loại thật sự rất đặc biệt, không chỉ có trí tuệ, mà họ còn có năng lực tự nhận thức
Khi một nhân loại đánh mất chính mình, cho dù có trí tuệ đi chăng nữa, cuối cùng người đó vẫn sẽ trở thành một con dã thú
Những người chơi sóc không dám xuống dưới, chỉ đứng ở trên cây quan sát con sư tử ấy
Bọn họ thấy con sư tử giống một chiếc dạ dày không đáy vậy, nó ăn xong xác của hai con đồng loại, chỉ nằm bò trên mặt đất chưa tới ba phút đã lại lần nữa đứng lên, sau đó tiếp tục tìm kiếm con mồi khác
Con sư tử nhạy bén nhận ra chúng nó ở trên cây, thậm chí còn tìm cách muốn leo lên, nhưng rồi sau đó nhận ra lũ sóc quá linh hoạt, ở trên cây thì không thể tóm được nên đã từ bỏ
Sư tử gầm lên không ngớt, chạy khắp khu rừng, chỉ cần phát hiện vật nào còn còn sống sẽ nhào lên cắn xé
Cho đến khi sư tử đụng phải một con hổ, và con hổ ấy cũng có đôi mắt đỏ tươi giống vậy
Giờ đây trong mắt hai con mãnh thú lộ một ít dáng vẻ nhân tính hóa mà suy xét, dường như đang cân nhắc xem sức chiến đấu của đối phương. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.